Quỷ Y Vương Phi: Độc Sủng Chiến Vương Gia

Chương 153: Chương 153: Tâm cơ trùng trùng điệp điệp




Nhạc Thiên Tuyết thì thào nói ra."Quả nhiên là hào phóng. Cũng không thấy được ngươi đối với ta hào phóng như vậy..."

Chiến Liên Thành ngược lại là nhàn nhạt tháo nhẫn trong tay ra. Sau đó liền đứng dậy để vào tay Nhạc Thiên Tuyết.

Nàng hơi sững sờ. Ngẩng đầu hỏi: "Cái này là có ý gì."

Chiến Liên Thành đã nói: "Đối với ngươi hào phóng một chút. Kỳ thật bạc cũng không coi vào đâu. Dù sao chính ngươi cũng có. Ta còn suy nghĩ muốn đưa cho nàng một chút đồ tốt. Nhưng mà hiện tại nàng nói muốn bạc. Vậy ta đưa cho nàng."

Nhạc Thiên Tuyết sững sờ."Chiếc nhẫn kia nhìn qua cũng không đáng giá lắm."

Chiếc nhẫn kia nhìn cũng bình thường đổi ra chắc cũng không được mấy. Bất quá càng nhìn kỹ. thì so với bình thường có điểm khác biệt hơn một chút.

Phía trên không có khảm bảo thạch. Nhưng mà hoa văn của chiếc nhẫn lại rất tinh xảo.

Chiến Liên Thành lên tiếng: "Chiếc nhẫn cũng có tác dụng như chiếc nhẫn kia của Nhan Gia. Có thể cầm đi lấy tiền."

Nhạc Thiên Tuyết thoáng cái liền rõ ràng. Đây là tín vật mà Chiến Liên Thành đưa cho cô. Đồ vật quan trọng như vậy lại đưa cho nàng.

Nàng sờ lên. Phía trên cón có độ ấm của hắn.

Bất quá nàng cũng chính là nhẹ nhàng cười cười. Trả lại vào trong tay Chiến Liên Thành.

Chiến Liên Thành nhíu mày hỏi: "Làm cái gì."

"vẫn nên trả lại cho ngươi thì hơn. Ta mặc dù là muốn dùng bạc để mua dược liệu. Bất quá tiền của ta vẫn đủ để mua chúng. Hơn nữa ngươi chuyện gì cũng là cần dùng đến bạc. Ngươi vẫn nên cầm lại thì hơn." Nhạc Thiên Tuyết nói.

Chiến Liên Thành vừa mới muốn nói mình cũng không thiếu ít bạc kia. Nhưng mà Nhạc Thiên Tuyết liền ngáp một cái.

Nàng cũng không đợi Chiến Liên Thành nói chuyện. Đã nói: "Tốt rồi. Ta muốn đi ngủ rồi. Ngươi chính là nên thu sếp một chút đi."

Chiến Liên Thành gật đầu. Hắn còn có rất nhiều sổ sách cần xem.

Nhạc Thiên Tuyết biết rõ hắn chắc là sẽ không nghe lời của mình để đi nghỉ ngơi. Cũng sẽ không nói cái gì. Bất quá nàng ngược lại là rất hiếu kỳ. Chiến Liên Thành dùng biện pháp gì giúp nàng từ hôn.

Nàng hỏi; "Ngươi cuối cùng dùng biện pháp gì giúp ta từ hôn a. Đừng có thần thần bí bí như vậy."

Chiến Liên Thành nhàn nhạt nói: "Còn thiếu hai ba canh giờ nữa. Ngươi cũng nên đợi một chút. Ngươi tự nhiên sẽ rõ ta dùng biện pháp gì mà thôi."

Nhạc Thiên Tuyết không quản nữa. Mặc cho Chiến Liên Thành đi làm rồi.

Dù sao có thể từ hôn là tốt rồi. Nàng cũng không muốn gả cho Ngọc Cô Hàn.

Nàng lúc này đi ngủ một giấc. Chính là an ổn. Chiến Liên Thành thật đúng là chưa thử qua khoảng cách gần nhìn nàng ngủ yên như vậy.

Trước kia cũng là có lẻn vào phòng nhìn nàng ngủ. Nhưng mà cảm giác kia bây giờ không giống nhau như vậy. Hiện tại nàng là biết mình ở chỗ này. Mà nàng như cũ là có thể buông lỏng ngủ ngon.

Chiến Liên Thành lại nhìn trong chốc lát. Chính là không muốn nhìn nữa. Đem sổ sách tùy ý để đó. Chính là nên giương êm kia nằm xuống. Cẩn thận từng li từng tí ôm Nhạc Thiên Tuyết. Thân thể của nàng ngược lại là phi thường mềm mại. Hơn nữa trong lúc ngủ mơ còn phát ra một hai tiếng ưm.

Nhạc Thiên Tuyết ngược lại là nghe lời. Tùy ý để Chiến Liên Thành ôm.

Chiến Liên Thành khóe miệng ngoắc một cái. Cũng là trong nội tâm thỏa mãn. Liền cũng là ôm Nhạc Thiên Tuyết ngủ.

Đợi đến khi Nhạc Thiên Tuyết tỉnh. Trời đã nên rất cao. Cửa sổ tuy bị đống. nhưng cũng có nhiều ánh sáng xuyên qua.

Nàng dụi dụi con mắt. Nhìn không thấy Chiến Liên Thành. Ngược lại là trông thấy bên ngoài có mấy tì nữ đang chừ.

Chuyện gì xảy ra. Ở đây không phải thiên kim lầu sao. Những tì nữ này giống như là người của Chiến Vương Phủ vậy.

Thấy Nhạc Thiên Tuyết đã tỉnh. Những tỳ nữ kia liền ngay ngắn quỳ xuống. Nói: "Nhạc Tiểu thư đã dậy."

Nhạc Thiên Tuyết sững sờ. Cái này làm cho nàng phản ứng không kịp.

Sao tì nữ kia lại quỳ. Nhạc Thiên Tuyết cũng là mất một lúc mới lấy lại tinh thần. Nàng vội vàng đã nói: "Các ngươi đều đứng dậy đi."

Nhưng tì nữ kai đứng nên. Bất quá trong tay các nàng cầm lấy khay. Phủ một lớp lụa mỏng. hình như khay kia đựng quần áo

Nhạc Thiên Tuyết có chút nghi hoặc. Lại hỏi: "Chiến Vương gia đây."

Lúc này. Hạo Nguyệt cũng là vừa vặn tiến đến. Đã nói: "Vương gia đi vào triều rồi. Mà Nhạc tiểu thư không phải là muốn mọi chuyện hôm nay được giải quyết triệt để sao. Hiện tại xin mời Nhạc Thiên Tuyết trước đổi một bộ quần áo này rồi trở về phủ tướng quân."

Nàng suy nghĩ một chút. Chính mình hôm qua đích thật là chưa có rửa mặt. Nàng cũng là có chút điểm không quen rồi.

Hơn nữa hiện tại quần áo trên người này còn dính máu. Mặc thế này mà trở về phủ tướng quân cũng không được tốt.

Nàng nhẹ gật đầu. Chính là đã đáp ứng.

Chẳng qua là nàng cũng không ngờ tới. Hạo Nguyệt chuẩn bị cho nàng bộ quần áo này lại phiền phức như vậy.

Bộ quần áo kia giống như quần áo của phi tần trong nội cung. Tầng tầng lớp lớp. Hơn nữa màu sắc là màu lam. Trên có thêu viền vàng. Nàng liền nhìn thấy tay áo rất rộng. Đó cũng nhìn thấy là bộ quần áo thật tốt.

Nàng mơ hồ cảm thấy không đúng. Đã nói: "Hạo Nguyệt. Ngươi có phải hay không chuẩn bị sai quần áo rồi. Ta không nên mặc long trọng như vậy. Ngươi liền tùy ý lấy cho ta một bộ quần áo bình thường là được rồi."

Hạo Nguyệt nhẹ nhàng lắc đầu. Nói: "Nhạc tiểu thư phải mặc dồ này. Đây cũng là Vương gia phân phó đấy."

Nhạc Thiên Tuyết cau mày. Trời nóng lực như vậy. Mặc bộ đồ này cũng thật là tra tấn.

Cũng không biết Chiến Liên Thành trong đầu là uống nhầm thuốc gì. Có kế hoạch gì cũng là không nói cho nàng.

Bất quá Chiến Liên Thành tâm tư luôn giảo hoạt. Coi như là nàng đoán. Cũng sẽ không thể đoán được.

Lúc này liền tóc cũng được bới lại. Hạo Nguyệt cũng là lấy một cây trầm từ trong hộp gấm ra. Ngay tại búi tóc của Nhạc Thiên Tuyết thêm vào.

Hạo Nguyệt kỹ càng nhìn thoáng qua. Nhạc Thiên Tuyết trải qua một hồi trang điểm. Xinh đẹp càng thêm động lòng người

"Ta..." Nhạc Thiên Tuyết rời đi hai bước."Trang phục như vậy ta thế nhưng là không muốn mặc lần thứ hai."

Hạo Nguyệt không khỏi bật cười. Nói: "Nhạc tiểu thư nói gì vậy. thời điểm Nhạc tiểu thư đại hôn. Bộ quần áo kia so với hiện tại còn long trọng hơn nhiều."

Nhạc Thiên Tuyết mím môi. Đó cũng là không nói gì. Kết hôn mặc dù là phiền toái một chút. Bất quá cũng chỉ có một lần trong đời. Coi như là không muốn. Vậy khị đó cũng phải kiên trì một phen.

Thiên kim lầu hiện tại đang chuẩn bị buôn bán. Bất quá đơi lúc Nhạc Thiên Tuyết xuống. Chưởng quỹ kia vừa thấy Nhạc Thiên Tuyết. Chính là vội vàng quỳ xuống.

Nhạc Thiên Tuyết sững sờ. Nàng mặc dù là đại tiểu thư phủ tướng quân. Nhưng dân chúng thấy nàng thế nhưng là không cần quỳ xuống hành lễ.

Nàng có chút mê mang. Bất quá hạo Nguyệt đã là thúc giục nàng rời đi. Bên ngoài đã là có xe ngựa đang đợi.

Nhưng lại vừa đến bên ngoài. Nàng lại là phát hiện có không ít dân chúng đang quan sát. Con mắt đều là nhìn chằm chằm vào nàng.

Nhạc Thiên Tuyết bước chân dừng lại một chút. Thế này là sao

Mọi người thấy ánh mắt của nàng. Giống như có chút đáng sợ.

Nhạc Thiên Tuyết trong lòng suy nghĩ một chút. Đó cũng là không có để trong lòng. Dù sao Chiến Liên Thành nói phải giúp nàng từ hôn. Hiện nay có thể là Kinh Thành mọi người đều biết nàng muốn từ hôn. Cho nên phản ứng mới lớn như vậy.

Đây cũng là. Làm gì có người nào như nàng Thái Tử Phi không muốn làm. Hết lần này tới lần khác muốn từ hôn. Trong thiên hạ khả năng cũng chỉ có nàng một người như thế.

Lúc về tới phủ tướng quân. Nhạc Thiên Tuyết thế nhưng là mệt muốn chết rồi. Bộ quần áo kia cũng quá nặng đi. Còn có hôm nay làm cho lại búi tóc phiền phức như vậy không đơn giản một chút cho rồi.

Phủ tướng quân mọi người đều biết rõ Nhạc Thiên Tuyết một đêm chưa về. Nếu là nữ tử khác. Khẳng định cũng sẽ bị nói là không còn trinh tiết.

Nhưng mà Nhạc Hòa cũng rất ít tức giận với Nhạc Thiên Tuyết. Hơn nữa Tằng thúc cũng là sáng sớm đã khoongc hso người ta nói ra nói vào. Nhạc Thiên Tuyết dĩ nhiên là sẽ không nghe thấy lời ra tiếng vào rồi.

Nhạc Thiên Tuyết trước kia coi như là không về nhà. Đơi thời điểm bình Minh cũng là vụng trộm trở về. Cai kia hiện tại còn gõ chống khua chiêng nữa. Hiện nay. Nhạc Thiên Tuyết cũng là có chút điểm không được tự nhiên. Không biết Chiến Liên Thành đến tột cùng là muốn chơi trò gì.

Hoa Đào cho Nhạc Thiên Tuyết thay đổi quần áo. Bất quá Hoa Đào trông thấy cái trâm cài tóc trên tóc của Nhạc Thiên Tuyết khi tháo ra cũng là ngẩn người.

Nhạc Thiên Tuyết thấy nàng chăm chú nhìn. Lại hỏi: "Làm sao vậy. Ngươi thích cái trâm này thì cho ngươi đó."

Hoa Đào vội vàng là vẫy vẫy tay. Nói: "Không thể không có mà nô tài không thể muốn cây trâm này."

Nhạc Thiên Tuyết lúc này mới nhìn kỹ một chút. Cây trâm cũng chút nặng hơn bình thường. Cầm lấy rất vừa tay.

Trước kia thái hậu đã là ban thưởng cho nàng một cây trâm rồi. Đó là của mẫu thân nàng. Mà lão Hoàng Đế ban cho nàng vòng cổ cũng là đã giả lại. Nàng là vĩnh viễn cũng không muốn mang lên trên người. Lại nói Chiến Liên Thành đưa cho nàng những đồ vật quý gài này làm gì. Nàng cũng là không thích lắm.

Nàng liền tùy ý để ở một bên. Cũng là không quản.

Hoa Đào Thần sắc có điểm quái dị. Hỏi: "Tiểu thư. Ngươi thì cứ như vậy để đó. Không đem cây trâm này cất đi bảo quản thật tốt."

Nhạc Thiên Tuyết hỏi: "Cây trâm này làm sao. Ngươi có chuyện gì cứ việc nói thẳng"

Hoa Đào biết rõ tính tình Nhạc Thiên Tuyết. Tựu vội vàng nói: "Cái cây trâm này... Cây trâm này là tín vật của vương phi. Chẳng lẽ tiểu thư không biết sao. Trước kia nô tài đi theo tiểu thư tiến cung. Từng thấy qua Mộc Vương Phi cùng Trang vương phi đeo qua đấy."

Nhạc Thiên Tuyết sững sờ. Trong lúc nhất thời không phản ứng kịp.

tín vật Vương Phi .

Hoa Đào lại tiếp tục nói: "Hơn nữa. Mà bộ quần áo tiểu thư mặc hôm nay. Cũng là y phục của Vương Phi."

Nhạc Thiên Tuyết đầu oanh một tiếng. Hoàn toàn là không có phản ứng kịp.

Cái gì đây...

Nàng luôn luôn đối với đồ trang sức và y phục không mấy khi quan tâm. Cũng chưa bao giờ cẩn thận lưu ý qua. Nàng đối với dược liệu lại có hứng thú hơn nhiều.

Nhưng lại cũng bởi vì như vậy. Nàng đúng là thất sách. Đã bị Chiến Liên Thành lừa một cách dễ dàng.

Nàng nắm chặt nắm đấm. Nghiến răng nghiến lợi nói: "Chết tiệt...Chiến Liên Thành. Rõ ràng biến ta thành trò hề."

Hoa Đào hiện nay cũng là đã rõ. Liền lập tức đi hỏi thăm một chút.

Không bao lâu. Hoa Đào trở về đã nói: "Tiểu thư. Nguy rồi. Bên ngoài đều truyền tai nhau. Ngươi cùng Vương gia hôm qua tại thiên kim lầu hưởng một đêm xuân. Vương gia còn cố ý muốn cướp người từ tay thái tử. Cũng mặc kệ ngươi có phải hay không sắp thành thái tử phi."

Nhạc Thiên Tuyết sắc mặt không tốt. Cái trán cũng có gân xanh nổi lên.

Cái này nhất định là Chiến Liên Thành cố ý...

Cái này đều là cái gì. Nếu như Chiến Liên Thành không muốn làm cho chuyện này truyền đi. Dựa vào năng lực của hắn sẽ không có truyền đi khắp phố phường.

Không thể tưởng được phương pháp xử lý chuyện của nàng chính là như vậy.

Làm ô danh tiết của nàng

Nhạc Thiên Tuyết tức giận vô cùng. Liền đối với Hoa Đào nói: "Đối với ta như vậy thanh danh thế nhưng là thêm đen nhiều đây. Đồn đại như vậy còn có là gì."

Hoa Đào nhẹ nhàng lắc đầu. Nói: "Không phải như thế. Người bên ngoài đều nói. Ngày đó tiểu thư cứu được chiến Vương gia đã đính ước trước. Căn bản chính là thái tử điện hạ chặn ngang một bước tiến đến. Là thái tử điện hạ không đúng. Hơn nữa tiểu thư không ngại chiến Vương gia thân thể tàn tật. Cũng là một người con gái tốt."

Nhạc Thiên Tuyết khóe miệng co quắp. Cái gì đính ước...

Bất quá cái kia một lần cứu được Chiến Liên Thành. Cũng bị hắn nói là vô lễ. Cái kia một lần cũng là truyền khắp toàn bộ Kinh Thành.

Cái này bên trong nhất định có người giở trò(anh chứ ai cho người đi phao tin đấy). Nhạc Thiên Tuyết ổn đinh tâm tình. Cũng là không muốn có việc này.

Lúc này đây đã là bị Chiến Liên Thành lợi dụng. Tin tức này đoán chừng rất nhanh sẽ vào trong hoàng cung rồi. Vậy nhìn lão Hoàng Đế cùng Ngọc Cô Hàn cuối cùng sẽ làm như thế nào

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.