" Đồng chí Mẫn cường, ý của
anh là?" Giống như không thể tin được, bộ trưởng bộ vũ trang huyện ủy
Trần Hiểu Vũ ngồi bên cạnh Điền Mẫn Cường theo bản năng hỏi.
Bộ trưởng mặt trận thống nhất Tân nhiệm Điền Mẫn Cường sắc mặt rất bình
tĩnh, chậm rãi nói: "Tôi đồng ý với ý kiến của huyện trưởng Lục, đồng
chí Trịnh Hoa là nhân tuyển thích hợp nhất cho vị trí cục trưởng cục tài chính."
Tốc độ nói chuyện của Điền Mẫn Cường không nhanh, có thể nói là gằn từng tiếng nói ra ý kiến của mình, mà cánh tay phải hắn giơ lên giống như
một thanh lợi kiếm đâm vào trong lòng bí thư huyện ủy Lý Minh Hoa, bên
tai toàn là giọng nói không nhưng đặc biệt rõ ràng của Điền Mẫn Cường.
Trong nháy mắt này, trong đầu mọi người đều hiện lên một suy nghĩ, chẳng lẽ trời của huyện Cẩm Phú này sẽ thay đổi sao?
Tuy rằng không rõ Điền Mẫn Cường vì sao bỗng nhiên lựa chọn ủng hộ Lục
Duệ, nhưng bọn họ lại từ qua nét mặt của Lục Duệ nhìn thấy sự kinh hãi
giống như mình, nói cách khác, Lục Duệ không biết tình huống như vậy sẽ
xuất hiện?
Vị bộ trưởng Điền Mẫn Cường này thật sự là không có cảm giác tồn tại,
đối với mọi người mà nói, hắn tham gia mấy cuộc họp thường ủy, phần lớn
đều là giơ tay, đối với chuyện giữa Lục Duệ và Lý Minh Hoa, hoàn toàn
mang thái độ không đếm xỉa đến. Quan trọng nhất là, mọi người đều rất rõ ràng, thân phận của người này rất thần bí, vốn là phó bộ trưởng mặt
trận thống nhất huyện bên cạnh, lần này điều đến huyện Cẩm Phú, giống
như cũng không có bối cảnh đặc biệt gì, mà giữa hắn và Lục Duệ tựa hồ
cũng không cùng xuất hiện.
Nhưng hiện tại Điền Mẫn Cường bỗng nhiên nói ra những lời này, lại lập tức đẩy bí thư huyện ủy Lý Minh Hoa vào tuyệt cảnh.
Hưng phấn, chờ mong, kích động.
những loại cảm giác đang quanh quẩn trong lòng Lý Minh Hoa này khi Điền
Mẫn Cường nói ra câu nói đó thì lập tức rơi xuống vực sâu, Lý Minh Hoa
cảm thấy mình giống như vào mùa hè nắng nóng đang đi bộ trên đường thì
bị người ta dội cho một gáo nước lạnh, cả người lạnh toát, trong mắt chỉ còn lại cánh tay phải đang giơ lên cao của Điền Mẫn Cường.
Con người ta luôn là như vậy, khi mình nắm giữ ưu thế, hy vọng có thể
giành được một hồi thắng lợi nhẹ nhàng vui vẻ, mà trong nháy mắt mang
theo kỳ vọng như vậy, lại bỗng nhiên phát hiện mình biến thành phía thua trận, loại chênh lệch giữa lý tưởng và thực tế này lập tức đánh trúng
phần mềm của Lý Minh Hoa, hắn hiện tại chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng,
thậm chí trước mặt còn xuất hiện ảo giác, không ngừng có ảnh người chớp
động trước mắt, nếu như không phải tính kỷ luật nhiều năm đã giúp hắn
không phát ra tiếng hét sợ hãi thì hắn nhất định sẽ chỉ vào mũi Điền Mẫn Cường mà hỏi: "Anh rốt cuộc là vì sao? Vì sao?"
Ngay khi Lý Minh Hoa đang thất thần thì Lục Duệ nhẹ nhàng ho khan vài
tiếng, ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Điền Mẫn Cường, nhẹ nhàng giơ
tay mình lên.
" Tôi đồng ý để đồng chí Trịnh Hoa tiếp tục đảm nhiệm chức cục trưởng cục tài chính."
Hắn vừa tỏ thái độ như vậy, phó bí thư huyện ủy Lao Mô cũng giơ tay mình lên: "Tôi cũng đồng ý."
Phó huyện trưởng Thường vụ Tả Mai, phó huyện trưởng Tiền Vận Tài, bộ
trưởng bộ vũ trang Trần Hiểu Vũ, bí thư đảng uỷ trấn Cẩm Phú Vương Khải
Tân cũng đều giơ tay mình lên.
Bảy đối sáu.
Giống như một tiếng kinh lôi thể hồ quán đính, nhìn bảy bàn tay giơ cao
trước mặt, Lý Minh Hoa bất đắc dĩ giật giật khóe miệng, nhìn thoáng qua
Lục Duệ, lộ ra nụ cười đầy chua sót: "Đã có bảy phiếu, dựa theo nguyên
tắc của tổ chức, đề nghị vượt quá bán tức thành ý kiến của đa số. Như
vậy, thông qua đề nghị của huyện trưởng Lục, đồng chí Trịnh Hoa chính
thức đảm nhiệm chức cục tài chính huyện huyện Cẩm Phú, cũng đệ trình thị ủy thị chính phủ phê chuẩn."
Lý Minh Hoa lúc này giống như bị người ta cắt một miếng thịt, vẻ mặt tuy rằng thoạt nhìn thì không có gì đáng ngại, nhưng nếu có người hiểu hắn
thì có thể nhìn ra được, hắn hiện tại đã tức giận lắm rồi, từng đạo hàn
quang thỉnh thoảng hiện lên trong mắt cho thấy vị bí thư huyện ủy này
rốt cuộc phẫn nộ tới thế nào.
Các cán bộ hệ Lý Minh Hoa lúc này cũng có chút mờ mịt, vốn đã chiếm ưu
thế lớn, vì sao bỗng nhiên có thay đổi bất ngờ? Nhất là bộ trưởng mặt
trận thống nhất Điền Mẫn Cường bỗng nhiên tỏ thái độ, càng khiến cho
người ta không thể hiểu nổi.
Ngay cả bí thư Ủy ban chính pháp Bảo Đức Trung cũng không nén được tò mò mà nhìn Điền Mẫn Cường mấy cái, lấy làm lạ vì sao người này cự tuyệt
lời mời của mình, mà vào lúc này lại ngang nhiên tỏ thái độ ủng hộ Lục
Duệ? Mà Điền Mẫn Cường hiện tại cũng là bộ dạng thản nhiên tự đắc, sau
khi giơ tay thì dứt khoát cúi đầu không biết ghi gì vào sổ.
Lục Duệ hiện tại sang lưng cũng đầm đìa mồ hôi lạnh, hắn thậm chí còn có chút sợ hãi, vừa rồi nhìn biểu hiện của Lý Minh Hoa, Lục Duệ thậm chí
cho rằng đại thế đã mất, nhất là khóe miệng Lý Minh Hoa treo nụ cười
giống như đang cười nhạo mình, càng khiến Lục Duệ cả người rét run,
giống như đối mặt với tận thế.
Nhưng, Lục Duệ ngàn vạn lần không ngờ, Điền Mẫn Cường trước giờ không có giao tiếp gì, thậm chí đối với cành oliu mình chủ động vươn ra cũng
phớt lờ vào lúc này lại cho Lý Minh Hoa một kích, có thể nói, một kích
này của Điền Mẫn Cường, lập tức khiến tất cả cố gắng của Lý Minh Hoa đều hóa thành bọt nước. Trên cuộc họp thường ủy không chiếm được quá bán,
Lý Minh Hoa luôn có đủ loại thủ đoạn, nhưng giờ thì hết rồi.
Có điều Lục Duệ nghĩ tới vỡ cả đầu cũng không rõ Điền Mẫn Cường rốt cuộc vì sao lại giúp mình.
Không chỉ là bản thân Lục Duệ, ngay cả các minh hữu của hắn, Lao Mô,
Vương Khải Tân Trần Hiểu Vũ ba người lúc này ánh mắt nhìn Lục Duệ cũng
thay đổi, bọn họ nghĩ không thông, Lục Duệ rốt cuộc dã dùng biện pháp gì mà khiến Điền Mẫn Cường trong trường hợp hôm nay, mạo hiểm đắc tội với
bí thư huyện ủy, trực tiếp đầu nhập về bên mình.
Phải biết rằng, trên cuộc họp thường ủy lần trước, vị bộ trưởng Điền vẫn một mình uống trà, không để ý tới chuyện của huyện lý.
Nói cách khác, Lục Duệ rất có thể trong mấy ngày gần đây đã tạo dựng được quan hệ với Điền Mẫn Cường?
Người bắt đầu đoán như vậy, đoán Lục Duệ chắc là thu phục được Điền Mẫn Cường trong thời gian gần đây.
Có điều, mặc dù mọi người nghĩ không ra, nhưng trong lòng lại vô cùng
cao hứng, tâm tình vốn bởi vì sắp gặp phải thất bại trầm trọng mà uể
oải, nhanh chóng dâng cao, trong lòng bắt đầu tính toán nên đẩy người
nào lên.
Phong thuỷ luân lưu chuyển, chỉ có điều phong thuỷ lần này tựa hồ là
đang bao phủ trên người Lục Duệ, không khí vốn có chút khẩn trương cũng
theo trong nháy mắt Lý Minh Hoa tuyên bố kết quả trở nên ngưng trọng,
tất cả mọi người biết, nếu giao phong hiệp đầu đã quyết được thắng bại,
vậy tình huống về sau có thể sẽ xuất hiện vấn đề, dựa theo lý giải của
mọi người, hiện tại trạng thái tâm lý của đám người này có thể nói đã
hoàn toàn rơi rụng rồi, vốn bên Lý Minh Hoa hùng hổ muốn mượn chuyện này để làm khó dễ, đẩy huyện trưởng trẻ con Lục Duệ này đi, không ngờ Lục
Duệ giống như được thần giúp, vừa rồi trên cuộc họp thường ủy hiển lộ ra khí phách bình thường khó thấy của mình, không chỉ khiến bí thư huyện
ủy Lý Minh Hoa mất hết mặt mũi, thậm chí còn giữ chặt được cục tài
chính.
: Nhân sinh, luôn tràn ngập biến hóa." Lục Duệ thầm cười nói trong lòng, tuy rằng không rõ Điền Mẫn Cường vì sao chủ động giúp mình, có điều đối phương nếu không có ác ý, vậy thì cũng không cần thiết phải kiên trì
làm gì.
Nhìn thoáng qua Điền Mẫn Cường, Lục Duệ mỉm cười nói: "Nếu mọi người đều cho rằng như vậy, vậy quyết định để Trịnh Hoa làm cục trưởng. Có điều
tôi còn có chuyện này muốn nói, mọi người đều biết, huyện Cẩm Phú chúng
ta sắp nghênh đón một cơ hội phát triển, cơ hội này tới cũng không dễ
gì, hy vọng mọi người chúng ta có thể quý trọng cơ hội này, toàn lực
làm tốt công tác của mình, góp một viên gạch cho phát triển kinh tế của huyện Cẩm Phú!"
Lục Duệ tin, như vậy một giáo huấn như vậy, Lý Minh Hoa ít nhất sẽ phải
thành thật một đoạn thời gian, hoặc là nói, giáo huấn trên cuộc họp
thường ủy lần này, đủ khiến Lý Minh Hoa minh bạch rất nhiều thứ.
Bình tĩnh nhìn thoáng qua trưởng phòng tổ chức Tần Dương, Lục Duệ thản
nhiên nói: "Nếu trưởng phòng Tần vừa rồi không hài lòng với nhân sự
trong huyện hiện tại, tôi thấy mọi người có thể điều chỉnh một chút, lúc trước tư lệnh viên bát đại quân khu cũng có thể đổi chỗ, huống chi là
cán bộ lãnh đạo huyện Cẩm Phú chúng ta? Có điều nói ra, bí thư cân nhắc
thật chu toàn, huyện lý có rất nhiều đồng chí thành tích công tác không
tồi, bởi vậy tôi cảm thấy có một số bộ môn nên điều chỉnh, nhưng có một
số bộ nên thì hình như không cần phải điều chỉnh."
Lý Minh Hoa không phải muốn điều chỉnh sao? Vậy Lục Duệ sẽ phụng bồi tới cùng.
Lục Duệ rất rõ ràng, Lý Minh Hoa sở dĩ muốn điều chỉnh cán bộ lãnh đạo
huyện ủy huyện chính phủ, không ngoài muốn nắm giữ những người này trong tay mình, nói cách khác, trên thực tế trong văn phòng huyện ủy huyện
chính phủ, vẫn có người không phải người của hắn, cho nên, Lục Duệ trên
nguyên tắc tuy rằng không đồng ý, nhưng trên hành động thực tế lại vẫn
muốn động tới những người này.
Lục Duệ nói xong thì im lặng, tươi cười nhìn Lý Minh Hoa, tựa hồ đang chờ vị bí thư huyện ủy này phát biểu.
Giọng nói của hắn đã biến mất, nhưng trong phòng hội nghị vẫn rất yên lặng.
Bí thư huyện ủy Lý Minh Hoa tựa hồ như không nghe thấy lời nói của Lục
Duệ, chỉ có chút ngẩn ngơ ngồi đó, không biết đang nghĩ gì.
Thân là bí thư huyện ủy, ngay cả chút năng lực chịu đựng cũng không có,
Lục Duệ thậm chí cũng phải hoài nghi hắn là làm như thế nào mà làm tới
được bí thư huyện ủy.
Liền nhìn thấy Lý Minh Hoa sắc mặt trắng bệch, khóe miệng thỉnh thoảng giật giật.
Chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Cổ Hoa lúc này cũng như sắp ngất đi rồi,
hắn nhìn khuôn mặt khiêm tốn cẩn thận của Lục Duệ, trong lòng là một
mảng sợ hãi.
"Thủ đoạn thật lợi hại." Cổ Hoa thầm cảm khái trong lòng, so sánh với
đối tượng mình phục vụ, vị huyện trưởng Lục Duệ tựa hồ có có bản lĩnh
hơn.
Mỗi một người tham gia cuộc họp thường ủy đều rất rõ ràng, hướng đi của
cuộc họp thường ủy sẽ quyết định địa vị của mình ở huyện Cẩm Phú sau
này, mà sau cuộc họp thường ủy lần này, thế cục của huyện Cẩm Phú sẽ
phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, bất kể là bản thân Lý Minh Hoa hay là cán bộ của hệ, tựa hồ đều ngửi thấy một loại hương vị bất
thường.
Lục Duệ cứ như vậy lẳng lặng nhìn Lý Minh Hoa, mãi cho đến khi Lý Minh
Hoa cả nửa ngày cũng không nói gì, kiên nhẫn của mọi người cũng sắp hết
thì Lục Duệ mới thản nhiên nói: "Bí thư Lý, nếu mọi người đối với vấn đề thứ nhất không có ý kiến gì, như vậy, chúng ta tiếp theo hãy tham thảo
một chút vấn đề ban lãnh đạo các hương trấn bên dưới đi!"