Buổi sáng.
Khách sạn Trinh Thủy.
Thảm đỏ dán chữ hỉ, pháo đốt vang, cửa khách sạn rất náo nhiệt.
Bất quá ở đây nói là khách sạn tốt nhất huyện Trinh Thủy, cũng không có sao nào cả, đừng nói có sao, cũng đừng nói kinh thành và một thành phố, cho dù là thành phố Phần Châu Đổng Học Bân trước đây ở qua rất lâu tùy tiện lôi ra một khách sạn bình thường, vô luận là lắp đặt thiết bị hay là diện tích, cũng mạnh hơn nơi này một ít, nhưng huyện Trinh Thủy cũng là nghèo khó, nhân tố khách quan và nguyên nhân lịch sử mới tạo thành cục diện hiện tại, bình thường nhà đầu tư căn bản là sẽ không đến đây bỏ tiền, bởi vì nơi này căn bản là không có năng lực tiêu phí, tiền đầu tư cũng là đổ bỏ, tính đi tính lại, huyện Trinh Thủy cũng càng ngày càng suy bại, có thể có một hai khách sạn đã không tồi rồi.
Bên ngoài vây quanh rất nhiều người, cấp bậc cũng không tính cao, ít nhất cũng không phải là cán bộ ở tại gia thuộc viện huyện uỷ hoặc không có tư cách đi gia thuộc viện đón dâu.
Đếm sơ sơ, khoảng chừng hai ba mươi người.
Tất cả mọi người đứng ngoài khách sạn nhìn về hướng tây, cùng đợi đoàn xe đón dâu đến.
Bên trong, tự nhiên cũng còn có bạn học đồng sự và bạn bè của cô dâu chú rể, cũng đều đang chờ.
Sao còn chưa có tới?
Đúng vậy, trễ một giờ.
Hư, nói nhỏ chút, nghe nói đã xảy ra chuyện.
Hả? Gặp chuyện không may? Xảy ra chuyện gì?
Gia thuộc viện bên kia hình như, tôi cũng không rõ ràng, vừa nghe một người bạn nói.
Này, đừng nói, mau nhìn, đoàn xe tới, là đội xe của nhà Trương bí thư.
Xuất hiện trước tại trước mắt mọi người chính là vài chiếc Audi, sau đó phía sau theo một chuỗi xe đón dâu thật dài. Trận thế rất lớn, phô trương cũng rất dài.
Mau đốt pháo!
Đúng đúng đúng vậy! Đốt pháo!
Đùng đùng đùng! Người của nhà Trương bí thư bên này lập tức đốt pháo!
Ngay sau đó, phía sau lại có một đoàn xe xuất hiện ... là đội xe của nhà Bồ bí thư!
Bồ bí thư cũng tới!
Đốt pháo đốt pháo!
Ơ, xe đi đầu. . .
Xe đi đầu? Xe đi đầu cái gì?
Hả? Đây là. . . Land Rover!
Tôi nhìn sao giống với loại đỉnh cấp thế?
Không phải giống! Chính là nó? Cái đệch! Xe bốn triệu!
Còn có bảng số xe kìa, kinh thành 6666? Cái này. . . xe này của ai vậy?
Nhà Bồ bí thư không phải là xe Audi dẫn đầu sao? Thay đổi xe việt dã xa hoa như thế từ lúc nào vậy?
Land Rover vừa xuất hiện, nhất thời làm khí thế của mấy chiếc Audi bên nhà Trương bí thư đè ép xuống, khi Land Rover màu đen dừng lại ở cửa khách sạn. Bầu không khí hiện trường cũng mới tĩnh lại, rất nhiều người biết hàng đều trợn mắt há hốc mồm nhìn chiếc xe này, còn lại người không biết cũng dần dần nghe người bên cạnh nói giá trị của xe, cũng hít vào một ngụm khí lạnh. Tuy rằng đoàn xe đón dâu của nhà Bồ bí thư không có bao nhiêu xe, ít hơn mười chiếc so với nhà Trương bí thư, thế nhưng xe đầu của nhà Bồ bí thư lại là một chiếc Land Rover bốn triệu. Lời nói không dễ nghe, đoàn xe của nhà Trương bí thư tất cả cộng lại một chỗ, phỏng chừng cũng không bằng chiếc Land Rover việt dã, cho nên Land Rover dừng lại, đoàn xe của nhà Trương bí thư nhất thời có vẻ có chút kém cỏi.
Người trên xe dần dần đi xuống.
Xe kia. . .
Lão Tôn, đây là. . .
Đó là xe của Đổng huyện trưởng.
. . . Hả? Của Đổng huyện trưởng?
Ừm, hình như là xe riêng của Đổng huyện trưởng.
Ặc, xe đắt tiền như thế sao. . . Xe riêng ? ?
Vậy thì tôi không rõ ràng lắm, dù sao Đổng huyện trưởng vừa rồi là nói như vậy.
Rất nhiều người nghe, đều bị tin tức này làm hoảng sợ. Liên tiếp liếc nhìn Đổng Học Bân từ trên xe xuống tới vài lần, ánh mắt lóe ra.
Sau đó, lại một tin tức cũng đồn ra.
Đúng rồi xe đầu của nhà Trương bí thư không phải Lexus sao?
Đúng vậy, tôi trước đó cũng qua xem. Sao đổi thành Audi?
Ài, đừng nói nữa, lúc đi ra Lexus bị Land Rover của Đổng huyện trưởng đụng phải, ừm, cũng không phải cố ý, cũng là trùng hợp.
Hả?
Còn có chuyện này?
Vậy Trương bí thư còn không phải. . .
Đừng nói cái này. Không thấy Trương bí thư sắc mặt không tốt sao? Đừng để bị nghe.
Sắc mặt của Trương Vạn Thủy không tốt lắm, trái lại Bồ bí thư và Bồ phu nhân xuống xe đã có chút hăng hái, hình thành liên minh đối lập. Chức vụ cũng tốt, trận doanh cũng được, Bồ An vẫn đều bị Trương Vạn Thủy đè ép, cho nên hiện tại tại trận thế đón dâu đè ép Trương Vạn Thủy một lần, Bồ An cũng thấy rất có mặt mũi, nhìn con gái con rể hài lòng, ông cũng rất vui mừng.
Đào Đào!
Ha ha! Tiểu Đào!
Chúc mừng chúc mừng !
Mấy người bạn học của Bồ Đào đều xông tới.
Bồ đào mỉm cười chào hỏi bọn họ Cảm ơn, ồ, Nữu Tử cũng tới? Gọi điện thoại cho cậu cậu còn nói không có thời gian.
Cô gái kia cười nói: Hôn lễ của Đào Đào nhà chúng ta, tôi dù từ chức cũng phải tới.
Cậu nói đó nha, người yêu cậu sao không tới?
Hắn bận công tác, ngày hôm nay thật sự không có thời gian, bảo tôi đến chúc mừng thay. Dứt lời, cô gái tên Nữu Tử nhìn về chiếc Land Rover màu đen, tấm tắc nói: Xe tốt xe tốt, Đào Đào, cậu kiếm đâu ra chiếc xe như thế? Tôi ở huyện Trinh Thủy sinh hoạt ba mươi năm, nhưng cho tới bây giờ chưa thấy qua xe đắt tiền như thế.
Bồ Đào nhìn Đổng Học Bân bên kia Mượn xe của người ta.
Nữu Tử cười Huyện Trinh Thủy chúng ta có người có tiền đến lúc nào vậy? Nói xong, cô ấy theo ánh mắt của Bồ Đào nhìn qua Là xe của hắn?
Bồ đào cười ừm một cái.
Kẻ có tiền hả? Nữu Tử ánh mắt sáng lên, làm như đã quen với nhau từ rất lâu bắt chuyện với Đổng Học Bân cách đó không xa một tiếng Này, em trai, cậu đấy!
Đổng Học Bân nghi hoặc nhìn qua, chỉ chỉ mình, ý là gọi mình?
Nữu Tử cười ha ha nói: Tôi là bạn học của Đào Đào, em trai, cậu mở công ty sao?
Đổng Học Bân nở nụ cười một chút, vui đùa nói: Tôi cũng muốn mở công ty, bất quá chính sách không cho.
Một tiếng em trai của bạn học cũ làm Bồ Đào sợ hãi, cuống quít kéo cô ấy một cái Nữu Tử! Cậu đừng gọi bậy! Đó là Đổng huyện trưởng!
Đổng huyện trưởng? Đổng huyện trưởng gì?
Thường vụ phó huyện trưởng mới tiền nhiệm của huyện Trinh Thủy!
Nữu tử kinh ngạc. Trán lập tức đổ mồ hôi Ặc, sao cậu không nói sớm! Cô ấy vội vàng quay lại Đổng Học Bân nói: Xin lỗi Đổng huyện trưởng, tôi cái này. . . Khụ khụ. . . Cô ấy là bạn học của Bồ Đào, cha của Bồ Đào là Bồ An là bí thư ủy ban kỷ luật trong huyện, thường ủy huyện ủy, cho nên Nữu Tử nghĩ người ở đây bên trong hẳn là có cấp bậc thấp hơn cha của Đào Đào. Cho dù có chút cấp bậc cô ấy cũng đều có thể nhận ra, cho nên mới tùy tiện gọi Đổng Học Bân là em trai, ai ngờ đụng phải thiết bản. Cô ấy cũng có chút xấu hổ.
Đổng Học Bân cười cười Không có việc gì.
Bồ An lập tức nói: Đổng huyện trưởng ngài đừng đứng bên ngoài, ngày hôm nay gió lớn. Nhanh vào bên trong.
Đúng đúng. Chú rễ và Bồ phu nhân cũng bắt chuyện mời Đổng Học Bân tiến vào khách sạn.
Chờ Đổng Học Bân vừa đi, Nữu Tử cười khổ một tiếng Được, ngày hôm nay mất mặt lớn, xem cái mồm của tôi này!
Bồ Đào buồn cười nói: Cậu đó, thật là.
Nữu Tử nói: Nhưng tôi cũng không biết hắn là phó huyện trưởng, trẻ tuổi như vậy.
Mấy người bạn học khác của Bồ Đào cũng đều kinh ngạc nhìn bóng lưng của Đổng Học Bân, bọn họ cũng không ngờ rằng người này là thường vụ phó huyện trưởng!
Bồ Đào nói: Ngày hôm nay nhờ có Đổng huyện trưởng hỗ trợ, ài.
Làm sao vậy? Ngày đại hỉ sao còn thở dài? Ừm?
Ha ha, không có gì. Hiện tại vui vẻ, không nói không nói!
Ha ha, Land Rover bốn triệu, đi một vòng trong huyện, cậu đương nhiên là vui vẻ. Một hồi cũng cho tôi thể nghiệm một chút, ặc, quên đi, xe của phó huyện trưởng, cậu cho tôi tôi cũng không dám lái.
. . .
Khách sạn.
Trên lầu phòng yến hội.
Phòng yến hội của tầng này có hai nơi, bên phía tây một phòng, phía đông một phòng, trùng hợp bị Bồ bí thư và Trương bí thư hai nhà thuê.
Cho nên người tham gia hôn lễ đều phải đi qua khu nghỉ ngơi ở giữa.
Đổng Học Bân lúc này đã ở khu nghỉ ngơi hút thuốc, không có đi vào hôn lễ.
Đổng huyện trưởng.
Ngài hút thuốc à?
Đổng Học Bân ngày hôm nay cũng ra không ít danh tiếng, không nói chuyện đụng phải xe đầu của nhà Trương Vạn Thủy, cũng là chiếc Land Rover đã đem hắn đổ lên nơi đầu sóng ngọn gió, bất quá Đổng Học Bân hiển nhiên không quan tâm, thằng nhãi này cũng là vậy, thấy có người thiện ý chào hỏi mình, Đổng Học Bân cũng cười đón chào, còn đưa thuốc qua.
Ai da, Nhuyễn Trung Hoa?
Làm một điếu?
Đây là thuốc tốt, phải nếm thử.
Thuốc lá của Đổng Học Bân đương nhiên kém không được, không phải Nhuyễn Trung Hoa cũng là Nhuyễn Lam Phù Dong Vương, hơn nữa trên người cũng có vài gói, trái lại thuốc lá của hôn lễ, cũng mới là Ngọc Khê mà thôi, hai mươi mốt hộp, từ điểm đó rất nhiều người cũng nhìn ra tài sản của Đổng Học Bân.
Đây là thật có tiền!
. . .
Mười phút sau.
Người dưới lầu lục đục đi lên.
Có cô dâu chú rể, người nhà người thân đồng sự, rất nhiều người.
Đổng Học Bân biết hôn lễ muốn bắt đầu, dụi tàn thuốc, gật đầu với mấy người vừa rồi nói chuyện phiếm, đứng dậy chỉnh sửa quần áo.
Đổng huyện trưởng? Chưa tiến vào? Bồ An ở bên ngoài tiếp xong người, cũng lên lầu.
Đổng Học Bân cười ừm một cái Hút điếu thuốc.
Nghiêm cục trưởng?
Nghiêm cục trưởng tới?
Bồ An sau khi quay đầu lại cũng thấy được Nghiêm Nhất Chí và Trần Tiểu Mỹ, cũng chào hỏi bọn họ.
Nghiêm Nhất Chí cục trưởng của cục tài chính huyện trong cục ủy cũng được xếp hàng thứ ba, rất nhiều lãnh đạo huyện ủy cũng không khinh thường.
Nhưng mà Nghiêm Nhất Chí và Trần Tiểu Mỹ đều là người của Mông hệ, điểm này tất cả mọi người rõ ràng, cho nên ngày hôm nay đối với người của Mông hệ, Bồ An cũng cũng là bắt chuyện một chút rồi không nói cái gì, bởi vì ai cũng biết Nghiêm Nhất Chí hai người bọn họ sẽ đi tham gia hôn lễ của con trai Trương bí thư.
Nhưng đúng lúc này, Đổng Học Bân đưa tay bắt chuyện bọn họ một chút Nghiêm cục trưởng, Trần cục trưởng, ha ha, cùng nhau vào đi thôi.
Nghiêm Nhất Chí nghe thấy được Đổng huyện trưởng bắt chuyện, cười nói được, sau đó không chút suy nghĩ cũng theo Đổng Học Bân cùng nhau vào hội trường hôn lễ của nhà Bồ bí thư.
Phía sau Trần Tiểu Mỹ cũng đi theo.
Lần này, mọi người hầu như đều kinh ngạc!
Bồ An ngẩn người, mấy người Mông hệ tại khu nghỉ ngơi bên kia cũng căng thẳng trong lòng!