Buổi sáng.
Chín giờ hơn.
Trong Tứ Hợp viện.
Đổng Học Bân bận trước bận sau, vừa mua thịt cá vừa mua mạt trượt, chờ làm xong những cái này, đã là một thân đầy mồ hôi. Nếu như một đám nhỏ tới, Đổng Học Bân cũng không đến mức như vậy, chịu đựng được thì chịu, không được thì để cho bọn nhỏ làm, nhưng mẹ vợ và thím lớn thím hai muốn tới, Đổng Học Bân tự nhiên không dám chậm trễ, khẳng định phải làm cho thỏa đáng nhất, hắn vẫn là một người trọng mặt mũi, cũng tương đối theo cấp bậc lễ nghĩa, nhất là đối với trưởng bối, không thể để cho người ta nói mình.
Đồ mua xong.
Mọi việc đều không khác biệt lắm.
Đổng Học Bân nhìn thời gian, tính toán thời gian từ biệt thự của mẹ vợ tới đây, nếu không kẹt xe thì cũng sắp tời rồi, hắn ra ngoài cửa sân ngồi xuống.
Ồ, Tiểu Đổng. Từ đại tỷ vừa lúc đi ra.
Đổng Học Bân cười hô: Từ đại tỷ, đi mua đồ ăn?
Từ đại tỷ gật đầu một cái, Đúng vậy, thừa dịp chợ sáng chưa dẹp, cậu đây là?
Đổng Học Bân nói: Mẹ vợ tôi muốn tới, tôi ở bên ngoài chờ một chút.
Từ đại tỷ ý vị thâm trường nở nụ cười một chút, Mẹ vợ à, hẳn là phải chờ. Bỗng nhiên nhớ tới một việc, chỉ chỉ đầu kia, Được rồi, Land Rover trong ngõ là của cậu?
Đổng Học Bân vừa nhìn, gật đầu, Đúng vậy.
Từ đại tỷ lấy làm kỳ, Tôi không hiểu, bất quá tôi nghe nói đó là xe tốt, vài triệu lận, Xiali của cậu đâu? Sao không lái?
Đổng Học Bân phủi phủi tay, Đụng hư rồi, nên đổi xe khác.
Từ đại tỷ cười nói: Lần sau có cơ hội cho chị ngồi Land Rover với.
Không thành vấn đề, tôi mấy ngày này đều nghỉ ngơi. Chị muốn đem chìa khoá lấy đi đều được. Đổng Học Bân đáp ứng rất nhanh, hắn đối với người đều là như thế này.
Năm phút đồng hồ. . .
Mười phút. . .
Hai mươi phút. . .
Một chiếc Audi a8 bỗng nhiên chậm rãi tiến vào trong ngõ.
Đổng Học Bân sáng mắt, liếc mắt thì nhìn thấy bảng số xe, lập tức đứng dậy ra đón.
Xe ngừng, cửa xe mở ra, Hàn Tinh và Hạ Diễm Trân Từ Lệ Phân đều lần lượt từ trên xe bước xuống.
Mẹ, thím lớn, thím hai, mọi người tới? Đổng Học Bân vừa nhìn mọi người còn cầm đồ, không khỏi đi nhanh vài bước tiếp nhận.Ồ. Sao còn mang đồ, xách cho nặng tay, nhanh cho con cầm.
Hạ Diễm Trân cười nói: Con thăng quan dọn nhà, mọi người lần đầu tiên tới. Thế nào cũng phải có ý tứ chút.
Đổng Học Bân vung tay lên.Thăng quan cái gì. Cũng là đổi một chổ mà thôi, coi thím với thím hai khách khí kìa, thật ra nói trở về. Nhà con không phải là của chúng ta, ngài muốn ở lúc nào, trực tiếp đến đây là được, con còn có nhà ở mà, dọn lại là được, không có gì ngài cứ đến nhà con ở, đều là người nhà.
Hạ Diễm Trân cười ôn nhu, Coi Tiểu Bân có thể nói này, lúc thím cần Tứ Hợp viện của con chiêu đãi đồng sự, con dọn nhà ra cho thím nha.
Đổng Học Bân nói: Ngài đây là chế giễu con rồi, cái này còn cần hỏi sao, ngài nói một câu, không chỉ dọn ra, rượu trà thuốc lá con đều chuẩn bị cho tốt.
Từ Lệ Phân cũng cười, Nhà chúng ta, cũng là Tiểu Bân hiểu chuyện, Tuệ Lan và Tiểu Nhiên tiểu Hạo cũng không được.
Đúng vậy. Hạ Diễm Trân nhìn về phía Hàn Tinh đang mỉm cười, Em đều hâm mộ chị, có một người con rể như Tiểu Bân thì thật tốt.
Hàn Tinh vui vẻ, liếc nhìn nàng một cái, Diễm Trân, em đừng nói càn nói bậy, khiến cho đứa nhỏ chê cười, Tôn Khải cũng không sai, một tiểu tử thật tốt.
Hạ Diễm Trân cười nói: Tiểu Khải người là rất tốt, cũng là bản lĩnh kém một chút.
Hàn Tinh không đồng ý, chỉ chỉ Đổng Học Bân nói: Thôi đi, bản lĩnh lớn có tác dụng gì? Nhìn tên nhóc này đi, vừa bị đơn vị cho lệnh cưỡng chế về nhà kiểm điểm, cho một xử phạt, đều ở nhà một tuần lễ, cho tới bây giờ cũng không khiến cho chị bớt lo, cứ gây họa cho chị, đây là bản lĩnh lớn.
Đổng Học Bân rất xấu hổ, vội ngắt lời nói: Mau mời vào mau mời vào, mọi người vào trong.
Hàn Tinh vỗ cái ót hắn một chút, cũng không phê bình hắn, cùng Hạ Diễm Trân Từ Lệ Phân đi vào Tứ Hợp viện, quẹo một cái, đi tới trong sân.
Ồ, lớn như vậy?
Sân rộng như vậy?
Nhà ở cũng thế, thật không tồi.
Hàn Tinh ba người vừa nhìn, đều là liên tục gật đầu, hình dạng rất thích.
Để cho mọi người nhìn, Đổng Học Bân đi vào trong phòng pha trà, mang từng ly đi ra, cuối cùng còn đem mạt trượt dọn lên trên bàn, trải ra.
Mọi người uống nước. Đổng Học Bân hô.
Hàn Tinh nói: Không uống, không khát.
Từ Lệ Phân cười cười, Đánh bài đi?
Được, vừa đánh vừa trò chuyện đi. Hạ Diễm Trân nói.
Bốn người đều ngồi ở trước bàn, xào bài, bắt bài, mấy người bắt đầu chơi mạt trượt.
Đổng Học Bân thì lại rất quan tâm chuyện của đơn vị, sau khi bốc bài, ngẩng đầu hỏi: Mẹ, đơn vị của con rốt cuộc là tình huống gì? Thật sự muốn điều động phòng ban?
Hàn Tinh hơi ừm một cái, bắt bài nhìn, vô dụng, lại đánh ra, mới nói: Xác định rồi, ngày hôm qua ba con đi họp, chuyện này đã thông qua.
Đổng Học Bân chớp mắt, Vậy mấy phòng ban muốn động?
Hàn Tinh nói: Lần này thay đổi khá lớn, cũng là một lần điều chỉnh cơ cấu động tĩnh lớn nhất trong ủy ban kỷ luật mấy năm nay, người của các phương diện đều rất quan tâm, cho nên cấp trên cũng rất cẩn thận, hiện tại chỉ là đem đề án xác định, cụ thể thực thi, còn có một tháng nữa, thời gian còn chưa có xác định, chủ yếu cũng là tám phòng giám sát, lần này cơ cấu cải cách, phòng giám sát phụ trách điều tra vụ án cụ thể từ tám tăng lên mười, tăng mạnh lực lượng phản hủ, đồng thời, tổ kiến phòng giám sát tác phong đảng chính, phòng giám sát chấp pháp và hiệu năng, tăng mạnh đối với cải tiến tác phong làm việc, đề cao độ mạnh giám sát hiệu năng hành chính.
Đổng Học Bân nói: Giống như cơ cấu thêm mấy cái?
Không nhiều, còn có xác nhập. Hàn Tinh nói: Phòng tác phong đảng phòng xây dựng chính trị với phòng tranh chấp xác nhập, thành lập phòng giám sát tác phong đảng, phòng giám sát chấp pháp và tích hiệu quản lý xác nhập chấp pháp và hiệu năng, tăng giảm tương đối, cơ cấu chính trong ủy ban kỷ luật vẫn là hai mươi bảy phòng.
Đổng Học Bân suy nghĩ một chút, Tám phòng giám sát biến thành mười phòng, thêm hai phòng giám sát phân công làm sao bây giờ? Quản lý tỉnh nào?
Hàn Tinh nói: Trên cơ bản không quan hệ với phòng của con, phòng năm vốn dĩ phụ trách điều tra tây nam, tây bắc bị phân ra, sau này chỉ phụ trách một tỉnh khu tây nam, còn phòng thứ chín mới thành lập sẽ phụ trách khu tây bắc. Đồng dạng, phòng thứ sáu sau này chỉ phụ trách kinh, tân, ký, tấn bốn tỉnh thành; còn ba tỉnh Đông Bắc gồm khu tự trị Mông Cổ sẽ do phòng mười mới thiết lập gánh chịu, nói cách khác phòng năm và phòng sáu bị chia ra một ít, phòng giám sát thứ tám không có biến hóa gì, bất quá làm cho người ta ồn ào là, hai phòng giám sát mới thành lập, khẳng định muốn điều một ít nhân viên, chức vụ lãnh đạo cũng phải có người bổ khuyết, cho nên cũng không thể nói là toàn bộ ý nghĩa không quan hệ với bên con, phỏng chừng từng phòng giám sát đều phải đi một ít người.