Tình cảnh này cũng làm cho mấy người Mộ Dung Sùng Tĩnh trợn to hai mắt, nếu như trước đó bọn hắn thuyết phục bản thân, sỡ dĩ không thấy nàng ra tay là bởi vì không chú ý tới nàng, như lần này, nàng lại ở dưới mí mắt của bọn hắn ra tay, bọn hắn vẫn là không nhìn ra vì sao, điều này liền làm cho bọn họ đối với nàng nhìn với cặp mắt khác.
Nữ nhân này thật là quỷ dị a! Không bình thường không bình thường! Mộ Dung Sùng Tĩnh nhìn Linh Thứu mắt sáng rực lên, chính là không biết phía sau khăn che là như thế nào, là người của quốc gia, gia tộc nào?...
Những bình dân bách tính khác tuy kinh ngạc, nhưng cũng không quá mức ngạc nhiên, dù sao Thần Lạc đại lục võ sĩ không ngớt, đấu khí sĩ, linh thuật sư, còn có võ công pháp môn các loại..., thế gian to lớn như thế không gì là không có.
Cũng không ai biết, kỳ thực Linh Thứu căn bản là không có động thủ, là Quỷ lão đầu tay ngứa ngáy, lại vừa lúc vì “hậu nhân” của mình mà hả giận đây.
“Tha mạng a! Tha mạng a!” Vương Xương bởi vì đau đớn còn đang gào thét, góc độ như vậy, không cần thử cũng biết, cái tay này xem như là phế bỏ.
Mọi người thấy cảnh này, ra khẩu khí thật lớn, nên biết, ngày thường không ai dám trừng trị tên ác bá này, nhưng hôm nay vị cô nương này lại dám, thân thủ còn quỷ dị như vậy, nhất định cũng là người có quyền thế!
Linh Thứu mặc dù tính tình tốt, không thích tính toán, nhưng như vậy cũng không có nghĩa là nàng không có tính khí, chỉ là nghĩ đến Mộ Hàn, Linh Thứu lại không thể hỏi thêm một câu: “Không biết tỷ tỷ của ngươi là ai?”
Lời này vừa nói ra, để những người xung quanh xem trọng Linh Thứu lập tức che trán kích động a, vị tiểu cô nương này còn không biết chổ dựa sau lưng của người ta! Nguyên lai không phải đồng dạng có quyền thế mới dám dạy dỗ giáo huấn ác bá a! mà là nghé con mới sinh không sợ cọp!
Ác bá đau đến mồ hôi ứa đầy trán, vừa nghe câu này, càng tức giận hơn! Không biết hắn là ai còn dám đối với hắn như vậy! Chờ hắn nói cho tỷ tỷ! Hắn phải đem nàng nhốt lại dằn vặt thật 'chu đáo'! “Ngươi! A! CMNN, không biết tỷ tỷ ta là ai, Hí! Liền dám động thủ với ta! Lão tử nói cho ngươi! Nhẹ, nhẹ chút! Tỷ tỷ của ta chính là Vương Chiêu Nghi! Đương kiêm sủng phi Thục phi nương nương! A! Ngươi còn không thả ta nhanh, tìm đại phu cho ta.”
“Ồ! Thục phi!” Linh Thứu nhớ tới, kiếp trước Thục phi đúng là thịnh sủng quá một thời gian, nhưng mà sau đó lại bị lạnh nhạt, bởi vì chuyện gì nàng không biết, nàng duy nhất biết đến là, hoàng thượng sủng ái nàng ta bất quá là giả tạo mà thôi, bằng không chân chính yêu một người, làm sao dễ dàng lại yêu người khác như vậy.
Hoàng thượng nghĩ như thế nào nàng không biết, thuật đế vương, chậc chậc, còn không đến lượt nàng có thể lý giải, thế nhưng chỉ cần tỷ tỷ hắn không phải hoàng hậu là được, tuy rằng Hoàng hậu không thích nàng, nhưng nàng biết Hoàng hậu thật lòng yêu thương Mộ Hàn, chỉ như vậy, nàng cũng nên tôn trọng người.
Vương Xương cho rằng Linh Thứu sẽ sợ, sẽ thả hắn sau đó cầu hắn tha mạng, ai ngờ Linh Thứu cũng chỉ là gật gật đầu liền không có đoạn sau, còn không hề có một chút cảm giác sợ hãi nào.
“Cửa hàng này là của ngươi” Linh Thứu ra hiệu cho Quỹ lão đầu dừng lại, nhìn Vương Xương dịu dàng nở nụ cười, giống như là thật sự không biết đang dò hỏi hắn.
Vương Xương nơi nào mà biết ý tứ của Linh Thứu, sợ đến lắc đầu phủ nhận nhanh chóng: “Không phải không phải, làm sao là của ta!”
“Ngươi nói muốn ta vạch trần khăn che mặt của ta ra? Nếu như không sai liền thu ta?” Linh Thứu tiếp tục hỏi.
“Không có không có, ta nào dám, nào dám a!” Nói ra, Vương Xương đều sắp khóc rồi, nữ nhân như vậy ai dám muốn a! Hắn thế nào liền xui xẻo đụng phải một nữ nhân khủng bố như vậy chứ! Tuy tốt nhưng ăn không được a!