[ Nói chuyện riêng ] Có Sữa Chính Là Nương: 500 đồng, cam đoan trong một tuần max cấp.
[ Nói chuyện riêng ] Phong Nhất Đích Tử: Một tuần quá chậm.
[ Nói chuyện riêng ] Có Sữa Chính Là Nương: Có thể nhanh hơn, phí tăng tốc 300, cam đoan trong ba ngày max cấp.
[ Nói chuyện riêng ] Phong Nhất Đích Tử: Còn có thể nhanh hơn không?
[ Nói chuyện riêng ] Có Sữa Chính Là Nương: cả cọc là một ngàn hai, bảo đảm trong một ngày max cấp.
[ Nói chuyện riêng ] Phong Nhất Đích Tử: Một ngàn hai, đủ để tôi mua acc không chênh lệch lắm.
[ Nói chuyện riêng ] Có Sữa Chính Là Nương: Trực tiếp mua acc không đủ tình cảm đâu ^_^
Giang Dương nhìn cái icon mặt nhỏ tươi cười mà mặt mày trầm xuống, vậy thuê người cày là có tình cảm chắc?
[ Nói chuyện riêng ] Phong Nhất Đích Tử: Vậy thì một tuần đi, cọc trước 20%?
Phương Tranh gật gật đầu, hài lòng mỉm cười, rất giống như hắn đang trực tiếp đối diện với khách hàng chứ không phải là qua màn hình máy tính.
Một ngày cày max cấp à? Trừ phi hắn liều mất nửa cái mạng. Chẳng qua nếu như đối phương thật sự chịu trả một ngàn hai, ấy, cũng không phải không thể cân nhắc.
[ Nói chuyện riêng ] Có Sữa Chính Là Nương: Đưa số di động cho tôi, tôi nhắn tin số tài khoản.
[ Nói chuyện riêng ] Phong Nhất Đích Tử: Nhắn ở đây không được à?
[ Nói chuyện riêng ] Có Sữa Chính Là Nương: giữ lại Screenshots sẽ dễ tạo cơ hội cho vài phần tử hacker.
[ Nói chuyện riêng ] Phong Nhất Đích Tử: Thật cẩn thận.
[ Nói chuyện riêng ] Có Sữa Chính Là Nương: Tôi rất chuyên nghiệp!^_^
Số máy thu tới tay, Phương Tranh rất nhanh đánh số tài khoản của mình gửi qua, đối phương không đáp lại ngay, ngược lại ba phút sau, có tin nhắn từ ngân hàng gửi tới ―― Thẻ ngân hàng số đuôi XXXX ngài vào Ngày X Tháng X Năm X được chuyển vào 100 đồng.
Hiệu suất nhanh, Phương Tranh rất hài lòng khoản này.
“Thấy không,“ Hắn quay đầu lại hướng Từ Địch đang sống dở chết dở nằm trên giường, lắc lắc màn hình hàng nhái size lớn, “Lại kiếm được thêm 100 đồng.”
Từ Địch phối hợp giật khóe miệng hai lần: “Ừ, mày nhẫn nại thật.”
Phương Tranh hưởng thụ cười đến híp cả mắt, cứ như Từ Địch thật lòng khen ngợi hắn vậy.
Từ Địch mặc kệ hắn, xoay người tìm một tư thế thoải mái, nhắm mắt lại: “Tám giờ gọi tao.”
Phương Tranh là một trạch nam, chơi game là thứ mà hắn yêu thích nhất, đồng thời hắn có thể đưa cái này sở thích này phát triển thành nghề nghiệp ―― Cày thuê, thế là hắn trở thành thành loại trạch nam cao cấp hơn, chân không cần bước ra khỏi nhà, tự cung tự cấp.
Tiếc là cày thuê dù sao cũng không giống với công việc bình thường, hắn lại là cá thể nhỏ lẻ không phát triển quy mô doanh thu hiệu quả được, thế là thu nhập cũng chỉ có thể trang trải tiền thuê nhà với ăn uống. Có đôi khi còn tiền kiếm không đủ, hắn phải cắt bớt tiền ăn, có vậy mới không bị chủ trọ cho vô sổ đen. Thế nhưng chủ thuê nhà cũng sẽ không vô cớ làm khó hắn được ―― Bởi vì cái phòng bốn phía đều hở, lung lay sắp đổ. Có người chịu thuê mười năm như một, lại còn có sở thích lành mạnh với quan hệ xã hội đơn giản, đúng là không thể đòi hỏi gì thêm.
Đang muốn đăng nhập hộ khách tài khoản nhận cày thuê, điện thoại lại vang lên.
Phương Tranh không cần nhìn dãy số, nhờ tiếng chuông đặc biệt cài riêng là biết Cẩu Tiểu Niên gọi đến.
“Cẩu Tử, chuyện gì?” Phương Tranh một bên nghe điện thoại, một tay thuần thục đăng nhập hộ khách tài khoản.
Cẩu Tiểu Niên cũng không giả bộ khách sáo, đi thẳng vào vấn đề: “Họ Từ đang ở chỗ mày?”
Phương Tranh mắt liếc cái núi nhỏ trên giường: “Ừ, đang ngủ.”
“Ngày nào cũng chỉ biết ngủ”, Cẩu Tiểu Niên theo thói quen mắng một câu, sau đó giọng điệu không tốt nói, “Nó không chịu nghe điện thoại, mày chuyển lời giúp bảo nó mau trả hai ngàn đồng nợ tao.”
“Hai người sao lại còn giao dịch tiền nong”, Phương Tranh ngáp một cái, “Mua bán với người quen xấu hổ chết“.
“Cút mẹ mày đi”, Cẩu Tiểu Niên không cần suy nghĩ, “Nếu như trên Trái Đất chỉ còn lại hai thằng đàn ông, tao thà rằng tìm mày.”
Thà rằng......
Phương Tranh bị tổn thương sâu sắc.
Thế nhưng sau khi cúi đầu nghía đến cái bụng béo núng nính của mình, hắn lại bình thường trở lại.
Một tên mập mạp lại hoàn toàn chẳng có tâm hồn đẹp, hắn đối với chính mình còn chẳng ưa nổi.
Cho nên mới nói trong game là Thiên Đường xinh đẹp nhất mà, chỉ cần hắn vui lòng, hoàn toàn có thể tức khắc xuất hiện tại Malvern Hills, còn tự mình đem theo hoa hồng được.
Phương Tranh vừa cúp máy, thì Từ Địch ở đằng kia mơ mơ màng màng lên tiếng hỏi: “Ai vậy......”
“Cẩu tử”, Phương Tranh để điện thoại di động xuống, một lần nữa đối mặt máy tính màn hình, “Kêu mày tranh thủ thời gian trả tiền.”
“Đù, cái đồ keo kiệt bủn xỉn!”
“Mày cũng có khác gì, nhiêu khi mượn người ta lúc thì mười vạn lúc thì tám vạn, cũng sắp thành 'Hoàng Thế Nhân' luôn rồi.”
*Hoàng Thế Nhân: Hàm nghĩa về sự “chèn ép“.
“Nói thì dễ lắm, dạo này kiếm tiền từ phụ nữ khó hơn đàn ông nhiều!”
“Vậy mày đổi nghề đi!”
“Không thích, tao cũng không có cái kia lớn như người ta, quay đầu lại để cho người giày vò dễ chĩ lắm, quá thua thiệt.”
“Cẩu tử chưa từng nằm dưới?”
“Ai biết, dù sao nếu tao là khách tao cũng chắc chắn không có ham muốn đè nó.”
“Ngươi có thể thử để nó làm một chút, nghe nói sướng lắm.”
“...... Tao có thể đè mày ra làm chết luôn không?”
Làm một trạch nam thâm niên, vòng bạn bè của Phương Tranh rất có hạn, hai tên khốn Cẩu Tử Niên với Từ Địch mỗi đứa đã chiếm 50%. Về phần quen nhau thế nào, cũng chẳng có gì gọi là Truyền Kỳ―― Từ Địch là bạn học thời cấp hai của Phương Tranh, vài năm sau tình cờ gặp lại trên đường, uống với nhau mấy chén, đang hoài niệm lại quá khứ thì bỗng nhiên phát hiện ra đối phương cũng đi chệch đường từ mần non thanh xuân, thế là bạn học trở thành bằng hữu, bằng hữu phát triển thành bạn xấu. Còn về phần Cẩu Tiểu Niên, thì là do Từ Địch kéo đến. Phương Tranh cũng không đặc biệt hiểu rõ hai thằng của nợ này, tóm lại là đến khi kịp nhân ra, nhà hắn đã trở thành trạm dừng chân, tụi bạn xấu chả bao giờ chào hỏi, đến và đi vô cùng tự nhiên.
Phương Tranh, Từ Địch, Cẩu Tiểu Niên đều là GAY, nhưng ba tên GAY này lựa chọn con đường khác nhau ―― Cày Thuê, Ngưu Lang, MB.
*Ngưu Lang: cách gọi những người trong đội ngũ “trai đẹp” tiếp rượu tại các quán bar, sàn nhảy, phục vụ phái nữ
*MB: Money boy hay tục xưng là trai b.a.o, trai g. ọ. i, phục vụ cánh đàn ông
Ngưu Lang ở đây, cũng chính là Từ Địch, chỉ tiếp phụ nữ.
MB Tên như ý nghĩa, hết lòng vì khách hàng nam, mà mà được coi như một mãnh 1 trời sinh, chiến công của Cẩu Tiểu Niên luôn khiến Từ Địch đỏ mắt.
Tuy nhiên mấy cái này cũng chẳng liên quan đến Phương Tranh, nếu là vì sang năm xu hướng thời trang nam mỗi năm mà săn sale đến đỏ mặt tía tai, hắn chẳng thể nào hiểu được, giống như bọn hắn cũng không thể nào hiểu được vì sao một bộ trang bị cấp chanh vũ so với Armani lại khiến Phương Tranh kích động giống vậy.
Thấy Từ Địch lại ngủ mất, Phương Tranh dứt khoát đeo ống nghe lên, hắn thích nghe âm thanh trò chơi, bất kể là gió rét gầm rên, hay là mưa phùn tầm tã, thậm chí hiệu ứng âm thanh của các loại chiêu thức của nhân vật khi đánh quái, cũng khiến hắn say mê không thôi.
Không có mấy ai có thể biến đam mê thành nghề nghiệp, Phương Tranh rất thỏa mãn.
Phương tranh có hai bộ máy tính, một đài dùng để chơi tài khoản của mình, một bộ để cày thuê, như vậy hắn vừa có thể trong lúc đánh quái nhàm chán, tiếp tục kinh doanh ở tài khoản Có Sữa Chính Là Nương. Cơ mà gần đây việc kinh doanh của Có Sữa Chính Là Nương không quá lạc quan, bởi vì tài khoản hiện tại ở Server Kính Hoa Thủy Nguyệt đã thành quỷ phục. Nhất là sau khi server Hạ Hoa Chi Đỉnh được mở ra, Kính Hoa Thủy Nguyệt đã quỷ lại còn như Lan Nhược Tự. Khung cảnh mọi người đứng xếp hàng vào phó bản đã không còn tồn tại, muốn lập một dã đội, thì cũng phải lên kênh thế giới hô hào nửa ngày, còn chưa chắc đã tổ được đội.
*Lan Nhược Tự: Thiếu nữ u hồn.
Phong Nhất Đích Tử với Có Sữa Chính Là Nương đều là tài khoản ở Kính Hoa Thủy Nguyệt, tuy nhiên tài khoản đối phương thuê Phương Tranh cày là ở Hoa Hạ Chi Đỉnh, hiển nhiên, người này cũng chuẩn bị chuyển nhà.
Không hổ là tân phục, lúc đăng nhập thế mà còn cần phải xếp hàng chờ, qua ước chừng mười lăm phút, Phương Tranh mới đăng nhập được vào.
Phương Tranh chơi cái trò chơi gọi là Hoa Hạ này, mười năm trở lại đây, bản đồ game tham khảo bản đồ thế giới Trung Quốc, mới đầu max cấp chỉ có cấp 35, bản đồ cũng chỉ mới tham khảo được vài tình, về sau theo nhiều lần update, max cấp đạt đến 55, khu vực game về sau bao trùm toàn bộ lục địa Hoa Hạ, đến Đài Loan với quần Đảo Nam Sa cũng không tha.
Tài khoản của khách hàng ở server mới vẫn là Phong Nhất Đích Tử, nghề nghiệp cũng vẫn là sát thủ, Phương Tranh nghĩ bụng chắc người này hoặc là mười phần lưu luyến tình cũ, hoặc cơ bản là lười, cho nên từ tên đến nghề nghiệp cũng chẳng buồn thay đổi. Cơ mà nhân vật so với lúc ở Kính Hoa Thủy Nguyệt là tiểu tặc đầu dáng người thấp bé thì dễ nhìn hơn nhiều, mặc dù dáng người vần không cao lớn lắm, nhưng sát thủ mà, dáng vẻ quá khoa trương lại bất lợi cho việc phát huy đặc điểm kĩ năng nhân vật. Nhưng khác cái là ngũ quan rất được, nếu như nói tên sát thủ trong Kính Hoa Thủy Nguyệt kia giống một lão già đầu trải đời, thì bên Hoa Hạ Chi Đỉnh chắc chắn là hình dáng của một Shota máu lai.
Tuy nói đã mở hơn ba tháng, thôn Tân Thủ vẫn kín người hết chỗ như cũ, mỗi một người chơi lão làng đều nuôi hi vọng có thể tìm lại cảm giác nhiệt huyết tại nơi này, Hoa Hạ Chi Đỉnh, nghe tên thôi cũng thấy có tiềm năng thành thần phục nha!
Phương Tranh điều khiển tiểu sát thủ cấp 0, thành thạo nhận các loại nhiệm vụ tân thủ, rất nhanh acc nhỏ lên đến cấp năm, sau cấp năm thì hắn bắt đầu dùng chùy thủ thuộc tính lục từ phẩn thưởng nhiệm vụ đánh quái. Vũ khí và trang bị trong Hoa Hạ phân thành năm cấp bậc, từ thấp đến cao theo thứ tự là trang bị trắng, lục, lam, hoàng kim, chanh vũ. Nhiệm vụ tuy thưởng nhiều kinh nghiệm, nhưng tổng thể cân nhắc lại, hiệu suất lại thấp hơn đánh quái, cho nên thơi gian Phong Nhất Đích Tử sử dụng để luyện từ cấp 5 lên tới 10 sử dụng thế mà còn ngắn hơn trước đó từ 0 đến cấp 5.
Nhân vật lên tới cấp 10, thì có thể đến chủ thành, kênh chat cũng từ trước mắt mở rộng ra toàn bộ Hoa Hạ, thế là tin tức ở màn hình góc dưới bên trái nhanh chóng náo nhiệt lên.
[ Hoa Hạ ] Mây Mở Sương Mù Không Tiêu Tan: Phó bản Thiên trì, ưu tiên ngũ đẳng, có vú em triển luôn!
[ Hoa Hạ ] Thái Sơn Đỉnh: Cứ điểm Sa Mạc bảy giờ khai chiến, các anh em Ngũ Nhạc Các tập hợp.
[ Hoa Hạ ] Harry Borat: Còn chiến? Lần trước bị đánh còn chưa đủ?
[ Hoa Hạ ] Thái Sơn Đỉnh: Múa mép khua môi không có ý nghĩa, đao thật thương thật mới rõ ràng.
[ Hoa Hạ ] Harry Borat: Không biết ai trồng khoai đất ở đây, nhưng chỉ nói mà không làm được thì không ra thể thống gì? Vậy đi, tối hôm nay mấy người mà còn thua, Ngũ Nhạc Các trực tiếp sát nhập vào Tung Hoành Hoa Hạ là được.
[ Hoa Hạ ] 2B Chiến Đấu Cơ: Chổi, quân đoàn chúng ta không phải tiệm ve chai, đừng vớ va vớ vẩn cái gì cũng nhặt về.
[ Hoa Hạ ] Thái Sơn Đỉnh: Cứ điểm Sa Mạc bảy giờ khai chiến, các anh em Ngũ Nhạc Các tập hợp.
[ Hoa Hạ ] Nhất Túy Phương Hưu: Thái Sơn, tập hợp trong kênh quân đoàn là đủ rồi.
Hội trưởng Ngũ Nhạc Các vừa nói một lời, Núi Thái Sơn cũng không còn trên kênh chat Hoa Hạ nữa, chắc hẳn là theo về kênh đoàn đội rồi. Tung Hoành Hoa Hạ Harry Borat cùng với Máy Bay Chiến Đấu cũng không đuổi đánh tới cùng, chỉ là tùy tiện trêu chọc vài câu, sau đó không còn động tĩnh nữa.
Phương Tranh không tham gia quân đoàn, bình thường toàn làm người qua đường hóng drama. Nhưng dù sao cũng ở trong cái trò chơi này ngây người sáu năm, chuyện lớn chuyện nhỏ dù không phải mất thám, cũng hiểu biết không kém. Tung Hoành Hoa Hạ cùng với Ngũ Nhạc Các bạn đầu hai công hội đứng đầu ở Kính Hoa Thủy Nguyệt, ba tháng dời đi tập thể đến tân phục, không có nghĩ đến qua đây bọn họ lại chia làm hai phe, thế là đấu đá nhau càng hăng.
Cứ điểm Sa Ma là một phó bản tương đối đặc biệt trong game này, mỗi tuần cố định mở ra một lần bang chiến, quân đoàn chiến thắng quyền trực tiếp sử dụng khu vực phó bản trong một tuần, mà không phải thành viên của quân đoàn này thì bất luận kẻ nào cũng không có quyền tiến vào phó bản. Cũng vì nguyên nhân này, nên phần thưởng của phó bản cũng không hướng đến chỉ duy người chơi, nếu không thì có một slot lâu dài trong quân đoàn này thì cũng là chỗ tốt lớn. Nên phần thưởng phó bản thưởng là dành riêng cho quân đoàn, tỉ như tăng thêm quy mô quân đoàn, thêm dung lượng bang khố, thăng hạng danh lợi quân đoàn vân vân. Nói trắng ra là, cái phó bản này mang ý nghĩa vinh dự hơn là phần thưởng thực tế.
Quân đoàn nhỏ thì hoàn toàn không cần đến, quân đoàn lớn thì điên cuồng chiếm lấy, nói chính là Cứ Điểm Sa Mạc.
Phương Tranh ngáp một cái, điều khiển tiểu sát thủ cấp 10 lao tới sông Tiền Đường.
Tiền Đường là một khu ngắm cảnh tương đối an toàn, nhưng có rất ít người biết bên sông Tiền Đường thực ra có cất giấu một BOSS dã ngoại nhỏ, đương nhiên cũng có thể là là bởi vì cái con BOSS này quá yếu ―― cấp 11, cho dù thi thoảng có xuất hiện, cũng sẽ bị xem như là linh vật của khu ngắm cảnh.
Bên bờ sông Tiền Đường rất yên tĩnh, không biết có phải hay không bởi vì gần tối rồi nên hầu hết người chơi đều đang ở phó bản, bờ sông không có một ai, những con sóng ở Tiền Đường cao cỡ một người, lại tịnh mịch thối lui, tuần hoàn qua lại.
Phương Tranh đưa tiểu sát thủ tại an phận tại bờ sông, muốn về Có Sữa Chính Là Nương nhìn xem, chờ đến lúc BOSS nhỏ bên này được sum thì ra thì quay lại. Dù sao còn deadline một tuần, không vội. Nào biết được người còn chưa từ máy tính này chuyển đi, góc dưới bên trái lại xuất hiện những cái tên quen thuộc.
[ Trước mắt ] Harry Borat: Đù, chiêu này của mày quá bỉ ổi, cho học với!
[ Trước mắt ] 2B Chiến Đấu Cơ: bị PK chẳng qua chỉ là do tài nghệ không bằng người, đừng cố tìm lý do khách quan.
[ Trước mắt ] Harry Borat: Tao P không bằng mày á? Đùa à! Tiếp tục!
[ Trước mắt ] 2B Chiến Đấu Cơ: Đánh lại mấy lần đều vậy thôi, người có thể P qua tao chưa xuất thế đâu.
[ Trước mắt ] Harry Borat: Polly
[ Trước mắt ] 2B Chiến Đấu Cơ:......
Cặp đôi này mới nãy trên kênh chat Hoa Hạ còn chưa nói đã nghiền, lại còn chạy tới sông Tiền Đường gần đó hẹn hò.
[ Trước mắt ] Harry Borat: Gáy nữa đi?
[ Trước mắt ] 2B Chiến Đấu Cơ: Gáy gì nữa, con mẹ nó mày đúng là vạch áo cho người xem lưng.
[ Trước mắt ] Harry Borat: Tài khoản ngon như vậy, đúng là bị chúng ta giết phế luôn.
[ Trước mắt ] 2B Chiến Đấu Cơ: Lời này mày đi mà nói với Hiên Viên.
[ Trước mắt ] Harry Borat: Cũng không thể trách hắn ta, nhâm phẩm của Polly đúng là một hồi bi kịch.
[ Trước mắt ] 2B Chiến Đấu Cơ: Đừng hơi một tí lại nhắc đến chuyện đó, chỉ đơn giản là một hành vi cướp trang bị mà.
[ Trước mắt ] Harry Borat: Bổ sung thêm, người hắn ta cướp là cô vợ nhỏ của phó hội trưởng Ngũ Nhạc Các, vẫn là ngay lúc con gái người ta sắp mài chết BOSS đánh một đao sau lưng, sau đó không chỉ thó dây chuyền cực phẩm rớt từ BOSS, lại còn K.O con gái nhà người ta rồi cướp trang bị cam.
[ Trước mắt ] 2B Chiến Đấu Cơ: Nó bảo là gái mà cũng tin, có khi là nhân yêu.
[ Trước mắt ] Harry Borat: Nhân yêu cũng có nhân quyền mà, cướp đoạt như vậy đúng là không tử tế.
[ Trước mắt ] 2B Chiến Đấu Cơ: Cỏ, chơi game mà còn đại nghĩa cái gì!
[ Trước mắt ] 2B Chiến Đấu Cơ: Năm đó thời điểm Kính Hoa Thủy Nguyệt khai hoang, không có hắn thì quân đoàn chúng ta đoàn có thể vực lên à? Bang chiến nào mà không có hắn tiên phong đầu tiên? Cho tới bây giờ không cũng không vắng mặt một buổi nào! Hắn đối với người ngoài thì không có nhân phẩm, nhưng đối xử với anh em trong bang thì có lúc nào không tốt!?
[ Trước mắt ] Harry Borat:...... Mấy lời này mày cũng đi mà nói với Hiên Viên.
[ Trước mắt ] 2B Chiến Đấu Cơ: Lười nói chuyện với hắn, cái tên tra nam!
[ Trước mắt ] Harry Borat: Ấy, có ý gì?
[ Trước mắt ] 2B Chiến Đấu Cơ: Trẻ con không cần hiểu. Thôi không nói nữa, dến cứ điểm đi!
Hai người chân trước vừa đi, chân sau BOSS được sum ra luôn. Phương Tranh hoài nghi BOSS là bị hai người bọn họ lải nhải phiền quá không thèm ra.
Sông Tiền Đường bờ nhỏ BOSS Kỳ thật chính là thực thể ngụy trang bắt chước những ngọn sóng của Tiền Đường, nhưng thay vì gọi là sóng nước Tiền Đường, bộ dáng nó ngược lại có điểm giống mây mù, nhất là từng vòng từng vòng sóng cuốn dưới lòng bàn chân moe muốn chết.
Tiểu sát thủ cấp mười chưa học kỹ năng gì, ngoại trừ đòn công kích bình thường, chỉ còn lại một skill ám tập, yêu cầu nhân vật nhất định phải tới gần mục tiêu từ sau lưng, một kích phải trúng. Không biết có phải do Phương Tranh vận khí tốt hay là Phong Nhất Đích Tử nhân phẩm cao, đánh một tí đã bạo kích, tính tính tiểu BOSS rớt ít nhất nửa máu. Nhưng tiểu BOSS cũng có tôn nghiêm, sau khi bị công kích thì lập tức phản công, Phương Tranh kịp thời né tránh, nhưng vẫn là bị quét rớt một phần ba máu. Dứt khoát uống Tiểu Hồng dược, thanh máu trong nháy mắt hồi đầy, Phương Tranh liền điều khiển tiểu sát thủ lấy tư thái Cuồng Đao Khách chính diện nghênh địch, tiến lên chút là chém, cuối cùng tiểu BOSS căm phẫn ngã xuống, Phong Nhất Đích Tử lập tức up hai cấp liên tiếp.
Nhiệm vụ hoàn thành mĩ mãn, Phương Tranh ôm có chút suy nghĩ có còn hơn không đi ra sờ soạng một chút tiểu thi thể tường mây, không có gì bất ngờ, đồ đạc rớt ra vẫn là chứng nhận đã từng qua sông Tiền Đường của cục du lịch tỉnh Chiết Giang. Tương truyển rằng chứng minh này có hai mươi bảy chiếc, phân bố khắp nơi trên đại lục Hoa Hạ, sau khi thu thập đủ sẽ kích hoạt một nhiệm vụ đặc biệt, về phần làm sao đặc biệt thì là ngẫu nhiên, nghe nói ở server lâu đời nhất Huyễn Thế Đào Nguyên từng có hai người chơi thành công thu thập đủ hai mươi bảy chứng minh, phát động một nhiệm vụ là đi Đông Hải bắt rồng, nên người chơi đó đến khi xóa nick cũng chưa làm xong, phần thưởng đã trở thành một bí ẩn, người còn lại thì may mắn hơn nhiều, nhiệm vụ là cái mọi người đã nhìn hoài thành quen: đánh BOSS dã nhân Thần Nông Giá, nghe nói sau đó rớt ra được một trang bị cực phẩm.
Bước đầu của mục tiêu hoàn thành mĩ mãn, Phương Tranh không chút lưu luyến đưa tiểu sát thủ đến tiệm thợ rèn rèn sắt, đây là một loại kỹ năng sinh hoạt, không cho nhiều điểm kinh nghiệm, nhưng đối với người chơi treo máy, con ruồi lại nhỏ cũng là thịt mà.
An bài thỏa đáng hết thảy, Phương Tranh rốt cục cũng trở lại Có Sữa Chính Là Nương trên máy tính khác thêm lần nữa. Lúc này đã bảy giờ rưỡi tối, thời điẻm vàng náo nhiệt nhất game, tiếc là Kính Hoa Thủy Nguyệt vẫn lặng yên giống phế tích như cũ. Có Sữa Chính Là Nương còn đang đứng ở vị trí mua bán mà mới nãy trò chuyện với khách hàng, Nam Kinh đường đã từng là nơi phồn hoa nhất, hiện tại chỉ còn lại NPC.
Trên kênh Hoa Hạ còn có người đang làm bình phong, không nhịn được phát tiết sự cô đơn của chính mình.
[ Hoa Hạ ] Đại Gia Mày: Có ai không ~~ Có ai không ~~ Có ai không ~~ Có ai không ~~
[ Hoa Hạ ] Đại Gia Mày: Có ai không ~~ Có ai không ~~ Có ai không ~~ Có ai không ~~
[ Hoa Hạ ] Đại Gia Mày: Có ai không ~~ Có ai không ~~ Có ai không ~~ Có ai không ~~
[ Hoa Hạ ] Kẻ Buôn Kim Cương: Thuyền tới ~~ Thuyền tới ~~ Thuyền tới ~~ Thuyền tới ~~ Thu mua số lượng lớn tiền game ~~
[ Hoa Hạ ] Đại Gia Mày: Đệt!
[ Hoa Hạ ] Đại Gia Mày: Tên gian thương kia cút xa ra đi!
[ Hoa Hạ ] Kẻ Buôn Kim Cương: Ai, Tui cũng để mắt đến ông đó ~~ Thu mua số lượng lớn tiền game ~~
[ Hoa Hạ ] Đại Gia Mày: Xong rồi, cái server thành quỷ phục hẳn rồi.
[ Hoa Hạ ] Kẻ Buôn Kim Cương: Mới mở thì là tân phục ~ Phồn vinh ~ Suy sụp ~ Rồi thành quỷ phục ~ Đây hình thức phát triển thông thường của mọi loại game ~~ Thu mua số lượng lớn tiền game ~~
[ Hoa Hạ ] Đại Gia Mày: Chẳng còn tí sức lực nào, tui lên QQ chơi mạt chược.
[ Hoa Hạ ] Kẻ Buôn Kim Cương:...... Thu mua số lượng lớn tiền game ~~
Phương Tranh ấn mở trung tâm giao dịch, quả nhiên, đám nguyên liệu mình rao bán vào ngày trước vẫn còn nguyên. Server quỷ phục không chỉ thiếu thốn hơi người, còn trực tiếp chặt hết đường kinh doanh. Điều này đối với người dựa vào game làm cần câu cơm thì đúng là chẳng phải tin tức gì tốt lành. Nhưng bình tĩnh mà xem xét, hắn còn chút tình cảm với Kính Hoa Thủy Nguyệt, dù sao trong sáu năm Hạ Hoa phát hành thì hắn cũng có bốn năm rưỡi cống hiến cho nơi này.
Truyền tống sư đưa Có Sữa Chính Là Nương đến núi Nga Mi.
Nghề nghiệp của Có Sữa Chính Là Nương là du y, thành phần không thể thiếu trong tổ đội hạ bản, nhưng nếu chơi solo, thì khá phê. Các loại kĩ năng buff không làm được gì, người ta đánh quái như chém dưa thái rau, hắn đánh quái thì như gãi ngứa. Đến khi quái chết, hắn cũng mệt đến như mất nửa cái mạng. Cho nên để max cấp 55, Phương Tranh phần lớn là cùng dã đội hạ bản cọ lên, khi ở một mình, hắn sẽ chủ yếu luyện kỹ năng sinh hoạt.
Nhưng làm một tên vú em đáng khinh thích chơi bẩn chính hiệu, cơ hội đánh lén đang bày ngay trước mặt, hắn cũng sẽ không bỏ qua.
Lặng lẽ đến gần một người chơi vô tội đang đưa lưng về phía mình cách đó không xa. Có Sữa Chính Là Nương dùng tinh thần lực đầy tràn, ngâm nga kỹ năng hệ công kích duy nhất của ―― Hồng Liên Thánh Hỏa.
Hỏa cầu bay theo hướng mục tiêu, trong nháy mắt tiếp xúc đến mục tiêu nổ tung ánh lửa đầy trời, giống như pháo hoa chói lọi.
Hiệu ứng trò chơi được làm thực sự rất thật, khiến cho Phương Tranh trong khoảng thời gian rất lâu sau đó chỉ có thể trông thấy màu đỏ của hoa lửa, nhưng nhờ thanh trạng thái góc trái trên cùng đầu biểu hiện Có Sữa Chính Là Nương như cũ khóa mục tiêu vào đối phương, thế là hắn không chút do dự lại đánh thêm một chiêu Thanh Phong Chú.
Tính toán với hai chiêu vừa rồi đối phương coi như không chết cũng phải đi tong nửa cái mạng, đợi chút nữa PK tiếp thì mình là vú em còn sợ mài không chết đối phương? Nào biết được trong ngọn lửa bỗng nhiên có một bóng người lao ra, hướng phía Có Sữa Chính Là Nương đánh nột trảo!
Phương Tranh hậu tri hậu giác, hối hận thúi ruột.
Mẹ nó hiện tại còn có người chơi cương thi?!
Không sai, thanh niên bị Phương Tranh đánh lén chính là nhân vật chức nghiệp cương thi có thuộc tính kháng ma pháp mạnh nhất trong truyền thuyết, nếu như vừa mới nãy người dính hai chiêu kia của Phương Tranh kia là tiên thuật sĩ hoặc luyện yêu sư, đoán chừng đối phương trực tiếp chỉ còn lại chấm máu, dù là đánh vào Cuồng Đao khách da dày máu trâu, cũng có thể đi luôn nửa cái mạng, thế bất nào lại là cương thi! Mẹ nó cái chức nghiệp vô bổ này không phải đã sớm mất tích ở Hoa Hạ sao!?
Phía bên này Có Sữa Chính Là Nương lùi lại vài mét, cương thi tiên sinh bên kia thì mặc kệ. Ngay sau khi trúng U Minh Quỷ trảo, người chơi sẽ bị ám một loại chướng khí, cái này có thể coi là một kỹ năng đầu độc quần thể, người trúng chiêu sẽ liên tục mất máu cho đến khi còn thanh máu còn 50% trở xuống. Hay thật, lần này Phương Tranh không dám tự bơm máu, bởi vì tăng máu sẽ chỉ kéo dài thời gian mất máu thôi, còn không bằng ngoan ngoãn đợi đến thanh máu giảm còn 50% Trở xuống, trạng thái chướng khí biến mất, thì buff sau.
Phương Tranh không dám bơm máu, nhưng cương thi thì từng bước ép sát, rất nhanh thanh máu của Có Sữa Chính Là Nương thanh giảm còn một phần hai, trạng thái chướng khí biến mất. Phương Tranh vội vàng thi triển Khô Mộc Phùng Xuân, nhưng là một kỹ năng hồi một lượng lớn máu đơn thể, kỹ năng này là cần thời gian ngâm xướng. Lúc này cương thi chờ đúng thời cơ lại đánh tiếp một vuốt, trực tiếp cắt ngang ngâm xướng, nối tiếp sau đó là công kích vật lý dày đặc, nào là Địa Ngục Phần Hỏa, U Minh Quỷ Trảo, chào hỏi thân thể của Có Sữa Chính Là Nương. Thế trận này, đừng nói đến du y, cho dù là huyết chiến sĩ cũng HOLD Không nổi.
Thế là Có Sữa Chính Là Nương ngã xuống, dùng sinh mệnh minh chứng luôn cái gọi là hại người cuối cùng lại tự hại mình.
Trong khoảnh khắc màn hình chuyển đen, Phương Tranh lúc này mới nhìn rõ ID đáng yêu của đối phương――Polly.