Nhạc tướng quân cao hứng như vậy. Thế nhưng là vượt quá dự kiến Thanh Dương .
Thanh Dương hỏi: "Tướng Quân. Cái này..."
Nhạc tướng quân vẫn là cười. Lên đường: "Ta đã nói rồi. Nữ nhi của ta làm sao có thể là kẻ vô tích sự đây. Lúc trước làm học trò của Nguyên Thiên Tứ cũng không sai. Hiện tại thì ngược lại. Hẳn là Nguyên Thiên Tứ là đồ đệ của nàng. Như vậy vẫn làm dạng rỡ tổ tông. Ta muốn đi thù Thần (chỗ này khó hiểu miếu hay thần điện gì đó). Tằng thúc. Ngươi đi chuẩn bị một chút."
Thanh Dương đều là ngây ngẩn cả người. Cái này hoàn toàn chính là không theo như lẽ thường.
Tằng thúc đã đi chuẩn bị. Nhạc tướng quân cũng là chuẩn bị đi.
"Tướng Quân. Cái này trách không được tiểu thư ở Chiến bương phủ lại xảy ra chuyện. Lúc trước chiến Vương gia thế nhưng huy động lực lượng lục soát toàn thành để bắt Quỷ y cô nương. Vậy luc đó tiểu thư đã có bất hòa. Hơn nữa thái tử cũng đã từng điều tra qua. Thân phận này của tiểu thư bị lộ ra cũng thật khó giải quyết. Nhưng cũng rất nguy hiểm." Thanh Dương nói ra.
Nhạc tướng quân vẫy vẫy tay."Trước kia ta không biết. Mới khiến cho bọn họ có thể làm càn như vậy. Hiện tại quỷ y cô nương là nữ nhi của ta. Muốn động nàng nhưng lại không dễ dàng như vậy."
Nhạc tướng quân luôn luôn như vậy bao che khuyết điểm. Thanh Dương cũng là cười cười. rồi theo Nhạc tướng quân từ từ đường đi ra bên ngoài.
Đang chuẩn bị rời khỏi phủ. Hoa Đào liền phái người đến báo. Nói Nhạc Thiên Tuyết đã tỉnh.
Nhạc tướng quân cao hứng không thôi. liền lập tức qua Thanh Vũ viện. Chỉ thấy Nhạc Thiên Tuyết đích thật là đã tỉnh. Nhưng lại ở trong phòng luyện dược.
Nhạc Thiên Tuyết ngày thường đều không cho người khac vào phòng luyện dược. Nhạc tướng quân bên ngoài đợi một chút. Nhạc Thiên Tuyết mới cho ông đi vào. Khi vào liền thấy Nhạc Thiên Tuyết đang phối dược. Hắn liền giận tái mặt nói."Con vừa tỉnh lại mà thôi. Không nên quan tâm những thứ này. Cái này để sau làm cũng được chứ sao."
Nhạc Thiên Tuyết sắc mặt xanh trắng. Bờ môi cũng là tái nhợt đấy. Nàng rủ xuống con mắt. đang ước lượng dược liệu.
Nàng thuận miệng nói "Thiên tứ bị tổn thương nghiêm trọng. Hơn nữa bây giờ trời còn rất nóng. Nếu là lại kéo dài một chút. Vậy có chút phiền toái."
Nhạc tướng quân thấy nàng một bộ dạng kiên định. Chẳng qua là nhíu mày. Mặc dù muốn khuyên giải một chút. Nhưng mà ông hiện tại ngược lại là biết rõ tính tình Nhạc Thiên Tuyết. Biết rõ có khích lệ hay lay chuyển cũng không được.
Nhưng mà ai biết Nhạc Thiên Tuyết chuẩn bị dược liệu và bắt đầu luyện dược. Nàng luyện dược nhưng lại không phải như bình thường. Rõ ràng còn chích mấy giọt máu từ ngón tay của mình.
Nhạc tướng quân nhìn thấy cái này muốn nên tiếng. Nhưng thấy đến Nhạc Thiên Tuyết là cố ý làm thế. Hắn nếu nói ra một tiếng. Vậy khẳng định chính là sẽ quấy rầy Nhạc Thiên Tuyết rồi.
Cho nên Nhạc tướng quân liền cũng là nhịn xuống. Chẳng qua là ở một bên nhìn xem.
Hắn cũng là lần đầu tiên trông thấy loại tài nghệ này của Nhạc Thiên Tuyết . Thấy đan dược trong đan đỉnh chậm dãi hình thành. Nhưng lại lộ ra một hồi ánh sáng màu đỏ. ông cũng là cảm thấy kinh ngạc.
. . . ,. ông đúng là cao hứng. Bất quá Nhạc Thiên Tuyết học y thuật này ở đâu.
Nhưng mà ông nghĩ lại. ông trước kia cũng không có ở trong kinh thành và bên cạnh cô. Khả năng Nhạc Thiên Tuyết chính mình có cái thiên phú này chậm rãi học được cũng là nói không chính xác.
Cái này qua hơn một canh giờ. Đan dược rốt cục cũng hình thành.
Nhạc Thiên Tuyết đếm. Có chút nhíu mày. Thì thào nói ra: "Tinh lực không tốt. Thiếu đi mấy viên."
Bất quá điều này cũng không sao rồi. Điều này cũng đủ cho Nguyên Thiên Tứ dùng mười ngày.
Nhạc tướng quân nhưng ở một bên đợi đã lâu. Thấy Nhạc Thiên Tuyết hết bận. Hắn liền lập tức đưa cho Nhạc Thiên Tuyết chung trà. Nói: "Nhanh uống nước. con xem sắc mặt của con rất kém đó."
Nhạc Thiên Tuyết có chút mất tự nhiên. Nhạc Tướng quân thế nhưng là nhìn nàng từ đầu đến cuối. Quả nhiên là sợ nàng gặp chuyện không may đây.
Nàng nhẹ nhàng cười cười. Nói: "Cha. Con không có chuyện gì."
Bất quá nàng uống một ngụm. Chính là nhíu mày. Đây là bát súp mà. Xem ra cũng là Nhạc tướng quân sai người chuẩn bị.
Nhạc tướng quân nhìn chằm chằm vào tay của nàng. May mắn miệng vết thương là không có vỡ ra. Bằng không thì cũng là phiền toái.
Nhạc Thiên Tuyết theo ánh mắt của ông nhìn sang. Đã nói: "Vết thương này hai ngày nữa sẽ khép lại. Con về sau sẽ không làm đả thương chính mình. Đều đã trễ như vậy. Cha ngươi cũng đi nghỉ ngơi đi."
Nhạc tướng quân lại đặt mông ngồi xuống. Có chút không vui."Cha mới không sao. Chuyện này cha nhưng lại muốn con hảo hảo giải thích cho cha một chút. Bằng không thì ta khẳng định liền đi chiến Vương Phủ tìm Chiến Liên Thành tính sổ."
Nhạc Thiên Tuyết không có cách nào. Liền giản lược lại chuyện của mình nói qua cho ông một chút. Nhạc tướng quân ngược lại là kinh hãi. Nguyên lai Chiến Liên Thành còn có thân phận như vậy.
Hắn suy nghĩ một chút. Chính là nói: "Hoàng Thượng luôn luôn rất kiêng kị tiền triều. Ta vốn ngược lại là kỳ quái. Tiền triều đều đã diệt vong nhiều năm rồi. Hoàng Thượng như thế nào còn có thể kiêng kị như vậy. Xem ra thê lực của tiền triều vẫn còn tồn tại. Khó trách Hoàng Thượng lại nhậy cảm như vậy. Bất quá con nói Tông quyển là chìa khóa hoàng cung tiền triều..."
Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày."Con liền không rõ điểm này. Vì cái gì nhiều người như vậy đều muốn tìm cái chìa khóa của Hoàng Cung kia. Dù gì tiền triều cũng đã diệt vong trăm năm rồi. Con không nghe nói qua có lưu lại cái gì của Hoàng cung kia."
"Con có chỗ không biết. Thời điểm tiền triều diệt vong. Hoàng Cung kia đều không hư không thật biến mất(biến mất một cách kỳ lạ). Lúc đó trên mặt đất chỉ còn lại phế tích." Nhạc tướng quân nói."Năm đó nghĩa quân đến đó mà. Đều cảm thấy kỳ quái. Trước trước sau sau tìm thật lâu. Cũng là không có phát hiện Hoàng Cung tiền triều . Cuối cùng cũng chỉ có thể thôi. Hiện tại chỗ hoàng cung tiền triều kia chỉ là có xóm nghèo ở đó. Ta suy đoán. Hoàng Cung tiền triều nhất định là ẩn giấu cái gì. Lúc đó mới ẩn tàng mà biến mất. Hoàng Thượng hiện tại cũng là sợ Hoàng cung tiền triều kia hiện ra. Uy hiếp hoàng quyền của mình. Cho nên cũng là muốn tìm được hoàng cung tiền triều kia. Đem hủy diệt."
"Chẳng lẽ trong Hoàng cung tiền triều kia cất dấu vàng bạc châu báu." Nhạc Thiên Tuyết suy tư một chút."Coi như là Hoàng Cung tiền triều lại lần nữa xuất hiện. Cái kia cũng không quá đáng cũng chỉ là cái xác mà thôi. Căn bản là không có tác dụng gì."
Nhạc tướng quân nhẹ nhàng lắc đầu. Ngưng trọng nói ra: "Điểm ấy cũng đừng có kết luận sớm như vậy. Tiền triều thế nhưng là sừng sững mấy trăm năm. Nếu không phải tiền triều có gian thần. Căn bản cũng không bị giệt vong."
Nói như vậy. Có thể Hoàng cung tiền triều kia ẩn dấu vật gì.
Bằng không thì điều này cũng không thể nào nói nổi. Dù sao rất nhiều người đều là muốn tìm được cái kia tông cuốn.
Nàng mím môi. Nói: "Nhưng lại kỳ quái nhất chính là. Hoàng Cung Tiền triều lại là biến mất. kiến trúc Lớn như vậy. Không có khả năng di động."
"Không bỏ qua. Lúc ấy chỉ là lời đồn đại. Hoàng cung tiền triều bay nên trời. Cho nên mới phải biến mất." Nhạc tướng quân nói.
Nhạc Thiên Tuyết kỹ càng tưởng tượng. Ngược lại là nói: "Bay đi là không thể nào.khả năng Duy nhất chính là Hoàng Cung tiền triều bị chôn vùi trong lòng đất. , "
"Cái suy đoán đó cũng có người nghĩ tới. Thái tổ hoàng đế phái người đi đào. Bất quá khi đào không được bao lâu. Bên phía dưới đều là nhan thạch rắn chắc. Căn bản cũng không có khả năng chôn xuống dưới nền đất đi." Nhạc tướng quân nói."Cho nên sau này mới có cái truyền thuyết kia. Lúc đương thời người nói Hoàng Cung tiền triều cùng mọi người Phi Tiên rồi. Không ít dân chúng lại là sợ hãi. Không muốn thần phục tân triều đình. Sau này thái tổ hoàng đế mới cho việc này phong bế (không cho nói ra)."
Nhạc Thiên Tuyết gật gật đầu. Trách không được nàng từ trước đến nay đều không có nghe.
Hiện tại lão Hoàng Đế đều muốn Tông quyển. Lường trước cũng sẽ không đơn giản như vậy rồi.
Đáng tiếc. Hiện tại không biết là ai giữ Tông quyển. Căn bản là một điểm manh mối đều không có.
Lúc này Nhạc tướng quân liền hít một tiếng. Nói: "Hoàng Thượng lúc này đây xem như khiêng đá đập vào chân của mình. Tám năm trước tín nhiệm Chiến Liên Thành. Ai biết hắn lại là người tiền triều. Hiện tại đoán chừng đều làm tức chết. Bất quá lúc đầu nếu không phải Chiến Liên Thành. Thiên Long Quốc khả năng sớm đã bị lương Tấn quốc cho đánh bại."
Nhạc Thiên Tuyết bĩu môi."Chỉ có thể nói Chiến Liên Thành tâm tư quá nặng. Tại khi đó ra tay. Hoàng Thượng coi như là không muốn dựa vào hắn. Đó cũng là không có biện pháp."
Nhạc tướng quân cũng là đồng ý. Nói: "Không bỏ qua. Cho nên khi đó ta liền đã biết. Chiến Liên Thành người này tâm tư rất lớn. Ngay từ đầu ngươi cùng hắn đi đến gần, Cha vốn là muốn nhắc nhở con. Nhưng mà sau suy nghĩ một chút cũng liền thôi. Con tùy hứng như vậy. Nhất định là sẽ không nghe lời cha nói."
Nhạc Thiên Tuyết sắc mặt như thường. Bất quá nàng thanh âm ngược lại là thấp không ít."Hiện tại con cũng không tùy hứng rồi. Bất quá bây giờ như vậy cũng đủ rồi. con giúp đỡ Tô Tô báo thù. Cũng đoạt bí tịch gia tộc cho nàng."
"Ai." Nhạc tướng quân bỗng nhiên liền thở dài một tiếng."Ngươi... Cũng bởi vì ngươi giúp ân Tô Tô. Đây mới là phiền toái đây. Hiện tại khẳng định thế lực tiền triều cũng âm thầm đối kháng triều đình. Chiến Liên Thành xem như cũng là một chi trong đó. Tô Tô là truyền nhân Viên gia. Hiện nay căn bản cũng không có thể không đếm xỉa đến. Mà còn ngươi. Cũng là vì liên lụy trong này mà liên quan."
Nhạc tướng quân vốn là muốn cho Nhạc Thiên Tuyết nhu thuận lập gia đình coi như xong. Ai biết cái này còn dẫn đến nhiều việc như vậy.
Bất quá cái này tựa hồ cũng là mạng a...
Nhạc Thiên Tuyết cũng không phải hối hận. Nàng thần sắc nhàn nhạt. Đã nói: "Cha. vương triều Thiên Long mặt ngoài bình tĩnh như thế cụ này không được lâu sẽ bị phá vỡ. Hiện tại ai cũng không thể trốn tránh. Sớm biết rõ một chút. Cái kia còn có thể sớm chuẩn bị một chút. Dù sao. con không thuận theo vương triều Thiên Long. Cũng không dựa sát vào Chiến Liên Thành."
Nhạc tướng quân sắc mặt ngưng trọng. Cũng chính là gật gật đầu.
chuyện này nói lên đến tuy rằng dễ dàng. Bất quá muốn phản lão hoàng đế. Nào có dễ dàng như vậy đấy.
Bất quá hắn vừa nghĩ tới Đồng Thiên Trường. Liền lại là đau lòng. Ông mãnh liệt liền nghĩ tới một chuyện. Nói: "Thiếu chút nữa đã quên rồi. Mẹ con sớm mấy năm trước đã nói với ta. Khi con sinh nhật 17 tuổi cho Con đi Chùa phật tháp. Con nhớ kỹ đến mà đi."
Nhạc Thiên Tuyết sững sờ. Lúc trước thời điểm tại chùa Phật tháp. Nghe Tuệ giác đại sư cũng nói nàng sinh nhật 17 tuổi phải đi chùa Phật tháp. Hiện tại Nhạc tướng quân lại là nhắc nhở một chút. Nàng ngược lại là cảm thấy kỳ quái.
Nàng hỏi: "Mẹ để cho con đi làm gì."
"Ta cũng không biết." Nhạc tướng quân nói."Mẹ ngươi cũng là thần thần bí bí đấy. Ta lúc ấy hỏi nàng. Nàng cũng không nói."
Nhạc Thiên Tuyết đành phải là ừ một tiếng. Nàng thiếu chút nữa còn đã quên. Vậy Trí đại sư đã rời khỏi kinh thành được hơn một tháng. Dựa theo lúc trước như lời lúc trước ông nói. Vậy ông bây giờ còn không trở về. Đây chẳng phải là gặp chuyện gì bất trắc rồi hay sao.
Nghĩ như vậy. Nàng cũng là cảm thấy tinh lực chống đỡ hết nổi.
Nhạc tướng quân thấy nàng như thế. Vội vàng dặn dò: "Ngươi hôm nay đã quá mệ mỏi rồi. Nghe lời cha nói. Tranh thủ thời gian đi nghỉ ngơi."
Nhạc Thiên Tuyết đứng dậy. Bên ngoài Hoa Đào tựu vội vàng đến đỡ Nhạc Thiên Tuyết rồi.
Nàng lại là nghĩ tới đến một chuyện. Chính là nói: "Cha. Hoàng Thượng muốn xử trí Hứa di nương cùng Linh Vy như thế nào."
Nhạc tướng quân thần sắc khẽ giật mình. Hắn suy nghĩ một chút. Nói: "Hoàng Thượng sẽ không dễ dàng giết các nàng đấy. Ngươi yên tâm đi. Hai ngày nữa. Hoàng Thượng sẽ có định đoạt."
Nhạc Thiên Tuyết nghe xong. Cũng liền không suy nghĩ nhiều. Dù sao sinh tử của các nàng cũng không liên quan đến mình.
Nàng đêm nay ngủ cũng không được ngon giấc. Mấy lần nằm mơ tỉnh lại. Toàn thân đều là ướt đẫm mồ hôi.
Cuối cùng trời cũng sáng. Nàng cũng là không muốn lãng phí thời gian. Chính là đi nhìn một chút Nguyên Thiên Tứ
Nguyên Thiên Tứ thương thế nghiêm trọng. Bất quá cái này có Nhạc Thiên Tuyết ra tay. Hơn nữa Nhạc Thiên Tuyết cũng là cam lòng. Liên tiếp cho Nguyên Thiên Tứ ăn... Nhiều đan dược.
Nhạc Thiên Tuyết cho Nguyên Thiên Tứ kiểm tra lại thương thế. Lại là thay đổi thuốc. Nàng cũng là không có cái gì có thể làm được hơn nữa. Bất quá nàng chính là lẳng lặng ngồi ở đằng kia. Cũng là bất động.
Hồi lâu. Nàng lúc này mới đứng lên. Lúc này đây bất luận ai đúng ai sai đều cũng vậy. Nhưng mà liên lụy đến Nguyên Thiên Tứ bị thương. Nàng chính là băn khoăn.
Rõ ràng là vừa mới toàn tâm toàn ý thích hắn. Lại đổi đến kết quả như vậy.
Chiến Liên Thành không bỏ qua. Hắn chán ghét người khác phản bội cùng lừa gạt. Nhưng cách làm cũng là có chút cực đoan.
Ngay từ đầu. Nàng chính là không nên tới gần Chiến Liên Thành. Cũng không phải động tình.
Thế nhưng là tâm tại sao có thể khống chế được... Nếu là có thể khống chế mà nói. Nàng ngược lại có thể sống tiêu dao tự tại.
Nghĩ như vậy. Ngực lại là khó chịu. Nàng chỉ cảm thấy có chút khó có thể hô hấp.
Lấy thân thể ra để hỏi. Nàng ngược lại là rất rõ ràng. Nàng hiện tại chẳng qua là có chút mệt nhọc. Thân thể muốn nghỉ ngơi không suy nghĩ cũng khó.(không muốn nghĩ đến, phiền toái)
Vừa ý vì cái gì liền có thể như vậy. Nàng lại kiểm tra một chút. Thoáng cái cũng liền đã hiểu. Là đau lòng. Nàng đè nén tình cảm của mình nên mới có thể khó hô hấp như vậy...
Nhạc Thiên Tuyết mới đi được hai bước. Chợt thấy trước mắt tối sầm. Cảm thấy trời đất quay cuồng đấy...
Trước kia Nhạc Thiên Tuyết mệt nhọc cũng ngủ ba ngày ba đêm. Nhưng lúc này đây Nhạc Thiên Tuyết liền ngủ mê man năm ngày năm đêm còn không tỉnh lại.
Làm cho Nhạc tướng quân lo lắng không thôi. Hắn tìm đến đại phu lại nói Nhạc Thiên Tuyết thật sự là mất máu quá nhiều. Hơn nữa tiêu hao tinh lực cũng là rất lớn. Lúc này mới bị như vậy.
"Cũng đã năm ngày rồi. Ngươi cuối cùng có hay không có biên pháp làm cho nàng tỉnh lại." Nhạc tướng quân nhẫn nại tính tình hỏi.
Nếu là Nhạc Thiên Tuyết thực xảy ra chuyện gì. Hắn nhất định cầm lấy đao đi chiến Vương Phủ tìm Chiến Liên Thành tính sổ đấy.
Hiện tại hắn tại trên triều đình nhìn thấy Chiến Liên Thành cảm thấy cực kỳ khod chịu. Hầu như tất cả mọi người biết rõ Nhạc Thiên Tuyết lúc ấy là một thân máu từ chiến Vương Phủ rời đi.
Đại phu đã nói: "Nhạc Tướng Quân. Tiểu nhân đích thật không có cách. Chén thuốc uống vào cũng không có tác dụng..."
Nhạc tướng quân liền vẫy vẫy tay. Không buồn quan tâm để đại phu kia đi ra.
Nhạc Thiên Tuyết tuy là mê man. Bất quá cũng là không có sốt cao. Cái này đã xem như không tệ rồi.
Hiện nay Nguyên Thiên Tứ đã tỉnh lại. Nhạc Thiên Tuyết vẫn là không tỉnh.
Dựa theo lời Nguyên Thiên Tứ nói là được. Nhạc Thiên Tuyết bởi vì luyện dược tiêu hao Tinh Thần lực quá lớn mới có thể như vậy. Chỉ cần làm cho nàng hảo hảo nằm nghỉ thêm vài ngày là được. Nhạc Thiên Tuyết tỉnh lại về sau khẳng định chính là vui vẻ đấy.
Nhạc tướng quân bán tín bán nghi. Nhưng trong nội tâm nhất định là rất bối rối vẫn không yên.
Hắn đang trông coi Nhạc Thiên Tuyết. Hoa Đào liền ở bên ngoài thông báo nói: "Lão gia. Tam hoàng tử đến. Còn mang theo thái y."
Nhạc tướng quân nhíu mày. Gần đoạn thời gian này hắn một mực tìm đại phu. Đều muốn thái y từ trong cung xem qua. Ngọc Chỉ Dương lúc này mới đến.
Bất quá hắn cẩn thận điều tra. Chuyện này cùng lão Hoàng Đế cùng Ngọc Chỉ Dương thoát không khỏi liên quan. Hiện tại mang theo thái y đến không biết là có ý tứ gì.
Nhạc tướng quân giận tái mặt."Lấy cớ để cho hắn đi."
Hoa Đào lên tiếng. Liền định đi làm rồi.
Bất quá Nhạc tướng quân lại hô một tiếng: "Chậm đã. Lại để cho thái y tiến đến. Về phần Tam hoàng tử thì không cần."
Hoa Đào cảm thấy cái này không được tốt. Bất quá nghĩ đến Nhạc tướng quân bởi vì bệnh tình Nhạc Thiên Tuyết đã là sốt ruột không thôi. Hiện nay có nóng nảy cũng là bình thường.
Hơn nữa với tư cách nô tỳ thiếp thân của Nhạc Thiên Tuyết. Nàng cũng là tức giận.
Nàng liền đi cùng Ngọc Chỉ Dương nói rõ rồi. Ngọc Chỉ Dương nụ cười nhàn nhạt. Bất quá cũng không tức giận.
Hắn nói: "Thái y. Vậy ngươi liền vào đi thôi."
Thái y lĩnh mệnh. Liền mang theo thái giám đi vào khám và chữa bệnh cho Nhạc Thiên Tuyết.
Ngọc Chỉ Dương đứng ở bên ngoài viện. Thở dài một tiếng. Hắn cũng là không tưởng được chuyện có thể như vậy.
Nhạc Thiên Tuyết trong vòng năm ngày này còn chưa có tỉnh qua. Hắn đã nghĩ đến Nhạc Thiên Tuyết bị tổn thương nghiêm trọng như vậy.
Tuy rằng Nhạc Thiên Tuyết luôn luôn là giả bộ. Bất quá lúc này đây không có giả. Đó là rất nhiều người trông thấy tay trái của Nhạc Thiên Tuyết tay trái chảy máu từ chiến Vương Phủ đi ra...
Thái y đi vào không lâu sau khi xem xét xong thì đi ra. Ngọc Chỉ Dương cũng là sốt ruột. Hỏi tình huống.
Thái y có chút khó khăn. Chỉ nói: "Nhạc đại tiểu thư mạch giống như là rất yếu. Giống như người sắp bị chết vậy. Thần hiện tại cũng muốn hồi cung xem sách một chút."
Ngọc Chỉ Dương đầu oanh một tiếng. Làm sao lại nghiêm trọng như vậy.
Hỏi hắn: "Ngươi thế nhưng là chẩn đoán đúng chứ. Làm sao lại nghiêm trọng như vậy."
Thái y nói: "Mạch đập đúng như vậy. Nếu như Nhạc đại tiểu thư trong vóng ba ngày tới tỉnh thì không có chuyện gì. Nếu như không tỉnh lại. Vậy..."
Tiếp theo như thế nào. Thái y cũng là không nói ra được.
Ngọc Chỉ Dương lúc này sắc mặt đích thật là biến đổi rất lớn...
Nhạc Thiên Tuyết không phải quỷ y hay sao. Nàng lúc trước uống Hạc Đỉnh Hồng kia còn không có chuyện gì xảy ra. Hiện tại cửa ải này cũng không qua được là sao.. .
Nhạc Thiên Tuyết a Nhạc Thiên Tuyết. Vẻn vẹn vì một Chiến Liên Thành liền làm hại ngươi thành như vậy. Nếu là ngươi cứ thế này. Vậy ngươi cũng không đáng để ta quan tâm tới ngươi như vậy.(ý là anh để ý quan tâm cô)
Tuy rằng là nghĩ như vậy. Ngọc Chỉ Dương vẫn là lo lắng. Hắn nói ra: "Vậy ngươi còn không mau đi."
Thái y vội vàng chính là hồi cung. Không dám chậm trễ nữa rồi.
Cho nên toàn bộ Thái y viện cũng là bận rộn. Nhạc Thiên Tuyết bệnh tình truyền đến Thái y viện. Tự nhiên cũng là sẽ truyền đến chiến Vương Phủ.
Hạo Nguyệt cùng Truy tinh nhịn xuống không nói. Bọn hắn ngày đó đều trông thấy Nhạc Thiên Tuyết là quật cường như thế nào. Lại là trông thấy Nhạc Thiên Tuyết chảy máu đi ra ngoài. Nhưng mà. Chiến Liên Thành dĩ nhiên là cùng Nhạc Thiên Tuyết quan hệ tan vỡ. Hiện tại tình huống này. Cũng không thể tại trước mặt Chiến Liên Thành nói cái gì. Bằng không chính là mình mang vạ đấy.
Chẳng qua là khi muộn. Hạo Nguyệt có việc đi tìm Chiến Liên Thành. Lại phát hiện không thấy bóng dáng Chiến Liên Thành.
Nàng lúc ấy cũng là không để trong lòng. Bởi vì Chiến Liên Thành là chủ tử. Cái này muốn đi chỗ nào thì đi chỗ đó. Nàng chỉ là một thuộc hạ làm sao có thể quan tam hỏi quá được.
Chẳng qua là nàng cũng không nghĩ ra. Chiến Liên Thành lại đi phủ tướng quân.
Tại sao phải đến phủ tướng quân. Liền chính hắn cũng không biết. Chẳng qua là đeo thêm một mặt nạ. Chính là không tự chủ được đến nơi này.
Chiến Liên Thành đợi đã lâu. Rút cuộc Nhạc tướng quân cũng đi nghỉ ngơi. Chỉ để lại Hoa Đào canh gác.
Hoa Đào không biết võ công. Chỉ cần nhẹ nhàng điểm huyệt đạo. Chính là hôn mê rồi.
Cách lụa mỏng. Chiến Liên Thành trông thấy Nhạc Thiên Tuyết lẳng lặng nằm đấy. Trong phòng tuy là đốt một ngọn nến. Nhưng quá yếu. Hắn cũng là thấy không rõ khuôn mặt Nhạc Thiên Tuyết .
Đến gần. Rồi mới miễn cưỡng trông thấy sắc mặt nàng có chút xanh trắng. hô hấp rất là yếu ớt.
Quả thật giống như người sắp bị chết vậy...
Chiến Liên Thành dừng bước. Không có tiến về phía trước. Hắn ngược lại là mãnh liệt lấy lại tinh thần. Vì cái gì muốn đến nơi này. Vì cái gì muốn đến nhìn nàng. Hiện tại. Nàng sống hay chết cũng cùng hắn không có quan hệ rồi.
Lời nàng nói. Một kiếm đã chặt đứt hết thẩy quan hệ giữa bọn họ.
Quả thật là lòng dạ ác độc. Nữ nhân này.
Chiến Liên Thành xoay người. Cũng là nhịn xuống không có quay đầu lại liếc nhìn nàng một cái. Chính là rời đi.
Chỉ có điều Chiến Liên Thành đêm nay cũng là tâm thần bất định trong lòng bất an...
Cũng là rất kỳ quái. Sau khi Chiến Liên Thành đến. Ngày hôm sau Nhạc Thiên Tuyết chính là tỉnh lại.
Nhạc tướng quân vốn là thật cao hứng. Dù sao Nhạc Thiên Tuyết cũng ngủ nhiều ngày như vậy. Thật đúng là tìm được đường sống trong chỗ chết rồi.
Hắn đang rất cảm động một phen. Nhạc Thiên Tuyết lại họa gió không đáp lời: "Ta có chút đói. Hoa Đào. Ngươi tranh thủ thời gian làm cho ta một ít thức ăn đến đây."
Nhạc tướng quân sững sờ. Nhìn nhìn Nhạc Thiên Tuyết. Thấy nàng quả thật là nàng không còn dáng vẻ đau buồn như trước nữa. Lại là ghét bỏ chính mình vài ngày không tắm rửa. Chính mình đi lau rửa một chút
Đợi chính nàng rửa mặt mũi xong. Nhạc Thiên Tuyết không còn bộ dáng tới nhợt như mấy ngày hôm trước nữa.
Nàng tay trái băng gạc cũng là cởi ra. Phía trên miệng vết thương dĩ nhiên là có một vết sẹo. Thoạt nhìn là cũng tốt hơn trước nhiều.
Phòng bếp bên kia nhưng lại là làm nhiều món ăn ngon. Nhạc Thiên Tuyết nhìn thấy vậy. Cũng là vội vàng hô Nhạc tướng quân đến."Cha. Ngươi đừng ngồi không nha. Nhanh ngồi xuống đây."
Nhạc tướng quân vốn là thương tâm vài ngày. Lo lắng vài ngày. Lúc này trông thấy Nhạc Thiên Tuyết đã tốt hơn nhiều cũng yên tâm.
Ông vẫn gần như luôn ở đây trong coi Nhạc Thiên Tuyết. Trông thấy Nhạc Thiên Tuyết sắc mặt quả thật là tốt nên không ít.
Hắn bỗng nhiên chính là hừ một tiếng."Thật sự là hù chết. Ngươi nói ngươi hôn mê nhiều ngày như vậy là vì cái gì. Chính là vì ngươi làm cho cha lo lắng. ."
Nhạc Thiên Tuyết trong miệng còn đồ ăn. Nàng một đôi mắt ngược lại là rất vô tội trừng lớn nhìn xem Nhạc tướng quân.
Nàng mang thứ đó nuốt vào. Lúc này mới nói: "Cha. Con nào biết được cha quan tâm chăm sóc con như vậy. Lại là trông con nhiều ngày như vậy. Bất quá Thiên Tứ không nói cho cha à. Hắn hẳn là tỉnh rồi mới phải..."
Nhạc tướng quân trừng nàng một cái. Nói: "Thật sự là tạo nghiệt. Ta lại có một đứa con gái như con. Thiên Tứ đích thật là đã nói. Để cho ta không cần lo lắng cho con. Nhưng mà đại phu đều nói con mạch đập rất yếu. Ta sao có thể không lo lắng được."
Nhạc Thiên Tuyết cũng là có chút điểm áy náy. Dù sao nàng ngày đó là bỗng nhiên bất tỉnh.
May mắn cũng là ở trong phủ tướng quân. Không sợ có người đối với chính mình bất lợi.
Nàng nói: "Con tuy ngủ mấy ngày. Tuy rằng mấy ngày đó mạch của con rất yếu như là không tốt. Nhưng đấy là con cố ý làm như vậy không có việc gì."
"Đây đều là cách làm của cao thủ võ lâm." Nhạc tướng quân nhìn chằm chằm vào nàng."Xem ra ngươi cũng là trưởng thành. Lại có thể gạt cha như vậy."
Nhạc tướng quân là tính tình người trong. Lúc này lại là có chút thương cảm.
Nhạc Thiên Tuyết tay cứng đờ. Nàng áp hô hấp của nàng được như vậy không phải vì nàng là võ lâm cao thủ. Nàng làm sao có được nội lực như vậy.
Cái này là do máu của nàng và mọi người không giống nhau. Đây chỉ là một phương pháp kèm theo của Đường môn mà thôi. Nguyên Thiên Tứ cũng là biết rõ như vậy. Lúc ấy còn nói qua cái này cho ông thế nào mà bây giờ vẫn như vậy.(ý là vẫn để ông lo lắng quá mức và trách móc)
Nàng vội vàng nói: "Cha. Việc công bận bịu. con ngày thường cùng cha nói cũng không có thời gian mà."
Nhạc tướng quân hay vẫn là vẫy vẫy tay."Được rồi được rồi. Con không cần nói nữa rồi... Để cho ta bản thân thương tâm thoáng một phát."
Nhạc Thiên Tuyết khóe miệng co rút.
Chẳng qua là phụ tử hai ngươi nói vài câu. Tằng thúc liền vội vàng đến bẩm báo.
"Lão gia. Trong nội cung phái người đến. Nói Hoàng thượng chút nữa xuất cung đến phủ tướng quân. Thông báo để cho lão gia chuẩn bị trước một chút." Tằng thúc nói ra.
Nhạc tướng quân cùng Thiên Tuyết sững sờ. Liếc nhau một cái.
"Hoàng thượng thật là thật lo lắng bệnh tình của con. Còn phái người đến nhiều lần. Toàn bộ Thái y viện đều là run run khắc khắc đấy. Cũng đã hai người bị cách chức, " Nhạc tướng quân nói."Ngày hôm qua Tam hoàng tử còn đến qua. Thấy con tình huống vẫn như vậy. CũLông mày cũng là nhăn lại. Tối hôm qua thái y còn nói con không tốt. Tam hoàng tử liền tiến cung bẩm báo. Hoàng Thượng có thể là lo lắng quá mức. Rút cuộc nhịn không được muốn xuất cung đến nhìn con."
CHương 140 bị ép tham gia đại điển chọn phi
Nhạc Thiên Tuyết liền cũng hơi hơi nhíu mày. Loại lo lắng này không biết có tình nguyện không đây.
Bất quá nàng nói cách khác: "Vậy bây giờ có thể hay không phái người tiến cung báo cho biết Hoàng Thượng ta không có chuyện gì. Để cho ông ấy đừng đến. Nếu quả thật muốn đến. Vậy sau này chúng ta còn nhiều việc liên quan đến."
Hoàng Đế quanh năm không ra khỏi cung một lần. Cái này tốt rồi. Xuất cung một chuyến lại là đi thăm đại tiểu thư của phủ tướng quân. Đây cũng là không thể nào nói nổi a. Nhạc Thiên Tuyết về sau nhất định sẽ càng ngày có nhiều chỉ trích hơn nữa.
Huống chi Nhạc Thiên Tuyết thật sự là có chút phiền chán. Hoàng đế này được hay không nên dừng lại một chút. Nàng sống hay chết cũng cùng Hoàng Đế không quan hệ a.
Nhạc tướng quân trầm mặt. Nói: "Hiện nay Hoàng Thượng nếu như phái người đến truyền lời. Cái kia nhất định sẽ không thay đổi chủ ý. Ngươi chuẩn bị một chút. Cái này nhất định là phải nghênh đón hoàng thượng."
Nhạc Thiên Tuyết thiếu chút nữa trợn trừng mắt một cái. Nói: "Con đây có thể không tiếp tiếp tục gỉa bệnh."
"Không cần. Con chỉ là thấy Hoàng Thượng một chút mà thôi. Mọi thứ không thể làm khác. Hoàng Thượng nếu như là một cái mất hứng. Càng là phiền toái." Nhạc tướng quân nói.
Bọn hắn phụ tử hai người đều là chán ghét lão Hoàng Đế. Đây cũng có thể làm sao được. Người ta là Hoàng Đế. Ngươi coi như là mất hứng không muốn gặp cũng không được.
Nhạc Thiên Tuyết ân một tiếng. Cũng chỉ là đáp ứng.
Qua nửa canh giờ. Hoàng Đế rút cuộc cũng tới phủ tướng quân. Hoàng đế này xuất hành cũng khua chiêng gõ mõ lớn như vậy (phô trương thanh thế ý mà). Đi có vài chục phong ảnh thị vệ.
Dân chúng đầy bên ngoài bao vây lấy Phủ tướng quân. Tất cả mọi người muốn nhìn hoàng đế tôn quý một chút.
Nhạc tướng quân cùng Nhạc Thiên Tuyết đứng ở bên ngoài chờ. Sau khi hành lễ. Chính là đón Hoàng Đế đi vào phủ tướng quân.
Hoàng Đế nhìn chằm chằm vào Nhạc Thiên Tuyết. Thấy nàng sắc mặt bình thường. Chính là nói."Tuyết nha đầu. Ngươi nhưng lại hù chết trẫm rồi. May mắn lúc này đây ngươi cũng là bình an vô sự."
Nhạc Thiên Tuyết trong lòng là khó chịu. Lúc này đây biến thành như vậy thế nhưng là may mắn mà có hoàng thượng quan tâm a. Bây giờ còn nói những lời này. Quả thực là có chút ngán ngẩm.
Nàng nói: "Hoàng Thượng. Thần nữ vô sự. Hoàng Thượng không cần lo lắng như vậy."
"Thân thể ngươi tốt nhất nên kiểm tra lại một chút. Không thể lại xảy ra vấn đề gì." Hoàng Đế ngồi xuống. Liền phân phó thái y đi theo bắt mạch kiểm tra cho Nhạc Thiên Tuyết một phen.
Nhạc Thiên Tuyết bỗng nhiên chuyển tốt. Hắn cũng là chuẩn bị không kịp. Bất quá đây cũng là chuyện tốt. Hoàng Đế biết rõ thân phận của nàng. Cho nên đối chuyển biến này của nàng cũng không cảm thấy quá kỳ quái.
Nhạc Thiên Tuyết để mặc cho thái y bắt mạch. Bất quá nàng khí huyết còn không hoàn toàn như bình thường. Cho nên vẫn hơi kém một chút.
Thái y đã kiểm tra xong nói: "Hoàng Thượng. Nhạc tiểu thư đã là tốt lên rất nhiều. Chỉ cần uống thêm nửa tháng thuốc bổ là được. , "
Hoàng Đế cũng là cao hứng. Liền nở nụ cười một tiếng."Rất tốt rất tốt. Nếu như như vậy. Đó là không chậm trễ thời gian."
Nhạc Thiên Tuyết sững sờ. Chậm trễ thời gian.
Nàng thu tay lại. Nghi hoặc hỏi: "Hoàng Thượng. Cái gì chậm trễ thời gian."
Hoàng Đế liền nói: "Ngươi không biết. Chẳng lẽ là Hoàng Hậu không phái thiếp mời đến phủ tướng quân. Mà thôi. Trẫm bây giờ nói cũng giống như vậy. Năm ngày sau. Chính là ngày đại điển chọn phi. Ngươi cũng là ở trong đó."
Nhạc Thiên Tuyết sắc mặt cứng đờ. Chuyện gì xảy ra...
nói như vậy. Nàng liền tình nguyện ngủ thêm nhiều ngày nữa. Làm sao lại vừa vặn đụng đến chuyện này.
Nhạc tướng quân cũng là thần sắc biến đổi. Hắn đã từng nói. Không cho Nhạc Thiên Tuyết gả vào hoàng thất. Hiện tại tham gia đại điển chọn phi này. Nếu như bất hạnh trúng tuyển. Đó là nhất định phải gả vào hoàng thất rồi.
Hắn lập tức đã nói: "Tuyết Nhi thân thể này còn có chút suy yếu. Ngày đại điển chọn phi vẫn là không nên tham gia. Mời Hoàng Thượng thứ lỗi. Thu hồi mệnh lệnh đã ban ra."
Chẳng qua là Hoàng Đế liền giận tái mặt. Nói: "Thái y mới vừa nói đã là không ngại rồi. Hơn nữa người tham gia đại điển chọn phi cũng là đã được chọc lọc qua. Tuyết nha đầu có lẽ ngươi cũng rất cao hứng. Nàng còn mấy ngày nữa đã là mười bảy rồi. Chẳng lẽ còn không chuẩn bị gả đi. Trẫm đáp ứng ngươi. Nàng tất nhiên sẽ không làm Trắc Phi. Nếu có làm cũng là làm chính phi."
Cái hoàng ân này mênh mông cuồn cuộn(hoàng ân lớn). Nhạc Thiên Tuyết nhưng lại thật là chịu không được a.
Nàng lúc này trong nội tâm chính là hỗn loạn không thôi. Không nói trước nàng đối Chiến Liên Thành còn có cảm tình. Coi như là không có. Nàng cũng là không muốn tham gia cái đại điển quỷ quái này.
Lúc trước nàng còn đã đáp ứng với Trí đại sư. Lời thề này không thể vi phạm.
Nhạc Thiên Tuyết giật mình một cái. Ngược lại là gấp giọng nói: "Hoàng Thượng. Kỳ thật thần nữ sớm đã cùng người khác xứng hôn rồi."(định trước hôn ước)
Hoàng Đế liền hé mắt. Nói ra: "Cái gì. Là ai."
Nhìn bộ dạng của Nhạc Thiên Tuyết coi như là trấn định. Hắn liền chuyển hướng nhìn đến Nhạc tướng quân. May mắn Nhạc tướng quân đã thành thói quen khi thấy Nhạc Thiên Tuyết gây rối. Lập tức cũng là không hoảng loạn.
"Là Sư phụ Thiên Tứ." Nhạc Thiên Tuyết quả nhiên chính là đem Nguyên Thiên Tứ vứt ra đi. Lúc này tình huống khẩn cấp. Nhưng lại không quản được nhiều như vậy.
Hoàng Đế nhíu mày."Rõ ràng chính là sư phụ của ngươi. Ngươi lại cùng hắn xứng hôn. Ngươi coi như là trẫm có thể dễ dàng gạt sao. ."
Cái này. Hoàng Đế cũng là có chút điểm tức giận.
Nhạc Thiên Tuyết nói: "Vì cái gì mà thần nữa và sư phụ không thể kết hôn. Hình như luật lệ Thiên Long cũng không quy định chuyện này."
Thấy nàng miệng lưỡi bén nhọn. Hoàng Đế sắc mặt cũng là trầm xuống.
Hắn hừ một tiếng. : "Tuyết nha đầu. Ngươi là một trong những người tham gia địa điển chọn phi. Cũng không thể một mình lập gia đình. Nếu là ngươi không được chọn. Ngươi lúc này mới có thể gả cho người khác. Cái quy định này đã có từ sớm rồi. Chẳng lẽ ngươi không biết. Trẫm hiện tại mặc kệ ngươi có phải thật hay không xứng hôn rồi. Dù sao chính là hết hiệu lực."
Nhạc Thiên Tuyết tức giận. Lại là như vậy.
Bất quá đây cũng là khó trách. Trước kia Hoàng Đế thời điểm còn thanh niên. nữ tử Tuổi trẻ hết thảy đều không được kết hôn. Sau đó tiến cung tham gia tuyển phi. Nếu là không trúng cử. Lúc này mới có thể được kết hôn.
Hiện tại là hoàng tử chọn phi. Ngược lại không cần long trọng như vậy. trước ngày đại điển chọn phi một tháng. Nếu như đã định ra hôn sự. Dù sao khi đó Hoàng Hậu vẫn còn đang lựa chọn. Nếu là khi đó nói ra rồi. thì Nàng kia chính là không có tư cách tham gia. Đáng thương Nhạc Thiên Tuyết. Khi đó căn bản là không nghĩ tới cái vấn đề này. Hiện tại vội vã nói nàng cùng Nguyên Thiên Tứ xứng hôn đó cũng là vô dụng đấy. Bởi vì đã bỏ lỡ ngày quy định.
Nhạc Thiên Tuyết đã nói: "Đó không phải là khi dễ người. Thần nữ lại không thích hoàng tử."
"Láo xược. Kết hôn là đại sự. Ngươi tự mình làm sao có thể làm chủ." Hoàng Đế dĩ nhiên là có điểm tức giận."Nhạc khanh gia. Ngươi thật đúng là vô phương dạy dỗ nữ nhân."(không thể dạy dỗ nữ nhân)
Nhạc tướng quân cũng là bất đắc dĩ. Hắn là nam nhân tự nhiên là có điểm sơ ý . Cũng không nghĩ tới tình huống ngày hôm nay.
Tuy rằng hắn không muốn làm cho Nhạc Thiên Tuyết tham gia. Bất quá đây là quy định. Hắn nếu là phản kháng. Cái kia chính là lại để cho Hoàng Đế bắt được nhược điểm rồi.
Hắn cũng chỉ nói: "Hoàng Thượng xin bớt giận. Thần nhất định sẽ hảo hảo quản giáo."
Hoàng Đế lại là lạnh lùng vứt bỏ một câu."Tuyết nha đầu. Đừng có lại nghĩ đến tìm lấy cái cớ gì. Rất nhiều người đều muốn đi tham gai đại điển chọn phi mà không có tư cách đấy. Bãi giá hồi cung."
Hoàng Đế là vô cùng cao hứng khi đến. Kết quả chính là nổi giận đùng đùng rời đi.
Nhạc Thiên Tuyết cũng là bất đắc dĩ. Suy nghĩ hồi lâu. Vẫn là không có cái biện pháp tốt gì.
Nhạc tướng quân nói ra: "Khi đó cho ngươi gả cho Lý công tử. Ngươi chính là không muốn. Hiện tại thì được rồi. phải vào cung tham gia tuyển chọn."
Nếu như phải gả cho lý công tử kia. Nhạc Thiên Tuyết nhưng lại tình nguyện không làm người.
Nàng nói ra: "Cha. Hai cái đều là tử lộ (đường chết). Cha cũng không biết xấu hổ để cho con đi."
Nhạc tướng quân cũng là lo lắng."Cái kia bằng không thì sao đây. Nếu như ngươi khi đó gả cho Lý công tử. Bằng tính tình bây giờ của con. Nhất định sẽ đem Lý công tử cho bỏ. Cái kia chính là một con đường sống rồi."
Nhạc Thiên Tuyết thiếu chút nữa liền vỗ tay. Nhạc tướng quân lại là nghĩ một điểm quan trọng như vậy.
Bất quá bây giờ nói một chút thì cũng muộn rồi. Lý công tử sớm đã bị Nhạc Thiên Tuyết phế ngay lập tức. Cuối cùng còn bị Chiến Liên Thành khiến cho cả nhà bị vạ lây.
Cái này nhớ tới Chiến Liên Thành. Nhạc Thiên Tuyết lại là cảm thấy ngực khó chịu. Nếu là Chiến Liên Thành cùng nàng còn không cãi nhau mà trở mặt. Cái kia do hắn ra mặt. Chuyện này khẳng định là có thể giải quyết tốt.
Lão Hoàng Đế hiện tại chính là khi dễ nàng không cso ai làm chỗ dựa. Nàng suy nghĩ một chút. Lại là không vui. Tại đây sinh hoạt thật đúng là phí đầu óc đây.
Cuối cùng. Nhạc tướng quân liền nghĩ đến một điểm quan trọng. Nói: "Không bằng ngươi cùng với Thiên Tứ gạo nấu thành cơm. Nói như vậy Hoàng Thượng cũng không làm gì được ngươi rồi."
Nhạc Thiên Tuyết trừng Nhạc tướng quân. Cả giận nói: "Như vậy sao được."
"Như thế nào thì không được. Ngươi không phải mới vừa rồi còn lợi dụng hắn. Cha nghĩ đến đám các ngươi là đã nguyện ý trung thân đại sự (kết hôn với nhau)." Nhạc tướng quân lời nói thấm thía nói."Hiện nay đây là biện pháp duy nhất. Bằng không thì ngươi thật là muốn tiến cung. Khi đó muốn làm Thái Tử Phi hay là muốn làm Nhị hoàng tử phi. Chính ngươi suy nghĩ thật kỹ."
Vừa nói như vậy. Nhạc Thiên Tuyết lại là nhức đầu. Liền vẫy vẫy tay."Tốt rồi tốt rồi. Tự chính mình phải nghĩ biện pháp. Cha có thể nói ra lời nói không đáng tin cậy như vậy."(đoạn này hơi khó hiểu câu cuối)
Nhạc Thiên Tuyết cái này liền xoay người. Không muốn cùng Nhạc tướng quân thảo luận nữa.
Nhạc tướng quân nói cũng không thể nói. Cái gì gọi là không đáng tin cậy. Hắn bộ dạng như vậy còn không đáng tin cậy.
Danh sách thâm gia đại điển chọn phi. Tổng cộng cũng chính là hai mươi nữ tử. Bất quá từng người đều có thân thế hiển hách.
Chuyện sốt dẻo này. Mọi người đều đoán định là con gái thừa tướng Dương Nịnh trúng tuyển.
Nhưng mà Hoàng Đế vừa mới tự mình đi phủ tướng quân nhìn Nhạc Thiên Tuyết. Đây cũng có không ít người đem bạc đặt ở trên người Nhạc Thiên Tuyết. Hoàng Đế quan tâm đến Nhạc Thiên Tuyết như vậy. Khẳng định là có thể trúng tuyển.
Lúc này đây tổng cộng có bốn hoàng tử chọn phi. Là một việc trọng đại. Bình thường mà nói. Ngoại trừ duy nhất chánh phi. Thái Tử cùng các hoàng tử còn có thể lại chọn lựa hai Trắc Phi. Đây đã là cực hạn. Cho nên hai mươi người tham gia. Nhất định là có người sẽ không trúng cử.
Nhạc Thiên Tuyết nhìn nhìn danh sách. Những người này nàng cũng là có chút điểm ấn tượng. Chính giữa không thiếu mỹ nhân.
Bất quá đẹp cũng không phải là thứ cần nhất. Quan trọng là ... Nàng kia thân thế như thế nào. Để các vương gia nhìn trúng. Hết thảy dùng quyền thế làm đầu. Có rất ít tình yêu.
Nàng liên tiếp là hít tốt mấy hơi thở. Hoa Đào cũng là nhìn không được rồi. Nói: "Tiểu thư. Hiện nay giống như cũng chỉ có chiến Vương gia có thể đến giúp ngươi rồi. Dưới gầm trời này. Cũng chỉ có chiến Vương gia dám cùng Hoàng Thượng đối kháng a."
Hoa Đào chẳng qua là nói ra một cái ý kiến. Nhưng mà Nhạc Thiên Tuyết cái kia sắc mặt có chút tối sầm.
Nhạc Thiên Tuyết hữu ý vô ý nhìn nhìn miệng vết thương trên cổ tay mình. Đã nói: "Hắn hiện tại làm sao sẽ giúp ta. Hơn nữa ta không muốn cầu hắn hỗ trợ."
Hoa Đào không pháp. Chẳng qua là cùng Nhạc Thiên Tuyết cùng một chỗ ưu sầu. Không thể tưởng được cái này là quỷ y cô nương y thuật tuyệt đỉnh. Cũng có không đường thối lui thời điểm.
Bất quá còn có vài ngày nữa. Nhạc Thiên Tuyết cũng không nóng nảy.
Nàng trước đi xem Nguyên Thiên Tứ. Nguyên Thiên Tứ tuy rằng còn không biết Nhạc Thiên Tuyết vừa rồi lợi dụng hắn. Bất quá cũng bởi vì ngực bị một kiếm kia. Hắn đã hận chết Nhạc Thiên Tuyết rồi.