Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Chương 148: Chương 148: Lòng lang dạ sói




Lời này từ trong miệng Đằng Nguyên trưởng lão nói ra, quá mức vô tình, đương nhiên là như vậy rồi. Trong quan điểm của hắn giá trị chính là như thế, ở suy nghĩcủa Đằng Nguyên trưởng lão, đời người chính là một loại hàng hoá mua bán bằng giá. Ngươi muốn hiểu biết về cổ, tốt không thành vấn đề, vậy thì dựa theo quy của Tường tộc làm tới .

Chẳng qua là lời này nghe tới tai Tháp Cát Cổ Lệ, thìlà một loại thờ ơ vui sướng khi nhìn thấy người ta gặp hoạ. Nếu như tam quan* (ba cửa ải) thật khó như vậy, Phượng Thương ngộ nhỡ ở thời điểm qua tam quan sẽ có chuyện gì xảy ra, thì làm cái gì bây giờ? Không được, nàng không nên để Phượng Thương gặp chuyện không may!

"Ngươi rốt cuộc là làm sao xông qua được tam quan?"

"Bí mật!" Đằng Nguyên trưởng lão cười lắc đầu, cắn chặc hàm răng, cái gì cũng không chịu nói."Ta thấy các ngươi ba người - ý kiến không nhất trí, các ngươi tốt nhất vẫn là thương lượng thống nhất một lần, có kết quả rồi thì tới tìm ta, nếu không, ý kiến của các ngươi trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, làm cho ta thực khóxử."

Đằng Nguyên trưởng lão đi đến phía trước mặt Độ Nhất, mở bàn tay ra, "Vật của ta muốn đâu? Cho ta, mới vừa rồi ta nói cho các ngươi một tình báo trọng yếu.Đem Thần tiên cao cho ta một chút! Nếu không ta mà bị bệnh, thì không thể giúp các ngươi dò thăm tin tức!"

Độ Nhất không trực tiếp lấy Thần tiên cao, mà lànhìn về phía Long Trạch Cảnh Thiên.

"Cho trưởng lão một hộp!"

Có Long Trạch Cảnh Thiên "Phê chỉ thị" , Độ Nhất lấy ra một cái hộp đưa cho Đằng Nguyên trưởng lão, "Ngài dùng chậm một chút , đồ vật này dùng nhiều sẽ không tốt!"

"Không tốt, ngươi còn đưa cho ta?" Nghe qua lời nói của Độ Nhất..., Đằng Nguyên trưởng lão liền hỏi ngược lại một câu, làm cho Độ Nhất có phần lúng túng, chỉ cóthể bất đắc dĩ mà cười

Chiếm được thứ mình muốn , Đằng Nguyên trưởng lão cầm cái túi dài, hai tay chắp ở sau lưng, chậm rãi màthẳng bước đi ra ngoài, "Các ngươi kiên nhẫn chờ xem! Ta sẽ bảo đảm tùy thời cơ mà liên lạc với các ngươi! Nhớ kỹ, đừng chạy khắp nơi! Vạn nhất bị tộc nhân của ta phát hiện, ta sẽ xem như không biết các ngươi!"

Sau khi chờ Đằng Nguyên trưởng lão đi, Tháp Cát Cổ Lệ nện Thiết Câu Tử lên tường đá ở bên cạnh, Thiết Câu cùng tường đá va chạm, ma sát ra một mảnh tia lửa màu vàng ."Long Trạch, chúng ta thật sự phải tin tưởng cái lão khốn kiếp này sao? Hắn sẽ không lừa dối chúng ta à?"

"Hắn sẽ không." Long Trạch Cảnh Thiên nhìn rừng cây bên ngoài cửa , chau mày."Tường tộc nhân trên dưới một lòng, chỉ có Đằng Nguyên trưởng lão là khác loại, chúng ta chỉ có thể hạ thủ từ người hắn. Hiện tại liền nhìn xem Thần Tiên Cao có hữu hiệu hay không"

Đối với lời Long Trạch Cảnh Thiên mà nói..., Độ Nhất cũng không quá chắc chắn. Hắn chỉ là ngẫu nhiênđi theo Di Sa đến nơi đó, nghe nói qua là dùng cây thuốc phiện luyện ra đồ có thể làm cho người trên nghiện, do đó có thể đạt tới tác dụng có thể khống chế người .

Bồng Lai đảo vốn có rất nhiều cây thuốc phiện, chẳng qua là Di Sa nói đồ chơi kia là độc dược, hạ lệnhđốt hủy một mảng lớn hoa anh túc, hơn nữa không cho bất luận kẻ nào trồng cây thuốc phiện trên đảo. Chỉ chờđến đại lục, phát hiện hoa anh túc, dựa theo Di Sa đãtừng nhắc tới , Độ Nhất đem cây thuốc phiện ra chế làm thuốc cao, sau rất nhiều lần thất bại, rốt cục hiện tại cóthể chế ra thần tiên cao.

Sở dĩ lấy cái tên này, là bởi vì sau khi dùng thuốc, sẽ có loại cảm giác phiêu phiêu dục tiên, có thể làm cho người quên mất thế gian đáng ghê tởm , đắm chìm trong thế giới theo ý muốn , tựa như bản thân đi vào trong tiên cảnh vậy.

Độ Nhất thử dùng từng chút một, sau khi phát hiện nó mê huyễn, thì hắn lập tức ngưng dùng. Giống như Di Sa nói, vật này sẽ cho người nghiện, thậm chí sẽ cho người ta đắm chìm ở trong thế giới giả tượng, sử dụng nhiều, thì sẽ tự tìm cái chết.

Nếu không phải vì khống chế Đằng Nguyên trưởng lão, Độ Nhất ... sẽ không ... có cầm thần tiên cao đi ra ngoài.

Uy lực của đồ chơi này chính hắn quá rõ ràng, cũng lo lắng phương thuốc truyền đi, bị người dụng tâm hiểm ác chế tạo số lượng lớn, đến lúc đó thì người bị hại rất nhiều. Về phương thuốc, đã ghi sâu ở trong lòng, ngay hai người mà hắn đang hợp tác hắn cũng không cho biết. Chỉ có lần này, Độ nhất tự nhủ, vì đạt tới mụcđích, chỉ duy nhất lần này. Hắn sẽ chờ khi giành được thứ mình muốn rồi, thì sẽ thu tay.

Bất quá, dường như Thần tiên cao đối với Đằng Nguyên trưởng lão một chút tác dụng cũng không có, khi Độ Nhất suy nghĩ đến đều này. Hơn một tháng qua, hắn đã tại không ngừng đắn đo, nhưng là… Đằng Nguyên trưởng lão tựa hồ không có vẻ vừa bị nghiện như mình nghĩ, chẳng lẽ bởi vì hắn là cao thủ, cho nên tự chủ mạnh hơn, sức chống cự đối với Thần tiên cao cũng càng mạnh sao?

"Chờ Phượng Thương bọn họ chạy tới hẳn là còn cần một ít thời gian, tin tưởng trong khoảng thời gian này,Đằng Nguyên trưởng lão nhất định sẽ không thể rời bỏ Thần tiên cao. Các ngươi cứ yên tâm đi!" Mặc dù trong lòng không xác định, nhưng là vì cho chính mình muốn có được sự tự tin hợp tác, Độ Nhất không khỏi vẽ ra một tương lai sáng lạng cho bọn họ.

Xử lý tốt chuyện Thần tiên cao, Long Trạch Cảnh Thiên nhìn về phía Tháp Cát Cổ Lệ, "Cổ Lệ, nếu như Phượng Thương không qua khỏi tam quan, ngươi sẽ làm sao? Vạn nhất nếu hắn chết ở bên trong ngươi sẽ làm sao?"

Hai lần “sẽ làm sao”, trực tiếp hỏi ngã Tháp Cát Cổ Lệ.

Phượng Thương tuyệt đối sẽ vì cứu con trai ruột mình mà lên trên núi đao, xuống biển lửa, vào LongĐàm .Tam quan này, nghe tên cũng kinh khủng như vậy, chớ nói chi là trực tiếp đi làm. Nàng rốt cuộc nên làm thế nào ngăn cản Phượng Thương đây? vấn đề này vẫn giày vò lấy Tháp Cát Cổ Lệ. Chẳng lẽ nàng đi chạyđến trước mặt Phượng Thương, van xin hắn đừng đi sao? Căn cứ vào cá tính Phượng Thương, nhất định sẽ giết nàng, sau đó sẽ qua cửa tam quan .

"Long Trạch, ngươi có cái biện pháp gì tốt hay không?" Tháp Cát Cổ Lệ nghĩ không ra phương pháp xử lí để giải quyết vấn đề, chỉ có thể cầu trợ ở Long Trạch Cảnh Thiên.

Thời điểm ba người bọn họ tạo thành một Tiểu đoàn thể, vừa qua Tháp Cát Cổ Lệ cũng đã cam chịu Long Trạch Cảnh Thiên làm thũ lĩnh cầm đầu.

Ở trên chuyện của Phượng Thương, Tháp Cát Cổ Lệ thật sự người trong cuộc thì tối người ngoài cuộc sáng, cho nên nghĩ không ra biện pháp gì tốt. Huống chi Tháp Cát Cổ Lệ rõ ràng biết Long Trạch Cảnh Thiên hận Phượng Thương, muốn giết Phượng Thương, hận ýhắn đối với Phượng Thương , tựa như hận thù sâu nặng mà Tháp Cát Cổ Lệ đối với Phượng Thất Thất vậy.

Chỉ là thời điểm bọn hắn thoả thuận để đạt được hiệp nghị: không thương được tổn hại Phượng Thất Thất cùng Phượng Thương, chẳng qua là đem đôi vợ chồng này tách ra, bọn họ mỗi người được một cái. Bây giờ nghe Long Trạch Cảnh Thiên nói như vậy, Tháp Cát Cổ Lệ biết hắn nhất định là nghĩ ra biện pháp gì tốt.

"Biện pháp cũng là có một, chẳng qua là không dễ làm."

Tâm tư Long Trạch Cảnh Thiên cùng Tháp Cát Cổ Lệ hoàn toàn ngược lại, hắn rất mong muốn Phượng Thương chết ở trong tam quan, cuối cùng hắn tới đón Phượng Thất Thất, cùng Phượng Thất Thất trở thành một đôi thần tiên quyến lữ.

Nhưng chỉ là bản thân Long Trạch Cảnh Thiên đãtình nguyện cùng Tháp Cát Cổ Lệ liên thủ thì nhất định có chút chuyện không thể dựa theo ý nghĩ hắn mà đi làm, tỷ như trên vấn đề Long Trạch Cảnh Thiên xử lý, nếu bọn họ có tranh cãi, nhất định đôi bên phải tìmđược một phương pháp xử lí được chấp thuận rồi mới dẫn đến một kết quả trung hoà.

"Biện pháp gì?" Vừa nghe Long Trạch Cảnh Thiên cóthể cứu Phượng Thương, trong đôi mắt Tháp Cát Cổ Lệ lóe ra ánh sáng khác thường, "Ngươi nói mau a! Rốt cuộc là biện pháp gì?"

"Nếu Phượng Thương làm hết thảy cũng là vì con hắn Phượng Kiêu, thì chỉ cần trước khi hắn qua tam quan giết chết Phượng kiêu, không phải được rồi sao?"

Lúc Long Trạch Cảnh Thiên nói ra lời này, Độ Nhất cảm thấy lạnh cả người. Dường như, Phượng Kiêu chỉ là đưa con nít mới ra sinh không bao lâu. Đối với hài tử một tay trói gà không chặc mà hạ thủ, có chút làm trái với lương tâm."Chuyện này các ngươi đừng lôi kéo ta! Ta sẽ không hạ thủ đối với một hài tử"

Độ Nhất lắc đầu thối lui, kẻ thù của hắn cũng không phải là một đứa con nít. Lấy tiểu hài tử ra trút giận, thìcòn là nam nhân sao?

Ý nghĩ bị Độ Nhất gạt bỏ, nhưng ở trên người Tháp Cát Cổ Lệ lại chiếm được khẳng định. Đúng vậy! Phượng Thương ngàn dặm xa xôi từ Bắc Chu quốc chạy tới Nam Phượng quốc , không phải là vì giải cổ cho Phượng Kiêu sao! Chỉ cần Phượng Kiêu chết, Phượng Thương cũng không cần đi làm những thứ chuyện mạo hiểm kia nữa. Tất cả vấn đề đều ở trên người Phượng Kiêu!

Tháp Cát Cổ Lệ cũng không giống Độ Nhất, người nàng yêu là Phượng Thương, Phượng Kiêu là hài tử của Phượng Thương cùng nữ nhân khác sinh, nói cách khác, Phượng kiêu chính là cái đinh trong mắt gai đâm trong thịt của Tháp Cát Cổ Lệ, hận không thể nhổ bỏ nóthật nhanh! Vốn là Tháp Cát Cổ Lệ càng thêm chán ghét Phượng Thất Thất, nhưng nàng cùng Long Trạch Cảnh Thiên có ước định, không thương tổn Phượng Thất Thất, như vậy biện pháp duy nhất có thể giải quyết trong lúc này, thì chỉ có thể là diệt trừ Phượng Kiêu .

"Ta nói, các ngươi có thể hay không nghĩ một phương pháp xử lí thích hợp hơn? Đối phó một hài tử, các ngươi cũng có hứng thú hạ thủ?" mặc dù Độ Nhất cũng là một trong tổ ba người, nhưng hắn do ở Bồng Lai đảo sinh sống thật lâu, bị hun đút lây, nên cũng không phải là một người xấu tội ác tày trời . Đối với quyết định Long Trạch Cảnh Thiên cùng Tháp Cát Cổ Lệ , có chút ít khó thể hiểu.

"Độ Nhất, ngươi có thể nghĩ đến phương pháp xử lítốt hơn sao? Nếu như ngươi có thể giúp ta nghĩ ra phương pháp xử lí ngăn cản Phượng Thương, ta liền bỏ qua cho hài tử kia."

Trong lòng Tháp Cát Cổ Lệ đã quyết định, vìPhượng Thương sống, nàng có thể làm bất cứ chuyện gì. Mặc dù trên tay lây dính máu tanh, chỉ cần đối với Phượng Thương tốt, như vậy có thể thành công.

Người có đôi khi tự mình đa tình đến cực hạn, chính là một loại tâm lý biến đổi.

Ngươi mong trình lên tâm can của mình đến đối phương, hi vọng nhận được đối phương ưu ái, nhưng làm sao ngươi biết, đối phương thích chính là chỗ nàođây? Tựa như Tháp Cát Cổ Lệ khi bị Long Trạch Cảnh Thiên kích động, một lòng cho là chỉ cần giết Phượng kiêu thì mới có thể ngăn cản Phượng Thương đi "Chịu chết" , nàng làm sao không suy nghĩ, giết nhi tử Phượng Thương yêu mến, trong lòng Phượng Thương nghĩnhư thế nào, sẽ như thế nào đối với nàng đây?

Độ Nhất vừa muốn nói lời này cho Tháp Cát Cổ Lệ nghe, nhưng hắn suy nghĩ một chút, vẫn là ngậm miệng thôi. Theo hắn thấy, chỉ cần là có chuyện liên quan đến Phượng Thương, Tháp Cát Cổ Lệ sẽ từ một nữ nhân lý trí , biến thành một nữ nhân điên cuồng . Hắn nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng, nàng chính làngười không thấy quan tài thì vẫn không đổ lệ, thấy quan tài thì cũng không chết tâm.

"Ta không có phương pháp xử lí tốt hơn! Ta chỉ cóthể nói cho ngươi biết, không phải là lần nào vận may của ngươi cũng có thể tốt như vậy, đều có thể đúng lúc thoát thân.”

Trong lời nói của Độ Nhất có ẩn ý gì, Tháp Cát Cổ Lệ làm sao mà không rõ.

Lần này Phượng Thương tới đây, Phượng Thất Thất cũng đi theo, Phượng Thương lợi hại thế nào, Tháp Cát Cổ Lệ hiểu rõ ràng. Về phần khả năng của Phượng Thất Thất , Cổ Lệ lại càng nhớ được rõ ràng, tổn thương ở tay trái của nàng chính là do Phượng Thất Thất gây nên. Cái loại đau đớn này, để cho Tháp Cát Cổ Lệ đến bây giờ vẫn có thể từ trong cơn ác mộng thức tỉnh.

Phượng kiêu có cha mẹ như vậy ở bên người, còn cóHoàn Nhan Khang, Tô Mi, Tấn Mặc những cao thủ nàyđi theo, muốn từ trong tay bọn họ giết Phượng kiêu,đây vốn là một chuyện rất không dễ dàng. Đề nghị của Long Trạch Cảnh Thiên mặc dù là biện pháp tốt, nhưng nghĩ tính khả thi mà nói, đúng là khó khăn một chút.

Tháp Cát Cổ Lệ nhìn về phía hai người đồng bọn của mình, hy vọng có thể từ trên người bọn họ nhận được trợ giúp, Độ Nhất nhún nhún vai, biểu lộ thái độ của mình, Long Trạch Cảnh Thiên thì trả lời một câu, "Phượng Thương là ngươi muốn " , đã đem Tháp Cát Cổ Lệ ngăn đến sít sao .

"Các ngươi không giúp ta, ta sẽ tự mình tìm được người!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.