Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Chương 621: Chương 621: Tử lệnh




Bên kia, sau khi Phượng Cửu hỏi xong, biết được Quan Tập Lẫm chưa đến chợ đen, liền để lại địa chỉ khách trạm mà nàng đang ở, đi về đấu trường, về đến hàng ghế đầu ngồi xuống tiếp tục xem trận đấu.

Mà sau khi Phượng Cửu rời đi, một ông lão vuốt râu đi ra từ chỗ tối, trong đầu suy nghĩ nhìn về hướng Phượng Cửu rời đi.

Tên quản sự trung niên nhìn qua tin tức Phượng Cửu để lại, tiện tay để ở một bên, cũng không để ở trong lòng, nhưng mà, khi nhìn thấy trưởng lão của chúng ở trong chợ đen yên lặng xuất hiện ở phía sau hắn, hắn sợ sắc mặt biến sắc, vội vàng đi tới cung kính hành lễ.

“Trưởng lão, sao ngài lại tới đây? Có phải có điều gì căn dặn không?”

Lão ta nhìn quản sự liếc mắt: “Thiếu niên mặc y phục màu hồng đó đã nói gì với ngươi?”

Vừa nghe lời này, quản sự vội vàng nói: “Tên thiếu niên đó tới hỏi thăm một người tên Quan Tập Lẫm, nói là đi theo dong binh đoàn của chợ đen chúng ta ra ngoài rèn luyện, hỏi có đến đây nghe ngóng tin tức của hắn không, thuộc hạ chưa nghe danh người đó nên nói là không có, tên thiếu niên đó để lại địa chỉ, nói nếu Quan Tập Lẫm có tới hỏi, thì nói nơi ở của hắn cho người đó biết

Đang nói, hắn vội vàng đưa tay đang cầm lấy địa chỉ ở một bên hai tay đưa cho lão ta.

Lão ta nhìn qua liếc mắt, hỏi: “Chợ đen của chúng ta có dong binh đoàn ra ngoài làm nhiệm vụ sao?”

“Bên chúng ta không có, có lẽ là dong binh đoàn ở chợ khác.” Quản sự nói, nhìn thấy dáng vẻ đang suy nghĩ của lão ta, mở miệng nói: “Trưởng lão, tên thiếu niên đó có gì không ổn sao? Có cần thuộc hạ phái người theo dõi không?”

Nghe vậy, lão ta liếc hắn, dặn dò nói: “đừng tự ý sắp xếp, coi như không xảy ra chuyện gì hết, ngươi làm cho tốt việc hắn giao là được rồi.” Lão ta đưa địa chỉ lại cho quản sự, liền nâng tay đi về phía sau.

Thấy vậy, trong lòng quản sư có chút ngạc nhiên, có thể được trưởng lão dặn dò, làm tốt việc của tên thiếu niên kia, có thể thấy hắn lai lịch bất phàm, có lẽ con cháu của đại gia tộc nào đó? Nhưng, thế lực của chợ đen bọn họ, tuyệt đối không khiêm nhường đối với con cháu của những đại gia tộc đó, vậy, tên thiếu niên kia rốt cuộc là người như thế nào?

Tuy trong bụng còn hiếu kỳ, nhưng hắn biết nếu trưởng lão không nói, thì không phải là việc để hắn hỏi, thế là, hắn ghi nhớ địa chỉ đó, lại dặn dò người làm, chú ý hai ngày này có thấy một người tên Quan Tập Lẫm đi qua đây không.

Còn về người trưởng lão kia, vừa suy nghĩ đi trên đường, dường như ta đã gặp tên thiếu niên đó ở đâu rồi, nhưng nhất thời không nghĩ ra.

Hàng ghế đầu của đấu trường, Tiêu Diệc Hàn nhìn thấy thiếu niên đang ngồi im lặng xem trận chiến trên đài, cười nói: “Tiểu đệ, có phải chưa từng thấy qua trận đấu như vậy không? Thật ra, những người này là những người chiến đấu chuyện nghiệp, chợ đen cũng có quy định không đả thương hoặc nguy hiểm đến tính mạng, cho dù là bị thương toàn thân, người của chợ đen cũng sẽ chữa trị.

Nghe vậy, Phượng Cửu kinh ngạc, sau khi nhìn hắn một cái, liền biết tại sao hắn lại nói như vậy, không khỏi cười, nói: “Ừ, ta biết rồi, thế giới chính là hiện thực như vậy đấy, cho dù có người không để ý, nhưng cũng bị phân chia thành ba bảy loại người.”

Hắn sửng sốt, nở một nụ cười: “Đúng vậy, đây là quy luật của thế giới, chỉ có thực lực mới chó thể nói chuyện, kẻ mạnh sinh tồn, một gã cường giả sinh ra không phải vì vinh dự của cá nhân, mà còn vì gia tộc của hắn, làm cho gia tộc hắn trở nên lớn mạnh, không ai có thể ức hiếp.”

Nói đến đây, hắn ung dung cười: “Người nhà ta đã hạ một tử lệnh cho ta, trong vòng một năm, nhất định phải trở thành thập thiên kiêu trở lên của học viện Tinh Vân.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.