"Cha, vậy cha muốn gặp Lục Duệ à!" Tả Cương hỏi.
Gật đầu, Cao Nghĩa nói: "Gặp thì phải gặp rồi, có điều phải xem tình huống, cậu hiểu chứ?"
Tả Cương cười hắc hắc: "Đúng vậy, cho dù muốn gặp thì cũng phải bắt hắn
nợ con một cái nhân tình lớn." Phải biết rằng, Cao Nghĩa là thính trưởng thính giao thông, nếu như có thể mời được y tới, bữa ăn này Lục Duệ coi như là lời rồi, Tả Cương đương nhiên muốn hắn nợ mình một cái nhân
tình.
Hai người nhìn nhau một cái, bật cười ha ha.
Buổi tối, Tả Cương chỉ mời mấy lão bằng hữu của mình, đều là bạn hữu có
tiếng nói của hắn trong tỉnh thành, đương nhiên, dựa theo ý tứ của Cao
Nghĩa, Tả Cương chỉ nói bảo họ giúp bằng hữu một việc.
Mấy người là công tác ở cơ quan trực thuộc tỉnh, lại đều quen biết đã lâu.
Phó trưởng phòng phòng thẩm kế thính tài chính tài chính cười nói: "Lão
Tả anh nghĩ gì mà lại mời mấy người tôi ăn cơm? Chẳng lẽ vợ anh thả anh
ra à?"
trưởng phòng phòng hình trinh thính công an tỉnh Lý Hải Trạch Ở bên
cạnh cười nói: "Còn không phải à, nghe nói vợ anh sinh cho anh một thằng bé kháu khỉnh, anh đừng có mà ra ngoài ăn vụng đó.
Mọi người bật cười ha ha.
Lục Duệ ngồi cạnh Tả Cương, trong lòng lại hơi có chút kỳ quái, mình vốn là bảo hắn tìm mấy bằng hữu ở bên tài chính và giao thông tới, nhưng
một giới thiệu, mấy vị này ở bộ môn gì cũng có, chẳng lẽ Tả Cương có ý
định gì khác?
Đúng vào lúc này, Tả Cương mỉm cười, chỉ vào Lục Duệ rồi nói với mọi
người: "Vị này là huyện trưởng huyện Cẩm Phú thành phố Mộc Dương - Lục
Duệ, cũng là anh em tốt của tôi, tôi hôm nay là đón gió tẩy trần cho
hắn, cho nên gọi mọi người tới."
Nói xong, Tả Cương rất hào khí vỗ vai Lục Duệ nói: "Lục Duệ là bạn hữu
của tôi, chuyện của hắn cũng là chuyện của tôi, về sau nếu có nhờ vả gì
các anh thì đừng có làm tôi phải xấu hổ đó."
Lý Hải Trạch và Tiêu Cường nhìn nhau một cái, cười hắc hắc nói: "Bằng
hữu của anh cũng là bằng hữu của chúng tôi, anh cứ yên tâm." Nói xong,
mấy người cầm chén rượu lên nói với Lục Duệ: "Nếu đã là anh em của
Cương tử thì cũng chính là anh em của chúng tôi, về sau nếu tới tỉnh
thành thì cứ thông báo một tiếng, có chỗ nào cần thì anh cứ nó. Về sau
đến tỉnh lý, mấy người bọn tôi dẫn anh đi chơi."
Lục Duệ tất nhiên minh bạch Tả Cương đây là đang giúp mình thành lập
nhân mạch, có điều điều này đối với mình mà nói thì chưa chắc đã không
phải là một chuyện tốt, nghe vậy cười ha ha nói: "Các vị đại ca khách
khí rồi, tôi xin uống trước." Nói xong cầm chén rượu lên uống cạn.
Nam nhân mà, giao tình rất dễ thành lập trên bàn rượu, tuy rằng giao
tình này thật giả chưa chắc đã có thể phân rõ, có điều mấy chén rượu vào bụng, Lục Duệ và đám bằng hữu này của Tả Cương liền xưng huynh gọi đệ,
mấy người trao đổi số liên lạc.
Vào lúc này, Tả Cương nhận một cụ điện thoại nen ra ngoài, một lát sau
liền dẫn một nam nhân khoảng hơn năm mươi tuổi bước vào, Lục Duệ nhìn
thấy người này rất lạ mặt, nhưng không ngờ rằng đám người bên cạnh Tiêu Cường đã đứng lên, cung kính chào người kia: "Cao thính, chào ngài."
Cao thính?
Lục Duệ ngẩn ra, chẳng lẽ người này là thính trưởng thính thính Cao Nghĩa?
Trước khi tới tỉnh thành, Lục Duệ đã sớm hỏi thăm quan hệ những phương
diện này, thính trưởng giao thông tỉnh Cao Nghĩa cũng chính là nhạc phụ
của Tả Cương, là cán bộ bản thổ của tỉnh H, ở thính giao thông đã làm
mười năm, có thể nói thính giao thông hoàn toàn chính là thiên hạ của
người này, ngay cả bên chính phủ cũng có chút kiêng kị bị thính trưởng
thủ đoạn cao siêu này.
Nhưng Lục Duệ vạn vạn không ngờ, Cao Nghĩa lại xuất hiện ở đây.
Hôm nay tuy rằng là Lục Duệ mời khách, có điều dựa theo ý kiến của những người này, không ăn đồ gì ngon, chỉ ăn thịt dê xiên đặc sản của tỉnh H, thân phận của những người này bày ra đó, có sơn trân hải vị nào mà chưa ăn, bọn họ ăn gì cũng được, chỉ cần ngồi với nhau vui vẻ.
"Tôi vừa bàn việc xong, các cậu cũng ở đây à?" Cao Nghĩa biết rõ còn cố hỏi.
Tả Cương cười cười, kéo Lục Duệ nói với Cao Nghĩa: "Cha. đây là là bằng
hữu của con Lục Duệ, là huyện trưởng trẻ tuổi nhất của Mộc Dương chúng
ta, ha ha, cũng là lãnh đạo trực tiếp của Tả Mai em gái con."
Nói xong lại nói với Lục Duệ: "Đây là nhạc phụ của tôi, cũng là thính trưởng Cao của thính giao thông tỉnh ta."
Lục Duệ rất lễ phép chào hỏi: "Chào Thính trưởng Cao, tôi là Lục Duệ."
Cao Nghĩa khoát tay: "Nếu bằng hữu của tiểu Cương thì cũng đừng khách khí, cứ gọi tôi là bác."
Nhìn nhìn xung quah, Cao Nghĩa cười nói: "Sao, mấy người các cậu vừa bắt đầu à?"
Lục Duệ cười nói: "Đúng vậy, bác nếu có rảnh thì ngồi uống với chúng
cháu vài chén?" Hắn cũng là đánh xà tùy con, dù sao vị thính trưởng Cao
này xem ra cũng không có ác ý gì, Lục Duệ cũng không ngại xây dựng
quan hệ với người đứng đầu thính giao thông.
Cao Nghĩa tất nhiên ngồi ở thủ vị, mọi người vừa rồi đã hàn huyên với
Lục Duệ, tất nhiên biết Lục Duệ lần này đến tỉnh thành để làm gì, đề tài rất nhanh liền chuyển tới chuyện của Lục Duệ.
Tả Cương nói với Cao Nghĩa: "Cha, cha là thính trưởng giao thông, đối
với chuyện về phương diện giao thông có quyền lên tiếng nhất, cha nói
xem, chuyện của Lục Duệ phải làm thế nào mới có thể thành công?"
Lý Hải Trạch nói: "Đúng vậy, chú Cao, chú là người đứng đầu thính giao
thông, chút chuyện này không phải chỉ cần một cú điện thoại là xong ư?"
Lục Duệ vội vàng nói: "Cám ơn anh Lý, chú cao nếu khó xử thì..."
Cao Nghĩa khoát tay, thản nhiên nói: "Lục Duệ à, không phải tôi khó xử, mà là, chuyện này thật sự có chút khó làm."
Lục Duệ sửng sốt, nhìn Cao Nghĩa có chút nghi hoặc, liền nghe thấy Cao
Nghĩa thở dài: "Lục Duệ à, nói thật ra, nếu là khi khác cậu tới tỉnh lý
chạy hạng mục, tiểu Cương là con rể của tôi, nó đã mở miệng thì tôi tất nhiên phải giúp. Nhưng hiện tại quả thực rất khó làm, gần đây tỉnh lý
đang thảo luận khởi công một đường cao tốc quán thông toàn tỉnh, cậu
chắc cũng biết, hạng mục này cần tài chính cực lớn, đừng nói là thính
trưởng tôi, cho dù là phó tỉnh trường chủ quản giao thông cũng rất khó
điều động tài chính c thíncủa giao thông."
Trên mặt Cao Nghĩa hiện lên vẻ khó xử: "Dựa theo tình huống vừa rồi cậu
nói cho thấy, huyện Cẩm Phú nếu muốn xây đường quốc lộ thông tới Mộc
Dương và lâm trường sông Lượng Tử, ít nhất cũng cần hơn hai ngàn vạn,
khoản tiền này thực sự là quá khó. nếu như là bình thương, tôi còn có
thể phê duyệt, nhưng hiện tại, lãnh đạo tỉnh ủy đều đang chú ý tới
chuyện này, thính giao thông có một chút gió thổi cỏ lay gì cũng sẽ
truyền ra, cho nên, chuyện này rất khó làm."
Nằm ngoài dự đoán của mọi người, trên mặt Lục Duệ không hề lộ ra vẻ thất vọng, có điều trong mắt Cao Nghĩa và Tả Cương, Lục Duệ tựa hồ không hề
bởi vì nghe thấy tin tức không tốt mà có gì không thoải mái.
Ngây ra một thoáng, Cao Nghĩa vẫn rất thành khẩn nói với Lục Duệ: "Tiểu
Lục à, tôi khuyên cậu mấy câu, cái loại chuyện xây đường này không nhất định chỉ có thể dựa vào tỉnh lý ra mặt, này này gọi là con đường nào
cũng dẫn tới thành Rome, còn có rất nhiều biện pháp có thể xây đường,
dựa theo ngành của chúng tôi mà nói, xây một quốc lộ bình thường, cũng
chính là quốc lộ cấp huyện mà nói, nếu như cậu muốn mặt đường rộng 6 tới 8 thước, không tính vấn đề móng, chỉ lát lại thủy ổn và mặt đường. Sửa chữa lại ít nhất cần tiêu phí 18 vạn một km, theo 100 km cậu nói thì là 1800 vạn. Nếu là 1800 vạn, theo tình trạng của huyện Cẩm Phú mà cậu
miêu tả thì chỉ cần cậu có biện pháp góp vốn, thật ra rất đơn giản, có
thể chọn dùng nhiều loại hình thức đẻ tiến hành góp vốn. cậu cũng không cần phải cân nhắc vấn đề có thu hồi được phí tổn hay không, phải biết
rằng. Tình hình trong nước Hoa Hạ chúng ta, phương pháp thu hồi phí tổn
rất nhiều, miễn thuế cho người đầu tư, thời gian dài một chút; Hoặc là
sau khi phát triển ngành vận chuyển lên, dùng thu nhập từ thuế bù lại;
Hoặc là quyền phân phối ưu tiên, hoặc là thiết lập trạm thu phí, tất cả
những cái này đều có thể thu về được đầu, rất nhiều người có tiền nhàn
rỗi trong tay muốn tìm hạng mục như vậy, chỉ cần huyện lý các cậu có
điều kiện ưu đãi tốt, mấy người bọn tiểu Cương cũng có thể giúp cậu lôi
kéo một chút."
Lục Duệ ngẩn ra, theo bản năng nói: "Cái khác không thành vấn đề, nhưng
phí tổn này tôi đã sai người tính qua rồi, hình như cũng không cần tới
18 vạn, 10 vạn cũng được."
Cao Nghĩa không nói gì, Tả Cương cười ha ha, vỗ vai Lục Duệ nói: "Ha ha, vậy thì thủ hạ của cậu đã bỏ xót phí bồi thường và phí nhân công rồi,
có điều cậu cũng phải cẩn thận, dù sao vấn đề chiếm đất cũng có rất
nhiều mạo hiểm, nếu xảy ra tình huống gì thì là lướn chuyện đấy."
Lục Duệ gật đầu, trong lòng bắt đầu suy nghĩ xem phải góp vốn phải như thế nào.
Lục Duệ đã biết tỉnh lý sẽ xây đường tới huyện Cẩm Phú, đến lúc đó thêm
đường cao tốc nối thành phố Mộc Dương và thành phố Y Lâm khẳng định
không thành vấn đề, điều hiện tại cần phải làm là giải quyết vấn đề cải
tạo đường quốc lộ cho các hương trấn cấp dưới huyện Cẩm Phú như thế nào.
"Các vị giúp tôi nghĩ chủ ý với, tôi hiện tại trước tiên phải xây đường cho các hương trấn trong huyện đã, có biện pháp gì hay không?" Lục Duệ
hỏi.
"Không xây hai con đường quốc lộ cao cấp đó à?" Tả Cương có chút kỳ quái hỏi.
Lục Duệ mỉm cười, hắn hiện tại cũng không muốn làm lộ con bài tẩy của
mình, dứt khoát hàm hồ nói: "Nếu tỉnh lý có kế hoạch, vậy tôi trước tiên cứ xây đường trong huyện đó."
Có điều hắn làm sao có thể qua mắt được Cao Nghĩa lăn lộn nhiều năm
trong quan trường? Cao Nghĩa quan sát vẻ mặt của Lục Duệ một chút, phát
hiện hắn khi đang nghe nói tới hạng mục đường cao tốc trong tỉnh thì
không hề lộ ra vẻ kinh ngạc, giống như đã nghe nói tới chuyện này rồi,
trong lòng khẽ động, Cao Nghĩa cảm thấy phán đoán của mình có lẽ là
đúng, Lục Duệ khẳng định có quan hệ với Hàn Định Bang, bởi vì căn cơ vào tình huống Cao Nghĩa biết được thì hạng mục quốc lộ là bí thư tỉnh ủy
Hàn Định Bang áp chế.
Lớn mật đoán một chút, Cao Nghĩa cảm thấy, Hàn Định Bang có lẽ đã nói với, hoặc là Hàn Định Bang sớm đã có tính toán.