Buổi chiều.
Thọ yến kết thúc.
Dưới bầu không khí náo nhiệt, mọi người đều cáo từ rời đi, Đổng Học Bân cũng đi, theo Lịch Phong và mấy người cán bộ của huyện Đại Phong đi ra tiệm ăn.
Học Bân, cậu được chứ? Lịch Phong lo lắng.
Không có việc gì, chuyện nhỏ. Đổng Học Bân cười nói.
Lịch Phong nhìn hắn đi tới bãi đỗ xe, nhanh chóng ngăn cản một chút, Nếu không tôi đưa cậu về khách sạn?
Đổng Học Bân khoát khoát tay, Thật sự không có chuyện gì, ông xem tôi giống như uống say sao? Các người quay về đi.
Lịch Phong bất đắc dĩ nói: Vậy. . . được rồi, nếu cần thuốc giã rượu gì, cậu gọi điện thoại cho tôi là được, ài, ngày hôm nay kiến thức tửu lượng của cậu, sau này tôi cũng không dám uống rượu với cậu. Lịch Phong cũng nhìn ra Đổng Học Bân là thật không có say, cho nên mới dám để cho hắn lái xe, đối với cái tửu lượng một hơi thở bảy tám cân của Đổng Học Bân, ông và mấy người cán bộ của huyện Đại Phong đều là thật tâm bội phục, thật chưa thấy qua ai có thể uống như thế.
Đi.
Vậy cậu đi đường cẩn thận một chút.
Không thành vấn đề, yên tâm đi.
Được rồi, tôi đã an bài khách sạn cho các người.
Nhà khách huyện ủy phải không? Được, tôi đã biết.
Lên xe, Đổng Học Bân vững vàng chạy ra bãi đỗ xe, một đường đi xa.
Bởi vì chuyện vừa rồi xảy ra trên yến hội, ngoại trừ Lịch Phong bọn họ, còn có rất nhiều mọi người nhìn theo Đổng Học Bân rời đi, mãi đến khi xe đi mới thu hồi ánh mắt.
Lịch Phong nghiêng đầu nói với một người cán bộ: Thông báo một tiếng, người của tổ tuần tra đã tới, ngày hôm nay bắt đầu chỉnh đốn, đừng làm ra mắc lỗi.
Vâng, tôi đi ngay.
Trải qua chuyện ngày hôm nay, Lịch Phong cảm giác quan hệ của mình và Đổng Học Bân rõ ràng cải thiện rất nhiều, lúc này tuần tra phỏng chừng cũng không xảy ra cái đại sự gì. Trong lòng ông cũng buông xuống tâm sự, âm thầm may mắn mình lúc ở tại cửa đã lựa chọn chính xác. Nếu như ông theo Lưu Quốc Vĩ Lưu Hải Tân bọn họ cùng nhau tiến vào. Không chỉ sẽ đắc tội ôn thần, bây giờ xem ra, còn có thể đắc tội Hùng phó tư lệnh! Đây là quan trường, nhìn qua một người tựa như không có lựa chọn gì, lại rất có thể quyết định rất nhiều chuyện phát triển!
Bên kia.
Hùng Lịch Bình cũng lên xe, thọ yến kết thúc. Ông cũng muốn chạy trở về.
Hùng Phi và người thiếu phụ kia vừa nhìn, cũng theo cha lên chiếc xe này.
Lên xe, Hùng Phi hỏi ra nghi hoặc trong lòng: “Đổng Học Bân là ai?
Hùng Lịch Bình nhìn hắn, nói: Vợ hắn là Tạ Tuệ Lan, trước đây ba không nói qua với hai đứa?
Ba nói với bọn con chuyện gì chứ. Hùng Phi cười khổ một tiếng, Tạ Tuệ Lan, tên này con nghe cũng quen tai, nhưng không có ấn tượng gì.
Hùng Lịch Bình nhíu mày nói: Không phải ba không nói với các con, là tôi nói cái gì các con cũng nghe không vào. Tạ Tuệ Lan không biết, Tạ gia biết không?
Tạ gia? Hùng Phi kinh ngạc.
Người thiếu phụ cũng sửng sờ. Người của Tạ gia?
Hùng Lịch Bình nói: Tuệ Lan là cháu gái đích tôn của Tạ gia, cha cô ấy là Tạ bí thư của kinh thành.
Hùng phi a một tiếng, Cháu gái đích tôn Tạ gia nhậm chức ngay tại thành phố Phần Châu? Sao chưa từng nghe nói qua?
Đó là người ta điệu thấp, không muốn phô trương, đương nhiên bên trong cũng có một chút nguyên nhân chính trị khác, hiện tại nói các con cũng không hiểu. Hùng Lịch Bình thở dài, Nhìn Tạ Tuệ Lan và Tiểu Đổng người ta, tuổi của Tuệ Lan không khác biệt với các con lắm, đã đề phó phòng, còn là thường ủy thị ủy, Tiểu Đổng càng khó lường, nhỏ hơn năm sáu tuổi so với các con, nhưng con xem người ta, cán bộ cấp phó xử của ủy ban kỷ luật, đây là cái khái niệm gì?
Thiếu phụ có chút không phục nói: Gia thế người ta như thế, thăng chức đương nhiên nhanh.
Hùng phi cũng trêu ghẹo nói: Ba, nếu như ba tăng thêm một cấp, con và chị thăng cũng nhanh.
Nhưng Hùng Lịch Bình không có tâm tình nói giỡn, nhìn nhìn bọn họ lắc đầu, Hai đứa thì biết cái gì, Tuệ Lan các người chưa thấy qua, đứa nhỏ này ba cũng chỉ gặp mặt một lần khi còn bé mà thôi, khi đó ba đã nhìn ra, Tuệ Lan trời sinh cũng là làm quan, căn bản không phải các con có thể so sánh được, ba dám nói, cho dù con bé không dựa vào người trong nhà, vị trí hiện tại có thể làm đến cũng sẽ không kém, các người hẳn là nên đi gặp cô ta, người này, ài, thật sự là khó lường, ba thấy sau này Tuệ Lan ít nhất có thể làm đến vị trí của ba cô ta.
Thiếu phụ táp lưỡi, Không thể chứ, cô ấy không phải là phụ nữ sao?
Hùng Lịch Bình nói: Phụ nữ thì làm sao? Người ta có bổn sự này.
Vậy Đổng Học Bân đâu? Hùng Phi hiếu kỳ nói.
Hùng Lịch Bình do dự một chút, nói: Tiểu Đổng thì càng khủng khiếp hơn, hắn và Tuệ Lan mới kết hôn, từng bước đi của hắn đều là dựa vào năng lực của mình mà bắt đầu, về phần chuyện khác của Tiểu Đổng, ba cũng không tiện nói với các con, nói chung người như thế căn bản không nên đắc tội, tiểu Phi, sau này con nên lui tới nhiều với hắn.
Hùng Phi buồn bực nói: Chuyện gì mà không thể nói với bọn con?
Hùng Lịch Bình nói: Quân ủy đã lập hồ sơ cho Đổng Học Bân, ba nói như thế nào?
Quân ủy? Hùng phi và thiếu phụ đều là nhất thời ngơ ngác, Cho dù là con rể của Tạ gia, cũng sẽ không kinh động quân ủy chứ? Dứt lời, sắc mặt của Hùng Phi đột nhiên biến đổi, Con nghe nói lần trước đi hải vực đảo F, có người mạo hiểm mưa bom bão đạn giết chết hai mươi mốt tên hải tặc mà ngay cả cọng tóc cũng không bị rơi, sau đó trên đường trở về đã luận võ cùng với người trên hạm đội, một người đánh hơn mười người vẫn toàn thắng, người nọ là Đổng. . .
Hùng Lịch Bình ngắt lời nói: Ba cũng không nói qua với con, dù sao các con trong lòng tự hiểu là được.
Thật sự là hắn? Hùng Phi và người thiếu phụ đều hít vào, Ba, bọn con rõ ràng.
. . .
Buổi chiều.
Khoảng ba giờ chiều.
Đổng Học Bân đang lái xe trên đường, điện thoại di động bỗng nhiên vang lên, là điện thoại của phó bí thư ủy ban kỷ luật Chiêm Quế Bình.
A lô, Chiêm bí thư.
Tiểu Đổng, ở đâu thế?
Huyện Đại Phong, tôi đến đây nhìn trước.
Chiêm Quế Bình gật đầu, nói: Là như thế này, có chuyện này nói với cậu một chút, lúc đầu sáng sớm Lưu tư lệnh đề nghị thành phố tiến hành điều tra đối với cậu, bất quá tôi vừa nhận được tin tức, điều tra đã hủy, hình như là Lưu tư lệnh lại bắt chuyện cùng thành phố, chuyện trước đó có thể tồn tại chút vấn đề, đại khái là nguyên nhân nội bộ của quân khu bọn họ, chuyện tình không quan hệ gì với cậu, cho nên cậu hiện tại cũng không cần lo lắng, không có xử phạt xuống.
Ồ, vậy đương nhiên tốt.
Ha ha, có phải là phát sinh chuyện gì?
Không có, cũng là vừa rồi uống rượu cùng Lưu tư lệnh bọn họ thôi.
Được rồi, không có việc gì là được, vậy cứ như vậy.
Cúp điện thoại, Đổng Học Bân trong lòng sáng như gương, thái độ của Hùng Lịch Bình đối với mình bị Lưu Quốc Vĩ thấy ở trong mắt, hơn nữa Hùng phó tư lệnh tại yến hội gõ Lưu Quốc Vĩ một chút, cho nên họ Lưu mới ngồi không yên, cố kỵ đến phản ứng của thượng tầng quân đội, lúc này mới đem điều tra chủ động rút lại?
Không có xử phạt, chuyện tình cũng coi như giải quyết.
Đổng Học Bân một thân dễ dàng, ở trong xe lẩm bẩm một điệu hát dân gian.
. . .