Liên Mị kêu Hương Lam ra ngoài thư phòng coi chừng, đứng trước giá sách rồi do dự một chút, cuối cùng mở ra cơ quan, chậm rãi đi vào cửa . Mặc kệ mật đạo đi đến nơi nào,giờ đây nàng có rất nhiều chuyện muốn cùng bàn Hiên Viên Thần .
Chỉ là nàng đang bước đi liền chạm vào một vòng tay ôm ấp.
Toàn thân đờ đẫn , Liên Mị không cẩn thận hén lên 1 tiếng, nhìn người trước mặt , mắt nàng to to chớp : "Đại hoàng tử?"
Hiên Viên Thần ôm lấy nàng chạy ra ngoài, mập mờ nói bên tai Liên Mị: "Như thế nào, mẫu hậu nghĩ tới ta rồi? Cho dù có như vậy cũng không nên bước vào mật đạo, nếu không có người dẫn đường, chỉ sợ mẫu hậu sẽ bị lạc trong mật đạo, tìm không được đường ra."
Liên Mị vừa nghe, hung hăng sợ run cả người. Nàng chỉ muốn đến mật đạo có thể thông đến đâu , nhưng lại không mở miệng, lại không nghĩ rằng người làm mật đạo lại cẩn thận như vậy, , rõ ràng đem mật đạo kiến tạo thành một tòa mê cung!
Bỏ qua Hiên Viên Thần, Liên Mị đẩy hắn ra , miễn cưỡng đứng vững : " hoàng thượng hiện tại tình huống rất tệ, sợ là không sống được lâu ."
Nàng chỉ nhìn mờ mờ trong rèm, trong lòng liền nhịn không được phát rét. Hoàng thượng vô lực nằm trên giường rồng, từ đầu đến chân cắm đầy ngân châm, tựa như con nhím .
Nếu là bình thường, Liên Mị có thể sẽ cười, nhưng hôm nay nàng lại không cười được.
Nếu không phải là Hoàng thượng còn có một chút hơi thở yếu ớt, nàng sẽ tin ,người nằm trên giường rồng chỉ là một xác chết mà thôi .
Vốn là còn tưởng rằng Nguyên quý phi cùng Lâm Li Triệt ý đồ chiếm ngai vàng , tất nhiên sẽ hạ độc thủ đối với thánh nhân , xem ra, Lâm Li Triệt tạm thời cũng không có giết chết hoàng thượng , ngược lại hao tâm tổn trí phí sức mời Thái Y viện , thậm chí không tiếc treo hắn sau một hơi, quyết không làm cho Hoàng thượng nhắm mắt xuôi tai ..
Nếu Lâm Li Triệt đã nghĩ biện pháp bảo vệ tính mạng Hoàng thượng , như vậy rõràng hoàng thượng ra như vậy chắc là có người đã động tay động chân ?
Liên Mị cảm giác mình như rơi vào mê trận, vô luận như thế nào cũng không tìm được đường ra, hết thảy đều khó bề phân biệt...
Hiên Viên Thần biết nghe rút tay về, sắc mặt hắn thêm tái nhợt, trong tay ôm một cái đồng đỏ tiểu lò, có thể thấy được thân thể cực kỳ sợ lạnh .
Nhìn xem sắt mặt hắn không có chút máu, Liên Mị không khỏi hoài nghi Hiên Viên Thần chỉ có thể đăng cơ một ngày. Có lẽ không đợi Lâm Li Triệt động tay chân, Hiên Viên Thần sẽ bỏ mạng trước .
"Lâm tướng quân rốt cuộc chờ cái gì? Hay là nói hắn lại có mục đích khác?"
"hắn xác thực là chờ thời cơ , " Hiên Viên Thần không thèm đếm xỉa tới lời nói của nàng , trực tiếp ngồi xuống, sau lưng Đan Điệp dâng lên trà nóng,những người không biết chuyện còn tưởng rằng Cam Lộ điện là tẩm cung Đại hoàng tử, mà không phải là Liên Mị, hắn xem như hắn là chủ nhân , lại tự nhiên như vậy .
"Chờ cái gì?" Liên Mị cũng ngồi xuống, nhưng lại cách xa chỗ Hiên Viên Thần.
Hiên Viên Thần liếc nàng , Liên Mị bị hắn nhìn đến lúng túng: "Hoàng thượng trên tay có hai phần mật chỉ, một phần là truyền ngôi cho ta, một phần khác là xoá tên người kế vị ,phòng trừ ta ."
Liên Mị hoảng hốt cả người muốn nhảy dựng lên, nếu hoàng thượng xóa tên hắn , chẳng khác nào đem Hiên Viên Thần cách chức làm thường dân . một phần mật chỉ làm cho Hiên Viên Thần một bước lên trời, một phần mật chỉ lại làm cho hắn rơi vào vực sâu, quả như là thiên đàn địa ngục .
Xem ratrước khi hoàng thượng bệnh nặng đã tính toán hết , cuối cùng đem đế vị truyền cho Đại hoàng tử, hay là cho người con ngoài giá thú?
Liên Mị đột nhiên trong đầu chợt lóe lên , nghĩ tới khả năng: "Chẳng lẽ Lâm tướng quân hắn là ... Con ngoài giá thú sao?"
Chỉ cần Lâm Li Triệt lấy mật chỉ không điền tên , lại đem chính mình ghi vào đó , lúc ấy hắn có thể danh chính ngôn thuận lên ngôi .
Liên Mị nhịn không được có chút bối rối, chỉ là trông thấy Hiên Viên Thần thần sắc không thay đổi , dần dần an tâm lại .
Từ ngày đem thuốc giải cho Lâm Li Triệt , nàng đã lảm thấy Hiên Viên Thần có điều kỳ lạ , có khi Hiên Viên Thần đã tính toán từ lâu.
hắn nếu đã không có vẽ mặt lúng túng , chắc hắn đã sớm hiểu rõ ,nắm sự việc lòng bàn tay.
"Lâm tướng quân hắn... Có phải thế không, " Hiên Viên Thần trả lời mập mờ , Liên Mị nhíu mày.
Nàng còn muốn hỏi kỹ , thình lình diện Hiên Viên Thần không biết lúc nào đã đến phía sau mình, một tay từ phía sau chống đỡ trên mặt bàn, ôm Liên Mị vòng tronglòng , cả người mình được hắn bao phủ ,không khỏi lúng túng .
Hiên Viên Thần còn cúi đầu xuống, cúi người dán bên tai nàng nhỏ hỏi: "Mẫu hậu rất sợ ta, vì sao ?"
hơi thở ấm áp chui vào trong lỗ tai, Liên Mị gò má đõ như bị phỏng , co rúm lại một chút, phủ nhận nói: "Đại hoàng tử hiểu lầm..."
"Hiểu lầm?" Hiên Viên Thần vươn tay, đầu ngón tay xuyên qua tóc Liên Mị ,rồi dọc theo bà vai đi xuống , cuối cùng chạm vào bàn tay đang run run của nàng .
Nàng toàn thân cứng đờ, chính mình bị Hiên Viên Thần nắm chặt , không dám quay đầu. Bởi vì Liên Mị biết rõ, nếu nàng quay mặt, đôi môi sẽ chạm vào gương mặt Hiên Viên Thần ,lúc này khoảng cách hai người gần trong gang tấc.
Hiên Viên Thần lồng ngực liền dán sau lưng Liên Mị , mới đầu mang theo một dòng cảm giác mát, dần dần lại nóng rực lên . Liên Mị hỗn loạn, dường như có thể nghe ngực mình dập nhanh như trống ,ngoài ra tai không thể nghe thêm bất cứ âm thanh nào ..
Nàng hung hăng từ trên đùi mình nhéo một cái, rồi mới miễn cưỡng tỉnh táo lại: "Đại hoàng tử mới vừa nói cái gì?"
"Thừa tướng đại nhân mới vừa rồi bị hoàng thượng cho đòi tiến cung."
Liên Mị trừng to mắt, bị hù dọa không nhẹ: "hoàng thượng bệnh nặng, hôn mê bất tỉnh, làm sao có thể triệu kiến phụ thân...hay là Lâm tướng quân?"
Nàng đột ngột đứng dậy, nhíu lại lông mày đi qua đi lại. Lâm Li Triệt sẽ đem Liên Hằng cho đòi tiến cung , có khi nào là chuyện thuốc giải độc .
Hôm nay Lâm Li Triệt rất không vừa lòng, hắn bắt đầu hoài nghi viên thuốc giải, cho nên tìm Liên Hằng đối chất?
"Đại hoàng tử,viên thuốc kia ,thật sự là người khác sẽ không nghi ngờ sao ?"
Hiên Viên Thần đưa tay ôm nàng eo nhỏ nhắn của nàng , nhìn Liên Mị: "Mẫu hậu vì sao hỏi như vậy? Là không tin ta ?"
"Lâm tướng quân biểu hiện rất lạ , nhất là khi chạm vào người ta ." Liên Mị nói, nghĩ không thông ,ngoài Lâm Li Triệt, còn có nàng.
"hắn đụng ngươi? Ở đâu? Nơi này sao?" Hiên Viên Thần ngón tay vuốt ve môi nàng , rồi lại trượt từ cổ họng trơn đến ngực, Liên Mị không khỏi mặt đỏ lên, bắt được tay hắn đang quấy rối .
"Lâm tướng quân chỉ cằm tay ta, ngăn cản ta đi gặp hoàng thượng , ngươi đừng nghĩ lung tung .
Liên Mị chẳng quan tâm gò má đang nóng ran , lúng túng chuyển đề tài : "Lâm tướng quân gọi phụ thân tới , sẽ không gây bất lợi cho phụ thân sao "?
Dầu gì Liên Hằng là đương triều thừa tướng, Lâm Li Triệt không nên dám xuống tay bừa được .
Trong lòng nàng an ủi chính mình, đáng tiếc bị Hiên Viên Thần một câu nói cho phá vỡ: "Rất đáng tiếc, Lâm Li Triệt chưa bao giờ là một người lý trí, cộng thêm thừa tướng cùng hắn có thù không đội trời chung."
Thù không đợi trời chung?
Liên Mị nghe vậy, cả người đều bối rối: "Làm sao như thế , ta cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua phụ thân có hiềm khích với Lâm tướng quân..."
"Khó xử? Thừa tướng tự nhiên chưa bao giờ khó xử với Lâm tướng quân, là một người khác."
"Là ai?"
Liên Mị lòng nóng như lửa đốt, đúng là Hiên Viên Thần lời nói đầy ẩn tình .
Nàng nôn nóng tiến lên cầm tay Hiên Viên Thần, ai ngờ bị vướng chân, cả người ngã về phía phía trước, đem Hiên Viên Thần đè ép trên mặt bàn.
Hai người ngã xuống , thân thể mặt đối mặt dính sát vào nhau,Hiên Viên thần còn cảm nhận được trước ngực mình có 2 khối tròn ,khẽ nhấp nhô mềm mại xúc cảm mà lên xuống theo nhịp thở , thân mật mà mập mờ.
Hiên Viên Thần bất ngờ bị nàng đè xuống , cúi đầu ho khan vài tiếng, hai gò má ửng đỏ, có vẻ thêm gầy yếu tái nhợt.
Liên Mị lúng túng đang muốn đứng dậy, thình lình nghe thấy Nguyên quý phi hừ cười: "Ta đang thắc mắc vì sao cung nữ liên tục ngăn cản không để cho muội muội vào, thì ra là tỷ tỷ đang bận làm việc. Vài ngày không gặp, tỷ tỷ quả thật làm cho muội muội mở rộng tầm mắt."
Quả thật là cái ít gặp mỹ nam Hoàng tử này , đáng tiếc là yếu ớt bệnh tật , bằng không Nguyên quý phi thật muốn thưởng thức công phu trên giường của Đại hoàng tử. Bất quá trông đẹp mà không dùng được, quả là đáng tiếc “
Lúc hoàng hậu vừa mới tiến cung như một đóahoa trắng tinh khiết , mới qua vài ngày, liền cùng Đại hoàng tử thông đồng cùng nhau, nàng thật đúng là nhìn nhầm .
Còn là tư thế nữ trên nam dưới , cũng không biết đại hoàng tử thân thể suy yêu này có chịu đựng nỗi hay không .
Liên Mị bị Nguyên quý phi dùng ánh mắt mập mờ khiến nàng sợ hãi, thật vất vả từ trên người Hiên Viên Thần đứng lên, làm ra vẻ bình tĩnh nói: "Muội muội có gì việc gấp, sao không đợi cung nữ thông truyền một tiếng, để cho tỷ tỷ ta ra đón “.
"không cần, tỷ tỷ đang cùng quý nhân bận việc , muội muội sao dám quấy rầy. Hôm nay quấy rầy nhã hứng tỷ tỷ, là muội muội sai rồi." Nguyên quý phi không đem Hiên Viên Thần để vào mắt, Đại hoàng tử từ nhỏ bệnh nhiều nên ích khi xuất hiện trong cung , trong ấn tượng của nàng bất quá chỉ là hoàng tử bênh hoạn mà thôi, không đáng giá nói chuyện.
"Tỷ tỷ khả năng không biết, thừa tướng đại nhân hôm nay đến đây làm khch1 trong cung .Đáng tiếc thừa tướng đại nhân có chút không khỏe , không chịu phối hợp , mong tỷ tỷ tự mình đi khuyên khuyên hắn, đừng cố chấp , đối với ai cũng không tốt."
Liên Mị nhíu mày, xem ra Lâm Li Triệt đã cùng phụ thân đã trở mặt ,ngay cả vẻ mặtgiả tạo cũng không muốn làm .
Nàng vô ý muốn đi theo Nguyên quý phi đi gặp Liên Hằng, mới xa vài ngày, Liên Mị đã cảm giác mình hồi lâu chưa từng gặp quacha và người nhà ..
Hiên Viên Thần đột nhiên từ phía sau dùng hai tay ôm Liên Mị, cúi đầu ngậm lấy nàng vành tai thấp hỏi: "Mẫu hậu lúc này đi rồi?"
Liên Mị đang muốn giãy giụa, lúc này không có tâm tư cùng Đại hoàng tử tán tỉnh.
Sau một hồi , nàng nghe thấy "Đông" một tiếng, Nguyên quý phi lên tiếng ngã xuống đất.
Hương Lam rất dùng khăn che chóp mũi, dập tắt lư hương.
"Đó là cái gì?"
Hiên Viên Thần cười cười: "Làm cho Nguyên quý phi ngoan ngoãn “
"ý của ngươi là , thuốc trên người Nguyên quý phi?" Liên Mị biết rõ Lâm Li Triệt cẩn thận, lại không ngờ tới hắn sẽ dùng Nguyên quý phi , người cùng nằm chung giường với hắn thử thuốc. Nàng liếc nhanh trên mặt đất Nguyên quý phi, phát hiện nàng vẫn chưa hoàn toàn hôn mê , toàn thân vô lực nằm sấp trên mặt đất, ánh mắt lại trợn to.
"không, ta nghĩ nàng ta chỉ uống một nửa, bằng không sẽ hoàn toàn ngủ mê không tỉnh." Hiên Viên Thần nói xong, liền gặp Đan Điệp đem Nguyên quý phi kéo tới nội thất: "Hôm nay chúng ta chỉ cần kiên nhẫn chờngười kia xuất hiện là được."
"Chờ ai?"
Hiên Viên Thần cười đáp: " đương kim Nhị hoàng tử."