Quyền Tài

Chương 1823: Chương 1823: Đổng Học Bân thua?




Trong cuộc họp.

Lý Ngưu cũng đứng vào hàng.

Bộ trưởng mặt trận thống nhất bên này dù quyền lợi không có lớn, quyền nói chuyện trên cuộc họp thường ủy càng không có bao nhiêu, nhưng ít nhất cũng là một phiếu rất then chốt, hiện tại vô luận đối với Đổng Học Bân mà nói hay là đối với Trương Đông Phương mà nói, mỗi một phiếu đều rất then chốt, Trương Đông Phương bên kia tính luôn ông ta tổng cộng năm phiếu đều là ván đã đóng thuyền, rất xác định, chỉ cần bọn họ có thể kéo tới một phiếu hoặc là có người bỏ quyền, bọn họ có thể chiến thắng trong lần đầu tiên giao phong cùng của Đổng Học Bân, mà Đổng Học Bân bên này đâu? Có thể xác định trên cơ bản chỉ có Đổng Học Bân một người, ừm, hoặc là còn có thể thêm một người Mạnh Hàn Mai, những người khác đối với Đổng Học Bân mà nói cũng đều là không xác định, cũng may Thường Lâm dựa vào Đổng Học Bân, Vương Bân Hòa dựa vào Đổng Học Bân, hiện tại lại thêm Lý Ngưu, lúc này mới khiến cho Đổng Học Bân lật ngược hoàn cảnh xấu.

Năm so với năm!

Hai bên đánh ngang!

Mười một thường ủy huyện ủy trên bàn hội nghị hiện tại, chỉ còn lại có bộ trưởng bộ tuyên truyền Tôn Trường Trí không có đứng vào hàng, lúc đầu dựa theo xếp hạng thường ủy, Tôn Trường Trí hẳn là phát biểu ý kiến trước Lý Ngưu, thậm chí đều phải xếp hạng thường ủy phó huyện trưởng, tư lịch và chức vụ của ông ta đều ở đây, nhưng hiện tại ông ta còn lên tiếng chậm hơn cả người xếp cuối cùng trong thường ủy huyện ủy Lý, hiển nhiên cũng là chưa quyết định chủ ý.

Đổng Học Bân không biết người này, nhận thức đối với Tôn Trường Trí, cũng là lần kia mình vừa tới huyện Tiêu Lân sau khi tiến vào đồn công an, Tôn Trường Trí cũng tới đồn công an nghênh tiếp qua, bất quá Đổng Học Bân ai cũng không gặp, cuối cùng, hắn lần đầu tiên gặp Tôn Trường Trí cũng kéo dài tới ngày tiền nhiệm đưa tin, lúc ăn cũng chưa nói qua mấy câu, luôn luôn cảm giác người này có chút không bình thường, không quá xác định.

Đổng Học Bân không rõ ràng lắm, nhưng những người khác lý giải Tôn Trường Trí, dù sao công tác cùng nhau nhiều năm như vậy, đánh giá tổng thể cũng không khác biệt Đổng Học Bân lắm, có thể là bởi vì vấn đề tính cách của Tôn Trường Trí, từ khi ông ta tiếp nhận cái vị trí bộ trưởng bộ tuyên truyền huyện ủy này thì vẫn không quả quyết, tuy rằng hai năm trước đứng ở bên Lý Quý An lão bí thư huyện uỷ, nhưng ủng hộ đối với bí thư Lý cũng không rõ ràng như vậy, hình như cứ lo lắng cái này lo lắng cái kia, như Lý Ngưu, trên cuộc họp thường ủy chưa từng trở mặt với Trương Đông Phương bên này mặt, nói dễ nghe một chút là người hiền lành, nói khó nghe một chút cũng là kẻ hai mặt, cho nên vài năm nay Lý Quý An cũng vẫn không quá coi trọng Tôn Trường Trí, trên chính trị, Tôn Trường Trí và Lý Quý An dù là một phương hướng, nhưng nghe nói quan hệ cá nhân của hai người rất bình thường.

Cái này đã cho Trương Đông Phương một cơ hội, lúc này ông ta cũng lại một lần nữa đem ánh mắt hướng về phía Tôn Trường Trí, Trương Đông Phương biết, thành bại ngay tại lúc này, bởi vì chỉ còn Tôn Trường Trí một người thường ủy huyện ủy cuối cùng còn chưa có bỏ phiếu, ông ta trong lòng cũng rất là chờ mong, trong biểu tình tự nhiên cũng hiện ra.

Mạnh Hàn Mai nhìn Tôn Trường Trí.

Thường Lâm cũng liếc mắt về phương hướng của Tôn Trường Trí.

Tình thế càng ngày càng làm cho người ta khẩn trương lên, ai cũng đoán không ra kết quả.

Nhưng thật ra rất nhiều người cũng đều biết rõ, Trương Đông Phương sau khi lão bí thư Lý Quý An điều nhiệm đi và trước khi Đổng Học Bân tiền nhiệm, cũng đã tiếp xúc với Lý Ngưu và Tôn Trường Trí, hơn nữa là tiếp xúc rất sâu, hẳn là đã nói chuyện không ít, còn khẳng định không chỉ một lần, Lý Ngưu đã đứng vào hàng của Đổng Học Bân bên này, đã không cần, nhưng Tôn Trường Trí theo Trương Đông Phương và người của Trương hệ xem ra vẫn còn khả năng có thể tranh thủ rất lớn, bởi vì Lý Ngưu người tương đối cứng, tương đối tâm tình hóa, không quan tâm đến sắc mặt của ai, vẫn là với yêu thích và phán đoán cá nhân của mình là việc chính, Trương Đông Phương bên này đã tranh thủ qua, nhưng không tranh tới tay cũng là chuyện không có biện pháp.

Tôn Trường Trí mặc dù sau khi lão bí thư rời chức cũng thành một người cán bộ tương đối trung lập, nhưng ông ta cùng Lý Ngưu căn bản khác nhau, cũng là không có chủ kiến, tương đối không quả quyết, làm việc quá cẩn thận. Cái này cũng là chổ đột phá của Trương Đông Phương, ông ta và Tôn Trường Trí đã giao lưu rất nhiều, tuy rằng không ngờ rằng Đổng Học Bân mời dự họp cuộc họp thường uỷ nhanh như vậy còn buộc mọi người đứng vào hàng nhanh như vậy, nhưng Trương Đông Phương trước đó vẫn đồng ý cho Tôn Trường Trí một vài thứ, cũng là vì Nghênh tiếp Đổng Học Bân đến, mặc dù bị Đổng Học Bân đánh một cái đột nhiên tập kích, Trương Đông Phương chuẩn bị không đầy đủ, nhưng ông ta cảm thấy cái nên chuẩn bị cũng đều chuẩn bị không khác biệt lắm, ít nhất cũng manh hơn so với Đổng Học Bân vừa tới còn chưa có giao lưu với bất luận người nào?

Trương Đông Phương cảm thấy mình đã nắm chắc thắng lợi.

Với tính cách của Tôn Trường Trí, tuyệt đối là có cơ hội cực lớn kéo đến trận doanh của mình, ít nhất có tỷ lệ lớn so với Đổng Học Bân mới hai mươi mấy tuổi. Nếu như Tôn Trường Trí thật sự đứng đến đây, Trương Đông Phương có thể nói đã sớm nắm giữ phần thắng trong đấu tranh với Đổng Học Bân, mặc kệ Đổng Học Bân làm gì cũng không thay đổi được cái cục diện này, sáu phiếu so với năm phiếu, vậy còn có cái gì để nói? Chiếm được quyền chủ động, Trương Đông Phương cũng sẽ làm đủ chuẩn bị vì sau này có thể đá văng Đổng Học Bân, ông ta ngược lại còn muốn cảm ơn Đổng Học Bân lúc này đột nhiên tập kích. Hiện tại nếu đều tới cái phần này, vậy ra bài xem ai lợi hại hơn, Trương Đông Phương vẫn cảm thấy ưu thế của mình rất lớn.

Tôn Trường Trí lập tức thành tiêu điểm của toàn trường.

Tôn Trường Trí cũng có chút không quá thích ứng, ai cũng không nhìn, trong lòng giãy dụa vô cùng, thật ra với ông mà nói thật sự một hình dạng như Lý Ngưu, là căn bản không có dự định, vốn tưởng rằng quyết định đứng vào hàng ít nhất phải đợi Đổng Học Bân sau khi tiền nhiệm mười ngày nửa tháng mới có, thậm chí lâu hơn đều mới có thể, cho nên Tôn Trường Trí trước đó lo lắng qua, nhưng cũng không có làm ra cái quyết định gì, dự định của ông cũng như rất nhiều người, muốn nhìn tình thế trong huyện trước rồi nói, nếu như Trương Đông Phương đấu không lại Đổng Học Bân, vậy Tôn Trường Trí sẽ đứng ở Đổng Học Bân bên này, nếu như kinh nghiệm đấu tranh của Đổng Học Bân thật sự nhỏ như tuổi tác, đấu không lại Trương huyện trưởng, vậy Tôn Trường Trí sẽ đứng ở Trương Đông Phương bên này, ông ta nghĩ rất đơn giản, cũng là không có áp lực, nhưng không ngờ Đổng Học Bân dĩ nhiên làm ra thủ đoạn như thế, cùng Trương Đông Phương buộc ông ta lập tức đứng vào hàng, ông ta ngay cả bản thân còn chưa rõ ràng, sao có thể đứng vào hàng hả? ?

Làm sao bây giờ?

Đứng bên nào? ?

Tôn Trường Trí đầu như muốn nổ ra, nhìn Trương Đông Phương và Đổng Học Bân cùng ánh mắt của mọi người, đây là căn bản không có cho ông nhiều thời gian suy nghĩ. Mọi người cũng lý giải ông, Tôn Trường Trí người này quả thật là không quả quyết, bình thường chỉ cần có chút tranh luận cho ông phê duyệt, Tôn Trường Trí người đứng đầu bộ tuyên truyền sẽ do dự và so sánh nửa ngày, có thể còn phải đi trưng cầu ý kiến của lãnh đạo cấp trên, càng đừng nói lần này là vấn đề đứng vào hàng, liên quan đến tới phát triển sau này và các loại công tác, ông ta không thể không cẩn thận.

Đứng Trương Đông Phương bên này?

Cho dù Trương Đông Phương hai ngày trước giao lưu qua với mình, nói rất nhiều thứ, nhưng Tôn Trường Trí cảm thấy mình dù sao trước đó là người của lão bí thư, sẽ kém hơn rất nhiều so với người khác lúc đầu đã đứng vào hàng của Trương Đông Phương, trình độ coi trọng sau này phỏng chừng cũng không giống, ông ta đương nhiên cũng có lo lắng ở trong lòng.

Đứng ở Đổng Học Bân bên này?

Đó là một bí thư huyện ủy mới tới, không có căn cơ, còn trẻ tuổi như vậy, nghe nói ngay cả hai mươi bảy tuổi cũng chưa đến, cái tuổi tác này mà có thể tới vị trí này, bối cảnh khẳng định không cần phải nói, tuyệt đối là có, nhưng Tôn Trường Trí không biết bối cảnh của hắn ở địa phương khác ra làm sao, chỉ biết là nơi này là tỉnh Thiểm Bắc atừ thành phố phái một thường vụ phó bộ trưởng bộ tổ chức đưa Đổng Học Bân đến đây là biết, thành phố đối với Đổng Học Bân là không coi trọng, thậm chí có thể nói là có ý kiến, bởi vì cho dù không coi trọng ít nhất cũng sẽ khiến cho người đứng đầu bộ tổ chức đưa đến đây một chút, ngay cả ý tứ này một chút cũng không có, thái độ của thành phố có thể thấy, thái độ của trong tỉnh tám phần mười cũng có thể tưởng tượng, không có kinh nghiệm, người lại trẻ tuổi, trên chính trị cũng không thành thục, thành phố và trong tỉnh lại không ai ủng hộ, Tôn Trường Trí cảm thấy đứng vào hàng của Đổng Học Bân ở đây cũng sẽ có rất nhiều vấn đề.

Dù sao đều có lo lắng.

Tôn Trường Trí thật sự là lâm vào lưỡng nan.

Quan hệ cá nhân của Thường Lâm cùng Tôn Trường Trí vẫn là có thể, nhìn ông ta thật lâu, tựa như trong ánh mắt vẫn là hy vọng ông ta có thể đứng ở Đổng Học Bân bên này.

Tôn Trường Trí làm bộ không thấy được, trong lòng còn đang do dự.

Một giây đồng hồ. . .

Ba giây đồng hồ. . .

Năm giây. . .

Tất cả mọi người đang chờ Tôn Trường Trí nói.

Trương Đông Phương con ngươi căng thẳng, nhìn về phía ông ta nói: Lão Tôn? Còn thiếu ông đấy?

Tôn Trường Trí vô thức nhìn qua, liền đối mắt với Trương Đông Phương ở đối diện, cũng thấy được màu sắc trong mắt của Trương Đông Phương, nhất thời áp lực lớn hơn nữa.

Còn thiếu một phiếu cuối cùng.

Một phiếu này, được toàn bộ lãnh đạo huyện cực kỳ quan tâm, bởi vì cái này sẽ quyết định cục diện khai triển công tác sau này của Đổng Học Bân và Trương Đông Phương một người bí thư huyện uỷ và một người huyện trưởng, những lãnh đạo cấp trên đứng vào hàng, cán bộ phía dưới làm sao không phải hả? Mọi người ai không muốn theo một người lãnh đạo có thể đi được lâu đi được xa hơn ở huyện Tiêu Lân? Như vậy cũng sẽ rất có lợi đối với phát triển của bản thân, cho nên cái này sẽ triển khai một loạt tuần hoàn tốt và tuần hoàn ác tính, thiên hướng của lãnh đạo cũng sẽ bởi vậy mà quyết định.

Tôi. . . Tôn Trường Trí im lặng rất lâu, rốt cục mở miệng.

Mạnh Hàn Mai rất khẩn trương, cô ấy biết cuộc họp thường uỷ lần này đối với Đổng Học Bân có bao nhiêu quan trọng, là một canh bạc rất lớn của Đổng bí thư.

Thường Lâm và hai người thường ủy huyện ủy khác đứng ở Đổng Học Bân bên này cũng là tâm tình như vậy, nếu đã đứng vào hàng, vậy sẽ không có đường rút lui, bọn họ tự nhiên hy vọng Đổng bí thư có thể kỳ khai đắc thắng, mà một phiếu của Tôn Trường Trí hiển nhiên nổi lên tác dụng then chốt nhất.

Rốt cuộc chọn ai?

Mọi người tất cả đều đang chờ!

Trương Đông Phương lúc này nhìn đồng hồ một chút, thời gian cũng không còn sớm, đều sắp nghỉ trưa, lại giục một tiếng với Tôn Trường Trí, Lão tôn?

Rõ ràng là ở cho ông ta áp lực.

Tôn Trường Trí đầu óc nóng lên, cắn răng một cái nhất thời nói: Tôi. . . Tôi ủng hộ đề nghị của Trương huyện trưởng! Sau khi nói xong, cả người cũng đều thả lỏng xuống, nói ra, trọng trách trên người cũng đều rớt xuống.

Được!

Trương Đông Phương trong lòng cười cười.

Người của Trương hệ nghe vậy, cũng đều hơi nắm tay, thắng! Lần đầu tiên trên cuộc họp thường ủy thắng được bí thư huyện uỷ! Tâm tình của bọn họ đều là rất kích động!

Vì ý nghĩa đó không tầm thường!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.