Trời xuân
tháng ba, thời tiết dần dần trở nên ám áp hơn, khí trời thủ đô chưa hoàn toàn ấm lại vẫn còn có chút xe lạnh của mùa xuân.
Tuy nhiên những nơi ăn chơi cao cấp ở thủ đô, hệ thống lò sưởi không
ngừng hoạt động, nhiệt độ trong phòng khá thích hợp với mọi người, việc
kinh doanh thực hiện khá tốt, câu lạc bộ tư nhân tennis, đã có không ít
người đang chơi.
Sân tennis này xây dựng đã hai năm rồi, ở thủ đô mọi người bắt đầu có
hứng thú với nó, phong trào bắt dầu nảy sinh. Ở đầu thập niên 90, tennis thật sự là dự án tương đối cao, và sân hoạt động cũng yêu cầu tương đối cao hơn so với cầu lông bóng bàn, quy tắc trận đấu càng thêm phức tạp.
Điều mấu chốt chính là môn chơi này chưa được quần chúng trong nước đón
nhận rộng rãi, không bằng bóng bàn và cầu lông.
Trong mắt quần chúng, Tennis là môn thể thao giành cho" quý tộc", cầu lông bóng bàn mới phù hợp với mọi người hơn hết thẩy.
Chuyện gì cũng đều cần có sự khởi đầu.
Từ các câu lạc bộ thể hình chuyển thành câu lạc bộ tennis, một số ít câu lạc bộ tư nhân cao cấp, và các sân vận động lận lượt được xây dựng, môn thể thao cao câp tennis dần dần cũng trở nên phổ biến rộng rãi.
Có thể nói, ở thủ đô khá chuộng môn tennis này, câu lạc bộ tư nhân căn bản chỉ có thời điểm nhất định.
Câu lạc bộ tư nhân trong vòng hai năm mới được hình thành hoàn chỉnh, đó là nơi vui chơi của "giới quý tộc". Câu lạc bộ tư nhân vừa mới xuất
hiện ở thủ đô lập tức liền bị những người lắm tiền nhiệt liệt săn đón.
Khi bắt đầu cải cách mở cửa, kinh tế thủ đô được phát triển cũng không
phải nhanh nhất trong cả nước, các thành phố ven biển được chính sách
giúp đỡ cùng với điều kiện địa lý phù hợp, tốc độ phát triển cũng rất
nhanh, nhưng có một thực tế không ai có thể phủ nhận, trên quy mô tỉ lệ
đơn thuần vốn người giàu chiếm tỷ lệ cao nhất.
Nơi này tập trung quá nhiều nhân vật quyền lực.
Với người thân bạn bè của nhân vật quyền lực tạo thành được ích lợi giai tầng, họ có nhiều biện pháp để kinh doanh đạt được lợi ích to lớn. Chỉ cần phê duyệt một tờ công văn có thể đổi lấy được một lợi ích kinh tế
lớn, người thường cho dù làm cả đời cũng khó có được kết quả như thế.
Thủ đô có rất nhiều người giàu tiềm ẩn.
Nhìn qua người ta không biết tên nhưng đó có thể là một thành viên của tầng lớp giàu có.
Từng câu lạc bộ tư nhân đều kinh doanh khá thịnh vượng.
"Câu lạc bộ thể dục Hồng Phong" trong khu tennis đã có không ít người
đang đổ mồ hôi tập luyện với môn chơi mới tennis này, khuôn mặt tươi
cười thể hiện sự vui vẻ.
"câu lạc bộ thể dục Hồng Phong" thi hành theo chế độ hội viên, phổ biến
nhất là thẻ hội viên bạc, phí hội viên hàng năm không phải là người bình thường có thể tưởng tượng ra, con số này khá lớn.
Có thể nói những người trong sân chơi tennis này không phú thì quý, hầu hết đều là người có tiền của tài trí hơn người.
Có một nhóm người khác biệt khiến cho người ta chú ý.
Đó là nhóm ba người, một nam hai nữ. Người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, người không cao lắm, có gương mặc đặc trưng của người Giang Nam, khuôn
mặt hài hòa, tóc không dài không ngắn, dáng người chuẩn, họ mặc quần áo
giống nhau, người đàn ông khoản bốn mươi tuổi này có thể nói dáng người
của ông ta rất sang trọng.
Nhưng đó không phải là nguyên nhân ông ta được chú ý, nguyên nhân chính là hai cô gái đi cùng gã.
Đây là hình mẫu đẹp điển hình, cổ cho dù mặc đồ thể thao rộng thùng
thình, vẫn không tài nào che hết bộ ngực căng tròn và cặp mông đầy đặn.
Những người phụ nữ đó tuổi không lớn lắm, tuy mặc hóa trang một lớp son
phấn che chắn làm cho các cô trông đứng hơn nhưng tuổi của các cô tối đa chỉ cho hai mươi ba, hai mươi bốn là cùng.
Điều đặc biệt hơn nữa đó chính là hai người giống nhau như đúc, kiểu tóc quần áo cũng giống nhau như tạc ngay cả cách hóa trang cũng như nhau.
Nếu một người bình thường nhìn vào không cách nào phân biệt sự khác nhau giữa hai cô gái này.
Đây đúng là hai chị em sinh đôi, khá đẹp, hấp dẫn hâu hết ánh mắt của
người chơi tại đây, ngay cả nhân viên tạp vụ cũng không kìm được thỉnh
thoảng chạy qua bên này làm bộ như phục vụ khách hàng, hai mắt dường như dán chặt lên nơi nhạy cảm của hai cô ấy.
- Tên khốn kiếp này rất có kinh nghiệm đấy, nhìn mặt cô gái không nhìn chỉ nhìn ngực và mông, thật là....
Người đàn ông trung niên cười nhạt thầm mắng gã trai trẻ kia, cũng không thèm để ý nữa.
Những cô gái xinh đẹp tóm lại chỉ muốn được cho đàn ông nhìn thấy, dấu
trong nhà thì có ý nghĩa gì. Nếu có người đẹp mà giấu trong nhà thì ai
biết được?
Người đàn ông trung niên kia cũng là người theo chủ nghĩa thực dụng.
Có lẽ trên sân tennis, chỉ có ánh mắt của một người không nhìn vào chị
em xinh đôi kia, đó là người đàn ông trung niên, tướng mạo cực kỳ bình
thường, trong đám người đấy ông không lẫn vào đâu được. Cách ăn mặc cũng bình thường, với câu lạc bộ tennis này thì dường như nó không được phù
hợp cho lắm. Điều may mắn là anh ta vẫn ngồi trên ghế, ngoại trừ đôi mắt chuyển động, tuần tra xung quang, thân thể gần như bất động.
Người đàn ông trung niên kia và hai cô gái đó vào bao lâu thì ông ta ngồi bấy lâu.
Không có bất kỳ ai để ý đến gã.
Thậm chí ngay cả người đàn ông đẹp trai và hai cô gái xinh đẹp kia dường như quên mất sự có mặt của y.
Tình hình này mãi khi xuất hiện một nhóm người khác mới đột nhiên thay đổi.
Có đôi nam nữ trẻ tuổi, người nam cao lớn tuấn tú khoảng chừng hai lăm
hai sáu tuổi, mặc áo sát cánh, cường tráng tự tin. Người mặc bộ đồ thể
thao màu lam, giày thể thao hiệu Adidas màu trắng. Người bạn gái bên
cạnh hắn so với hắn còn trẻ hơn, nhìn vào là rung động lòng người, cô
mặc bộ đồ thể thao màu đỏ, vẫn mang giày Adidas màu trắng giống hệt anh
ta, bàn tay trắng nõn chụp lấy quả bóng tennis, động tác vô cùng linh
hoạt, quả bóng rơi vào tay cô dường như cầm bút mà ký tên, cô đi vòng
vòng làm cho người ta chóng cả mặt.
Có thể thấy được, đây là động tác khá tự nhiên, như ăn cơm cần dùng đũa vậy.
Ánh mắt của mọi người nhìn hai mỹ nữ kia được thu về, tập trung vào cặp nam nữ tuấn tú kia.
Ngôn ngữ trong nghề hay dùng "không sợ xem hàng, chỉ sợ so sánh hàng".
Nữ nhân này đúng không thể so được.
Về sự trưởng thành, cảm xúc có thể hai cô gái bị so sánh thế này thì
người kia không phải là người bình thường được, hơn nữa khí chất hoàn
toàn cao hơn một bậc, cô gái mới đến này, có vóc người xinh đẹp không
nói rồi, điều quan trọng là khá sạch sẽ.
Đúng, chính là sạch sẽ.
Sạch sẽ, nhẹ nhàng, sảng khoái, làm cho người ta vừa nhìn thấy liền thản nhiên sinh lòng ái mộ, dù là nam hay nữ.
Mà đại đa số nam nhân nhìn hai cô gái song sinh kia tràn đầy sự khao
khát và lạc thú, thể hiện một cách trắng trợn, bất kỳ người đàn ông nào
tiếp cận hai cô gái kia chỉ nghĩ đến một điều - lên giường.
Nhưng đối với cô gái bé nhỏ này thì ít có loại cảm giác xấu xa kia, chỉ là thưởng thức thuần túy mà thôi.
- Phạm Hồng Vũ, anh đánh với tôi hai giờ.
Hai người thanh niên nam nữ kia dường như không để ý đến ánh mắt xung
quanh, với chuyện này cô đã thấy nhiều rồi, căn bản không cần phản ứng,
dù có thế nào Lý Thu Vũ cũng không nghi ngờ gì khi mình là nhân vật
trung tâm.
Làm cho người ta ngạc nhiên chính là cô gái ấy dùng giọng điệu ra lệnh
nói chuyện, cảm nhận được cô có chút lo lắng, sợ người đàn ông bảnh bao
kia không đáp ứng yên cầu của mình.
Có thể không cần nói đánh hai giờ, đánh cả đời cũng được.
Lập tức vô số ánh mắt của người đàn ông chung quanh đó nhìn như muốn phóng đao về phía Phạm Hồng Vũ.
Tiểu tử, có mỹ nữ như vậy làm bạn, hắn còn đòi hỏi gì thêm chứ?
Đồng chí Phạm Hồng Vũ rất biết điều, không nói điều kiện gì cả, chỉ mỉm cười gật đầu đáp.
- Được.
Chủ tịch huyện Phạm bỗng nhiên hiện ra ở kinh sư, cũng là có nguyên nhân cả. Lần này, căn bản chỉ là việc tư không phải việc công. Lý Xuân Vũ và Bảo Hưng hai người đều điện hắn đến thủ đô chơi, bảo muốn gặp chúc mừng một chút.
Chúc mừng cái gì chứ?
Vịnh đại thắng!
Là chân chính đại thắng.
Nước Mỹ chiến thắng, Phạm Hồng Vũ chiến thắng, Lý Xuân Vũ chiến thắng,
Bảo Hưng chiến thắng, duy chỉ có Saddam Hussein là thất bại.
Vẻ mặt dữ tợn của lão Tổng thống trước đó không lâu đã bị Mỹ đánh răng rơi đầy đất.
Lần này chiến tranh vùng Vịnh, người Mỹ được dịp sử dụng thử nghiệm vũ
khí hiện đại. Iraq xâm chiếm Kuwait lần này, nước Mĩ thông qua dự luật
khẩn cấp, trao quyền cho Tổng thống Mĩ xuất binh bảo vệ các quốc gì vùng Vịnh khác. Tiếp theo thực hiện "tấm chắn sa mạc" được hành động triển
khai, hải quân Mĩ dễ dàng kiểm soát được quyền khống chế bầu trời và
quyền làm chủ trên biển, không quân hải quân Iraq hoàn toàn không chịu
nổi một đòn. Hành động tiếp theo Phạm Hồng Vũ nhớ thì lực lượng được
xưng là Vũ lực Trung Đông thứ nhất, là quân đội thứ tư của Iraq căn bản
cũng không phải là đối thủ của Mĩ. Trơ mắt nhìn binh lính Mĩ tiến hành
tập trận, bố trí, triển khai, không có bất kỳ trở ngại nào cả.
Sau đó, là cuộc không kích ngày và đêm, phong tỏa và nghẹt thở.
Cách đây không lâu, các lực lượng mặt đất của Mỹ hoàn tất việc triển
khai cuối cùng với quy mô lớn, bắt đầu tấn công mặt đất, trong vòng vài
ngày, binh lính Iraq bị thất bại nặng nề, vô số binh lính quăng mũ cởi
giáp lui về cảnh nội Iraq.
Kuwait tuyên bố được giải phóng.
Dựa theo sự sắp xếp của Phạm Hồng Vũ, Từ Thế Phong, Lệnh Hòa Phồn và
Triệu Ca tổ chức thành lập tập đoàn tài chính, quy mô mua dầu thô bán ra khá lớn, thừa dịp ngàn năm một thuở này, cần phải tận dụng cơ hội kiếm
được món hời lớn, vượt xa mong muốn của Phạm Hồng Vũ.
Cái này Lý Xuân Vũ cũng có phần, tuy không nhiều nhưng bánh ngọt khá
lớn, cổ phần nhỏ tiền lãi cũng nhiều, là con số mà Phó chủ nhiêm Lý hoàn toàn khó có thể tin được.
Bảo Hưng và cha anh ta tướng quân Bảo Bình An liên doanh bộ phận sách
báo trong quân đội, đọc bài văn phát biểu liên quan đến tiến trình chiến tranh vùng Vịnh, việc đoán trước kết quả thật sự làm người ta kinh
người, giống như ông ta chính là quan chỉ huy quân sự Mỹ vậy, gây chấn
động mạnh với nền quân sự hàng đầu.
Tướng quân Bảo Bình An được đưa tên vào, đấy cũng là so Phạm Hồng Vũ và Bảo Hưng thương lượng, và được tướng quân đồng ý.
Bảo Hưng thật sự còn quá trẻ, trước đó không lâu lại đựợc đặc biệt đề
bạc, cũng không ngờ trong khoản thời gian ngắn lại có được điều kiện như thế này, Bảo Bình An hoàn toàn khác.
Với chiến thắng lớn như vậy Phạm Hồng Vũ không đến thủ đô chúc mừng một
chút, Lý Xuân Vũ và Bảo Hưng tuyệt đối không tha cho hắn.