Trần Mục đứng dựa vào lan can, trầm ngâm nhìn xuống sân thể dục ở bên dưới, phải làm gì để kiếm được tiền đây, nếu không nhờ Trác Tiểu Bạch thì 50 tệ tích góp kia của mình đã mất toi vào tay Trần Diệc Phi thật rồi, ngay cả vở bài tập cũng không mua nổi nữa luôn.
Giờ 120 tệ này đóng tiền vở bài tập là chỉ còn lại 90, mua mỗi ngữ văn với anh văn, mỗi môn 15 tệ, có 90 tệ trong tay thì cũng được, nhưng Trần Mục thật sự muốn mang lại một chút thay đổi gì đó cho gia đình mình.
Ba năm trước mỗi lần ra ngoài đi ăn sáng với em gái còn gọi thêm được quẩy với sữa đậu nành hoặc sữa bò để bổ sung dinh dưỡng, còn giờ ăn gì cũng phải tiết kiệm, trong nhà cả tháng chỉ có hai bữa ớt xanh xào thịt bằm, mà lại còn tìm mãi chả thấy thịt, con em gái mình gầy rộc cả người đi rồi, lỡ sau này trổ mã không được mùa thì biết làm sao.
Mà đã không cho Trần Diệc Phi tiếp tục chơi game bằng tiền của người khác, bắt nó phải tự bỏ tiền ra, thì 50 tệ đó cũng chẳng thể dùng lâu được.
Lúc này, Trác Tiểu Bạch đang trò chuyện với vài nam sinh khác ở bên cạnh.
“Dạo này Liên Minh Huyền Thoại càng ngày càng hot, tụi mình tan học đi làm vài ván đi? Lập đội 4 người.” Trác Tiểu Bạch nói.
“Bốn người thì chán lắm, tự dưng lại lòi ra một đứa lạ hoắc chả quen biết gì, tìm thêm một thằng nữa rồi lập đội 5 người đi!” một người đeo kính nói, Trần Mục cũng biết cậu này, tên cậu ta là Lộ Nhân, vẻ bề ngoài đúng là đậm chất “người qua đường”, có cảm giác đi đâu cũng có thể tìm được một người trông cực kì giống cậu ta, điều kiện gia đình cũng thuộc hàng khá giả.
Lớp 12/9 của Trần Mục là lớp chọn, nhưng lớp 50 người thì có đến gần 20 đứa không đủ điểm, vào được đây bằng đủ loại hình thức khác nhau, giáo viên chủ nhiệm xếp đám này ngồi cuối lớp, sống chết mặc bay, chỉ cần không ảnh hưởng đến các bạn học giỏi ngồi phía trước là được.
Trần Mục vốn không thân thiết gì với cái hội này, nhưng nghe thấy tụi nó nhắc đến Liên Minh Huyền Thoại nên không kìm được mà vểnh tai nghe thêm vài câu, dù sao thì sau này mình cũng phải phấn đấu vì cái game này mà.
“Thế thôi chia thành hai đội đánh xếp hạng luôn cho rồi, tao đã 600 điểm rồi, rớt nữa là gặp toàn lũ trẻ trâu phá game thôi.” Trác Tiểu Bạch nói, “tụi mày đứa nào gánh được tao thì tiền net tiền đồ ăn khuya tao bao hết.”
Mấy người còn lại đưa mắt nhìn nhau, nghĩ thầm cả bọn kẻ tám lạng người nửa cân ai mà gánh cho nổi, giờ mà đấu đôi với nhau thì chỉ có nước ăn hành ngập mồm.
“Hay để tôi gánh cậu cho?” một giọng nói bất thình lình vang lên, khiến mấy người kia đồng loạt nhìn sang, Trần Mục đang khẽ mỉm cười nhìn họ.
“Chời đựu, con nhà người ta mà cũng biết chơi Liên Minh? Cậu bao nhiêu điểm rồi?” Lộ Nhân kinh ngạc, chuyện này vô lí vãi lồng, lại còn dám nói sẽ gánh Trác Tiểu Bạch, tức là điểm rất cao?
“Điểm? Không biết, hôm qua tôi vừa lên cấp 3.” Trần Mục nói.
“Đệch mọe, mới cấp 3 thì chơi cái nồi gì, cậu có biết 600 điểm nghĩa là gì không?” Lộ Nhân giễu cợt, đối với một đứa học siêu giỏi luôn cao hơn mình 300 điểm mà nói, có thể tìm được cơ hội để sỉ nhục nó thật sự là không dễ tí nào.
“600 điểm là vào được trường top đầu rồi, chắc có nghĩa là rất lợi hại đúng không.” Trần Mục nghiêm túc nói.
“...” Mọi người cạn lời.
“Ừ, 600 điểm đúng thật là rất lợi hại, cậu muốn chơi cùng thì cũng được thôi, vừa đủ 5 người, tụi mình lập đội luôn, để Trần Mục chơi hỗ trợ nằm chờ ăn sẵn là được rồi.” Trác Tiểu Bạch nói.
“Thế tiền net và bữa khuya có tính nữa không?” Trần Mục hỏi, cậu nghe thấy có bữa khuya nên mới quyết định tham gia, đến lúc đó có thể gói một phần mang về cho em gái, bổ sung thêm tí dưỡng chất.
“Tính chứ, là cậu thì chắc chắn là tôi phải lo rồi chuyện nhỏ có gì đâu, vậy tối nay nhé.” Trác Tiểu Bạch nói xong thì chuông vào lớp cũng reo, Trần Mục về lớp trước.
Trác Tiểu Bạch rất muốn tạo mối quan hệ tốt với cậu bạn học hành giỏi giang này, biết đâu sau này còn có thể chiêu mộ cậu ta về công ty mình làm việc, học giỏi thì sao chứ, cũng phải làm công cho mình thôi, nếu thật sự có ngày đó thì mát mặt phải biết.
Đến lúc đó ngày nào cũng bắt cậu ta tăng ca, ấn tượng sâu đậm nhất trong lòng Trác Tiểu Bạch chính là cảnh bố mình đầu độc tinh thần nhân viên, ngày ngày bắt họ làm việc đến tận tối muộn, lại còn không cho tiền tăng ca.
Sau đó đến cuối năm, bố bước xuống từ một chiếc Bentley, vỗ vai một người tốt nghiệp từ đại học Đế Đô, nói: “Làm tốt lắm, nếu năm sau cậu tiếp tục cố gắng như năm nay thì tôi có thể mua thêm một chiếc xe nữa rồi!”
Cảnh tượng này khiến Trác Tiểu Bạch cảm xúc dạt dào, quả nhiên có tiền thì đến ma quỷ cũng sai khiến được, chả thế mà hơn một trăm tệ là đổi lại được điểm tuyệt đối của phần trắc nghiệm môn toán, đây mới là cách làm bài kiểm tra đúng đắn dành cho mình này!
Các tiết sau đó, Trần Mục vẫn có thể chuyển đổi đến giao diện của hệ thống để học thuộc các thông tin bất kì lúc nào, cũng có thể lựa chọn đóng lại để nghe giảng.
Trần Mục căn cứ vào môn học và độ khó, cảm thấy đã hiểu hết rồi thì đi học thuộc kiến thức game, chưa hiểu thì nghiêm túc nghe giảng, một ngày trôi qua rất nhanh, buổi tối Trác Tiểu Bạch cùng ba người khác đứng đợi Trần Mục rồi cùng nhau đi đến quán net.
Con nhà người ta lại đi cắm net, đối với cả đám bọn họ mà nói là một chuyện rất mới mẻ lạ lẫm, nghĩ thầm đứng đầu khối cũng bị nhiễm thói xấu, lên lớp 12 bắt đầu biết chơi bời hư hỏng rồi.
Đến quán net, Trác Tiểu Bạch dẫn họ đến thẳng khu VIP, nhìn màn hình thôi đã thấy lớn hơn bình thường rất nhiều rồi, ghế ngồi lại còn là sô-pha nữa.
“Đây là khu được hưởng đặc quyền, có thể sử dụng tất cả các tướng, còn có thể dùng một bộ skin cho mỗi tướng nữa, hơn bị sướng đấy.” Trác Tiểu Bạch nói đầy hào phóng.
Lần này là cậu bao, đừng thấy cậu đưa cho Trần Mục 120 tệ rồi nghĩ cậu cháy túi, kì thật chỉ dựa vào việc tăng thêm được 60 điểm, bố đã thưởng cho cậu 1000 tệ rồi, vụ mua bán này, có làm bao nhiêu lần cũng không sợ thiệt.
Trần Mục ngồi cạnh Trác Tiểu Bạch, vì Trác Tiểu Bạch nói cứ nghe cậu ta chỉ đạo, cậu ta đã lên được cấp tối đa là 30 rồi, cũng đã từng đánh thăng hạng, cứ theo cậu ta chờ thắng là được.
Vào giao diện game, Trác Tiểu Bạch khóa ngay vào Thợ Săn Bóng Đêm Vayne, đây là vị tướng cậu ta cực kì yêu thích.
“Cậu nhận mặt được hết các tướng chưa, hay là chọn Sona đi.” Trác Tiểu Bạch nói.
“Ừ, nhận mặt được hết rồi, tướng cậu chọn là Thợ Săn Bóng Đêm Vayne, tôi biết mà.” Trần Mục nói, sau đó chọn trong số tướng hỗ trợ, nhìn thấy một nhân vật trông giống như được cơ khí hóa.
Người Máy Hơi Nước Blitzcrank!
Trần Mục cảm thấy vị tướng này đậm chất khoa học viễn tưởng, nếu năm đó nhà không gặp biến cố thì chí hướng của cậu đã không phải là trở thành lập trình viên rồi, mà là đi nghiên cứu người máy, vì thế khi nhìn thấy một vị tướng như vậy, lại vừa khéo còn là hỗ trợ nữa, bèn chọn ngay không chút do dự gì.
Ghi nhớ cả một ngày, Trần Mục không những nhớ rõ hình ảnh và tên gọi của các tướng, mà đến cả khái niệm cơ bản về vị trí cũng thuộc nằm lòng rồi, biết hỗ trợ là tướng giúp ADC ăn kinh nghiệm lên cấp, sau đó vai trò trong đội là cắm mắt tạo tầm nhìn.
“Blitzcrank, cậu có kéo trúng được không đấy? Mà không sao, có tôi ở đây, OK hết, chỉ cần tôi có trang bị, tất cả những thứ khác đều là chuyện nhỏ.” Trác Tiểu Bạch nói.
Vào game, mọi người đều mua giày và 4 Bình Máu, đây là trang bị khởi đầu đang được ưa chuộng hiện nay, họ cũng không biết lý do tại sao, nhưng thấy các cao thủ trong rank đều mua như vậy cả.
Trác Tiểu Bạch cũng bảo Trần Mục mua y như thế, Trần Mục vừa mua xong chuẩn bị ra cửa thì nhiệm vụ của hệ thống xuất hiện.
“Ting, vật chủ là quỷ vương tương lai, đương nhiên phải có khả năng phán đoán cơ bản, nhiệm vụ lần này là chiêu Q của Blitzcrank trong ván này phải có tỉ lệ kéo trúng từ 60% trở lên, mục tiêu là tướng hoặc quái rừng, nếu là quái rừng thì yêu cầu phải tạo ra tổn thất cho đối thủ. Hoàn thành nhiệm vụ, thưởng 100 điểm, thất bại trừ 100 điểm.”
“Để tôi thử trước kĩ năng này xem thế nào đã.” Trần Mục nói với hệ thống, trước khi ra ngoài thì Q (Bàn Tay Hỏa Tiễn) một phát, thấy được tác dụng, độ dài và quỹ đạo của chiêu thức.
“Số lần Q hiện tại là 1, tỉ lệ trúng là 0, xin vật chủ hãy cố gắng.” Câu nhắc nhở của hệ thống làm Trần Mục tức điên người, thử tí cũng không được à?
Chịu thôi, ai bảo hệ thống kinh dị quá làm gì, cứ chơi cho tốt vào là được, Trần Mục nghĩ.