Đứa nhỏ khóc nháo thì mới có cái ăn, nguyên lai Hòa Linh đã hiểu rõ điểm này, hiện tại chân thực hiểu được . Nàng biết được tổ phụ ở bên trong phòng, cho nên mới ép buộc mọi chuyện thành ra như vậy, quả nhiên là có thành quả. Bất quá điều nàng thật không ngờ tới, nương nàng thế nhưng cũng sẽ cho nàng một gian cửa hàng. Bình thường những cô nương chưa xuất giá sẽ không có tài sản riêng gì, tuy rằng tình huống của nàng có điểm đặc thù, nhưng cũng không đặc thù đến mức có được tài sản riêng, có thể thấy được lần này nàng vẫn được lợi không phải là ít .
“Tiểu thư, vừa rồi tướng quân đã sai người đưa khế ước cửa hàng son phấn đến đây , hắn nói......” Xảo Âm ngượng ngùng.
Hòa Linh nhướng mày,“Nói cái gì, không cần chú ý.”
“Hắn nói, làm cho tiểu thư người càng thêm quyến rũ.” Xảo Âm xấu hổ không thôi, Hòa Linh thấy có gì khác thường, nàng vươn tay,“Đưa cho ta!”
Bọn họ ai cũng không biết giá trị của cửa hàng son phấn, nhưng nàng thì hiểu được, chỉ là đâu cần nhất thiết phải nói ra miệng. Kiếp trước, vào thời điểm các cửa hàng của Lan thị đều do nàng xử lí , hiện tại ngẫm lại, đại khái cũng là một trong những nguyên nhân Triệu thị chán ghét nàng.
“Nữ hài tử có cửa hàng son phấn là rất quan trọng a, như vậy chúng ta sẽ càng thêm đẹp. Nữ hài tử đẹp một chút mới thực nổi tiếng .” Hòa Linh giải thích.
Xảo Âm, Xảo Nguyệt gật đầu, tỏ vẻ mình đã sáng tỏ.
Hòa Linh miên man suy nghĩ, cảm thấy Trí Ninh trở về khiến người ta cảm thấy buồn bực . Bất quá...... Tựa hồ như trước đây, Trí Ninh vẫn rất ỷ lại vào nàng, là từ khi nào đã thay đổi? Hòa Linh nghĩ, nhưng nghĩ mãi mà không ra , bởi vì từ đầu đến cuối, Trí Ninh đối xử với tỷ tỷ là nàng tốt lắm . Năm đó nàng bị Tạ Du Vân từ hôn, cũng chỉ có Trí Ninh thật sự bênh vực nàng. Cho nên khi biết được trong việc độc sát nàng, bọn họ ai cũng có phần mới khiến nàng đau lòng không thể chống đỡ!
“Tỷ tỷ!” Ngoài cửa truyền đến tiếng gọi, đó là thanh âm của một đứa trẻ nam, Hòa Linh sợ run một chút, cố gắng nở nụ cười, xem ra vừa nhắc đến Tào Thào thì Tào Tháo đã đến.
Xảo Âm vội vàng đi ra ngoài, Trí Ninh là đứa trẻ nhỏ tuổi nhất ở Sở gia, năm nay 8 tuổi. Tuy rằng 8 tuổi, nhưng cũng có chút tài hoa, ngày trước hắn đi theo vị đại nho đương triều Triệu tiên sinh đi du ngoạn, hôm nay mới trở về.
Nhìn hắn phong trần mệt mỏi, Hòa Linh biết, hắn đến chỗ nàng trước tiên “Đã trở lại?” Nàng cười.
Trí Ninh vội vàng tiến lên giữ chặt Hòa Linh,“Tỷ tỷ, đệ nghe nói tỷ tỷ bị trúng độc? Tỷ thế nào rồi? Có nặng lắm không?” Nói xong thì bắt đầu cao thấp kiểm tra Hòa Linh, thấy sắc mặt nàng tái nhợt, ánh mắt hắn bốc hỏa,“Đã tra ra là người nào làm ?”
Hòa Linh ngồi xuống,“Đệ vừa gặp phụ thân à?”
Trí Ninh cắn môi,“Tỷ!” Không hiểu tại sao hắn cảm thấy tỷ tỷ của hắn là lạ .
Xảo Nguyệt lanh lợi pha cho tiểu thư nhà mình một chén trà lài, Hòa Linh đang cầm cái chén, hỏi:“Đệ có đi bái kiến tổ phụ tổ mẫu không?”
Trí Ninh lắc đầu,“Tỷ tỷ bị trúng độc, đệ đương nhiên đến thăm tỷ trước!”
Hòa Linh đột nhiên bật cười, cười đủ, nàng mới thu hồi ý cười:“Tỷ đây là muốn hỏi đệ, ai đã nói cho đệ biết tỷ trúng độc. Chắc không phải do mẫu thân, đệ nói cho tỷ biết, là ai nói? .”
Trí Ninh sửng sốt một chút:“Là Trí Tín ca ca nha .”
Hòa Linh đứng dậy,“Đi!”
“Để làm gì ạ!” Trí Ninh khó hiểu.
“Mắng hắn!” Khuôn mặt nàng trầm xuống, cười lạnh.
Trí Ninh ngây người, bất quá rất nhanh , hắn vội vàng giữ chặt Hòa Linh,“Tỷ tỷ, tỷ định làm gì a! Trí Tín ca ca cũng là hảo tâm , hắn biết đệ quan tâm sự tình trong nhà mới nói cho đệ chuyện đó, tỷ mà làm vạy khác nào bới lông tìm vết, sau này Trí Tín ca ca sẽ không chịu nói chuyện với đệ nữa . Tỷ, người đừng xúc động a!”
Hòa Linh cười lạnh nhìn Trí Ninh, nàng nói:“Đệ thật đúng là ngốc!” Tuy rằng nàng có chút cảnh giác với đệ đệ, nhưng hiện tại, chuyện chưa xảy ra, hắn cái gì cũng chưa làm, hơn nữa, đối với chính mình còn rất quan tâm, nếu mình lợi dụng tính kế hắn, Sở Hòa Linh nàng thật quá nhỏ mọn,“Nói cho đệ biết? Đệ thật cho là hắn tốt như vậy? Đệ đi ra ngoài du ngoạn nửa năm, khi trở về, trước tiên không phải đi gặp tổ phụ tổ mẫu, không phải đi bái kiến phụ thân, mà là tới gặp tỷ tỷ của mình, đệ cảm thấy, bên ngoài sẽ truyền như thế nào về đệ?” Bỏ tay Trí Ninh ra, Hòa Linh không nói hai lời bèn đến đại phòng, đã nhiều ngày Trí Tín vẫn chưa quay lại học đường, Hòa Linh rất nhanh đã tìm được hắn ở thư phòng.
Một gã sai vặt của Trí Tín đứng canh giữ ở cửa, thấy là ngũ tiểu thư cùng tứ thiếu gia mới vội vàng thỉnh an, Hòa Linh cũng không vào cửa, chỉ ở trước cửa lớn tiếng:“Sở Trí Tín, ngươi lăn ra đây cho ta.”
Mỹ nhân như ngọc lại thốt ra mấy lời thô tục thật khiến người ta khó có thể hình dung, Trí Tín rất nhanh bước ra ngoài, hắn nhíu mày:“Muội tới đây làm gì!”
Hòa Linh một thân quần áo đỏ rực, vô cùng chói mắt, nàng nhìn chằm chằm Trí Tín:“Sở Trí Tín, ngươi thật đúng là rất hảo tâm a, đệ đệ ngươi còn nhỏ như vậy mà đã tính kế hắn sao? Ta nói cho ngươi biết, đánh chó phải ngó mặt chủ, ngươi khi dễ đệ đệ của ta là không được.”
Đánh chó...... phải ngó mặt chủ? Lời này...... hơi quá?
Trí Tín lạnh lùng:“Muội nói bậy bạ gì đó? Ta tính kế Trí Ninh, ta tính kế Trí Ninh cái gì !” Hắn nhướng mày.
Hòa Linh ngửa đầu cười,“Ngươi nói ngươi tính kế đệ ấy cái gì à. Ngươi cố ý nhắc tới chuyện ta bị trúng độc ở trong phủ, ngươi làm vậy vì cái gì! Không hề nói ta đã khỏe cho dù sự thực là ta chưa hoàn toàn hồi phục. Ngươi cố ý nói như vậy đến tột cùng là có ý đồ cái gì. Đệ đệ biết được tin tức ta trúng độc sẽ rất kinh ngạc, nhất định đến gặp ta trước tiên. Ra ngoài du ngoạn lâu như vậy, khi hồi phủ việc trước tiên cần làm không phải là bái kiến tổ phụ tổ mẫu sao, nhưng nó lại chạy đến sân tỷ tỷ nhà mình, người ngoài sẽ nói như thế nào về nó? Ngươi còn dám nói ngươi là hảo tâm? Ta nhớ rõ chuyện này đã điều tra, ta là kẻ bị hại cũng không nhắc đến, ngươi - một ngoại nhân lại nói lung tung.”
Lúc ấy Sở Trí Tín nói cho Trí Ninh quả thật là có tâm tư, cố ý dọa Trí Ninh, nhưng bây giờ Hòa Linh lại đến tận cửa mắng chửi người, hắn thật phẫn nộ rồi.
“Sở Hòa Linh, muội là muội muội của ta, muội nói ta là ngoại nhân à? Trí Ninh là đệ đệ của muội, muội xảy ra chuyện lớn như vậy, ta không nên nói cho hắn một tiếng sao? Muội chỉ là một tiểu cô nương, không nên nhiều tâm tư như vậy. Chúng ta là người một nhà, ta vì cái gì mà đi hại hắn, thanh danh hắn không tốt , ta lại có lợi lộc gì?”
“Lợi lộc gì? Chẳng lẽ ngươi không biết sao?” Hòa Linh cười lạnh,“Lợi lộc chính là, thanh danh của hắn có chỗ bẩn. Đừng tìm ta nói cái gì mà huynh muội tình thâm. Cho dù là Trí Ninh, ta cũng không nhận định hắn nhất phải đứng về phía ta, càng đừng nói ngươi chỉ là đường ca của chúng ta. Tiên sinh hắn là đại nho đương triều, nói không chừng về sau thành tựu càng hơn ngươi, ngươi hiện tại liền động tâm tư, cũng không phải không có khả năng.”
“Sở Hòa Linh, muội phát điên cái gì đó, muội không phải bị trúng độc đến phát ngốc đấy chứ, muội lập tức trở về phòng cho ta, đem mấy ý nghĩ loạn thất bát tao của muội thu hồi về đi.” Trí Tín nghĩ đến Tạ công tử còn ở trong thư phòng, chỉ cảm thấy não bắt đầu đau, gia sự như vậy làm cho người ta thấy, sợ là muốn dọa người .
Ngữ khí dịu đi một chút, hắn cố gắng nói:“Nếu ta là đại ca của các ngươi thì vạn vạn lần sẽ không tính kế các ngươi. Hòa Linh, muội hiểu lầm ta rồi, chuyện làn này, ta sẽ không so đo với một tiểu cô nương, muội trở về đi. Trí Ninh vừa trở về, các ngươi không phải còn muốn đi bái kiến tổ phụ cùng tổ mẫu sao?”
Hòa Linh cả vú lấp miệng em:“Bao nhiêu người đều là người một nhà tính kế người một nhà, Sở Trí Tín, ngươi......”
“Trí Tín hắn không có ý tứ đó” thanh âm thanh nhã của ai đó vang lên, từ trong thư phòng đi ra , dĩ nhiên đó là Tạ Du Vân, Tạ Du Vân một thân áo trắng, nho nhã ôn nhu, hắn nhìn Hòa Linh, lại là tiểu cô nương này, hắn thản nhiên,“Tạ mỗ vốn không nên xen vào việc của người khác, nhưng Trí Tín là bạn bè của ta, ta biết được, lần này hắn không phải cố ý. Xin cô nương hãy bỏ qua.”
Hắn vốn không định đi ra, mà không biết vì sao, nghe thanh âm kêu gào như thế, hắn đúng là không khống chế được chính mình, đột nhiên cũng rất muốn gặp cô nương này, quả nhiên, đúng là một cô nương nóng tính.
Hòa Linh đột nhiên nở nụ cười, nàng không lạnh lùng giống như trước mà hồn nhiên nhìn về phía Tạ Du Vân, ôn nhu hỏi :“Chuyện này...... Cùng ngươi có liên quan hệ sao?”
......
Toàn trường nhất thời yên tĩnh lại, mọi người trong lúc này đúng là không biết nói thế nào mới tốt.
Tạ Du Vân không hề nghĩ đến, Sở ngũ tiểu thư không cho hắn giữ mặt mũi, từ trước đến nay hắn là đối tượng ngưỡng mộ của mọi người, cũng chưa từng có người nào không khách khí như vậy, thật không nghĩ đến, hôm nay lại đụng độ một tiểu cô nương, kỳ thật Tạ Du Vân còn có một loại cảm giác, hình như Sở ngũ tiểu thư này thập phần chán ghét hắn.
Nàng che giấu tốt lắm, nhưng dù thế, hắn cũng có thể cảm thụ vài phần, ai bảo hắn là đương sự đâu! Nhưng hắn vẫn thắc mắc, mình khi nào đắc tội tiểu cô nương này vậy.
“Quả thật, cùng ta không quan hệ. Vậy không biết, Sở tiểu thư có cho ta một chút mặt mũi, nói nhao nhao ồn ào như thế, thật là không ổn.”
Hòa Linh thật muốn cười to, người thanh cao không hỏi thế sự - Tạ công tử tại sao lại đột nhiên thay Sở Trí Tín nói chuyện, theo nàng biết, quan hệ bọn họ không chặt chẽ lắm? Hoài nghi cao thấp đánh giá Tạ Du Vân cùng Sở Trí Tín, trong lòng nàng không ngừng cười lạnh.
Kỳ thật Tạ Du Vân chính mình cũng không biết vì cái gì mà mình nói như vậy, hắn cùng với Sở Trí Tín quan hệ là bạn bè là có thể, nhưng cũng chỉ có thế thôi. Tựa hồ hắn nói như vậy là vì muốn nhìn xem một chút tiểu cô nương sẽ đối đáp như thế nào. Trong lúc bất chợt, hắn thấy mình thật buồn cười làm sao, bất quá, hắn vẫn nhìn Hòa Linh, chờ đợi đáp án của nàng.
“Tỷ, quên đi, đại ca không có ý tứ khác. Chúng ta trở về đi, như vậy...... Rất khó coi.” Trí Ninh phát hiện không ít hạ nhân đều nhìn lại đây, chỉ cảm thấy có vài phần xấu hổ, tuy rằng tỷ tỷ là vì muốn tốt cho hắn, nhưng như vậy khó tránh khỏi làm cho người ta khó xử.
Hòa Linh quay đầu, nhìn chằm chằm Trí Ninh gằn từng tiếng:“Đệ xác định?”
Trí Ninh rốt cuộc chỉ là đứa nhỏ 8 tuổi, trong lúc nhất thời ngây người ra không biết làm thế nào cho phải.
Hòa Linh còn thật sự hỏi lại:“Nếu đệ cảm thấy như thế nào đều được, như vậy không còn có lần sau, ta vĩnh viễn cũng không xen vào chuyện của đệ nữa”