Quyền Tài

Chương 1001: Chương 1001: Cho Tiểu Đổng xử phạt?




Buổi sáng.

Khách sạn, phòng thương vụ.

Đổng Học Bân và Từ Yến cùng nhau vào phòng tắm, lúc đầu Đổng Học Bân là muốn cùng chị Từ tắm uyên ương, bất quá khi Đổng Học Bân xả nước vào bồn tắm lớn, Từ Yến thấy thế, liền đi tới chổ tắm vòi sen, bắt đầu tắm rửa, cũng không có tiến vào bồn tắm lớn, Đổng Học Bân ho khan một tiếng, khô cằn từ trong bồn tắm lớn chui ra, đi tới phạm vi tắm vòi sen.

Cùng nhau tắm?

Con chị phỏng chừng đã dậy, tắm rửa nhanh lên một chút.

Ặc, vậy hai ta cùng tắm tắm vòi sen?

Tùy tiện đi, tới, cho cậu một chỗ ngồi.

Ừ, bằng không tôi chà chà lưng cho ngài?

Ha ha, được đấy, cậu chà chà cho chị, chị cũng chà chà cho cậu.

Tuy rằng không hoàn toàn có nghĩa của uyên ương dục, nhưng cái tình huống này cũng không khác biệt lắm, Đổng Học Bân rất thỏa mãn, lại nói tiếp ngày hôm nay có thể ăn tươi chị Từ lúc cô ấy tỉnh táo, Đổng Học Bân cũng đã thoả mãn, sao còn có thể có hy vọng xa vời? Tại trước mặt Từ Yến, hắn cũng không dám được một tấc lại muốn tiến một thước, lấy sữa tắm cho chà chà nhiều lần trên làn da mịn màng hơn ba mươi tuổi của Từ Yến, chỉ chốc lát sau, hai bên trao đổi, Từ Yến cũng rất nhanh chà chà lưng cho Đổng Học Bân, rất chăm chú, bầu không khí cũng không tệ lắm.

Sau vài phút, hai người tắm rửa xong.

Từ Yến lau tóc, Đổng Học Bân cũng lau khô thân thể, nhìn vóc người đầy ắp của chị Từ, Đổng Học Bân không nhịn được ôm lấy cô ấy từ phía sau, chậm rãi hôn miệng cô ấy một ngụm.

Từ Yến nhìn hắn, cũng không từ chối.

Đổng Học Bân tiếp tục hôn, hôn vài cái.

Từ Yến cũng thoáng đáp lại một chút, lập tức vỗ vỗ cái mông hắn, Được rồi, mặc quần áo đi, đã tám giờ rưỡi rồi.

Ừm. Đổng Học Bân cả người thoải mái nói: Chị lau tóc đi, tôi đem quần áo cho chị.

Đem điện thoại giúp chị đến đây, con chị phỏng chừng gọi điện thoại tới, vừa rồi hình như nghe tiếng.

Tốt. Đổng Học Bân đi bên ngoài, từ trên giường đem đồ lót quần lót và vớ chân các loại của Từ Yến ôm lấy trong lòng, lúc cầm lấy điện thoại di động, quả nhiên bên trong có một cuộc gọi nhỡ, tên biểu hiện là của Siêu Siêu, ngay sau đó, điện thoại lại vang lên, Chị Từ!

Nghe thấy rồi, đưa cho chị.

Ừm, của Siêu Siêu.

Từ Yến lấy khăn tắm quấn lên người một chút, sau đó tiếp điện thoại nói: A lô, Siêu Siêu?

Mẹ, mẹ còn ngủ à? Gõ cửa phòng nửa ngày sao không người mở vậy?

Mẹ không ở trong phòng, đi ra ngoài có chút việc, như vậy đi, mấy đứa đã dậy? Vậy đi tầng hai khách sạn ăn sáng đi, mẹ một hồi đi vào trong đó tìm bọn con.

Ừ, vậy được rồi, chú Đổng tỉnh chưa?

Từ Yến nhìn Đổng Học Bân bên cạnh, Mẹ cũng không biết, mẹ gọi điện thoại cho.

Cúp điện thoại, Từ Yến nói với Đổng Học Bân: Bọn nhỏ đi ăn điểm tâm, tôi một hồi cũng đi qua, cơm nước xong thì dẫn bọn nhỏ quay về thành phố Phần Châu, cậu có đi ăn không?

Đổng Học Bân ặc một tiếng, Ngài đều nói như vậy, vậy tôi sẽ không đi.

Từ Yến cười nói: Chị nói cái gì? Tên nhóc cậu cũng quá nhạy cảm?

Đổng Học Bân nói: Không có việc gì, ngài và Siêu Siêu trở về đi, tôi sẽ không đưa các người, bên này nhiệm vụ cũng không khác biệt lắm, tôi một hồi cũng phải đi.

Vậy được rồi, cậu bận của cậu đi.

Chờ tôi trở lại thành phố sẽ gọi điện thoại lại cho ngài.

Hai người mặc quần áo thu dọn đồ, Từ Yến cầm đồ chuẩn bị đi, bất quá trước khi rời đi bảo Đổng Học Bân đi ra xem xung quanh trong hành lang có người hay không, Đổng Học Bân tự nhiên rõ ràng ý tứ này, nghĩa bất dung từ mở cửa ra thăm dò, thấy không người, mới vẫy tay với Từ Yến bên trong, chị Từ lúc này mới sửa sang lại quần áo bước nhanh đi ra, đi đến vị trí thang máy, trước khi quẹo vào còn quay đầu lại nhìn Đổng Học Bân liếc, cười cười với hắn, Đổng Học Bân cũng vội vàng chào hỏi, cúi chào cùng chị Từ.

Từ Yến vừa đi, Đổng Học Bân trở về phòng.

Vứt dép nằm lên giường, Đổng Học Bân tâm tình cực kỳ sung sướng, hồi tưởng lại tư vị trên người của Từ Yến vừa rồi, thật là có loại cảm giác tuyệt không thể tả.

Rốt cục chân chính ăn được chị Từ.

Hơn nữa chị Từ cũng không tức giận? Thật không sai!

Nắm lên chăn chị Từ vừa dọn, ngửi ngửi, rất thơm, Đổng Học Bân nghĩ mình có chút nghiện, chủ yếu vẫn là thân thể của Từ Yến quá mê người, ừm, cũng không phải nói tốt hơn so với Tuệ Lan và Huyên di, cũng là chị Từ rất phóng khoáng, loại cảm giác này Đổng Học Bân rất ít thể nghiệm qua.

Reng reng reng, reng reng reng.

Điện thoại vang lên, là ủy ban kỷ luật thành phố Chiêm phó bí thư gọi tới.

Đổng Học Bân lập tức ngồi dậy khỏi giường, cung kính tiếp, A lô, Chiêm bí thư.

Tiểu Đổng à. Chiêm Quế Bình thản nhiên nói: Tình huống của tổ tuần tra thế nào?

Đổng Học Bân nói: Cũng được, mấy ngày này tra ra không ít vấn đề, có vài cái không nghiêm trọng chúng tôi đều giao trách nhiệm cho phía dưới chỉnh đốn.

Chiêm Quế Bình ừm một cái, Khổ cực mọi người, một ít vấn đề các người báo tôi và Hạ bí thư Tiếu cục trưởng bọn họ cũng thấy được, duy nhất có một vấn đề cũng là của phó cục trưởng cục du ngoạn huyện Mã Dương Lưu Hải Tân, Tiểu Đổng à, tôi hiện tại không phải lấy thân phận của một phó bí thư ủy ban kỷ luật nói với cậu, mà là dùng thân phận người bạn cũ của cậu muốn bàn chuyện với cậu, chuyện này cậu có phải là không xử lý tốt? Nghe nói Lưu Hải Tân bị đánh? Cậu còn xông vào quân khu?

Đổng Học Bân biết Chiêm Quế Bình sẽ nhắc đến chuyện này, lập tức nói: Tôi cũng không có xông vào quân khu à Chiêm bí thư, chủ yếu bên trong có một người bạn của tôi, loại sự tình này cũng có thể do bộ phận công an giải quyết, quân khu bọn họ bắt người là chuyện gì xảy ra? Cho nên tôi mới đi.

Chiêm Quế Bình thở dài nói: Nói là nói như vậy, bất quá bên kia quân khu cũng có lý để nói, nói bọn họ tự tiện xông vào vùng cấm quân sự, Lưu Quốc Vĩ Lưu tư lệnh vừa rồi tại cuộc họp thường uỷ đã đưa ra bất mãn đối với cậu, nói cậu can thiệp quân khu địa phương chấp hành nhiệm vụ, ý kiến rất lớn.

Đổng Học Bân nhíu mày nói: Cuộc họp thường uỷ?

Đúng vậy, hội nghị thường ủy mở rộng, tôi cũng mới đi họp ra.

Vậy đây là cho tôi xử phạt?

Cái này không nhất định, chủ yếu là chuyện tình còn chưa có điều tra rõ, bất quá, tôi nghĩ cậu tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý bị xử phạt cảnh cáo trong đảng đi.

Chiêm bí thư, dù sao tôi cũng không thẹn với lương tâm.

Tôi cũng biết chuyện này vấn đề chủ yếu không phải ở cậu, bất quá Lưu Quốc Vĩ tư lệnh bình thường là rất ít tham gia cuộc họp thường uỷ của thị ủy, ngày hôm nay ông ta tới, còn vỗ bàn nổi nóng, cái ảnh hưởng của vấn đề này thành phố không thể không lo lắng, bởi vì liên lụy đến cậu, Tạ thị trưởng cũng không được nói giúp cậu, cũng may Chung thị trưởng giúp cậu đè ép một chút, vấn đề mới không có mở rộng thêm một bước, nhưng nếu như tra xuống phía dưới, một cái xử phạt tôi phỏng chừng là tránh không được, tôi gọi cú điện thoại này cũng là muốn cho cậu có chuẩn bị, đừng đến lúc đó bị đánh một cái trở tay không kịp.

Tôi đã biết, cảm ơn ngài Chiêm bí thư.

Dù sao gần đây cậu phải chú ý một chút.

Cúp điện thoại, Đổng Học Bân sắc mặt hơi trầm xuống.

Tuệ Lan nói rất đúng, Lưu Quốc Vĩ quả nhiên là muốn động mình! Cho dù không động được cũng muốn cho mình một xử phạt? Chèn ép mình một chút?

Ông nghĩ thật là đẹp!

Cho Đổng Học Bân tôi xử phạt là dễ dàng như vậy sao? ?

Các người tự ý bắt người đánh người! Đối với mấy đứa học sinh cũng không buông tha! Cuối cùng còn đem thù ghi lên đầu của tôi? Mẹ kiếp! Các người còn muốn mặt không? Đổng Học Bân trong lòng cũng mất đi cuối cùng một tia kiên trì đối với hai cha con Lưu Hải Tân và Lưu Quốc Vĩ, người như thế chỉ làm Đổng Học Bân cảm giác kinh tởm!

Mười phút sau.

Cánh cửa bị người gõ xao.

Đổng Học Bân mở cửa, La Hải Đình và Chu Trúc Phí Phàm bọn họ đều ở bên ngoài.

La Hải Đình thoáng có chút lo lắng nói: Chủ nhiệm, tôi nghe nói thành phố muốn điều tra ngài?

Đi vào rồi nói. Đổng Học Bân nghiêng người để cho bọn họ vào, Các người cũng đều nghe nói?

La Hải Đình ừ một tiếng, trong giọng nói mang theo chút tức giận, Tôi nghĩ thành phố điều tra có phải là quá mù quáng? Chúng ta xuống tới tuần tra chính là vì tra vấn đề, sao bởi vì điều tra con trai của lãnh đạo thành phố thì cho xử phạt? Cái này gọi là chuyện gì? Nếu mà như vậy thì thẳng thắn đừng tuần tra, tất cả mọi người về nhà cho rồi! Khiến cho hiện tại ai còn dám nói thật? Rất quá đáng!

Chu Trúc cũng nói: Đúng vậy, không phải phải đi quân khu đòi người sao? Dựa vào cái gì mà điều tra ngài? Tôi thấy cũng là Lưu tư lệnh quan báo tư thù! Cố ý!

Các nàng nói như vậy, khiến cho Đổng Học Bân trong lòng ấm áp.

Bất quá lần này làm lãnh đạo mang đội, Đổng Học Bân vẫn là nói: Lời này các người nói với tôi một chút cũng được, nhưng ở bên ngoài không nên nói lung tung, có người muốn tra tôi, vậy để cho bọn họ tra đi, chúng ta cần làm gì thì làm, đem công tác tuần tra lần này làm tốt mới là then chốt nhất.

Phí Phàm nói: Nhưng...

Được rồi. Đổng Học Bân khoát khoát tay, Nhiều chuyện quá, các người trước đây vẫn đều công tác tại ủy ban kỷ luật sao? Mấy năm nay tôi bị ủy ban kỷ luật tra qua bao nhiêu lần? Bị lãnh đạo tra qua bao nhiêu lần? Các người hẳn là rõ ràng nhất, không có việc gì, tôi cũng sớm thành thói quen. Đổng Học Bân lời này nói rất đúng, hắn hầu như là cứ cách năm ba ngày là bị người ta tra một lần, bị lãnh đạo phê bình, nhưng cuối cùng? Đổng Học Bân hiện tại không phải êm đẹp đứng ở chỗ này sao?

Nghe vậy, mọi người vừa nghĩ cũng đúng, Đổng chủ nhiệm tuy rằng làm việc rất kích động, luôn luôn đắc tội với người luôn luôn gây chuyện thị phi, nhưng tính ra, khi hắn tiến vào thể chế tới nay thật đúng là không ai cho xử phạt cái gì, cho dù lúc trước là ai cho, sau đó cũng bị cấp trên hủy bỏ, cái này đã nói rõ vấn đề.

Đổng Học Bân nhìn nhìn bọn họ, nói: Cảm ơn mọi người quan tâm, đều đi làm đi, các người hôm nay đi một vòng huyện Mã Dương, kiểm tra vấn đề của Lưu Hải Tân, có tình huống tùy thời báo cho tôi, sau đó nghe chỉ thị của Liêu chủ nhiệm, tôi sẽ không ở bên này tọa trấn, tôi phải đi huyện Đại Phong nhìn một cái, chổ đó là nơi kế tiếp chúng ta phải đi tuần tra, các người ngày mai đi qua.

Tốt lắm.

Chúng tôi đã biết.

Đổng Học Bân gật đầu, mới để cho bọn họ đi.

Đổng Học Bân hiện tại cần phải làm là phải nghĩ một chiêu, vừa có thể gạt bỏ cái xử phạt khó hiểu này, vừa có thể đem hai cha con Lưu Quốc Vĩ Lưu Hải Tân thu thập một lần!

Đánh con trai của chị Từ, bây giờ còn muốn thu thập tôi cho tôi xử phạt?

Làm gì có đơn giản như vậy! !

...

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.