Quyền Tài

Chương 1941: Chương 1941: Hai vợ chồng này rốt cuộc là lai lịch gì hả?




Ngày hôm sau.

Huyện Tiêu Lân.

Đại viện huyện ủy lâm thời.

Đổng Học Bân đi làm hơi trễ, khoảng chừng buổi sáng mười giờ mới đến đơn vị, mấy ngày nay bận chiêu thương dẫn tư, lúc này cuối cùng cũng thở ra một hơi, Đổng Học Bân đến muộn cũng không sao cả, hắn cũng không phải làm bằng sắt, cả tháng nay cơ bản không có nghỉ ngơi được một ngày, dù sao cũng phải cho hắn xả hơi. Những người khác thấy Đổng bí thư đến trễ cũng cũng không có ngoài ý muốn, bởi vì rất nhiều người đều biết vợ của Đổng bí thư từ xa ngồi máy bay tới, có thể qua vài ngày còn phải đi, hai vợ chồng người ta thật vất vả thấy gặp mặt một lần khẳng định phải thân thiết một chút, đi làm trễ một chút thì có chuyện gì? Ngày hôm nay nghỉ ngơi đều không sao.

Bí thư.

Chào buổi sáng.

Đổng bí thư được.

Mấy người cán bộ và khoa viên đều chào hỏi với hắn.

Đổng Học Bân ừm một cái, nói với một người của phòng làm việc huyện ủy: Tiểu Tô tới chưa? Bảo cậu ta đến phòng làm việc của tôi một chút.

Tô thư ký đã tới, đang ở phòng làm việc huyện ủy, tôi đi gọi cho ngài. Người thanh niên kia lập tức ôm văn kiện đi tìm Tô Nham.

Lúc đầu địa điểm làm việc của thư ký hẳn là bên ngoài phòng làm việc của lãnh đạo hay là ở gần đấy, bất quá nơi này là dãy phòng xếp bọn họ thuê, hiển nhiên không có điều kiện này, Tô Nham tạm giữ chức phó chủ nhiệm của phòng làm việc huyện ủy, lúc đi làm phải đến khu vực làm việc của phòng làm việc huyện ủy.

Đổng Học Bân trở về phòng làm việc của mình.

Phía sau, không ít người đi lại ở trong sân trò chuyện với nhau.

A, lão Vu, nghe nói chưa?

Làm sao vậy? Nghe nói cái gì?

Chuyện của vợ Đổng bí thư đó, ông không biết?

Không biết, tôi ngày hôm qua lại không đi khánh công yến, hội chiêu thương phòng ban không chúng tôi tham dự, không phải một hệ thống.

Hắc, vậy ông sẽ tiếc nuối.

Lão Chu. Ông đừng pha trò, nói mau.

Đêm qua lúc ăn, phu nhân của Đổng bí thư đã tới, ái chà, khuôn mặt quả thật đừng nói nữa, tôi thề tôi cho tới bây giờ chưa thấy qua người đẹp như vậy, ha ha, ông không có mặt, lúc đó chúng tôi rất nhiều người đều thấy choáng váng. Ài, thật sự rất đẹp.

Thật sao?

Tôi lừa ông cái này để làm gì.

Có ảnh chụp không? Cho tôi xem.

Thôi, tôi đâu có gan chụp ảnh.

Bên cạnh có mấy người nghe thấy được, cũng bắt đầu đàm luận cái trọng tâm câu chuyện này, trong cơ quan nhà nước vẫn đều là như thế. Vợ của Vương khoa trưởng sắp sinh, con gái của Lý cục trưởng ly hôn, vợ của chủ nhiệm Trương bị lang ben, mẹ của Lưu huyện trưởng bị người ta lừa mười ngàn đồng, trên cơ bản không có chuyện có thể giấu diếm được trong cơ quan nhà nước, tất cả mọi người rất quan tâm những cái này, cũng rất thích len lén thảo luận cái này. Tự nhiên, chuyện phu nhân của Đổng bí thư tối hôm qua kinh diễm toàn trường cũng bị đồn ra, Đổng Học Bân là người đứng đầu, chuyện của hắn bản thân được quan tâm hơn so với cán bộ bình thường. Sáng sớm lúc đi làm Đổng Học Bân còn chưa có tới, mọi người cũng đã đều tốp năm tốp ba nói.

. . .

Phòng làm việc.

Tô Nham gõ cửa đi vào, Bí thư.

Ồ, hôm nay đổi kiểu tóc? Đổng Học Bân cười nhìn hắn một cái trên dưới.

Tô Nham sờ sờ tóc. Ngượng ngùng nói: Đêm qua đi cắt tóc, lúc đầu không muốn thành như vậy. Cắt xong, còn có một chút tóc.

Đổng Học Bân cười nói: Rất tốt của.

Đúng rồi, ngài tìm tôi? Tô Nham nói.

Ừm, ngày hôm nay có thể có đồng chí của tỉnh thành khác tới huyện chúng ta giao lưu khảo sát nội dung công tác chiêu thương, cậu dặn cục chiêu thương bên kia chuẩn bị. Đổng Học Bân nói.

Tô Nham nói: Tôi cũng vừa nhận được thông báo, hình như là bí thư thị ủy của thành phố Hạ Hưng phía nam mang đội tới thành phố chúng ta, vừa rồi ngài không có tới, cũng đang muốn báo cáo với ngài, thành phố đi trình tự liên hệ đến huyện ủy khiến cho chúng ta phụ trách chiêu đãi và nghênh tiếp, phối hợp công tác của đồng chí thành phố Hạ Hưng. Đi trình tự, từ điểm đó cũng càng ngày càng có thể nhìn ra quan hệ cứng ngắc của thành phố và huyện bọn họ, bình thường thật sự có chuyện gì, đều có lãnh đạo tương quan hoặc là người phụ trách gọi mấy cú điện thoại tới thông báo người đứng đầu hoặc là người đứng thứ hai, điện thoại cũng càng có thể tiện câu thông hơn, có ý trợ giúp nhắn nhủ, có thể dặn dò rõ ràng ý kiến khiến cho phía dưới lý giải, nhưng hiện tại đừng nói Trương Đông Phương, ngay cả Đổng Học Bân bí thư huyện uỷ có đôi khi đều phải đi qua phòng làm việc mới có thể biết một ít nhiệm vụ và chuyện tình cấp trên dặn dò.

Thành phố gõ vừa xem hiểu ngay.

Nhưng Đổng Học Bân căn bản không thèm để ý, thành phố các người thích thế nào thì thế ấy, ta quản các người à.

Đổng Học Bân gật đầu, hỏi: Nói lúc nào tới?

Nói là buổi sáng mười một giờ tới. Tô Nham nhìn thời gian, Còn một tiếng đồng hồ.

Đổng Học Bân nói: Vậy nhanh chóng chuẩn bị, khách sạn và cái khác đều an bài đi, cơm trưa cũng vậy, đừng làm quá phô trương, nhưng đừng quá khó coi.

Tô Nham nhấm nuốt một chút, Được.

Phân phó nhiều như vậy, Đổng Học Bân để Tô Nham đi ra ngoài an bài, lời dư thừa cái gì cũng không có nói, ví dụ như chuyện của Tạ Tuệ Lan bên kia, người đến tự nhiên sẽ biết, hắn không cần thiết giải thích nói rõ cái gì, bọn họ không biết thì không biết, cũng không phải đại sự.

Nửa tiếng đồng hồ. . .

Một tiếng đồng hồ. . .

Mười một giờ.

Bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng xe.

Một lát sau Tô Nham đi vào, Bí thư, xe tới.

Được, thông báo Trương huyện trưởng chưa? Đổng Học Bân đứng dậy.

Tô Nham gật đầu, Bên kia đi gọi rồi.

Đổng Học Bân mang theo thư ký đi ra, trước mặt cũng gặp phải phó bí thư Ngụy Chí Hiên, hai người sau khi gật đầu đều đi đến hướng cửa. Cái hoan nghênh này cũng không có biểu ngữ, bởi vì cũng là một giao lưu chiêu thương bình thường, không cần long trọng như vậy, huống hồ thành phố Hạ Hưng cũng không phải thượng cấp của bọn họ. Bất quá không có biểu ngữ thì không có biểu ngữ, đối phương dù sao cũng là một người bí thư thị ủy, thậm chí có thể còn có cán bộ của thành phố cùng đi xuống, cho nên Đổng Học Bân Trương Đông Phương và Ngụy Chí Hiên khẳng định cũng là phải tự mình nghênh tiếp.

Người đủ.

Tất cả mọi người đứng ở trong sân.

Bên kia, vài chiếc xe của thành phố Bảo Hồng cũng chậm chậm dừng ổn.

Một thanh niên xuống xe trước, lập tức đi mở cửa.

Trương Đông Phương cũng không để bụng, biểu tình rất bình tĩnh, hoặc nói là có chút không yên lòng, dù sao bận đủ hơn một tháng, người cũng sẽ mệt mỏi, ai cũng chịu không nổi, ngày hôm qua lại uống không ít rượu khánh công, cho nên ngày hôm nay trạng thái của mọi người đều bình thường.

Thế nhưng khi người trên xe xuống, rất nhiều người lại nổi tinh thần, cũng ngây ngẩn cả người!

Người thứ nhất đi xuống tới chính là một phụ nữ, dĩ nhiên là Đổng phu nhân trong khánh công yến ngày hôm qua!

Hả?

A.

Đổng phu nhân?

Ặc, cái này không phải Đổng phu nhân sao?

Đổng phu nhân làm như thế nào từ trên xe của thành phố xuống?

Mọi người vừa nhìn đều không có phản ứng, không rõ ràng chuyện gì xảy ra.

Còn có rất nhiều người khác ngày hôm qua không có đi khánh công yến, nghe vậy mới biết được đây là vợ Đổng bí thư sáng sớm mọi người nói, cũng là cả đám trừng to mắt ra, quả thật đẹp, hèn chi mọi người trước đó đàm luận đều cái biểu tình kia, cái này quả thật là tuyệt sắc khuynh thành.

Đổng Học Bân thoáng nhìn biểu tình của Trương Đông Phương, thấy ông ta cũng giật mình, chỉ biết lão Trương là cái gì cũng không từ thành phố nghe nói, quan hệ của lão Trương trước đây cùng thành phố rất tốt, kết quả mình sau khi tới làm ra nhiều chuyện như vậy, Trương Đông Phương cùng thành phố hiển nhiên cũng rất xấu hổ, nếu không ngày hôm qua trong phòng tốt xấu gì cũng có ba bốn người cán bộ thành phố ở đây, tùy tiện một người tiết lộ một chút Trương Đông Phương cũng có thể biết, thật ra lại nói tiếp cũng là trong chuyện xử lý người nước ngoài Trương Đông Phương đứng ở Đổng Học Bân bên này, lúc này mới khiến cho bí thư thị ủy phản cảm? Nghĩ tới đây, Đổng Học Bân trong lòng cũng cười khổ một tiếng, mình lần này tiền nhiệm thật ra làm khổ lão Trương, oán niệm đối với Trương Đông Phương nhất thời giảm đi rất nhiều, đã không để ý tình cảnh khi hắn mới đến thì Trương Đông Phương đối chọi gay gắt với mình.

Vài giây sau, người của thành phố Hạ Hưng đều xuống xe.

Người của huyện Tiêu Lân lúc này mới rõ ràng, làm phu nhân của Đổng bí thư, hiển nhiên là không có tư cách khiến cho thành phố phái xe đưa đón, như vậy hiện tại Đổng phu nhân xuất hiện ở chỗ này lý do chỉ có một, đó chính là phu nhân của Đổng bí thư là người của thành phố Hạ Hưng, được rồi, ngày hôm qua lúc giới thiệu Đổng phu nhân không phải đã nói rồi sao? Nói cô ấy là công tác ở phía nam, thì ra cũng là thành phố Hạ Hưng, hèn chi đi công tác đến đây!

Đổng phu nhân là cán bộ của cục chiêu thương?

Bằng không là cán bộ của thị ủy?

Tất cả mọi người đang Đoán đổng phu nhân là chức vụ gì.

Mà khi Tạ Tuệ Lan đi tới cười mở miệng, người của huyện Tiêu Lân toàn bộ nghẹn họng nhìn trân trối tại chỗ.

Tạ Tuệ Lan trực tiếp làm tự giới thiệu, Chào mọi người, lần này quấy rối, tôi là bí thư thị ủy thành phố Hạ Hưng Tạ Tuệ Lan. Tay đua qua, nhìn về phía Đổng Học Bân, Đổng bí thư, lần này giao lưu còn phải làm phiền huyện Tiêu Lân phối hợp, lễ văn hóa chiêu thương của các người lần này làm được rất đẹp, có kinh nghiệm và chổ tâm đắc gì đến lúc đó cũng không thể tàng tư với thành phố Hạ Hưng chúng tôi, ha ha, hai ngày nay chúng tôi đều chuẩn bị điều tra nghiên cứu một chút cùng quý huyện.

Đổng Học Bân cười cũng nắm tay với cô ấy, Đó là tự nhiên, hoan nghênh hoan nghênh, huyện chúng tôi thật ra cũng không có kinh nghiệm gì, là Tạ bí thư cất nhắc, chúng tôi cũng đang muốn mượn cơ hội này lấy kinh nghiệm cùng ngài.

Công là công.

Tư là tư.

Nếu là hình thức gặp mặt của phía chính phủ, tự nhiên không thể mang nhiều quan hệ tư nhân ở bên trong, ít nhất là không có khả năng thấy hai vợ chồng tương xứng.

Hai người lãnh đạo gặp mặt, Đổng Học Bân lại đi nắm tay chào hỏi với các cán bộ khác của thành phố Hạ Hưng.

Cán bộ của thành phố Hạ Hưng có vẻ đặc biệt kính cẩn, mọi người có thể thấy rõ ràng, một ít cán bộ thành phố cho dù đồng cấp với Đổng Học Bân, đều là hai tay nắm tay với Đổng bí thư của bọn họ, đặc biệt tôn trọng. Tới Trương Đông Phương ở đây, cán bộ của thành phố Hạ Hưng mới lấy kiểu cách nhà quan, hơi nắm tay một chút mà thôi.

Tô Nham ngạc nhiên!

Mạnh Hàn Mai và người của huyện Tiêu Lân cũng một người kinh ngạc hơn so với một người!

Trải qua nửa ngày bọn họ mới có phản ứng, phu nhân của Đổng bí thư lại có thể không phải cán bộ đi theo, mà là bí thư thị ủy! Là người đứng đầu của thành phố Hạ Hưng lần này mang đội tới thành phố Bảo Hồng! !

Trời!

Nước cộng hoà còn có bí thư thị ủy trẻ tuổi như thế sao?

Cái cảm khái này, tại lúc Đổng bí thư tiền nhiệm mọi người cũng phát sinh qua!

Một người Đổng Học Bân, một người Tạ Tuệ Lan, hai vợ chồng này rốt cuộc là lai lịch gì hả?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.