Trần Mục với lợi thế về máu, chỉ số lính và cấp độ, nắm trọn quyền chủ động trong tay, thích farm thì farm, thích đè đường thì đè đường, lớp giáp màu trắng trên người làm Master Yi từ bỏ luôn ý định cấu rỉa.
Khiếp quá! Khiếp quá trời ạ, Triệu Ẩn chợt nhận ra, thì ra Master Yi đánh với Malphite đường giữa lại là một chuyện khủng khiếp như vậy.
3 đợt 18 lính 1 xe, Trần Mục không hụt bất cứ một con nào, còn Master Yi thì chỉ có mỗi 6 con lính, bị đánh chỉ còn lại hơn 100 máu.
Mới vậy đã tha cho Master Yi này rồi sao? Còn lâu, một khi đã bị đè đường, thì sẽ vội vã, hoảng loạn, tốc độ tư duy của não bộ giảm xuống, tận dụng điều đó Trần Mục bèn gọi ngay người tới.
“Lee Sin ra gank đường giữa đi, đi từ góc trên xuống, bên kia không có tầm nhìn đâu.” Trần Mục nói.
“OK.” Lee Sin thử lên chờ gank đường trên nhưng không thành, rừng cũng bị cướp sạch, giờ nghe thấy Trần Mục nói vậy, tất nhiên là anh sẽ thử làm xem sao.
Nhưng Trần Mục gọi Lee Sin đến gank, không phải là để thử vận may, mà là chắc chắn sẽ gank được!
Master Yi AP dạo gần đây đang cực kì hot, dùng Q (Tuyệt Kĩ Alpha) dọn lính, cuối trận chờ đối thủ yếu máu thì hốt mạng, nhưng tất cả những điều này đều phải được xây dựng trên tiền đề có trang bị.
Master Yi mà không có trang bị, chém không vào máu Malphite thì gặt mạng kiểu gì?
Vì thế bất cứ khi nào có cơ hội farm lính, chắc chắn Master Yi đều sẽ không bỏ qua.
Game Liên Minh Huyền Thoại này còn tàn khốc hơn cả ngoài đời thực, thể hiện rõ một điều, có tiền thì muốn làm gì cũng được.
Hơn một trang bị lớn thậm chí còn có thể một chấp hai, chấp ba, băng trụ hạ người, vào bể máu tắm rửa.
Còn không có tiền thì chỉ có thể cam chịu, nhìn người khác xâm lược lãnh thổ của mình, hà hiếp đồng bào mình, trêu ghẹo đùa bỡn em gái mình!
Những người chơi Liên Minh Huyền Thoại đủ lâu đều sẽ xem kinh nghiệm và kinh tế còn quan trọng hơn cả tính mạng, rất nhiều bình luận viên hay nói như thế này trong lúc bình luận:
“Dù có chết tôi cũng phải ăn hết đợt lính này!”
Vì thế Master Yi trước mặt, hễ thấy trên hai con lính đang thấp máu thì chẳng khác nào cáo nhìn thấy gà, thèm rỏ dãi.
Cho dù có bị Malphite bào máu đi nữa thì cũng phải ăn cho bằng được mấy con lính này.
Triệu Ẩn nhìn thấy ba con lính đánh xa sắp cạn máu, mất hết lí trí, 12 lính, đã bị đè 12 lính rồi, tiền không là tiền đấy.
Vì thế cậu ta không hề chú ý đến việc Malphite của Trần Mục đã bắt đầu di chuyển về phía trước trong lúc mình Q lính.
Trần Mục chọn vị trí đứng rất có ý đồ, ngay bên cạnh con lính xa nhất mà Master Yi có thể Q được, vì Master Yi nhất định sẽ đáp đến vị trí này.
Hơn nữa Trần Mục còn tiến thêm hai bước, đi trên con đường rút chạy của Master Yi, như vậy lúc Master Yi tháo chạy, mình vẫn có thể đánh thêm được hai phát đánh thường nữa.
Master Yi vừa lướt đến, lập tức bị Trần Mục đấm túi bụi.
Nhưng Triệu Ẩn lại cho là như vậy cũng không sao, về bật W (Thiền) cắn Bình Máu là ổn.
Nhưng một cú kim chung tráo ập tới phá tan mọi ảo tưởng của cậu ta.
“Đm, sao Lee Sin lại ở đây.” Triệu Ẩn hoảng loạn.
Thạch Canh tỏ ra rất am hiểu về vị tướng Lee Sin này, W (Hộ Thể – Kiên Định) trước để tiếp cận, nhờ có vị trí đẹp nên đánh thường với hiệu ứng của bùa Đỏ trước, sau đó E (Địa Chấn – Dư Chấn), để tối đa hóa lượng sát thương, tiếp đó đeo bám đối thủ với những phát đánh thường, chờ Master Yi Tốc Biến, để tránh lúc ra tay bị Master Yi Tốc Biến né mất.
Cú Q (Sóng Âm – Vô Ảnh Cước) sau đó chỉ cần Thạch Canh không trượt tay thì chắc chắn không thể nào hụt được, vì một Master Yi vừa bị đốt bằng bùa Đỏ lại còn dính thêm Dư Chấn thì tốc độ di chuyển không thể nào đủ để né chiêu được.
Master Yi rõ ràng là không già dơ bằng cao thủ như Trần Mục và Thạch Canh, không chần chừ gì mà Tốc Biến ngay, muốn cố tránh chiêu thức bằng cách di chuyển.
Thầy Tu Mù Lee Sin Q trúng phóc vào mục tiêu, sử dụng luôn Vô Ảnh Cước bay vào, vừa khéo Master Yi vào ngay tầm trụ, bèn tụng kinh ngay lập tức.
Trần Mục lao đến quăng thêm cái Thiêu Đốt rồi tự tin quay đầu đi, Master Yi yếu máu không thể nào cầm cự nổi trước ba tầng sát thương của Thiêu Đốt, bùa Đỏ và Lee Sin, cuối cùng chết cháy, Trần Mục có được Chiến Công Đầu.
“Phối hợp được đấy.” Thạch Canh khen ngợi.
“Anh có thể vào cướp rừng được rồi, bên kia không làm được gì đâu.” Trần Mục nói.
“Tất nhiên rồi!” một người chơi 1900 elo như Thạch Canh, bắt chết đường giữa xong, tất nhiên sẽ không ngu ngốc mà quay về dọn quái rừng của mình, lúc này đối phương cấp độ không bằng mình, chỉ có thể ra đường farm lính, mình vào cướp rừng an toàn hơn nhiều, mà Malphite đẩy lính xong còn có thể trợ giúp bất kì lúc nào, lúc này mà không vào cướp rừng của đối thủ thì đúng là quá lãng phí tài nguyên.
Trần Mục về nhà xách ra ngay một cuốn Sách Quỷ, có tác dụng tăng sức mạnh phép thuật và giảm thời gian hồi chiêu, là món trang bị tuyệt vời để giết người cướp của, cần có trong mọi hoàn cảnh.
Tiện thể mang theo một con Mắt Tím và một con Mắt Xanh, nghe hệ thống nói, trong tương lai Mắt Tím sẽ không còn tàng hình nữa, Mắt Xanh không thể mua được nữa thay vào đó sẽ dùng Đá Tỏa Sáng, những thay đổi này đều nhằm để thu ngắn khoảng cách giữa cao thủ và gà mờ, tránh để những người hiểu được tác dụng của tầm nhìn nghiền nát những người chơi không mua mắt.
Điều này làm Trần Mục cảm thấy những sửa đổi trong tương lai không có tác dụng gì cả, kẻ mạnh là nhờ vào việc nắm vững các chi tiết, hiểu rõ vấn đề nên mới tạo ra được khoảng cách với người bình thường, điều này đúng với tất cả các lĩnh vực, cho dù có mua đủ mắt hay không, thì kẻ mạnh vẫn là kẻ mạnh, chắc chắn sẽ không có chuyện vì không mua được mắt mà gà mờ có cửa đấu tay đôi được với cao thủ.
Ra đường tiếp tục farm lính và bị đè đường, bị đè cả về trang bị lẫn cấp độ, Master Yi của Triệu Ẩn một Q chỉ làm mất được hơn 100 máu, khiến Master Yi ngoài Q ra thì không có cách nào khác để farm lính.
Đối với Trần Mục mà nói, tấn công ngay khi lên cấp 6 là một loại bản năng, lượng kinh nghiệm của từng con lính đều khắc sâu trong đầu Trần Mục, ngay khoảnh khắc con lính cận chiến cạn máu, ánh sáng tăng cấp còn chưa tản đi thì Malphite của Trần Mục đã lao thẳng về phía Master Yi vừa lên cấp 5 rồi.
“Tông nào!”
Mặt đất rung chuyển, Master Yi thậm chí còn chưa kịp nhìn rõ thì đã bị hất tung lên trời, Master Yi đã bị cấu rỉa chỉ còn 400 máu từ trước đó, lập tức lên bảng đếm số.
“Đậu má! Nó không cần thời gian ấn phím à, sao vừa lên 6 đã lao tới rồi!” Triệu Ẩn la to, cậu ta biết rõ lượng máu này của mình mà ở lại là rất nguy hiểm, nhưng không ăn lính thì không có kinh nghiệm, không có kinh nghiệm thì vứt, cậu ta đã nằm xuống một lần thì làm sao biết được Trần Mục còn bao lâu nữa sẽ lên cấp 6, vừa định lùi về thì Trần Mục đã Tốc Biến xông tới rồi, đây là điều cậu ta không tài nào ngờ đến được.
Các đồng đội còn lại thầm nghĩ Triệu Ẩn gà vãi nồi, cầm Master Yi AP mạnh nhất meta đánh không lại Malphite đã đành, giờ lại còn để bị solo kill, không biết chung kết thế giới mà bị solo kill sẽ bị bình luận viên cười nhạo hay sao!
“Cho'Gath ngủ luôn trong rừng à, mày mà đến gank giúp tao từ sớm thì làm gì có chuyện này, giờ nó hơn cấp, còn tao thì phế rồi đấy.” Triệu Ẩn bắt đầu đổ lỗi.
“Tại tao tại tao.” Đồng đội đã quá quen với thói hay đổ lỗi của Triệu Ẩn, biết nếu tranh cãi thì sẽ không có hồi kết, nhịn luôn cho xong, thật ra cậu cũng đang rất bực chuyện bị Lee Sin cướp rừng, muốn chửi tại Triệu Ẩn ở đường giữa để bị gank nhưng lại không dám.
9 phút, Malphite 83 lính, 2 mạng hạ gục, béo tròn không giống một ngọn núi đá mà giống một mỏ bạc, cả người toàn bạc là bạc.
Về nhà, Trần Mục lôi ra một món trang bị thần thánh sẽ bị xóa trong tương lai.
Bùa Đầu Lâu!