Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 673: Chương 673: Văn bản nêu cao vai trò lãnh đạo của đảng




Ở văn phòng Bí thư huyện ủy, Lục Cửu đang ngồi trên đi văng, đọc phần tư tiệu một cách chăm chú.

Phạm Hồng Vũ ngồi một bên uống trà hút thuốc một mình.

Lục Cửu đang xem phần tư liệu báo cáo do Đoàn chuyên gia Hongkong điều tra nghiên cứu khảo sát được. Trưa ngày hôm qua, ở nhà khách huyện Vân Hồ tổ chức buổi yến tiệc long trọng đưa tiễn Đoàn chuyên gia Hongkong.

Lục Cửu nhẹ nhàng thở ra, nhóm "ôn thần" này ở huyện Vân Hồ đã được hai tháng khiến cho lòng Bí thư Lục thập thỏm không yên, như quả bom lớn hẹn giờ, bất cứ lúc nào cũng có thể "bùm" một tiếng nổ tung ra. Nếu chuyện này ngày nào cấp trên chưa cho tạm dừng thì ngày đó Lục Cửu ăn ngủ không yên.

Cuối cùng cũng đã đi.

Đương nhiên, Vinh Khải Cao trong đại hội tổng kết biểu dương đã phát biểu đã được đưa tin ở "Thanh Sơn Nhật báo", khiến Lục Cửu an tâm vài phần.

Dù có thế nào, đại biểu tỉnh cũng cần có thái độ với chuyện này, Vinh Khải Cao chỉ nói đến chuyện Đoàn chuyên gia Hongkong có hành động chống lũ, chưa đề cập đến bọn người Đổng Toàn Khánh ở huyện Vân Hồ khảo sát, điều tra, nghiên cứu, phản ứng dường như đã tích cực hơn, không giống trước kia làm bộ như không biết.

Đoàn chuyên gia làm bảng tổng kết báo cáo cuối cùng cũng không ít, khoảng chừng hai mươi ngàn từ, nội dung đề cập tương đối rộng, trình bày rất chi tiết. Cho dù Lục Cửu chỉ đọc lướt qua nhưng phải mất ba mươi phút mới hoàn thành.

Phạm Hồng Vũ cũng không thúc giục Bí thư Lục.

Cuối cùng Lục Cửu cũng xem xong bản báo cáo điều tra nghiên cứu, chậm rãi buông ra, đưa tay day day huyệt thái dương cười khổ nói:

- Không hổ danh là chuyên gia nghiên cứu học vấn, chỉ có báo cáo điều tra nghiên cứu đã biết kể tỉ mỉ như thế rồi, lại dùng nhiều thuật ngữ chuyên nghiệp, khiến người đọc có chút kinh ngạc.

Có rất nhiều thuật ngữ chuyên nghiệp, Lục Cửu quả không thể nào hiểu được, đó cũng dễ hiểu thôi. Không cần giải thích, ngay cả Phạm Hồng Vũ, cho dù tri thức cao hơn hai mươi năm, nếu đúng thuật ngữ chuyên nghiệp kinh tế học cũng không dám là hiểu rõ hết. Dù sao ở thế giới bên kia, Chủ tịch huyện Phạm cũng chỉ là một cảnh sát hình sự, không phải là chuyên gia kinh tế.

Phạm Hồng Vũ cười cười nói:

- Đó là đặc điểm riêng của các chuyên gia, chính thái độ công việc phải thật sự nghiêm túc.

- Đúng vậy, đúng vậy, thật làm cho người khác khâm phục.

Lục Cửu liên tiếp gật đầu tuy nhiên dường như chỉ nói cho có lệ. Từ khi Đoàn chuyên gia Hongkong đến huyện Vân Hồ, Lục Cửu chưa từng gặp họ nói chuyện qua, cũng không cùng nhau ăn cơm chứ đừng nói chi đến khảo sát, nghe Đoàn chuyên gia Hongkong giảng bài. Thái độ công việc của Đoàn chuyên gia Hongkong như thế nào, Lục Cửu cũng không nhớ rõ, cũng không muốn làm rõ.

Việc này phải chú ý cẩn thận, không cần phải lún sâu vào quá.

.- Chủ tịch huyện, cậu thấy thế nào?

Nói hai câu, Lục Cửu nhẹ nhàng gõ trên báo cáo điều tra nghiên cứu hỏi.

Phạm Hồng Vũ không chút do dự nói:

- Trên cơ bản, bọn người của Giáo sư Đổng đã làm rất chu đáo, nói ra phương án, cùng cách thi hành, cũng phù hợp với tình huống ở huyện Vân Hồ chúng ta, tôi định thi hành nó. Chúng ta dựa theo phương án họ nói, kiên trì thực hiện một hai năm, tôi tin tưởng nền kinh tế trên toàn huyện chúng ta sẽ có nhiều thay đổi lớn.

Hai hàng chân mày Lục Cửu nhíu lại, trầm ngâm nói:

- Chủ tịch huyện, tôi không nghi ngờ trình độ của Đoàn chuyên gia Hongkong, họ đã nhiều năm làm nghiên cứu thị trường, đề xuất phương án, luôn được đánh giá cao. Nhưng tôi cho rằng, huyện Vân Hồ chúng ta dù sao cũng chỉ là một huyện có nền kinh tế nông nghiệp là chính, tình hình thực tế của bọn họ khác với hoàn cảnh của chúng ta, nếu chúng ta rập khuôn phương án của họ, có được thực tế không? Còn có ảnh hưởng của nền chính trị, chúng ta cũng phải chú ý. Văn kiện và chính sách của cấp trên chúng ta đương nhiên không do dự mà quán triệt thực hiện, tôi nghĩ các đồng chí trấn bên dưới cũng có ý nghĩ như vậy.

Phạm Hồng Vũ khẽ mỉm cười nói:

- Ý kiến này của Bí thư, tôi hoàn toàn đồng ý, đề nghị của chuyên gia Hongkong chúng ta chỉ làm tài liệu để tham khảo, không phải thực hiện phương án rập khuôn, nhất định phải kết hợp với tình hình thực tế của chúng ta mà đưa ra phương án thích hợp. Hai ngày này, tôi đã triệu tập cuộc họp chính phủ với các đồng chí, mọi người nghiên cứu thảo luận cũng đã đưa ra được phương án khởi đầu, sẽ mời Bí thư và hội nghị thường vụ xét duyệt.

Hai hàng chân mày nhíu lại của Lục Cửu lập tức giãn ra, gật gật đầu nói:

- Ừ, làm vậy là ổn rồi, đương nhiên công tác xây dựng nền kinh thế, cái chính là sự đồng ý của chính phủ, bên này cũng chỉ cung cấp ý kiến tham khảo.

Lời nói này có chút khách khí nhưng đồng thời cũng cho thấy được thái độ của Lục Cửu.

Đồng chí tiểu Phạm, hiện tại dù có gây sức ép thế nào cũng không thể ngăn được cậu, nhưng cậu hãy nhớ kỹ, nếu cậu cứ cố chấp như thế thì cậu hãy cố mà gánh vác hậu quả trong tương lai, không nên để liên lụy vào các đồng chí khác.

Thái độ này của Lục Cửu thật ra trước sau như một, không thay đổi gì cả.

Phạm Hồng Vũ cười nói:

- Cảm ơn đồng chí Bí thư đã ủng hộ, dù có nói thế nào vẫn thủy chung tuân theo lãnh đạo của đảng. Công việc chính phủ giao phó, nhất định chúng tôi sẽ phục tùng theo sự an bài của huyện ủy, theo sự chỉ huy thống nhất.

Đây chính là thái độ nhất định cần phải có.

- Ha ha, được được...

Lục Cửu cười ha hả, y nghĩ một đường nói một nẻo, hiển nhiên không nghĩ đến đề tài tiếp tục được thảo luận. Thảo luận càng sâu vào vấn đề, Bí thư Lục càng ngột ngạt.

Như có người bất ngờ nắm lấy cổ anh ta vậy, cảm giác tương đối khổ sở.

- Chủ tịch huyện, hiện tại cơn lũ lụt đã đi qua, các dự án ở huyện nhất định phải mau chóng hoạt động bình thường trở lại. Một phần vì công tác chống lũ nên mọi việc ngừng trệ, cần nhanh chóng khôi phục.

Lục Cửu nhanh chóng chuyển đề tài.

Phạm Hồng Vũ gật gật đầu cười đồng ý:

- Vâng, Bí thư nói rất đúng, tôi hoàn toàn tán thành.

Lục Cửu nói:

- Có liên quan đến sự bố trí một vài cán bộ huyện, tôi muốn cùng Chủ tịch huyện bàn bàn một chút, nếu Chủ tịch huyện đến đây rồi, chúng thương lượng một chút.

- Được, Bí thư cứ nói.

Lục Cửu khoát tay nói:

- Chủ tịch huyện khách khí quá, chỉ là thương lượng xử lý thôi....Ở khu Hòa Bình tôi đã chính thức để Hoàng Vĩ Kiệt làm Bí thư rồi. Tôi đã hỏi qua bệnh viện nhân dân, họ nói Hoắc Hoa Long ít nhất hai tháng nữa mới có thể ra viện, vì không thể làm ảnh hưởng đến việc triển khai công tác, luôn để Hoàng Vĩ Kiệt thay mặt Bí thư Quận ủy cũng không phải là vấn đề, chi bằng tiến cử hắn, theo cậu thì sao?

Phạm Hồng Vũ mỉm cười nói:

- Tôi hoàn toàn đồng ý với ý kiến của Bí thư.

Hắn đương nhiên đồng ý, bởi vì đây là mục đích của hắn, vì chuyện này đã lôi kéo Tạ Hậu Minh, lại đả kích Tề Chính Hồng. Tạ Hậu Minh đã vị "thế lực ngoại bang", lấy lôi kéo là việc chính là gây sức ép với Tề Chính Hồng, không như vậy không hoàn toàn kiểm soát được tình huống.

- Còn về Chủ tịch quận khu Hòa Bình, tôi cho rằng có thể để Nghiêm Tiểu Quân ở trấn Lô Hoa thử xem. Đồng chí này vẫn cùng chuyên gia Hongkong đi khảo sát, nghe nói học tập rât tâm đắc. Tôi nghĩ nên cho anh ta một cơ hội để thể hiện tài năng của mình, nếu anh ta đã học được nhiều thứ, tôi nghĩ có thể phối hợp với Hoàng Vĩ Kiệt ăn ý, làm cho kinh tế khu Hòa Bình nhanh chóng được cải thiện... Chủ tịch huyện, cậu thấy Nghiêm Tiểu Quân thế nào?

Phạm Hồng Vũ có chút sửng sốt, không nghĩ Lục Cửu chủ động đề xuất Nghiêm Tiểu Quân.

Trên đời này không có bức nào gió không lọt qua, Nghiêm Tiểu Quân hướng Phạm Hồng Vũ "tố cáo" Chu Tử Kỳ cùng Lã Mẫn Phong trong giờ làm việc đánh bạc ở nhà khách, đúng là bị Chu Tử Kỳ và Lã Mẫn Phong biết được. Chỉ vì mọi người vội vàng chống lũ tràn đê, nên tạm thời không ra tay với Nghiêm Tiểu Quân. Tuy nhiên, Chu Tử Kỳ đã báo cáo chuyện này với Lục Cửu.

Chu Tử Kỳ muốn thu thập Nghiêm Tiểu Quân, có thể trong trấn áp chế y, nắm hết quyền lực trong tay anh ta, nắm hết quyền lực thì anh ta hoàn toàn bị triệt tiêu. Cái chức Phó chủ tịch thị trấn còn để anh ta nắm giữ, chỉ có Lục Cửu mới có thể nắm quyền của Nghiêm Tiểu Quân

Tuy nhiên khi nghĩ lại, Phạm Hồng Vũ liền nghĩ ra dụng tâm của Lục Cửu.

Lục Cửu đây không phải có ý muốn đề bạt Nghiêm Tiểu Quân, ở trấn Lô Hoa nhất định quyền lực phải đặt trong tay Lục Cửu. Xem ra, lời đồn ở huyện đều không phải vô căn cứ.

Sợ Phạm Hồng Vũ đề nghị Nghiêm Tiểu Quân đảm nhiệm chức Chủ tịch thị trấn trấn Lô Hoa, Lục Cửu liền ra tay trước chiếm lợi thế, trực tiếp đề bạc Nghiêm Tiểu Quân đi khu Hòa Bình.

Dù sao khiến Hoàng Vĩ Kiệt đảm nhiệm chức Bí thư Quận ủy, khu Hòa Bình trên cơ bản có được chút "phạm vi quyền lực" của Phạm Hồng Vũ. Trước đó, khu Hòa Bình là phạm vi thế lực của Tề Chính Hồng, một khi đã như vậy không cần quan tâm nhiều đến Nghiêm Tiểu Quân, gã ta để Phạm Hồng Vũ, Tạ Hậu Minh cùng Tề Chính Hồng đấu đá nhau.

Nghiêm Tiểu Quân ở trấn Lô Hoa là Phó chủ tịch thị trấn, vẫn chưa nằm trong bộ máy đảng ủy, lập tức điều đến khu Hòa Bình làm Chủ tịch quận, điều này xem như đề bạt đặc biệt rồi. Nhưng nếu không có Phạm Hồng Vũ tiến cử thì Nghiêm Tiểu Quân có mơ cũng không ngồi trên ghế Chủ tịch quận được.

Đồng chí tiểu Phạm à, gã ta đã đạt đến trình độ đó rồi, đã đề cử được "người" hắn đến chức vụ tốt như vậy.

Chắc hắn cảm kích lắm!

Phạm Hồng Vũ quả nhiên cảm kích, không do dự gì cả, liền gật đầu nói:

- Bí thư cho rằng như vậy là sắp xếp tốt thì cứ theo ý kiến của Bí thư mà xử lý, tôi không có ý kiến.

Trước đó, Phạm Hồng Vũ quả thật đã có ý định này, muốn Nghiêm Tiểu Quân đảm nhiệm chức Chủ tịch thị trấn trấn Lô Hoa. Mặc dù biết gã ta khó có quyết định như vậy, nhưng vẫn muốn thử một lần, bất kể là nhân vật số một, số hai hay số ba đều muốn lập uy danh ở huyện, vậy nhất định cần "có quyền". Trong quan trường cái gọi là "có quyền" xét đến cùng chỉ có thể có hai trường hợp "bổ nhiệm hay miễn nhiệm cán bộ".

Quyền về tài chính cũng là điều quan trọng không kém.

Trong tay có quyền sẽ có tiền.

Đây chính là "chân lý" không bao giờ sai, không cũng sẽ không có câu "thăng quan phát tài đâu", lại càng không có "ngàn dặm chức vị chỉ vì tài".

Hiện tại Lục Cửu chủ động đề xuất Nghiêm Tiểu Quân đi khu Hòa Bình làm Chủ tịch quận, Phạm Hồng Vũ cũng không thể phản đối.

Như vậy cũng tốt, tất nhiên kinh tế khu Hòa Bình phát triển, Phạm Hồng Vũ tin tưởng với khả năng của Hoàng Vĩ Kiệt về kinh tế cũng như chính trị thì nhất định sẽ đoàn kết với Nghiêm Tiểu Quân, hai người họ sẽ hợp tác vui vẻ.

Tất cả đều tốt đẹp, sẽ là khu vực mẫu mực.

Đây cũng được xem như là sự kết hợp chiến thuật.

Muốn cai quản địa phương tốt, cho tới bây giờ cũng không đơn giản chút nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.