Quyền Tài

Chương 1713: Chương 1713: Cảnh sát tới!




Bốp!

Binh!

A!

Vài tiếng này hầu như là phát ra trong cùng một lúc!

Võ tổng cứ như thế bị Đổng Học Bân túm tóc đập xuống mặt đất, còn là đập thẳng mặt xuống, máu trong lỗ mũi và trong miệng lập tức chảy ra, tất cả mọi người trong đại sảnh của công ty đều ngây người, khi bọn họ phục hồi tinh thần lại, Võ tổng đã bụm mặt trên mặt đất kêu thảm thiết, còn đau đến lăn một vòng, mặt lập tức lộ ra trước mắt mọi người, mọi người toàn bộ cũng nhịn không được hít một ngụm khí lạnh, quá thảm, Đổng Học Bân lần này cũng là mang theo cơn tức rất lớn, làm sao còn có thể nhẹ tay? Khi dễ bạn của Đổng Học Bân hắn xong còn lẽ thẳng khí hùng, người như thế thường thường sẽ không giữ được tư thế đứng thẳng trước mặt Đổng Học Bân mười giây đồng hồ!

A!

Đánh người!

Võ tổng! Võ tổng!

Mày con mẹ nó điên rồi! Nhanh buông Võ tổng ra!

Báo cảnh sát! Bảo an đâu? Đến đây bắt người!

Tất cả mọi người kêu lên, bảo an chỉ còn lại có một người, hắn thấy Đổng Học Bân ra tay ác như thế, phỏng chừng mình cũng không phải là đối thủ của hắn, nên không dám đi tới.

Ngu Mỹ Hà vội nói: Học Bân! Đừng!

Đổng Học Bân không nghe, ngồi chồm hổm túm tóc Võ tổng nói: Ông đem lời vừa rồi ông nói lập lại cho tôi một lần, ông không phải hổ báo sao?

Võ tổng phẫn nộ quát: Mày nhất định phải chết thằng nhãi con!

Đổng Học Bân cười lạnh nói: Ồ, vậy tôi thật đúng là muốn kiến thức!

Lần này Đổng Học Bân không phải đánh bảo an, mà là đánh tổng giám đốc bọn họ, chuyện này hiển nhiên sẽ không quá như nhau, phản ứng của mọi người cũng rất là khác biệt. Sau khi kịp phản ứng, lúc đó liền có ba người vọt đến đây, đây là người cùng Võ tổng vừa rồi cùng nhau đi vào, tám phần mười đều là cao tầng trong công ty, nếu là cùng đi tiệm cơm ăn, tám phần mười cũng là người có quan hệ với phỏng vấn diễn viên lần này, một lát sau, lại có bốn năm nhân viên công ty thấy thế cũng đi nhanh xông lên, lãnh đạo bị đánh, cái này chính là lúc bọn họ biểu hiện. Nhiều người như vậy cũng không sợ người tuổi trẻ kia lỗ mãng!

Nhưng Đổng Học Bân nhìn cũng không nhìn bọn họ, vẫn còn đang cầm lấy tóc Võ tổng, Đầu tư điện ảnh thì ông đầu tư điện ảnh! Làm con mẹ nó đường ngang ngõ tắt cái gì! Còn thử diễn hôn với nữ đồng chí người ta? Ông là đạo diễn hả? Có con mẹ nó chuyện gì của ông? Thật đúng là coi mình như đại nhân vật? Đừng nói tôi đánh người! Cũng đừng nói tôi khi dễ người! Chính ông tìm! Ông là đáng đời! Ông không coi người ta là người, vậy tôi cũng không cần coi ông là người! Đánh ông? Đánh chết ông cũng không nhiều!

Buông Võ tổng ra!

Võ tổng! Chúng tôi tới!

Mẹ kiếp! Còn dám đánh tổng giám đốc? Ai cho mà lá gan đó!

Bảy tám người hùng hùng hổ hổ xông lên, thẳng đến trước mặt Đổng Học Bân!

Thấy có người tới. Võ tổng nằm trên mặt đất âm mặt. Quét ngang một cước đá hướng về phía Đổng Học Bân. Một cước này cực ác, cũng rất thâm độc!

Nhưng Đổng Học Bân dường như sớm biết, con mắt mặc dù không có nhìn về phía động tác trên chân của gã. Nhưng sớm giơ một chân của mình lên, sau đó dẫm mạnh xuống khoảng trống, sau một khắc, chân của Võ tổng cũng đá tới, vừa lúc bị Đổng Học Bân dẫm trúng!

Chân của tôi! Võ tổng lần thứ hai kêu thảm thiết!

Người chạy tới thấy thế càng tức giận, lập tức vây quanh Đổng Học Bân, còn muốn động thủ.

Đổng Học Bân sao có thể đem mấy người bọn họ để vào mắt? Đừng nói đều là một đám người mỗi ngày ngồi trong phòng làm việc, dù là một đám quân nhân tới, Đổng Học Bân cũng không có khả năng ngay cả vài người đều đánh không lại. Hắn lần này đến đây cũng là giúp Ngu Mỹ Hà đòi công đạo, cũng không nghĩ tới được lý không buông tha người, nhưng ít nhất chuyện này phải có một kết quả mới được, hiện tại nếu đám người này muốn động thủ, Đổng Học Bân cũng sẽ không lưu tình với bọn họ.

Hết sức căng thẳng!

Chuẩn bị đánh nhau!

Nhưng bỗng nhiên, bên ngoài đột nhiên truyền tới tiếng nói của một người trung khí mười phần, Làm gì thế! Dừng tay! Đều dừng tay cho tôi! Đi vào chỉ một người!

Ặc.

Ông chủ!

Chu tổng!

Ngài sao tới?

Mấy người vây quanh Đổng Học Bân nhất thời dừng chân lại, nhìn nhau, cũng đều tản ra một ít, sau đó sắc mặt cung kính nhìn người trung niên đi vào ... đây là một người khoảng bốn năm mươi tuổi, tóc rất nhiều, cũng rất đen, ở độ tuổi là rất khó có được, cả người một thân tây trang, nhìn qua có chút uy nghiêm, thấy thái độ của những người khác, phỏng chừng người gọi là Chu tổng này tám phần mười là lãnh đạo công ty cao hơn Võ tổng một tầng, có thể là ông chủ chân chính của công ty này hoặc là cổ đông lớn, khí chất tốt.

Đổng Học Bân liếc ông ta.

Chu tổng sắc mặt hơi trầm xuống, Chuyện gì xảy ra?

Ông chủ, là như thế này. Một cao tầng công ty lập tức đi lên, chỉ chỉ Đổng Học Bân, Người này đến đây gây rối, đập đồ, đánh bảo an, hiện tại ngay cả Võ tổng cũng bị đánh, chúng tôi cũng báo cảnh sát, thế nhưng đều nửa giờ, cảnh sát vẫn không tới, cho nên. . .

Chu tổng nhìn Đổng Học Bân, Cậu là ai?

Đổng Học Bân thản nhiên nói: Tôi là ai ông không cần phải quản, cũng không cần biết, tôi ngày hôm nay đến đây chính là muốn một công đạo với các người.

Chu tổng nói: Công đạo gì?

Đổng Học Bân chỉ chỉ Ngu Mỹ Hà, Xin bạn tôi lỗi.

Chu tổng lạnh lạnh lùng nhìn bên cạnh người, Vậy nữ sĩ kia là sao?

Cũng không sao cả. Người nọ thấp giọng nói: Cũng là nghe hắn nói, Võ tổng hình như lúc phỏng vấn diễn viên, nói diễn thử, ừm, diễn hôn, kết quả. . .

Chu tổng nói tiếp: Kết quả tiểu tử này tìm lên đây?

Người nọ ừ một tiếng, Thật sự là cố tình gây sự, hiện tại loại người nào đều có, chỉ chút chuyện, hắn còn không buông tha, còn đánh người!

Lời này Đổng Học Bân nghe thấy được, bật cười một tiếng nói: Chỉ chút chuyện? Các người thật là , các người là thật không coi người ta là người phải không? Mạnh mẽ muốn hèn tiết phụ nữ, theo các người xem ra căn bản là rất bình thường? Là làm theo lý thường? Tôi thật là phục các ngươi!

Một cao tầng công ty nói: Tên nhóc cậu đừng nói lung tung!

Chu tổng cũng yên tĩnh xuống, Cậu nói Võ tổng hèn tiết phụ nữ, có chứng cứ sao?

Không chứng cứ, tôi cũng không cần chứng cứ. Đổng Học Bân đi qua ngồi xuống sô pha, nhếch chân lên bắt chéo nói: Tôi lập lại lần nữa, khiến cho gã họ Võ này xin lỗi bạn tôi, còn có những người của công ty các người phụ trách lần phỏng vấn này, đến đây cúi đầu chịu nhận lỗi với bạn tôi, chuyện này bỏ qua.

Chu tổng nhíu nhíu mày, Muốn làm tiền?

Làm tiền? Đổng Học Bân vui vẻ một chút.

Lúc này, ngoài cửa có một nhân viên công tác bước nhanh đến đây, nói khẽ với Chu tổng và mấy người cao tầng công ty: Chiếc Land Rover bên ngoài chính là của hắn.

Chu tổng quay đầu lại nhìn một chút.

Những người khác cũng ngẩn ra, đều nhìn qua.

Đó chính là chiếc xe ba bốn triệu, vừa rồi bọn họ còn buồn bực sao có chiếc Land Rover chặn tại cửa, thì ra là xe của người thanh niên này!

Làm tiền?

Hiển nhiên người ta là không thiếu tiền!

Đổng Học Bân nói: Tôi không phải người không nói đạo lý, đạo lý của tôi chỉ nói cùng người có đạo lý, đối với người không nói đạo lý, tôi chỉ có thể sử dụng phương thức của mình nói chuyện để phân rõ phải trái, ví dụ như Võ tổng của các người. Đổng Học Bân nhìn Võ tổng đã được người vây lấy, Tôi cũng không cần các người đền tiền, bạn tôi cũng không bị thương, tiền thuốc men tôi cũng không cần, tôi muốn các người nói lời xin lỗi với bạn tôi, rất đơn giản?

Chu mục sắc mặt lạnh lẽo, Cậu đánh nhân viên và tổng giám đốc công ty của chúng tôi, còn đập phá sảnh của chúng tôi, cậu còn muốn chúng tôi xin lỗi bạn cậu?

Gã họ Võ bị đánh, Đổng Học Bân cũng trút được giận, nên không động thủ lần nữa, mà là bắt đầu đấu nước miếng với bọn họ, nói: Ông nên làm rõ ràng chuyện tình trước sau, là chuyện gì không đúng sự thật mà tôi đem người của các người đánh, đó là tôi không có lý, loại sự tình này tôi cũng làm không được, hiện tại là người của công ty các người hù dọa bạn tôi, khi dễ bạn tội, không chỉ yêu cầu bạn tôi cùng hắn thử diễn hôn, dưới tình huống bạn tôi không đồng ý còn mạnh mẽ đi bắt bạn tôi, cái này còn là tổng giám đốc của công ty các ngươi, là con mẹ nó cái tố chất này? Cũng dám làm chuyện như vậy? Các người có thấy khó coi không hả? Không phải nói đạo lý với tôi sao? Vậy chúng ta phải đem chuyện này nói rõ ràng, cá nhân tôi cảm thấy tôi còn ra tay hơi nhẹ, tính tình hiện tại của tôi cũng không lớn như vậy, các người hẳn là may mắn, nếu như đổi lại là một năm trước đây, sau khi xảy ra loại sự tình này phòng sảnh của công ty các người nếu như còn món nào có thể hoàn chỉnh, vậy mới là kỳ quái đấy!

Nói rất kiêu ngạo!

Đổng Học Bân là cái phong cách này!

Có người nghe xong, cảm thấy Đổng Học Bân khoác lác quá lớn.

Nhưng Ngu Mỹ Hà lại biết, loại sự tình này Đổng Học Bân thật sự làm được, một năm trước Đổng Học Bân cũng quả thật trải qua những ci chuyện thiếu đạo đức này, đó căn bản không phải phóng đại, chỉ là nói chuyện thật mà thôi.

Nhưng những người khác nghe thì lại không phải, đây quả thực là khiêu khích đến trên đầu bọn họ, bọn họ nhiều năm như vậy còn chưa thấy qua người nào như thế!

Chu tổng nhìn hắn nói: Cậu đây là vu khống, không lấy ra chứng cứ còn nói người của công ty chúng tôi hèn tiết phụ nữ? Còn muốn chúng tôi xin lỗi? Cậu cảm thấy có thể sao?

Đổng Học Bân bình tĩnh nói: Tôi nói, tôi không cần chứng cứ!

Chu tổng cảm thấy không có biện pháp giao lưu với hắn, Vậy chờ đồng chí cảnh sát tới xử lý đi!

Tốt, tôi không ý kiến, nhưng tôi vừa rồi nói các người nhớ kỹ, không xin lỗi, tôi sẽ còn chơi với các người, dù sao tôi có thời gian, không nóng nảy! Đổng Học Bân làm việc chính là như vậy, không ra một kết luận, không cho đối phương chịu thua, hắn không thể nào bỏ qua được, chuyện của vòng giải trí Đổng Học Bân bình thường cũng có nghe thấy, tương đối loạn, nhưng cho tới nay đều không có quan hệ trực tiếp với hắn, hắn cũng chưa từng thấy qua, nhưng ngày hôm nay chuyện này liên quan đến chị Ngu và hắn, Đổng Học Bân mới biết được vòng giải trí có rất nhiều hoạt động là quả thật tồn tại, hơn nữa tựa như còn đều là lộ liễu trắng trợn lẽ thẳng khí hùng, điều này làm cho Đổng Học Bân rất khó chịu, quy tắc ngầm như thế nào hắn mặc kệ, cũng không quản được, nhưng quy tắc ngầm cũng là quy tắc ngầm, là không thể lộ ra bên ngoài, mà hiện tại bị công ty bọn họ làm cho biến thành quy tắc bình thường, cái này có người khốn kiếp, mạnh mẽ thử diễn hôn với nữ đồng chí? Không đồng ý cũng muốn thử? Người ta không đồng ý bỏ đi còn đi bắt người? Thật là có chút vô pháp vô thiên! Đổng Học Bân không thể nào từ bỏ ý đồ được!

Tích tắc!

Tích tắc!

Lúc này ngoài đường, xe cảnh sát tới!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.