Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Chương 166: Chương 166: Tranh chạy tới trước!




Phượng Cửu khẽ cười, nói: “Điều này không cần lo lắng, gia gia, ngài xem.” Nàng lấy ra ba cái chai và bày biện ở trên bàn.

“Đây là cái gì?” Lão gia tử cầm lấy ngửi ngửi, chỉ biết là dược, nhưng lại không biết có tác dụng gì.

“Đây là Ích Thần Hoàn (益神丸) mà ta đã đặc biệt nghiên cứu và tạo ra cho gia gia, chỉ cần dùng nó trong một thời gian, chứng dễ quên của gia gia sẽ sớm được chữa khỏi.”

“Điều này... điều này thực sự có thể chữa khỏi?” Lão gia tử có chút ngạc nhiên nhìn nàng.

“Ân, bệnh trạng của gia gia không thực sự nghiêm trọng, ăn xong những thứ này, hẳn là cũng không sai biệt lắm.” Nàng cười cười, sau đó giao đãi cùng lão một chút sự tình, ngồi trong viện thêm một hồi rồi mới rời đi.

Ngày kế khi trời còn chưa sáng, Phượng Cửu đã mang theo Lãnh Sương yên lặng rời đi, đi về hướng chợ đen......

Ngay khi mặt trời mọc, khi tám gã Phượng Vệ đi tới trong viện để tìm Phượng Cửu, đã không tìm được nàng. Bọn họ vốn cho rằng chỉ là đi ra khỏi cửa nên cũng không nghĩ nhiều, ai ngờ, kết quả của việc bỏ đi này lại là lâu mấy tháng.

......Edit & Dịch: Emily Ton.....

Khi một chiếc phi thuyền xa hoa bay trên không trung tới Vân Nguyệt thành, cơ hồ đã oanh động toàn bộ Vân Nguyệt thành, ngay cả quốc chủ Mộ Dung Bác bên trong hoàng cung, cũng vội vàng phái người đi tìm hiểu, đến tột cùng là chuyện gì đang xảy ra?

Phải biết rằng, Diệu Nhật Quốc bọn họ cũng không có thể có một chiếc phi thuyền, mà quốc gia có thể có được phi thuyền, ít nhất đều là quốc gia đẳng cấp 6 trở lên, hoặc là thế lực cường đại mới có thể có được pháp khí phi hành như vậy.

Sau khi nghe được tin tức, hộ vệ hoàng cung vội vàng tới báo: “Bẩm quốc chủ, phi thuyền kia đã dừng ở trước đại môn chợ đen, nghe nói là đến tiếp đón Quỷ Y rời đi.”

“Tiếp đón Quỷ Y?”

Mộ Dung Bác cả kinh, cả người đứng lên, lập tức nhanh chóng đi ra ngoài, đồng thời thét lên: “Mau chuẩn bị ngựa!” Hắn còn chưa kịp tới xin thuốc Quỷ Y, sao có thể để hắn ta đi rồi? Huống chi, một khi hắn ta rời đi, đến khi nào thì sẽ quay lại?

Mộ Dung Dật Hiên sau khi nghe được tin tức, cũng ngẩn người ra: Quỷ Y? Là nam tử hồng y tà mị mà đường hoàng đêm đó? Ngay lập tức, hắn bỗng nhiên hoàn hồn và nhanh chóng đi ra bên ngoài.

Hắn muốn đi xin thuốc! Cầu xin hắn ta một chút linh dược có thể xoá đi vết sẹo và khôi phục lại dung nhan!

Phượng phủ.

Phượng Tiêu vội vàng đi ra bên ngoài, quản gia thấy thế vội vàng tiến lên ngăn hắn, hỏi: “Gia chủ, thân thể của ngài còn chưa hoàn toàn hồi phục! Ngài đang muốn đi đâu?”

“Vừa rồi chẳng lẽ ngươi không nghe thấy có phi thuyền tới hay sao? Nghe nói là đã được phái tới để tiếp đón Quỷ Y, ta cần phải nhanh chóng đuổi đến chợ đen nơi đó, trước khi hắn rời đi phải cầu xin hắn một chút linh dược chữa lành vết sẹo của Thanh Ca!”

Hắn đẩy ra lão quản gia sau đó lập tức đi ra ngoài, cũng không quay đầu lại, giao đãi: “Nếu như lão thái gia hỏi, ngươi cứ nói ta sẽ nhanh chóng quay trở lại.”

“Gia chủ! Gia chủ! Ài, mấy người các ngươi, nhanh nhanh đuổi theo gia chủ, ta đi thông tri lão thái gia!” Quản gia vội vàng gọi vài tên hộ vệ đuổi theo, chính mình lập tức bước nhanh chạy về hướng hậu viện.

“Cái gì? Hắn chạy tới Quỷ Y xin thuốc?” Lão gia tử mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt ngạc nhiên.

“Đúng vậy! Thân thể gia chủ còn chưa hoàn toàn bình phục! Vội vàng chạy đi như vậy, lão nô cũng không ngăn cản được.” Quản gia lo lắng nói.

“Mau, mang hắn về cho ta!” Lão gia tử kêu lên, rồi lại cảm thấy để cho bọn họ đi phỏng chừng không thể kêu hắn trở về, vì thế, chính lão liền cất bước đi ra ngoài: “Chuẩn bị xe, mau chút!”

Khi một đám người đều chạy tới chợ đen, trong một căn phòng sang trọng ở chợ đen, có mấy người đang ngồi, đánh giá nhau.

“Không nghĩ tới Quỷ Y lại là một vị công tử trẻ tuổi phong hoa tuyệt đại như vậy, thật sự là nghe danh không bằng gặp mặt.”

Nam tử trung niên tiến đến tiếp đón nói giọng bình thản, khuôn mặt tươi cười nhìn Phượng Cửu bên cạnh, rất ngạc nhiên trước sự xuất sắc của người trước mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.