Quyến Rũ Đàn Ông Đã Có Vợ

Chương 48: Chương 48: Quyến rũ ác ma (2)




Edit: Va

Beta: Minh + Su

Hàn Vũ nhìn đến nỗi đôi mắt toát cả ra ánh lửa, chỉ thiếu mỗi một điều là muốn tử hình cô ngay tại chỗ.

Yêu tinh!

Hạ thân cứng nóng như bàn ủi, căng đến sinh đau, may mắn là bởi vì đang ngồi nên mới không bị người khác phát hiện.

Anh nhẫn nại rồi mở WeChat ra xong gõ nhanh một dòng chữ gửi cho Lâm Nhụy.

“Tao hóa, đêm nay tôi liền làm chết cô!”

Lâm Nhụy nhìn tin nhắn mới từ WeChat rồi chỉ hơi hơi mỉm cười chứ không hề trả lời lại.

Đã đoán trúng, không phải sao?

Làm đàn ông nhìn được nhưng lại ăn không được thì mới có thể càng thêm nhớ thương cùng nhớ mãi không quên bản thân.

Cô lại lần nữa mở trò chơi nhảy nhảy ra xong tiếp tục cúi đầu chơi trò chơi.

........

Mà ở bên phía Hàn Vũ.

“Cục cưng, anh đang nhìn cái gì vậy?” Hứa Mộng tò mò hỏi.

Hiển nhiên là cô không hề chú ý tới những chuyện gây gợn sóng vừa rồi. Chỉ là do xuất phát từ giác quan thứ sáu của phụ nữ nên cô mới phát giác ra người bên cạnh có chút không thích hợp.

Hàn Vũ khoan thai thu hồi tầm mắt. “Không có gì.”

Một cô gái đang trong thời kì yêu đương thì luôn rất đặc biệt chú ý tới nhất cử nhất động của người mình yêu, Hứa Mộng đối với thái độ tuỳ hứng trả lời của Hàn Vũ tất nhiên là không cao hứng.

Cô nhìn qua phía bên kia theo ánh mắt của Hàn Vũ nhưng không phát hiện có gì đặc biệt. Chỉ có điều là thấy ở phía đối diện chẳng biết từ khi nào đã có một cô gái trẻ tuổi thanh thuần đáng yêu đang ngồi cúi đầu chơi di động.

Không biết có phải là Hàn Vũ mới nhìn cô gái kia không?

Nghĩ vậy, trong lòng cô liền có chút lên men.

Tuy cô là hoa hậu giảng đường nhưng chỉ là con của một gia đình khá giả. Vì thế nên địa vị của cô ở trong Thành phố A ngọa hổ tàng long này thật sự không tính là cái thá gì. Thế cho nên, sự xuất hiện của Hàn Vũ thật sự là niềm vui ngoài ý muốn dành cho cô.

Tuy biết rõ Hàn Vũ là lãng tử trên tình trường, đổi bạn gái còn nhanh hơn cả so với việc thay quần áo, cậy nhà có quyền có thế, lớn lên lại đẹp trai như vậy thì có người con gái nào mà không động tâm.

Vì vậy cho nên cô nhất định phải bắt lấy trái tim của người đàn ông này mới được. Đến lúc đó, có được tình yêu cùng tiền tài thì mới không uổng công trời cao ban cho cô một gương mặt xinh đẹp.

“Cục cưng, uống miếng nước đi.”

Không có tiếp tục dây dưa với bạn trai để đánh vỡ lẩu niêu hỏi đến đáy, đại đa số thời điểm, cô luôn tương đối thức thời, đây cũng là nguyên nhân mà cô có thể ở bên cạnh Hàn Vũ nửa năm.

Nếu đã đánh vỡ được kỉ lục trước đó của Hàn Vũ thì Hứa Mộng tin tưởng mình vẫn có thể tiếp tục đi xuống.

Hàn Vũ tiếp nhận ly nước từ Hứa Mộng đưa qua rồi một ngụm ừng ực uống hết.

Hầu kết thô to lăn lộn lên xuống, mị lực chương hiển nam tính gợi cảm.

Bạn gái bên cạnh nâng má liếc mắt đưa tình nhìn anh. Được nhận sự ưu ái này từ hoa hậu giảng đường chọc đến không ít nam sinh ở bên cạnh đối với Hàn Vũ hâm mộ không thôi.

Kỳ thật chỉ nhìn một cách đơn giản thì tướng mạo của Hứa Mộng đẹp hơn so với Lâm Nhụy một ít. Hứa Mộng tựa như búp bê Tây Dương tinh xảo ở trong tủ kính, kiều tiếu mỹ lệ, phối hợp với cách nói chuyện nhỏ nhẹ dịu dàng, quả thực chính là nữ thần cùng tri kỉ am hiểu lòng người ở trong cảm nhận của đàn ông.

Chỉ tiếc, có câu nói gọi là sau lưng mỗi nữ thần đều có một người đàn ông làm đến mức chán ngán muốn phun ra chứ huống chi Hàn Vũ là loại đàn ông trời sinh tính tình không kiềm chế được.

Hoa nhà nào có thể thơm bằng hoa dại ở bên ngoài. Toàn bộ tâm tư của Hàn Vũ giờ phút này đã bị tiểu yêu tinh ở phía đối diện kia chiếm cứ, côn thịt dưới háng căng phình, cứng đến sinh đau. Trong mắt và trong đầu anh tràn đầy ý nghĩ chờ lát nữa phải tìm cơ hội gì để làm tiểu yêu tinh kia cùng với lúc ở trên giường sẽ dùng tư thế nào thì làm gì còn tâm tư bận tâm đến Hứa Mộng ngồi bên cạnh.

Xuyên thấu qua ly nước, anh nhìn về phía cô gái đối diện, ngồi một mình an tĩnh chơi di động, nhìn thế nào cũng giống như một cô gái tốt an phận thủ thường.

Người trước người sau, là hai mặt sao?

Trong lòng anh dâng lên hứng thú nồng đậm.

Thực nhanh, đồ ăn đã được dọn lên trên bàn.

Mọi người vừa uống rượu vừa dùng bữa và nói chuyện phiếm.

Không cần biết là ai, đề nghị mỗi một người phải uống rượu giao bôi cùng với người ngồi bên tay phải của mình.

Trò chơi này ngay lập tức đẩy không khí lên cao trào.

Ngại với cục diện nam nhiều nữ thiếu, có người bên tay phải là khác phái nhưng càng nhiều người bên tay phải là cùng giới, những người này chỉ có thể kêu thảm và đỏ mắt nhìn những nam sinh bên cạnh có gái ngồi.

Trùng hợp là bên phải Lâm Hứa Hữu là Tiểu Mỹ, bên phải Tiểu Mỹ là Lâm Nhụy, còn bên phải Lâm Nhụy là một nam sinh xa lạ khác, tuy tướng mạo so ra kém Hàn Vũ cùng Lâm Hứa Hữu nhưng cũng không tệ lắm.

Tiểu Mỹ vốn dĩ ngượng ngùng từ chối nhưng cuối cùng vẫn ngọt ngào uống rượu giao bôi với Lâm Hứa Hữu, hai người họ lại kéo gần không ít khoảng cách.

Tiểu Mỹ cùng Lâm Hứa Hữu uống xong, kế tiếp liền đến phiên Lâm Nhụy cùng tên nam sinh ngồi ở bên cạnh kia.

Đối với chuyện phải cùng người xa lạ uống chén rượu giao bôi, Lâm Nhụy thật ra cũng không để ý lắm. Cô dẫn đầu bưng chén rượu chuyển hướng bên phải rồi ôn nhu nói: “Học trưởng, thật vui khi được quen biết anh.”

“Học muội, chào em.”

Tên nam sinh kia lộ ra biểu tình thụ sủng nhược kinh. Hắn bưng lên chén rượu của mình rồi tiện thể tới gần Lâm Nhụy, cánh tay giao nhau, hai người hoàn thành chén rượu giao bôi.

“Được! Cường Tử thật có diễm phúc!” Có nam sinh ngồi cùng bàn không ngừng vui cười ồn ào.

Nam sinh được gọi là Cường Tử ngượng ngùng vội vàng ngồi xuống, chỉ là lỗ tai còn hơi hơi đỏ lên, cũng không biết là vì say hay là vì thẹn thùng nên mới như vậy.

Một chén rượu xuống bụng, mặt Lâm Nhụy không đổi sắc ngồi xuống theo.

Không nghĩ tới nam sinh này còn rất ngây thơ và đáng yêu.

Cô nghĩ ở trong lòng.

Vừa nãy, hai người dựa vào gần như vậy nhưng nam sinh này cũng không có mượn cơ hội ăn đậu hủ của cô mà ngược lại còn thập phần câu nệ.

Nam sinh như vậy, ngược lại càng dễ dàng khiến cô sinh ra hảo cảm.

Nếu đêm nay không có hẹn với Hàn Vũ thì người nam sinh này…

Vừa lúc, suy nghĩ của Lâm Nhụy đã bị người ngồi bên cạnh đánh gãy.

“Anh… Có thể add WeChat của em không?” Nam sinh bên cạnh thẹn thùng mở miệng.

Lâm Nhụy sửng sốt, sau đó mỉm cười. “Tất nhiên là có thể…”

…………

Hàn Vũ ngồi ở bàn đối diện, đến khi ánh mắt xẹt qua đôi nam nữ đối diện đang dựa vào rất gần nhau để nói chuyện thì hơi hơi phiếm lạnh lẽo.

Cũng không phải là anh thích Lâm Nhụy hay gì mà là vừa mới nãy, Lâm Nhụy còn đang quyến rũ dụ hoặc anh như vậy mà hiện tại, chỉ mới trôi qua một lát mà đã tán tỉnh nam sinh khác. Cô coi Hàn Vũ anh là bài trí sao?

Hơn nữa, nam sinh kia lớn lên có đẹp hơn anh không, côn thịt có lớn hơn anh không?

Mọi việc dù sao cũng phải nói thứ tự đến trước và đến sau. Cho dù Lâm Nhụy có muốn làm gì với nam sinh kia thì cũng phải ngoan ngoãn chờ anh làm cô xong đã rồi nói sau.

Anh đêm nay nhất quyết phải làm tiểu tao hóa này, không làm cô đến kêu cha gọi mẹ thì anh liền không phải họ Hàn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.