Quyền Khuynh Thiên Hạ

Chương 24: Chương 24: Âm mưu




-Thiếp là người của Bạch Liên thành phải không?

Đông Phương Phong ôm lấy Ninh Nhi vào lòng. Hắn cũng đã âm thầm quyết định. Mạc tri thủ muốn dùng hôn nhân để trói buộc, để điều khiển hắn như đã làm với Tiên đế. Nhưng hắn không phải là Tiên đế. Nghĩ đến việc Ninh Nhi phải chịu uất ức trước Uyển Thanh công chúa, có thể sẽ là hoàng hậu thì lại thấy đau lòng.

-Người ở đâu không quan trọng. Nàng là phi tử của ta. Phi tử duy nhất của ta…

-Hoàng thượng….

Phi tử duy nhất, Ninh Nhi không dám mơ đến. Song, nghĩ đến cảnh người cùng người khác chia ân sẻ ái, đúng là lòng vẫn nhói lên, khó chịu vô cùng.

Bạch Liên thành đã tan thành tro bụi, nhưng dấu ấn Bạch liên sau lưng nàng vẫn còn rành rành như một minh chứng sống động nhất. Ninh Nhi cũng muốn biết nhiều hơn về thân thế, về những ngày ở Bạch Liên thành.

-Hoàng thượng…Cha thiếp…

-Cha nàng vẫn khỏe. Ông không có sao cả. Đợi khi thuận tiện, ta sẽ đưa ông vào gặp nàng.

Hắn đã hỏi chuyện Ninh đại phu. Ông không phải là người của Bạch Liên thành. Ngày trước ông tình cờ đi ngang qua tòa thành đổ nát, gặp một tiểu cô nương nép sát vào trong hốc tối, đôi mắt trong trẻo tràn đầy nước mắt. Hình xăm hoa sen trên lưng nàng rất rõ khiến ông lo sợ, giấu Ninh Nhi trong nhà, chỉ sợ họa đến với nàng.

Hình xăm tinh xảo. Theo như điều tra, Thành chủ Bạch Liên thành có hai đứa con, một tám tuổi và một vừa tròn ba tuổi. Theo lời đồn cả hai đều xinh đẹp như hoa sen mới nở. Tiểu công chúa ngây thơ, diễm lệ, đại công tử tuy là nam giới nhưng lại hết sức thanh tú, động lòng người, còn đẹp hơn những đóa sen.

Ninh Nhi…Có phải là Tiểu công chúa lưu lạc? Nữ tử Bạch Liên thành xinh đẹp như ngọc, đa số đều bị nhà quan lại bắt giữ làm tỳ thiếp hầu hạ, muốn tìm lại những người biết tung tích Tiểu công chúa thật là khó hơn lên trời.

Nhưng tìm để làm gì? Ninh Nhi có hắn. Hắn sẽ chăm sóc bảo vệ nàng. Có lẽ chuyện Bạch Liên thành cũng nên chôn vào quá khứ, không cần phải quan tâm.

….-Công chúa…

Thái hậu cao cao tại thượng lại trở nên khúm núm, sợ sệt trước một tiểu cô nương mới vừa mười lăm, mười sáu tuổi. Lửa giận vẫn còn bừng bừng nhưng Uyển Thanh không phải là kẻ ngu ngốc. Nàng nhếch môi:

-Muốn giở trò gì?

Uyển Thanh quá đáng, kiêu kỳ nhưng không phải là người tâm địa độc ác. Thu Nguyệt dù phạm lỗi, làm vỡ chậu Huyết lan chi địa nhưng cũng chỉ đến nỗi bị phạt quỳ một chút, sao dưới mắt Ninh phi lại trở nên đáng thương, bị Bảo Anh hành hạ nặng tay. Nha đầu Bảo Anh chịu ra tay phối hợp, có lẽ cũng là chuyện quan trọng gì đây.

-Công chúa không thấy, hoàng thượng rất thương yêu Ninh phi sao?

-Thì sao nào? -Uyển Thanh quắc mắt -Hắn yêu ai, sủng ái ai là chuyện của hắn. Liên quan gì tới ta?

-Công chúa, sau này người…

-Im miệng -Uyển Thanh cắt ngang lúc Bảo Anh đột ngột xen vào- Ta đang nói chuyện, có chỗ cho nô tỳ chen lời sao?

-Dạ, nô tỳ biết tội. Xin công chúa tha thứ.

Thái hậu đứng trước cảnh này, lòng chợt thấy phẫn nộ. Trong mắt Uyển Thanh, bà ta cũng như nô tỳ của nàng ta, tha hồ sai khiến và mắng chửi. Nàng là chủ nhân tại thượng. Bà ta là Thái hậu nhưng chỉ là bù nhìn, là con cờ của Mạc tri thủ thôi.

Nghĩ vậy nhưng bên ngoài bà ta vẫn vô cùng bình thản, nhẹ nhàng:

-Thần cũng chỉ lo lắng cho công chúa. Dù người chắc chắn sẽ là hoàng hậu của Vọng Yểm nhưng mà tâm hoàng thượng….

-Ta không cần làm hoàng hậu gì cả- Uyển Thanh cao giọng -Đừng mơ…

Uyển Thanh xinh đẹp, sắc sảo nhưng chỉ là một thiếu nữ mười mấy tuổi. Nàng không phải là đối thủ của một thái hậu ngoi dần lên từ vị trí một cung tỳ.

-Vậy thì….công chúa….Cuộc hôn nhân này….

Phụ vương sẽ không đồng ý. Người sẽ không cho Uyển Thanh từ hôn. Nàng hiểu tính tình ông ấy. Dù thương yêu Uyển Thanh như ngà như ngọc song trái ý ông, chỉ có con đường chết. Vả lại nàng….

Trái tim từ lâu đã có một bóng hình thầm lặng. Đại nguyên soái Mạc tri thủ Thẩm Khang.

Nhưng mà….

-Công chúa, nên thần mới nghĩ ra cách này giúp người -Thái hậu nhếch môi- Thu Nguyệt đáng thương sẽ đến van xin Ninh phi thu nạp vì công chúa độc ác. Nàng ta không đề phòng…

-Ngươi….

-Thần có một loại mê hương bí truyền. Nếu Ninh phi ngửi phải, sau hôn mê, lửa dục dâng cao. Chúng ta tìm cho nàng ta vài thanh niên khỏe mạnh. Sau đó thì….

Cưỡng gian Ninh phi. Uyển Thanh không thích nàng ta, nhưng làm nhục nàng ấy thì….

-Thần để lộ tin tức một chút. Loại thuốc ấy vốn chỉ có ở Mạc tri thủ, vốn là của công chúa….Nhưng công chúa an tâm. Thần đã sắp xếp chu toàn. Khi hoàng thượng định mạo phạm ngọc thể sẽ nhanh chóng can thiệp. Chúng ta cũng có thể mượn cớ hoàng đế Vọng Yểm tâm tà bất chính muốn xâm phạm người. Lúc đó lấy đi mạng hắn. Hoàng gia Vọng Yểm không còn ai nữa, một mũi tên hai đích, vừa khống chế được Vọng Yểm, vừa giúp công chúa tránh khỏi hôn nhân.

Có thể lập công lớn. Khi ấy Uyển Thanh có thể xin phụ hoàng tự định hôn phối. Dù phải hi sinh Ninh phi…

Người không vì mình trời chu đất diệt. Bờ môi mọng cắn nhẹ. Nàng cũng đã quyết tâm.

-Cứ làm theo lời ngươi nói. Nếu thành công, ta sẽ xin với phụ vương, giao Vọng Yểm quốc cho ngươi tìm nhiếp chính, thao túng cả đời.

-Đội ơn công chúa.

Thái hậu đã nhận lời với Đông quốc phối hợp từ mấy tuần trăng trước. Gây ra chuyện này không phải vì nàng công chúa kiêu kỳ kia hay vì Mạc tri thủ. Chỉ cần gây ra hiềm khích giữa hai nước. Đông Phương Phong đau lòng vì Ninh phi bị hại sẽ không kiềm chế nổi cảm xúc. Uyển Thanh nếu bị hắn giết chết, càng là cái cớ hợp lý cho Mạc tri thủ tấn công dọn sạch Vọng Yểm cũng là tiêu diệt một thế lực vừa mới manh nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.