Ngày hôm sau.
Sáng sớm.
Đổng Học Bân xoa huyệt Thái Dương từ trong chăn chui ra, đầu rất đau tiến vào phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt, sau đó nhìn thời gian, cũng không kịp ở nhà ăn điểm tâm, cầm đò đi xuống lầu, tài xế tiểu Vương đã ở dưới lầu chờ hắn, Đổng Học Bân lên xe sau khi lên dựa vào ghế gục đầu xuống, tuy rằng chỉ năm mười phút lộ trình, nhưng trên đường đến đơn vị Đổng Học Bân vẫn dành thời gian ngủ vài phút nghỉ ngơi một chút.
Không có biện pháp, đêm qua mọi người cũng uống rất cao hứng, uống tới khuya, Đổng Học Bân tự nhiên uống vào bụng không ít, ngày hôm nay đi làm, thật có chút không thể chịu được, bất quá, Đổng Học Bân trong lòng vẫn là rất khoái trá, đau đầu không quan hệ, then chốt là hắn cùng mấy người thường ủy huyện ủy phe mình giao lưu rất thuận lợi, đây là thu hoạch lớn nhất, mới đến, Đổng Học Bân cần nhất cũng là loại ủng hộ này, như vậy hắn mới có thể chân chính đi từng bước đem huyện Tiêu Lân nắm giữ dưới quan niệm chấp chính của mình, mới có thể thể hiện giá trị của một người bí thư huyện uỷ, bằng không cái ủng hộ gì đều không có trợ lực gì cũng không có, Đổng Học Bân một người bí thư trên danh nghĩa còn người đứng đầu cái rắm, mà hiện tại rất rõ ràng, Đổng Học Bân đã thành công đi ra bước đầu tiên cũng là bước then chốt nhất.
Sau một lúc lâu.
Đại viện huyện uỷ.
Thời gian cũng là lúc đi làm, tiểu Vương lái xe tử dừng ở dưới tòa nhà có phòng làm việc huyện ủy, lúc này mới kêu Đổng Học Bân đang ngủ say một tiếng, Bí thư, bí thư.
Đổng Học Bân mơ hồ mở mắt, Ừm?
Đã tới. Tiểu Vương cười khổ nói.
Đổng Học Bân nghiêng đầu nhìn, mới xoa mặt tỉnh táo một chút.Được. Nói xong, Đổng Học Bân cầm cặp của mình xuống xe đi ra ngoài.
Bí thư.
Đổng bí thư.
Ngài buổi sáng tốt lành.
Người xung quanh gặp phải hắn đều cung kính chào hỏi.
Đổng Học Bân thu lại vẻ buồn ngủ, cũng cười bắt chuyện một tiếng với bọn họ, rồi quay về phòng làm việc của mình, trong phòng không chỉ có Tô Nham đang ở đây thay Đổng Học Bân chỉnh lý văn kiện, Mạnh Hàn Mai đã đến, đang ngồi uống trà trên sô pha tiếp khách, trò chuyện câu được câu không với Tô Nham.
Bí thư, ngài đã tới? Cánh cửa vang một tiếng, Tô Nham quay đầu.
Đổng Học Bân nở nụ cười một chút.Buổi sáng tốt lành. Mạnh chủ nhiệm cũng tới? Có việc sao?
Mạnh Hàn Mai cười dài đứng lên, nói: Có một chút.
Đi. Đổng Học Bân chỉ chỉ gian trong, Vậy vào trong phòng nói. Quay đầu nói với Tô Nham: Tiểu Tô, kiếm giúp tôi một phần điểm tâm. Dậy trễ. Còn chưa có ăn. Tùy tiện cái gì đều được, bánh mì trứng gà, tôi ăn một chút là đủ rồi. Nếu không đến trưa sẽ không có tinh thần, ha ha.
Tô Nham gật đầu một cái, Tốt, lập tức đưa tới.
Đổng Học Bân nói: Không vội, phiền phức cậu.
Mạnh Hàn Mai đã ở bên trong chờ, Đổng Học Bân mới chậm rãi tiến vào, bởi vì Mạnh đại tỷ là nữ đồng chí, Đổng Học Bân cũng không đóng cánh cửa. Thần sắc của hắn ngày hôm nay vẫn là rất thản nhiên dễ dàng, thật ra nếu như đổi một người bí thư huyện uỷ khác tới tiền nhiệm, vài ngày đầu khẳng định không có nhàn nhã như Đổng Học Bân, nhưng Đổng Học Bân ngày đầu tiên đi làm thì đem mâu thuẫn có thể xử lý đều xử lý, đem người có thể mượn hơi đều mượn hơi, còn có biểu hiện rất lớn trên công tác, cái bắt đầu này không giống với người khác, cho nên bớt cho Đổng Học Bân rất nhiều chuyện, hắn tự nhiên dễ dàng, có thể tùy ý dựa theo bước đi của mình khai triển công tác, nếu mâu thuẫn nội bộ không có giải quyết, hắn thật đúng là không có cách nào bớt lo.
Trong phòng.
Ngài còn chưa có ăn? Sớm biết vậy tôi mang đến cho ngài một ít. Mạnh Hàn Mai cũng không khách khí, Đổng Học Bân sau khi tiến vào cô ấy trực tiếp ngồi xuống.
Đổng Học Bân ngồi ở sau bàn làm việc của mình, Không có việc gì, cũng là hôm qua uống hơi trễ, sáng sớm không dậy nổi, các người, thật sự là một người có thể uống hơn so với một người, tôi lần tới cũng không uống rượu với các người.
Mạnh Hàn Mai cười nói: Nào có, ngài tửu lượng mới tốt, ngày hôm qua là ngài uống nhiều nhất.
Đổng Học Bân xoa xoa mi tâm, Cho nên hôm nay đau đầu, ha ha, được rồi, chuyện gì?
Mạnh Hàn Mai thoáng dừng một túc, mới nói đến chính sự, Đại khái có ba sự kiện, đứa nhỏ ngày hôm qua cũng đã về thành phố, những đứa được đưa đến bệnh viện cũng không có chuyện tình, đều rất tốt, có vài đứa đã được phụ huynh đón về từ bệnh viện, ừm, sau đó là Trương Đông Phương Trương huyện trưởng, ông ta buổi chiều ngày hôm qua đi bệnh viện rồi không ra, thân thể có chút không khỏe, cũng cảm mạo phát sốt, nói ở bệnh viện thêm một ngày truyền dịch, xin nghỉ một ngày, cho nên có vài công tác cũng đang được giao tiếp đến đây, cũng là chuyện của đại viện huyện ủy mới.
Đổng Học Bân hỏi: Xây xong rồi?
Đều không khác biệt lắm, còn thiếu nghiệm thu. Mạnh Hàn Mai lấy ra một túi giấy đưa cho hắn, Tư liệu văn kiện đều ở chỗ này, cái này vốn là do bí thư Lý phụ trách, cũng là công trình của huyện ủy, bí thư Lý điều nhiệm, thì giao cho Trương huyện trưởng phụ trách, hiện tại ngài đã tới, cái này tự nhiên phải trả lại trên tay của ngài, đại viện huyện ủy mới cách bên này không gần, nhưng cũng không phải rất xa, ngài rảnh rỗi có thể thị sát một chút.
Đổng Học Bân đem đến đây lật lật, đều là một ít bản vẽ các loại, hắn cũng xem không hiểu, Được, tôi đã biết, rảnh rỗi tôi sẽ đi một chuyến.
Còn nói một ít cái khác chuyện trên công tác, Mạnh Hàn Mai mới đứng dậy cáo từ.
Lúc này, Tô Nham cũng cầm điểm tâm trở về, sau khi gặp thoáng qua gật đầu với Mạnh Hàn Mai đem bữa sáng đưa đến trên bàn của Đổng bí thư, Ngài xem cái này được không?
Đổng Học Bân vừa nhìn, Đi ra ngoài mua à?
Ừm, mua bên ngoài. Tô Nham nói.
Đổng Học Bân ài một tiếng nói: Đơn giản một chút là được, cậu cái này còn không ít mua, ăn chưa? Chưa ăn ngồi xuống hai ta cùng nhau ăn, vừa lúc có chút việc.
Tô Nham chớp mắt mấy cái, ngồi xuống, Ngài nói?
Đổng Học Bân ăn một miếng bánh bao, nuốt xuống, nói: Chổ của đại viện huyện ủy mới cậu biết chứ?
Biết, lúc trước đi qua hai lần, bất quá khi đó còn chưa có xây xong, sau đó cũng không đi qua, nhưng chỗ vẫn biết. Tô Nham đáp.
Đổng Học Bân khẽ gật đầu, Một hồi cậu nói với tài xế tiểu Vương, cho anh ấy chuẩn bị xe, chờ tôi ăn xong điểm tâm chúng ta đi qua xem. Nói xong hơi ngừng lại, Được rồi, nhớ kỹ đừng nói cùng người khác, chỉ hai chúng ta đi, cũng không cần liên hệ phòng ban tương quan và bất luận kẻ nào.
Tô Nham ặc một tiếng, Rõ ràng.
Đổng Học Bân ừm một cái, tiếp tục ăn điểm tâm.
Tô Nham đi gọi điện thoại cho tài xế tiểu Vương.
. . .
Chưa tới mười giờ.
Đổng Học Bân đi xuống lầu, Tô Nham sau khi mở cửa xe cho hắn cũng đi theo, xe một đường hướng đi ra.
Lần này sở dĩ muốn làm một lần đột nhiên tập kích, không phải Đổng Học Bân cố ý muốn bới lông tìm vết, mà là kinh nghiệm công tác trước đây của hắn nói cho hắn, phàm là loại công trình này bên trong đều hoặc nhiều hoặc ít có một chút vấn đề, Đổng Học Bân còn chưa có nhìn thấu bên này, cũng không muốn chào hỏi cùng bất luận kẻ nào, hắn chỉ tin tưởng hai mắt của mình, chỉ tin tưởng phán đoán của mình, cái công trình này không thể công trình đơn giản như vậy, cũng không phải việc nhỏ, thậm chí liên quan đến chính trị, hắn đương nhiên phải quan tâm, vì vậy muốn Cải trang vi hành trước một chút, nhìn tình huống cụ thể một cái, nếu như công trình qua loa, chất lượng miễn cưỡng qua cửa, vậy Đổng Học Bân cũng mở một con mắt nhắm một con mắt, sẽ không nói cái gì, mà nếu quả cái công trình này thật sự tồn tại ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu nghiêm trọng, ảnh hưởng tới an toàn, vậy Đổng Học Bân sẽ không thể mặc kệ, cho dù là liên quan đến tới lãnh đạo phe phái của mình, Đổng Học Bân cũng phải đem chuyện này tính toán cho bọn họ, hắn làm việc vẫn là một ngựa đổi một ngựa, bởi vì Đổng Học Bân trước đây cũng ăn không ít những cái này, hắn hận nhất cũng là ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu ăn, đây là đem an toàn sinh mạng của người dân quần chúng và cơ quan nhân viên công vụ ra giỡn, hắn không nhịn được cái này! Cho nên Đổng Học Bân ngay cả Mạnh Hàn Mai cũng không có nói, chỉ mang theo Tô Nham một người tới, chính là sợ bên trong tồn tại vấn đề thi công.
Tiểu Vương, còn chưa tới?
Bí thư, ở phía trước, lập tức tới.
Tốt, sắp đến thì dừng một chút, không nên đem xe đi vào, một hồi ngừng xe tôi cùng tiểu Tô xuống, anh ở xa chờ chúng tôi.
Tốt bí thư.
Tiểu Vương rõ ràng ý tứ của Đổng Học Bân, cũng là không muốn xe của huyện ủy bị người khác thấy, nếu không chỉ cần là người có chút ánh mắt vừa nhìn bảng số xe là biết ngồi trong xe chính là ai, vì vậy tiểu Vương sau khi đi qua cũng tìm một chổ tương đối bí mật đem xe dừng lại, bên này đã có thể thấy chổ thi công đầu kia, nhưng người lại nhìn không thấy bọn họ, vị trí rất thích hợp.
Đổng Học Bân xuống xe, nhìn chỗ đó.
Tô Nham cũng xuống, chỉ vào đầu kia nói: Cũng là bên kia, nghe nói đã xây xong rồi, quy hoạch trước đây là dự tính mấy ngày nay tìm xe vận chuyển, từng chút từng chút đem đồ và văn kiện công tác đều chuyển đến bên này, sau này đại viện huyện uỷ cũ cũng không cần.
Đổng Học Bân thấy không rõ, Được, đi qua nhìn nhìn.
Tô Nham bước nhanh đi theo phía sau Đổng Học Bân, giới thiệu cho hắn.
Cái địa phương này cách đại viện huyện uỷ cũ không gần, lái xe đều phải đi hai mươi phút, xung quanh hiển nhiên cũng là một chổ khai phá còn không tính là hoàn thiện, phương tiện có tính cực hạn nhất định, nhìn qua tương đối trống trải, bất quá cũng không có biện pháp, hiện tại giá nhà cao như vậy, giá đất cũng quý như vậy, có thể tìm được một miếng đất xây một đại viện huyện ủy mới như thế đã là không tồi, rất nhiều huyện còn không có điều kiện này.
Xung quanh không có người.
Dân chúng cơ bản một người đều nhìn không thấy, chỉ là rải rác có mấy người công nhân đi ngang qua, cũng không có nhìn Đổng Học Bân bọn họ một chút, căn bản không nhận ra.
Tới.
Cửa chính ngay tại trước mắt.
Đổng Học Bân định thần xuyên qua cửa lớn nhìn vào trong, lúc đầu hắn còn muốn lén tìm kiếm bên này có tình huống ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu hay không, bởi vì chờ mọi người sau khi dọn qua xong, khi đó cũng không nhìn ra cái gì, thế nhưng lúc này vừa nhìn, Đổng Học Bân liền sửng sốt, sau đó đứng ở nơi đó ngây người hơn nửa ngày, Tô Nham bên cạnh cũng giật mình, trong lúc nhất thời cũng không có phản ứng. Cảnh tượng trước mắt thật sự không như hình ảnh trong dự đoán của Đổng Học Bân, hoặc nói là. . . Kém con mẹ nó quá lớn!
Đây là đại viện huyện ủy mới? ?
Con mẹ nó! Cái này mẹ nó cũng quá xa hoa rồi? ?