Nhưng Chủ tịch Tiên vẫn có chút buồn bực.
Chẳng những Phạm Hồng Thái không có chút phản ứng nào với những đồ ăn mà y gọi, vẻ mặt của Lý Phong cũng rất bình thản, dường như không chút
quan tâm đến những đồ ăn mà y gọi, hôm nay người ta chỉ muốn hoàn thành
nhiệm vụ là mời mình ăn cơm, mình thích ăn gì thì gọi cái đó, người ta
không thèm quan tâm.
Lão Tiền ngược lại phải hét to phục vụ mang đồ ăn đến
Với những đồ ăn của Chủ tịch Tiên gọi, Lão Tiền vẫn rất vừa lòng, thứ khác không nói, đủ đắt tiền
Chỉ cần Tiên Hán Thành vui lòng gọi đồ ăn, vậy là chứng tỏ trong lòng
hắn hiện vẫn không có ý kiến gì, không quan tâm thái độ lãnh đạm của Lý
Phong và Phạm Hồng Thái. Hơn nữa, Lý Phong và Phạm Hồng Thái cũng không
có gì thất lễ, chẳng qua mọi người nghĩ, nếu làm việc với chủ tịch thì
phải hoàn toàn nhiệt tình mới được, bằng không làm sao thể hiện được
thành ý?
Rất nhanh, rượu và thức ăn đã được đem lên
Tiên Hán Thành đưa tay về phía rượu Mao Đài , liếc Phạm Hồng Thái ở bên cạnh một cái, ngón tay chuyển hướng, chỉ vào một chai Rafael, mỉm cười
nói: - Uống chút Rafael đi, Mao Đài quá nặng, rất dễ say. Đến ăn hải sản tốt nhất là nên uống rượu vang trắng, nhưng hải sản của Hoàng Hải chúng ta, gia vị tương đối nhiều nên thích hợp với vang đỏ hơn.
Phạm Hồng Thái khẽ gật đầu.
Nói đến đồ ăn phối hợp với rượu, Thu Vũ và Đông Nhan đều là chuyên
gian, nhất là Thu Vũ, đặc biệt chú ý đến chất lượng sinh hoạt. Phạm Hồng Thái thường cùng các nàng ấy đi ăn cơm, những hiểu biết về vấn đề này
tương đối nhiều.
Tiên Hán Thành này nói coi như có lý.
Trong lúc nhàn rỗi, Phạm Hồng Thái lại nghĩ tới anh hai và chị Thu Vũ,
trong đầu không khỏi có chút rối rắm. Cô biết rất rõ quan hệ của Thu Vũ
và anh hai của mình…
Thấy Phạm Hồng Thái gật đầu, Tiên Hán Thành không khỏi phấn chấn, nói
phục vụ rót rượu, giơ chén rượu lên, nói với Phạm Hồng Thái: - Nào, Phạm tiểu thư, tôi mời cô một chén. Cảm ơn sự đóng góp lớn lao của các nhà
khoa học với Tuyền Thành chúng ta, một ngày nếu có thời gian, tôi nhất
định tới xem mọi người ở Viện nghiên cứu quang điện
Vẻ mặt nghiêm chỉnh, giọng nói cũng nghiêm túc, vừa phải, đưa chủ tịch
khu hắn về đúng với địa vị. hơn nữa lại lấy chuyện khoa học công nghệ ra nói, rất quang minh chính đại
Rất nhiều sự thật nói cho Tiên Hán Thành, phụ nữ đều tôn sùng sự mạnh mẽ
Lý Phong ngoài trẻ tuổi, gã không có gì có thể so sánh với Tiên Hán
Thành, tin rằng Phạm Hồng Thái sẽ nhanh chóng nhận ra điều này. Thật sự
không hiểu, Tiên Hán Thành phải nhắn nhở cô,làm cho nàng hiểu rõ.
- Cảm ơn sự quan tâm và ủng hộ của chủ tịch đối với khoa học
Phạm Hồng Thái nâng chén rượu lên, uống cùng hắn một chút, trong trường
hợp đơn giản như vậy, Phạm Hồng Thái vẫn có thể nói vài câu
- Đừng khách sáo, đừng khách sáo… Nào nào, mọi người dùng bữa đi.
Kế tiếp, Tiên Hán Thành luôn hỏi một số câu có liên quan đến tình hình
Viện nghiên cứu quang điện, vòng vo, muốn hiểu rõ hơn một chút về tình
hình gia đình Phạm Hồng Thái. Muốn biết nàng thích cái gì, muốn cái gì,
mới dễ dàng tiếp cận
Tiên Hán Thành nhìn ra, Phạm Hồng Thái không phải kiểu phụ nữ dễ dàng chủ động, nhất định cần phải nỗ lực rất nhiều
Nghĩ đến đây, Tiên Hán Thành liền hưng phấn khó tả
Từ sau khi hắn giữ chức lãnh đạo khu, phụ nữ chủ động vào lòng y nhiều
không kể xiết, nhiều tuổi thật sự cũng có chút mệt mỏi rồi, không có gì
mới mẻ. Đột nhiên lại có “mục tiêu phấn đấu của cuộc đời” mới xuất hiện
như vậy, cũng khó trách Chủ tịch Tiên lại “hăng hái” như vậy.
Phạm Hồng Thái vẫn bình thản như thường, thường thường Tiên Hán Thành
hỏi ba bốn câu mới ngắn gọn trả lời nửa câu, vẻ mặt sốt ruột, dần dần
bắt đầu không che giấu được.
Không khí trên bàn rượu trở nên rất kỳ dị
Lão Tiền trộm lau mồ hôi lạnh, giơ chén rượu, nói với Tiên Hán Thành: -
Chủ tịch Tiên, mời ngài một ly, cảm ơn ngài tối nay đã chiếu cố Cửu
phong thực nghiệp chúng tôi.
Tiên Hán Thành cũng cảm nhận được sự bực bội của Phạm Hồng Thái, trong
lòng cười lạnh một tiếng, lập tức ngồi nghiêm chỉnh, lạnh nhạt nói với
Lão Tiền: - Tiền tổng, khách sao rồi. Chính phủ vì dân chúng phục vụ là
điều nên làm, đừng nói là chiếu cố. Chỉ cần mọi người kinh doanh hợp
pháp, chính phủ đương nhiên phải cam đoan tạo cho mọi người một môi
trường kinh doanh tốt nhất.
Xem ra cách tốt nhất là phải làm cho hai đôi vợ chồng này minh mẫn một chút, ai mới là người có uy quyền.
- Đương nhiên, đương nhiên, cần phải tuân thủ luật pháp. Từ sau khi chủ
tịch Tiên đến Đông Thành chúng ta, Đông Thành phát triển từng ngày. Mọi
người đều nói, cảm ơn cấp trên đã phái tới một vị chủ tịch tốt.
Lão Tiền rốt cuộc cũng là một tay lõi đời, nịnh nọt một hơi không ngượng.
Lão Tiền liền thử thăm dò nói: - Chủ tịch Tiên, về chuyện tiểu khu Cảnh
Tú kia, ngài xem, có nên xem xét lại một chút? Chúng tôi có làm không
tốt một số giấy tờ, nóng vội một chút… nhưng hiện tại tình hình điền
sản, Chủ tịch Tiên cũng là người hiểu rõ, nói tóm lại, vẫn tương đối
hỗn loạn, không có kế hoạch. Xin Chủ tịch Tiên chiếu cố một chút. Dự án
này đối với Cửu Phong Thực Nghiệp chúng tôi thật sự rất quan trọng
Ngài nhìn chung cũng hiểu rõ của tôi.
Tiên Hán Thành mỉm cười, cơ thể dựa vào lưng ghế dựa phía trên, thêm
thận trọng đứng lên, kéo dài âm nói: - Tiền tổng, Cửu Phong Thực Nghiệp
là công ty quan trọng của khu chúng ta, khu vẫn luôn quan tâm đến công
ty của mọi người. trước đây tôi đều nhắc nhở mọi người, càng làm công ty lớn thì càng phải tuân thủ luật pháp. Rất nhiều người đều nhìn vào mọi
người, Lý tổng, Phạm tiểu thư, Tiền tổng, mọi người nói phải không?
Lý Phong gật gật đầu, nói: - Chủ tịch Tiên nói đúng, không cần biết kinh doanh cái gì, đều phải tuân thủ luật pháp.
Phạm Hồng Thái cũng hơi gật đầu.
- Hiện tại, tiểu khu Cảnh Tú kia của mọi người, thủ tục chưa đủ, đã tự ý khởi công, sẽ có ảnh hưởng không tốt. Các công ty điền sản khác học
theo, tất cả mọi người đều muốn làm như vậy, chúng tôi không xử lý cũng
không được. Chuyện này thật đúng là không đơn giản…
Tiên Hán Thành càng thêm gây khó dễ
Công ty Lợi Đức cũng hoạt động bất hợp pháp, cũng như hầu hết các công
ty điền sản khác, đều vi phạm, sao ông không làm cho bọn họ dừng lại,
chỉ dừng việc của Cửu Phong Thực Nghiệp?
Còn không phải cố ý?
Lão Tiền trong lòng thầm mắng, nhưng vẻ mặt lại tươi cười, liên tục hạ
thấp người nói: - Chủ tịch Tiên nói rất chính xác… Chuyện này, vẫn mong
Chủ tịch tiên bỏ quá cho, chiếu cố nhiều hơn.
- Ha ha. Tục ngữ đều nói trời không tuyệt đường người. trên thế giới này không có gì là không thể thương lượng. Như vậy đi. Mấy hôm nay tôi hơi
bận. Chờ khi tôi rảnh rỗi, sau khi đi Viện nghiên cứu quang điện, chúng
ta lại xem xét việc này.
Vừa nói vừa nhìn Phạm Hồng Thái
Lão Tiền sững sờ một chút
Chuyện này và chuyện ngươi đi Viện nghiên cứu quang điện có liên quan gì đến nhau?
Ngươi cũng quá trắng trợn đi?
Lý Phong sắc mặt trầm xuống, cắn quai hàm, trong mắt hiện lên một tia
tức giận, gần như sẽ đập bàn đứng dậy. Lão Tiền ngồi cạnh hắn thấy vậy
không ổn, vội vàng giữ bàn tay hắn ở dưới bàn, nhéo mạnh một cái
Đại công tử của ta, lúc này không phải là lúc nổi giận!
Làm kinh doanh, phải kiềm chế.
Thư ký của Tiên Hán Thành liền đứng lên hòa giải, nâng chén mời rượu mọi người. Bữa cơm này là do hắn làm cầu nối, nếu có chuyện, chỉ sợ chủ
tịch trách tội trên đầu.
Đang lúc náo nhiệt, cửa phòng bị người đẩy ra, Ân Lệ Kiều mang theo một
cô gái chừng 20 tuổi đến, trong tay bưng chén rượu, cười dài mà nói: -
Chủ tịch Tiên, tôi đưa em gái tôi tới kính ngài một chén rượu, không sao chứ?
Cô gái đi theo sau cô ta, tuổi còn rất trẻ, nhìn ra không quá hai mươi
tuổi, dáng người cao gầy, tướng mạo thoải mái, cách ăn mặc vô cùng hào
phóng. Điều làm cho người ta chú ý nhất đó chính là bộ ngực của cô ta.
“Quy mô” đương nhiên không thu Ân Lệ Kiều, nhô ra cao vút, tách sâu, để
lộ ra một chút, nhìn dưới ánh đèn sáng, trắng đến chói mắt.
- Tiểu Kiều, kính chủ tịch Tiên chén rượu. Chị đã nói với em, chủ tịch
Tiên của chúng ta là lãnh đạo lớn nhất Đông thành. Không đợi Tiên Hán
Thành có động tĩnh gì, Ân Lệ Kiều đã muốn đưa cô gái phía sau mình đến
trước mặt Tiên Hán Thành: - Chủ tịch Tiên, đây là em gái của tôi, tên là Tiểu Kiều, tôi là Đại Kiều, hì hì, có chút giống như Đại Kiều Tiểu Kiều không?
Trước mặt Tiên Hán Thành lại sáng ngời
Tiểu Kiều này nhìn qua cũng là hàng thượng đẳng, ít nhất so với người đẹp hết thời Ân LệKiều này cũng xinh đẹp hơn nhiều
Tiểu Kiều cười, ngượng ngùng nói: - Chủ tịch Tiên, tôi mời ngài một Lý Phong
Giọng nói cũng tương đối trong trẻo, hơn nữa có chút cố ý nói giọng đáng yêu, Tiên Hán Thành nghe trong tai, quyến rũ không nói nên lời
- Được được, cạn một ly.
Tiên Hán Thành nheo mắt cười, nâng ly của mình.
Sau khi đợi bọn học cạn một chén, Ân Lệ Kiều cười nói: - Chủ tịch, em
gái tôi vừa mới tốt nghiệp đại học Tuyền thành, đang tìm việc làm, xin
chủ tịch Tiên chiếu cố nhiều hơn.
- Tốt nghiệp đại học Tuyền thành? Tốt tốt…
Tiên Hán Thành cười ha hả vừa gật đầu vừa nói tốt, còn tốt như nào, chỗ
nào tốt cũng không biêt. Dạng trường hợp ở đây, Tiên Hán Thành hoàn toàn biết nên làm như thế nào. Có một số lời là bất tiện.
Thư ký và tài xế đã cùng đứng dậy, vừa cười vừa nói: - Ân tổng, Tiểu Kiều. mời ngồi, mời ngồi.
Hiển nhiên, bầu không khí trên bàn rượu không bình thường, Lý Phong và
Phạm Hồng Thái không nói gì, bất cứ lúc nào cũng có thể phát sinh chuyện ngoài ý muốn, thư ký cũng không xin chỉ thị của Tiên Hán Thành, tự mình làm chủ, giữ lại Ân Lệ Kiều. Trên bàn rượu này có ba cô gái, có thể
phân tán sự chú ý của chủ tịch, hóa giải không khí xấu hổ
Tiên Hán Thành không hề ngăn cản
Có cạnh tranh mới có động lực mà
Ân Lệ Kiều hơi khách khí, cười nhẹ nói: - Cảm ơn. Liền ấn Tiểu Kiều ngồi chỗ bên cạnh Tiên Hán Thành, mình ngồi ở bên cạnh, tiếp đến là thư ký
Nhân viên phục vụ khẩn trương chạy lên, đưa lên hai bộ bát đũa, nhanh chóng dọn sạch bàn ăn
Ân Lệ Kiều chân thành ngồi xuống, mắt nhìn Phạm Hồng Thái, khóe miệng
hơi nhếch lên, rõ ràng mang ý khiêu khích. Lý thái thái, “chất” ta không bằng cô, nhưng ta hơn cô về “lượng”.
Hai đánh một, không tin là không thắng được cô
Thật muốn làm
Chỉ cần bằng lòng chi tiền, trên thế giới này, không có chuyện gì là không làm được