Diêm Chủ liếc mắt nhìn hai người một cái, giọng nói trầm thấp mà từ tính truyền ra từ trong miệng: “Bổn quân mặc kệ hai người các ngươi ai bẻ cong ai, hiện tại, đi tìm người cho bổn quân!”
Hai người vừa nghe thế, vội vàng hỏi: “Chủ tử muốn tìm thiếu niên vừa rồi?”
“Đúng vậy.” Diêm Chủ trầm giọng đáp lời, dừng lại một lúc, liếc mắt nhìn hai người một cái, lúc này mới nói: “Hắn là Quỷ Y.”
“Cái gì?”
Hai người cả kinh, không hẹn mà cùng kinh hô ra tiếng. Quỷ Y? Thiếu niên mặc áo choàng trắng? Là thật hay giả? Chủ tử làm sao có thể nhận ra?
“Chủ tử sẽ không nhận sai người, đúng không? Thiêu niên mặc áo choàng trắng, sao hắn có thể là Quỷ Y?”
Hôi Lang căng da đầu hỏi, thật sự là rất khó tin. Thiếu niên hủy dung lúc trước cùng với thiếu niên khoác áo choàng trắng tuấn mỹ tuyệt luân lại là cùng một người.
Ánh mắt Diêm Chủ lạnh lùng quét qua hắn một cái.
Ảnh Nhất thấy vậy, lập tức nói: “Thuộc hạ lập tức đi tìm!” Giọng nói rơi xuống, nhanh chóng rời đi.
“Thuộc hạ cũng đi tìm, nhất định sẽ tìm được người!” Hôi Lang cũng vội vàng nói, không dám hỏi thêm, bước nhanh rời đi.
Diêm Chủ khoanh tay đứng đó, ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm ở trong đám người. Hắn hơi dừng lại một lúc sau đó cất bước đi lên đường cái, dung nhập vào bên trong đám người......
Lúc này Diêm Chủ bọn họ cũng không biết, người bọn họ đang tìm, đang ngồi ở một chiếc bàn của một gian hàng nhỏ cách bọn họ không quá mấy mét, những lời bọn họ đã nói cũng nghe vào trong tai.
Kỳ quái, rốt cuộc thì hắn làm sao mà nhận ra nàng?
Phượng Cửu sờ sờ mặt mình, không thể hiểu được. Rõ ràng hắn chưa gặp qua dung nhan hoàn hảo của nàng, làm sao có thể nhận ra được nàng sau khi đã khôi phục dung nhan?
Sau khi ngồi trong gian hàng nhỏ một lúc lâu, nàng bắt đầu bước ra từ bên trong. Nàng thoáng nhìn phải nhìn trái, sau đó nhanh chóng đi về hướng khách điếm.
Tìm kiếm suốt một đêm, Hôi Lang và Ảnh Nhất cũng không thể tìm được bóng dáng Phượng Cửu. Rốt cuộc, Lục Đạo thành có mấy trăm vạn người, trong thành lại chia thành nhiều khu vực, mỗi một khu vực ít nhất cũng phải có mấy chục vạn người. Muốn tìm một người giữa mấy chục vạn người nơi đây, không phải là nói dễ hơn làm?
Đợi cho đến bình minh, hai người trở lại trong sân, hướng về phía nhà chính của chủ tử bẩm báo: “Chủ tử, thuộc hạ đã tìm suốt một đêm, đều không có tin tức Quỷ Y.”
“Không cần tìm nữa.”
Trong phòng truyền đến giọng nói của Diêm Chủ: “Bổn quân đã có biện pháp khiến nàng tự mình xuất hiện.”
Nghe được lời này, Hôi Lang và Ảnh Nhất nhìn nhau. Khiến Quỷ Y tự mình xuất hiện? Không có khả năng đi? Hắn tránh bọn họ đều chỉ e không kịp, làm sao có thể tự mình xuất hiện đây?
Nhưng, chủ tử bọn họ từ trước đến nay đều không làm gì nếu không nắm chắc. Chẳng lẽ, thật sự có biện pháp khiến Quỷ Y tự mình xuất hiện?
Mà Phượng Cửu lúc này, vừa ra ngoài sau khi đã tiến vào không gian trung tu luyện một đêm, cảm thấy cả người rất sảng khoái.
Tu vi linh lực đã là đại linh sư, nàng phải chuẩn bị sẵn sàng để đánh sâu vào Trúc Cơ Kỳ, tuy có dược tề hỗ trợ tu vi tiến cấp, nhưng muốn đi vào Trúc Cơ Kỳ, còn cần phải có Trúc Cơ đan mới được.
Tuy nhiên, nàng còn chưa tiếp xúc qua đan dược trong thế giới này, muốn luyện chế Trúc Cơ đan, những vật cần đến cũng không ít.
Vốn dĩ nghĩ rằng Lục Đạo thành cũng là một thành trấn cực kỳ phồn hoa, có thể mua một số đồ để luyện đau ở đây. Nhưng hiện tại lại bị Diêm Chủ theo dõi, ngẫm lại đều cảm thấy đau đầu.
Diêm Chủ này, vì sao luôn giống như âm hồn không tan như vậy?
Sau khi thay đổi một bộ hồng y và đi ra cửa, đi vào một cửa hàng xa hoa gọi là Trân Bảo Hiên.
“Công tử, thỉnh vào bên trong, cứ tự nhiên nhìn xem, nếu nhìn thấy vật nào thích, giá cả đều có thể thương lượng.” Chưởng quầy ở bên cạnh cười nói, mang theo Phượng Cửu vào bên trong.
Ánh mắt nàng xẹt qua trong ngăn tủ một chút, hỏi: “Chưởng quầy, nơi này của các ngươi có lò luyện đan không?”