Bởi vì mẫu thân có được ám nguyên tố, cho nên, di truyền cho nữ nhi, là như thế sao?
Như thế là có thể giải thích vì sao nhiều đời Liễu gia đều không xuất hiện ám hệ, chỉ mình nàng có được.
Nhưng là...
Nàng lại có được toàn hệ.
Nếu như nói là nàng di truyền gien của mẫu thận, như vậy nàng có được toàn hệ nguyên tố là chuyện gì xảy ra.
Liễu Hồ Nguyệt cố gắng để cho mình tỉnh táo lại: “Chuyện kia cùng Cấm địa Liễu gia có quan hệ như thế nào? Hơn nữa, ngươi làm sao biết mẫu thân ta có được ám nguyên tố?”
Lam gia chủ ngửa đầu cười vài tiếng: “Vị tổ tiên kia của Liễu gia các ngươi đặt ở Cấm địa Liễu gia một bảo bối. Bảo bối kia là dụng cụ có thể tự động dò xét thực lực hậu bối Liễu gia, một khi Liễu gia sinh ra một ám nguyên tố triệu hồi sư, người kia sẽ bị bảo bối đó hút vào cấm địa, trọn đời không được đi ra. Mà nguyên nhân tổ tiên Liễu gia đem ma thú thủ hộ đặt ở cấm địa cũng là bởi vì cái bảo bối kia.”
Bảo bối?
Bảo bối gì?
Vì sao Phượng Dật Hiên chưa từng nói với nàng chuyện đó?
Hắn còn nói vì sao tổ tiên Liễu gia lại vô duyên vô cớ đem huyễn thú của mình để vào cấm địa....
Nhưng mà...
Nam nhân trước mắt này nói câu nào là thật, câu nào là giả?
Bảo bối kia thực sự lợi hại như lời hắn nói, vậy thì chẳng phải nàng hẳn là đã sớm bị bảo bối kia hút vào Cấm địa Liễu gia.
Điều này chứng tỏ...
Lam gia chủ lừa nàng!
“Ngươi có chứng cớ gì chứng minh lời ngươi nói chính là sự thật, hơn nữa, khi nào thì ngươi hoài nghi mẫu thân ta có được ám nguyên tố? Lam gia chủ, nói lung tung cũng có thể bị sét đánh.” Liễu Hồ Nguyệt dè dặt cẩn trọng hỏi.
Lam gia chủ xua tay nói: “Ta không có chứng cớ chứng minh chuyện này, mẫu thân ngươi có phải có được ám nguyên tố hay không, ta chỉ là đoán, về phần ta tại sao hoài nghi nàng, còn phải xem thời điểm nàng sinh ngươi. Tối hôm đó, đúng vào đêm ngươi sinh ra, bầu trời xuất hiện dị tượng, ám nguyên tố ở trên không bắt đầu khởi động, bảo bối trong cấm địa Liễu gia tản mát ra sáng mờ, nhưng mà bởi vì đạo sáng mờ xuất hiện quá mức kịp thời, đem ám nguyên tố nồng đậm hấp thu nên, cũng không có vài người biết tối hôm đó còn đã xảy ra việc này. Sau đó, ta cùng với Bạch gia chủ cùng đi qua Liễu gia, vốn tưởng rằng là ám nguyên tố là từ trên người ngươi phát ra nhưng không nghĩ tới trên người ngươi căn bản không có bất cứ một loại nguyên tố nào.”
Theo lý mà nói, có thể trở thành triệu hồi sư hoặc là ma pháp sư, từ thời điểm sinh ra là có thể biết được một hai. Mỗi một đứa trẻ mới sinh ra, nếu có tiềm chất trở thành triệu hồi sư, quanh thân sẽ bao phủ một luồng nguyên tố lực nhàn nhạt, mấy ngày sau nguyên tố lực mới biến mất.
Mà một khắc Liễu Hồ Nguyệt sinh ra thì không có nguyên tố lực, cho nên, bọn họ hoài nghi đạo ám nguyên tố là từ trên người mẫu thân đứa nhỏ phát ra.
Khi Lam gia chủ cùng Bạch gia chủ chuẩn bị tìm kiếm Bạch Linh, Bạch Linh liền biến mất.
Nàng bỏ lại đứa nhỏ mới sinh, rời khỏi Liễu gia...
Không, đúng ra mà nói, là Liên Vân Thành.
“Chỉ bỏi có như vậy mà các ngươi hoài nghi mẫu thân của ta, không biết là rất buồn cười sao?” Liễu Hồ Nguyệt không vui nói, nàng không thích vô duyên vô cớ định tội một người, như vậy càng làm nàng cảm thấy ghê tởm.
Mẫu thân nàng đến cùng có phải là ám nguyên tố triệu hồi sư, còn phải đợi điều tra thực hư mới biết.
Bất quá, nàng tin tưởng, đêm đó nàng sinh ra, ám nguyên tố được khởi động ở Liễu gia cũng không chắc chắn là mẫu thân nàng.