Nhạc Thiên Tuyết uống trà cũng là bị sặc một cái.
Nàng trừng mắt Nhạc Hòa. Cha làm sao có thể nói như vậy được. .
Sắc mặt nàng không được tốt. Mà Nhạc Hòa còn không có phát hiện có cái gì không ổn.
Nhạc Thiên Tuyết nói: "Cha. Nếu không ta liền hủy đi khuôn mặt này. Vậy ngươi cũng không cần buồn. Ưu điểm duy nhất này của con cũng không còn."
Hiện nay. Nhạc Thiên Tuyết trên mặt vẫn còn một chút nốt đỏ. Bất quá làn da ngược lại là trắng nõn trắng là. Những nốt đổ chính là không có gì đáng ngại.
Nhạc Hòa cũng là cảm giác con gái mình thế nhưng là càng ngày càng đẹp...
Hắn vội vàng liền vẫy vẫy tay."Cái này không cần không cần. Nếu như ngươi ngay cả khuôn mặt đều không cần. Vậy ngươi cũng liền thảm rồi. Đây chính là ưu điểm duy nhất của con."
Nhạc Thiên Tuyết hừ một tiếng."Mà thôi. Lời của cha nói làm con buồn."
Nhạc Hòa cũng là không đùa nàng nữa. Đã nói: "Vậy con bây giờ có biện pháp nào không."
Nói thật. Nhạc Hòa thật là không muốn gả Nhạc Thiên Tuyết cho Thái Tử.
Tuy rằng Đông Thiên Trường đã phân phó như thế. Nhưng mà coi như là không có lời nói của vợ mình. Ông cũng là không muốn gả con gái cho Hoàng thất. Dù sao làm Thái Tử Phi. Đó cũng là cùng với nhiều nữ nhân chung chồng.
Hơn nữa Nhạc Thiên Tuyết về sau làm Hoàng Hậu. Việc ấy càng là không thể. Không biết có bao nhiêu thiếu nữ nhìn chằm chằm vào ngôi vị hoàng hậu đấy.
Đến lúc đó. Nhạc Thiên Tuyết suốt ngày chỉ có phiền toái. Cả ngày đấu đi đấu lại. Một thú vui cũng không có.
Nhạc Thiên Tuyết nâng má. Chính là nói ra: "Con tạm thời cũng không có."
Nhạc Hòa hít một tiếng. Chẳng lẽ thực muốn như thế.
Hai cha con đều là lo lắng. Bất quá Nhạc Thiên Tuyết liền chợt nhớ tới một chuyện. .
Nàng hai mắt sáng ngời. Đã nói: "Cha. Con có biện pháp rồi."
"Biện pháp gì, "
"Con cũng đã biết con gái duy nhất của Nhan gia Nhan THủy Liên ở nơi nào." Nhạc Thiên Tuyết nói.
Nhạc Hòa nhẹ nhàng lắc đầu."Nhan gia là đệ nhất thiên hạ phú thương (thương gia giàu nhất thiên hạ). Nhan Thủy Liên cũng là kỳ tài buôn bán. Bất quá nàng tựa hồ là có bệnh gì đó. Một mực tĩnh dưỡng."
"Kỳ thật không phải. Nàng là bị Hoàng Thượng giam lỏng." Nhạc Thiên Tuyết nói."Nhưng thật ra là vì muốn khống chế được Nhan gia. Bất quá Nhan gia tựa hồ là không có ý định nhượng bộ. Hiện tại đoán chừng còn đang phải lôi kéo. Gia chủ đương gia của nhan gia cũng chỉ có một con gái."
Nhạc Thiên Tuyết nói qua. Cũng liền trầm tư một chút. Nói tiếp."Thái Tử nhất định là biết rõ điểm ấy. Hắn cũng hẳn là muốn kéo lấy Nhan gia."
Nhạc Hòa ừ một tiếng. Hỏi: "Biên pháo của con nghe chừng có vẻ được. Đem Nhan Thủy Liên cứu ra. Lại để cho Hoàng Thượng cùng Thái Tử không đánh chủ ý nên con nữa."
Nhạc Thiên Tuyết gật đầu."Tuy rằng làm như vậy sẽ có chút mạo hiểm. Nhưng lại có thể sẽ chọc giận Hoàng Thượng. Bất quá bây giờ con ngược lại không nghĩ được biện pháp nào tốt hơn."
"Hoàn toàn chính xác. Trước đó lần thứ nhất ngươi bắt Viên phong đi. Hoàng Thượng cũng là nổi giận. Bằng không hắn tại sao sẽ ở Chiến Vương phủ vạch trần thân phận cảu con." Nhạc Hòa trầm ngâm một chút."Trước kia Hoàng Thượng còn có thể không so đo với con. Hắn đã buông tha cho con một lần. Nhưng lại sẽ bỏ qua cho con lần thứ hai."
Nhạc Thiên Tuyết cũng là biết rõ điểm này. Nhưng mà lúc này đây nàng cũng không có biện pháp nào tốt hơn. Dù sao Nhan Thủy Liên nàng là không có ý định giết chết.
Nàng nhíu mày."Cha. con suy đoán hoàng thượng là muốn tìm được tứ đại gia tộc của tiền triều. Nhan gia là một cái trong đó. Viên gia chi nhánh trước đã nắm được giờ đã mất đi chỉ còn truyền nhân dòng chính. con vốn còn nghĩ mãi mà không rõ. Vì cái gì Thái Tử nhất định phải lấy con. Chẳng lẽ con cũng là truyền nhân của một trong bốn gia tộc."
Nàng nhìn chằm chằm vào con mắt Nhạc Hòa. Tựa hồ là muốn hỏi thăm một chút.
Nhạc Hòa nhịn không được cười lên một tiếng."Tứ đại gia tộc. Tổ Tông của cha một mực họ Nhạc. Cũng chưa từng sửa đổi tên bao giờ."
"Còn phụ mẫu của con." Nhạc Thiên Tuyết chính là nghĩ mãi mà không rõ. Tại sao lại bị Ngọc Cô Hàn theo dõi đây.
Nhạc Hòa sắc mặt liền hơi đổi. Hắn cũng là suy nghĩ một chút. Đã nói: "Cái này... Lai Lịch của mẹ con có chút bí ẩn. Thời điểm ta biết mẹ con..."
Nhạc Thiên Tuyết đang chờ Nhạc Hòa nói chuyện. Nhạc Hòa bỗng nhiên dừng lại.
Hắn lại mím môi. Đã nói: "Dù sao xuất thân của mẹ con không lớn là người của một trong bốn đại gia tộc. Mẹ con võ công lợi hại. Xuất thân... Điểm ấy ta từng nói rồi. Là bí mật của nàng."
Nhạc Thiên Tuyết sững sờ."Vì cái gì không thể nói với con."
Nhạc Hòa vẫy vẫy tay."Ta đã thề với mẫu thân con. Cả đời cũng không thể đề cập đến thân phận của nàng."
"Vì cái gì. Con là con gái của cha. Hơn nữa bây giờ không phải là muốn biết rõ ràng Thái Tử tại sao phải lấy con sao. Đây chính là muốn hiểu rõ mục đích của Thái Tử ." Nhạc Thiên Tuyết cũng là cảm thấy kì quái. Trong đầu nàng biến chuyển. Trước kia liền không nghĩ đến cái đó của mẫu thân mình.
Hiện tại tưởng tượng. Đông Thiên Trường có thân phận bí ẩn. Rất nhiều người cũng không biết đến lai lịch của nàng.
Nhạc Hòa sắc mặt khó xử. Đều muốn nói. Nhưng vẫn là quyết định không nói.
Hắn đành phải nói là: "Mẹ ngươi năm đó gả cho ta. Đã là cùng thân nhân của nàng cắt đứt quan hệ. Hiện tại ta cũng là khó mà nói được. Bất quá mẹ ngươi năm đó cũng không cùng ta nói gì về bốn đại gia tộc. Vậy nàng cũng không phải hậu nhân của họ rồi."
Nhạc Thiên Tuyết liền thì thào nói: "Cha không cho là mẫu thân con lừa cha."
Nhạc Hòa từ trước đến nay vẫn là người trung hậu, trung thực. Hắn suy nghĩ một chút."Cái này... Nhưng lại có khả năng xảy ra. Dù sao mẹ con trước đó đã có thân phận là Quỷ mã tinh linh(cái này hơi khó hiểu). Nhưng mà Hoàng Thượng yêu thích con. Ta ngược lại là có thể giải thích. Dù sao Hoàng Thượng trước kia cũng là thật thích mẫu thân con."
"Ưa thích thì thế nào. Cuối cùng còn không phải là giết mẫu thân con sao." Nhạc Thiên Tuyết nói.
Nhạc Hòa cái kia thần sắc liền trầm xuống. Hắn có chút nắm chặt nắm đấm. Cũng không biết hắn là đang suy nghĩ gì.
Nhạc Thiên Tuyết đành phải là khuyên nhủ: "Cha. Chuyện này con trở về tra rõ ràng. Cũng chính vì như vậy. con không muốn gả cho cừu nhân."
"Đúng. Không bỏ qua... Không thể gả." Nhạc Hòa nói."Quan trọng nhất chnsh là con không thích hắn. Cái kia không thể gả."
Trông thấy Nhạc Hòa cảm tính như vậy . Nhạc Thiên Tuyết cũng là nở nụ cười.
Bất quá bây giờ đã nghĩ tới phương pháp. Nàng cũng là muốn thử một lần.
Nhạc Thiên Tuyết trở về Thanh Vũ viện. Hoa Đào ở phía trước cầm lấy đèn lồng.
Nàng biết rõ Nhan Thủy Liên trong hoàng cung. Nhưng mà đến tột cùng là ở chỗ nào trong nội cung.
Hơn nữa trong hoàng cung thủ vệ nghiêm ngặt. Nàng sao có thể đi cứu Nhan Thủy Liên.
Nàng đã nhanh đi đến Thanh Vũ viện. Phía trước liền có hộ vệ bẩm báo: "Đại tiểu thư. Có người vừa rồi phóng đến đây một tờ giấy."
Nhạc Thiên Tuyết ngược lại là kỳ quái. Nhìn thoáng qua. Đã nhìn thấy một quả Chủy thủ cắm ở cửa gỗ. Hơn nữa mặt trên còn có một tờ giấy.
Nhạc Thiên Tuyết hỏi: "có trôn thấy người không."
Hộ vệ tự nhiên là nói: "Không có. Người nọ võ công rất tốt. Chúng ta phản ứng được cũng là không kịp rồi."
Nhạc Thiên Tuyết liền qua mở tờ giấy ra. Sao lại có người mang tờ giấy phóng đến Thanh Vũ viện. Cái kia rõ ràng chính là gửi cho nàng rồi.
Nàng mở ra. Đã nhìn thấy trên đó viết: vẽ cá đang ở phong cung.
Cá.
Nàng bỗng nhiên cả kinh. Đây là nói Nhan Thủy Liên.
Nhạc Thiên Tuyết lại nhìn chung quanh. Đến tột cùng là ai phóng đến đây. Rõ ràng là cho nàng một cái tin tức lớn như vậy.
Lúc trước coi như là Viên phong cũng không biết được kỹ càng như vậy.
Nhạc Thiên Tuyết vốn liền là muốn dùng Nhan Thủy Liên vì chính mình thoát thân. Trùng hợp lại là có người cùng ý nghĩ với nàng.
Đó là ai giúp nàng.
Nhạc Thiên Tuyết nghĩ tới Chiến Liên Thành. Lại là lắc đầu. Chiến Liên Thành hai ngày này đều không động tĩnh gì. Xem ra cũng là không quan tâm nàng. Chắc có lẽ không phải là hắn.
Coi như là hắn. Vậy hắn cùng Nhan gia giao dịch xem như hoàn thành. Vậy hắn khẳng định đi trước cứu Nhan Thủy Liên rồi.
Bất quá tin tức này cũng không biết thật giả rõ ràng. Nàng ngày hôm sau liền lập tức phái người đi tìm hiểu một chút. Cái bức họa vẽ phong cung căn bản có chút kỳ quái.
Cái kia vốn là cung của thái phi. Nhưng mà trong khoảng thời gian này có rất nhiều vũ lâm vệ canh gác.
Nhạc Thiên Tuyết đã biết rõ cái này có điểm đáng ngờ. Nhan Thủy Liên chín phần là bị nhốt ở đó.
Bất quá muốn đem người từ trong hoàng cung cứu ra lại không dễ dàng như vậy. Nhưng mà Nhạc Thiên Tuyết sở trường nhất chính là chữa bệnh. Còn Dịch dung thuật cũng rất lành nghề.
Như thế. Chẳng lẽ còn không thể đem một người từ trong hoàng cung mang ra sao.
Nàng vốn là chuẩn bị kế hoạch. Cái này nhất định phải không để có sơ hở gì mới được. Chỉ có điều hôm nay đã có người chạy đến cửa.
Người nọ ngược lại là không kiêng nể gì cả. Mang mạng che mặt liền xông vào. Hộ vệ cùng Hoa Đào cũng là ngăn không được.
"Nhạc tỷ tỷ." Tiểu cô nương kia con mắt như nước trong veo. Thoạt nhìn nhưng lại dễ nhìn.
Nhạc Thiên Tuyết sững sờ. Người kia là ai.
Bất quá nàng đem cái khăn che mặt bỏ xuống. Nhạc Thiên Tuyết nhìn cái đã biết. Nguyên lai là muội muội của Chiến Liên Thành .
Nàng nói: "Ngươi như thế nào đến nơi này."
Xem ra. Chiến Vân Ca (quên mất tên rồi) khí sắc cũng không tệ lắm. Bệnh kia cũng đã được chữa cho tốt rồi.
Nhạc Thiên Tuyết thanh âm kia không mặn không nhạt. Chiến Vân Ca cũng không để trong lòng. Liền cầm lấy tay Nhạc Thiên Tuyết. Nói: "em là đến cảm tạ tỷ tỷ. Nghe ca ca nói. Là Tỷ Tỷ cùng Nguyên Thần y trị cho muội."
Nàng lúc này liền nhớ lại Chiến Liên Thành đối đãi thế nào với Nguyên Thiên Tứ. Cái kia thái độ cũng liền lạnh xuống.
Nàng đã nói: "Không cần nói lời cảm tạ rồi. Ta hiện tại liền thu tiền xem bệnh. Hai vạn lượng."
Chiến Vân Ca a một tiếng. Nói: "Còn muốn thu bạc a. muôi nhưng lại không có nhiều bạc như vậy."
Nhạc Thiên Tuyết nhàn nhạt liếc nhìn nàng một cái."Ngươi không có. Nhưng ca ca ngươi có. Cái này vốn không phải lấy hai vạn lượng. Bất quá đó là phí chén thuốc của Thiên Tứ."
Chiến Vân Ca cái này có thể đã không rõ. Phí thuốc men.
Nàng đành phải là ừ một tiếng."Vậy được rồi. muội trở về cùng ca ca nói một tiếng."
Nhạc Thiên Tuyết còn không nói chuyện. Chiến Vân Ca chính là rời đi.
Tiểu nha đầu này. Thật đúng là có điểm tích cực.
Không bao lâu. Chiến Vân Ca lại là trở lại. Bất quá nàng nhưng là không mang theo bạc.
"Nhạc tỷ tỷ. Ca ca ta bảo tỷ tự mình đến lấy." Chiến Vân Ca nói.
"Không đi." Nhạc Thiên Tuyết nói."Hắn không cho sẽ không cho. Cái Một ít bạc đó đối với ta không sao cả."
"Nhưng huynh ấy nói. Tỷ chính là không có gan. Mới không muốn đi." Chiến Vân Ca mở trừng hai mắt."Đi đi đi đi. Nhạc tỷ tỷ chỉ cần đi một chút. Cái kia có thể thu được tiền xem bệnh rồi."
Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày. Hỏi; "Đó là muốn ta tự mình đi lấy."
"Tỷ không đi không được. Ca ca là nói như vậy." Chiến Vân Ca nói.
Nhạc Thiên Tuyết suy nghĩ một chút. Trước đó lần thứ nhất của nàng còn chưa tìm Chiến Liên Thành tính sổ chuyện hương liệu kia. Thêm cả chuyện này nữa cùng một chỗ rồi.
Hiện nay trên mặt nàng điểm đỏ đa bay hết. Màu da trắng hồng. So với trước càng là đẹp hơn rất nhiều.
Chiến Vân Ca lôi kéo Nhạc Thiên Tuyết tiến đến. Bất quá Chiến Vân Ca nhưng là lôi kéo nàng đi thiên kim lầu. Nguyên lai Chiến Liên Thành hôm nay là dùng bữa ở đây.
Cái kia đầy bàn thức ăn. Chỉ có Chiến Liên Thành một mình ngồi ăn tại đó.
Nhạc Thiên Tuyết đến. Chiến Liên Thành liền đôi mắt cũng không nâng lên.
Chiến Vân Ca cười đùa: "Ca ca. Người ta đã là mang đến. Ta có thể đi chơi được chưa."
"Lại để cho Truy tinh mang theo Muội." Chiến Liên Thành phân phó nói.
Chiến Vân Ca mặc dù là không muốn cho người đi theo. Nhưng cũng là không có biện pháp. Liền cũng là tranh thủ thời gian rời đi.