Dạo này lại đâm lười nên đến bây giờ mới nhả chương mới
Không biết có ai ngóng truyện của Bánh Ú không, haizzzzz.
Có ai muốn ed không, hãy tham gia vào nhà ta đi, không cần kinh nghiệm đâu, ta có thể beta lại mà, già rồi nên dạo này cứ đâm lười, lại sợ vô năm bận T>T, không ai yêu thương ta ư T.T
————
Hôm đó, đại đội trinh sát hình sự nhận được báo án liền ngay lập tức hành động, nhanh chóng đi đến hiện trường vụ án. Hộ gia đình này có bốn người. Người báo án là hàng xóm của họ, bởi vì người hàng xóm này mấy ngày trước nghe được âm thanh kình cãi kịch liệt, tiếng la hét và cả tiếng vật nặng gì đó rơi xuống đất. Sau đó mấy ngày liền không thấy bất kì ai trong căn hộ ra ngoài.
Tống Đạm Bạc mang theo đội viên chạy tới hiện trường, bọn họ gõ cửa rất lâu nhưng không thấy ai ra mở cửa, vì thế quyết định phá cửa mà vào, vừa vào cửa quả nhiên nghe được mùi xác thối rữa. Cả đội ngay lập tức chia thành hai nhóm, một nhóm phụ trách điều tra hiện trường, một nhóm phụ trách đi thu thập thông tin từ hàng xóm xung quanh. Khi các đội viên tiến gần đến cửa phòng ngủ, một mùi hôi thối nồng nặc truyền đến, trên sàn nhà còn bò lúc nhúc giòi. Đập vào mắt chính là hai cơ thể thanh niên trần trụi ở trên giường, cả hai khoảng chừng 18 tuổi. Sau khi nhìn rõ tử trạng, dạ dày của mọi người không khỏi một trận quặng thắt. Tống Đạm Bạc quay đầu, cau mày.
Hai thiếu niên trông có nét giống nhau, hẳn là anh em. Cả hai đều bị tách rời thành ba đoạn, bởi vì các phần cơ thể được đặt trên giường đều hướng lên trên và song song với nhau, nên các đội viên có thể thấy rõ ràng hạ thân của bọn họ trơn trụi. Không sai, nơi đó chính là bị dao gọt mất. (tác giả dùng từ gọt rõ ràng í, gọt với cắt là khác nhau nha :’) ). Bởi vì xác chết của cả hai anh em lâu ngày mới được phát hiện, nên đã bắt đầu có dấu hiệu phân hủy, thịt nơi hạ thân bị gọt kia đã bắt đầu thối rữa.
Trong khi khám nghiệm pháp y phát hiện được, những nơi tiếp xúc với ra giường như gáy, lưng, eo, mông và tứ chi của cả hai đều đã xuất hiện thi ban, nhiều chỗ trên xác chết thi ban đã chuyển sang xanh sẫm. Lúc pháp y di chuyển xác chết, từ miệng và mũi của xác chết chảy ra một dòng máu đỏ sậm. Chếch trên đầu cả hai đều có dấu vết bị một vật cùn đập vào, xem ra đây chính là vết thương chí mạng. Có hai đội viên mới vào đội cảnh sát hình sự không chịu nổi mà vội vàng lấy găng tay mang theo chụp lên mũi và miệng, Tống Đạm Bạc thật sự thương cảm đội viên của anh, liền để hai người này ra ngoài thu thập thông tin từ hàng xóm. Pháp y phán định hai anh em nảy sinh quan hệ loạn luân lúc bị giết. Có điều, căn cứ vào vết máu bắn ra phán đoán, lần này cả hai sau khi chết hạ thể mới bị cắt đi (chỗ này tác giả lại dùng từ cắt =.=). Dương vật và tinh hoàn của cả hai được để trong hai cái hộp trong suốt, đặt ở hai bên trái phải đầu giường. Thời gian tử vong đại khái là khoảng bảy ngày trước, chính là cái ngày hàng xóm nghe được tiếng gây gổ. Trên thi thể hai anh em, phát hiện một vài chỗ xuất huyết dưới da, có thể do phản kháng trước khi chết tạo thành.
Ngoại trừ một pháp y cùng một đội viên trinh sát hình sự ở lại, cùng với hai đội viên canh cửa, những người khác cẩn thận di chuyển đến phòng khác tìm kiếm manh mối. Bọn họ chính là căn cứ vào mùi xác chết truyền tới mà đi tới phòng ngủ chính. Vốn tưởng cả nhà bốn người bị giết, ở phòng ngủ chính lẽ ra sẽ phát hiện xác của một đôi vợ chồng. Thế nhưng sau khi xem xét rõ tình hình, tất cả mọi người trố mắt há mồm ngạc nhiên, xác chết nằm ngang trên giường, lại là hai nam giới đã bốn mươi tuổi.
Lúc này một tổ đội viên khác đã hoàn thành nhiệm vụ, bọn họ tiến vào phòng ngủ chính, hướng về đội trưởng Tống Đạm Bạc báo cáo lại những gì đã nghe ngóng được. Gia đình này gồm bốn người, tất cả đều là đàn ông, đôi này là một đôi đồng tính, vào mười chín năm trước, cả hai vì áp lực của gia đình, nên đã cùng một người phụ nữ phát sinh quan hệ, người này hạ sinh hai người con trai. Không nghĩ tới cả hai đứa trẻ này cũng là đồng tính, khi bắt đầu trưởng thành, liền nảy sinh tình cảm mà yêu nhau (-_-). Gia đình bốn người sinh hoạt hòa thuận vui vẻ, không khác gì những gia đình dị tính khác (cái này tác giả dùng là “những gia đình bình thường khác”, nhưng ta không thích để vậy nên mới chuyển thành dị tính ). Hàng xóm cũng không biết gia đình bốn người này tại sao lại gặp phải tai bay vạ gió, một nhà chết sạch.
Theo trí nhớ hàng xóm, hai ba tuần gần đây cũng không ai khả nghi qua lại. Chỉ có một điều khiến họ chú ý chính là, có hai tối xuất hiện một ông lão vừa gầy vừa lùn lại còn đi khập khiễng cứ lẩn quẩn trước cửa, bởi vì khuôn mặt của ông lão kia rất chán ghét, ngoại hình lại kỳ lạ, nên mới khiến bọn họ chú ý. Ông lão kia cứ thấp giọng một mực lặp đi lặp lại câu: “Một đi không trở lại, một đi không trở lại.”