Buổi chiều.
Thành phố.
Chuyện Vạn Tư Triêu bỏ mình trong lúc nhất thời gây ra ầm ĩ.
Nghe nói Vạn bí thư vì chuyện này giận đến nổi vỗ bàn, yêu cầu ngày quy định phá án bắt hung thủ!
Rất nhiều người đều đem ánh mắt tập trung trên người Đổng Học Bân, nghĩ hắn khẳng định có quan hệ cùng chuyện này, dù sao chuyện người thân của của Đổng Học Bân là Cù Vân Huyên suýt nữa bị Vạn Tư Triêu hại chết đã sớm không còn là bí mật cái gì. Nhưng mà Đổng Học Bân không để ý, đem điện thoại tắt hết của ai cũng không tiếp, cần công tác thì công tác, cần họp thì họp, hình như căn bản không có đem chuyện này để trong lòng, cũng không có cảm thấy bất luận áp lực gì. Ủy ban kỷ luật thành phố rất nhiều người vừa nhìn, đều phải bội phục định lực của tiểu Đổng chủ nhiệm, lửa giận của người đứng đầu thị ủy không phải ai cũng có thể chịu đựng được.
Vụ án còn đang điều tra!
Tất cả cảnh lực của đội hình cảnh hầu như đều xuất động!
Cái này không chỉ là liên quan đến cháu trai của Vạn bí thư, Vạn Tư Triêu cũng là một cán bộ quốc gia, cho nên chuyện tình ác liệt có thể nghĩ!
. . .
Cùng lúc đó.
Trên xe, Lý Thái Bá sau khi đón Từ Đại Binh thì chạy thẳng đến trong cục.
Lúc này, điện thoại của cục trưởng cục công an thành phố gọi đến đây, Tào cục trưởng kêu tôi hỏi cậu, tra được đầu mối không? Cục trưởng tự mình hỏi đến, hiển nhiên cũng là cực kỳ coi trọng đối với chuyện này.
Lý Thái Bá kiên quyết nói: Tra được rồi, khẳng định có quan hệ cùng Đổng Học Bân!
Chứng cứ chứng minh hắn không có mặt tại hiện trường có thể giải thích?
Hẳn là có thể, tôi đã mang theo nhân chứng quay về trong cục.
Được, vân tay lấy ra cũng có kết quả, trên thi thể và quần áo của Vạn Tư Triêu phát hiện nhiều vân tay, đang tiến hành so sánh, hẳn là cũng sắp được rồi.
Lý Thái Bá tinh thần rung lên, có vân tay, Đổng Học Bân nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch, nhiều chứng cứ, cùng với lời khai của Từ Đại Binh, nhân chứng vật chứng và động cơ gây án đều đầy đủ, Đổng Học Bân tuyệt đối chạy không được. Lý Thái Bá lộ ra một nụ cười lạnh, nhìn Từ Đại Binh bên cạnh người lái. Từ Đại Binh đáp lại bằng một nụ cười cùng chung mối thù. Lý Thái Bá gật đầu, nhấn chân ga.
Bởi vì Vạn Tư Triêu chết dính dáng rất nhiều chuyện, tổn hại Lý Thái Bá rất nhiều lợi ích, cho nên ông ta hiện tại đối với Đổng Học Bân cũng là hận thấu xương!
Chứng cứ giả thì làm sao?
Có thể giết chết tên họ Đổng là được rồi!
. . .
Hai giờ chiều.
Cục công an thành phố.
Lý Thái Bá lúc lái xe trở về, thấy trong đại viện có một chiếc Porche màu đen, chiếc xe này quá nổi bật, toàn bộ thành phố phỏng chừng cũng không có vài chiếc, không cần hỏi cũng biết là xe của ai … trong tất cả cán bộ thành phố Phần Châu dám lái loại xe bố triệu này đi làm, ngoại trừ Đổng Học Bân không có người khác!
Hắn làm sao tới?
Lý Thái Bá trong lòng cười nhạt, tới đúng lúc lắm, đỡ phải đi bắt người!
Trong một phòng làm việc cục công an, Đổng Học Bân ngồi ở chỗ kia thoải mái uống trà, hắn cũng là vừa đến, mặt ngoài chủ động tới phối hợp cục công an tra án, thực tế thằng nhãi này làm gì có lòng tốt như vậy hả? Đổng Học Bân nghĩ thời gian không khác biệt lắm, cố ý tới xem náo nhiệt, cảnh tượng có chút đại khoái nhân tâm hắn cũng không muốn bỏ qua … vẻ thiếu đạo đức của Đổng Học Bân, cho tới bây giờ đều là người ngoài rất khó lý giải.
Đổng chủ nhiệm, tôi hỏi lại một lần, mười hai giờ bốn mươi anh. . .
Đối diện Đổng Học Bân là mấy người đồng chí của cục công an, đang lấy lời khai.
Đổng Học Bân ngắt lời nói: Đồng chí, người của các người trước đó đã hỏi qua tôi không dưới ba lần, nên nói tôi đều đã nói, đừng lãng phí thời gian được không?
. . .
Trong một phòng khác.
Một lát sau, Lý Thái Bá mang theo Từ Đại Binh tới.
Ngay sau đó, cục trưởng Tào Hải và mấy người cán bộ của cục công an cũng tới.
Tào Hải là một người trung niên rất anh khí, không giận tự uy, ánh mắt mang theo uy thế lạnh thấu xương.
Tào cục trưởng tự mình tới, rất nhiều người đều không ngờ, mấy người lấy lời khai của cục công an cũng đều đứng dậy.
Bất quá vừa suy nghĩ, tào cục trưởng tự mình tọa trấn cũng không có gì không thích hợp, thứ nhất là liên quan đến Vạn bí thư, thứ hai, duy nhất hiềm nghi của vụ án là Đổng Học Bân có thân phận thật sự đặc thù, hắn không chỉ có là lãnh đạo của ủy ban kỷ luật thành phố, người đứng đầu phòng giám sát số một ủy ban kỷ luật, còn là anh hùng chống địa chấn của thành phố Phần Châu, từng có công lao cực lớn trong người, huống chi Đổng Học Bân còn có một phó thị trưởng là vợ, nhiều hào quang như vậy trong người, ngoại trừ Tào cục trưởng người khác cũng đè không được hắn.
Lý Thái Bá cung kính nói: Tào cục trưởng, nhân chứng đã mang đến.
Từ Đại Binh có chút khẩn trương trương, nói: Các vị lãnh đạo, tôi là ông chủ của nhà hàng Liễu Dương Từ Đại Binh.
Tào Hải gật đầu, đè tay để cho bọn họ ngồi xuống, Bắt đầu.
Lý Thái Bá nghiêng đầu nhìn, nói: Ông chủ Từ, ông nói một chút vào buổi trưa ông thấy gì.
Phía sau có người cầm lấy bút ghi chép.
Từ Đại Binh không chút nghĩ ngợi nói: Buổi trưa đại khái khoảng mười hai giờ ba mươi tám phút, tôi lên lầu đi đến phòng của Lý đội trưởng và La chủ nhiệm của ủy ban kỷ luật kính rượu, trong hành lang thì thấy được Đổng Học Bân.
Tào Hải dương mi hỏi, Ông xác định là Đổng Học Bân đồng chí?
Từ Đại Binh gật đầu, Là hắn, lúc đó cửa phòng mở ra, hắn đang cùng ăn với Vạn cục trưởng.
Ánh mắt lạnh thấu xương của Tào Hải nhìn chằm chằm con mắt của ông ta, Ông xác định là mười hai giờ ba mươi tám phút?
Xác định, trước khi tôi tới có xem qua đồng hồ. Từ Đại Binh nói.
Lý Thái Bá nói tiếp: Cho nên căn cứ theo lời khai, chuyện Đổng Học Bân lúc mười hai giờ bốn mươi xuất hiện tại ủy ban kỷ luật đã có kiểm tra đối chiếu sự thật, bởi vì trong vòng hai phút hắn tuyệt đối không có khả năng từ nhà hàng chạy tới ủy ban kỷ luật, vì vậy tôi hoài nghi, có thể có một người có tướng mạo giống Đổng Học Bân như đúc từ đó phối hợp gây án hay không? Điều tra phương diện này chúng tôi đã cho đi làm, đương nhiên cũng chỉ là hoài nghi, còn lại phải xem kết quả vân tay.
Mấy người cán bộ của cục công an đều liếc nhau, khi vụ án xảy ra Đổng Học Bân quả thực ở tại nhà hàng? Bên trong có vấn đề? Hắn giả tạo chứng cứ không có mặt tại hiện trường?
Chuyện tình thật sự là Đổng Học Bân làm? Cái vụ án này quá lớn rồi!
Mọi người trước đó chỉ là hoài nghi, hiện tại vừa nghe Lý Thái Bá và Từ Đại Binh nói như vậy, đều có chút kinh hãi.
Cốc cốc cốc, tiếng đập cửa vang lên.
Một người cảnh viên cầm một phần đối chiếu vân tay đi đến, sắc mặt lộ ra cổ kinh nghi bất định.
Lý Thái Bá nhìn hắn nói: Tiểu Trương, thế nào? Vân tay là của ai?
Cái này. . . Cảnh viên né tránh, bước nhanh đem kết quả đưa cho Tào Hải, Tào cục trưởng, ngài xem cái này, cái này. . .
Ơ? Cậu trốn tôi làm gì?
Trong nháy mắt, Lý Thái Bá bỗng nhiên hiện lên một dự cảm không ổn.
Tào Hải và mấy người cán bộ của cục công an vừa cúi đầu nhìn, mấy người sau một khắc đều đồng thời kinh ngạc!
Lý Thái Bá vội hỏi: Tào cục trưởng, rốt cuộc. . .
Tào Hải nhất thời trầm mặt, đem kết quả giám định vỗ lên bàn, lạnh lùng nhìn phía Lý Thái Bá nói: Cậu làm cái gì thế!
Tôi? Tôi làm sao? Lý Thái Bá không rõ.
Tào Hải quát: Hiện tại cậu giải thích cho tôi một chút! Vì sao vân tay của cậu và Từ Đại Binh đều xuất hiện ở trên quần áo người chết!
Cái gì? Lý Thái Bá và Từ Đại Binh đều ngơ ngác, Vân tay của chúng tôi? Không có khả năng!
Bên cạnh một cán bộ của cục công an cũng phát hỏa, đem kết quả giám định cho bọn họ, Các người tự nhìn!
Lý Thái Bá bắt đến nhìn, quả nhiên là của gã và Từ Đại Binh, lưng quần của Vạn Tư Triêu, nút buộc, đều có vân tay của bọn họ!
Chuyện gì xảy ra?
Tại sao có thể như vậy? ?
Lý Thái Bá và Từ Đại Binh quả thật không dám tin tưởng!
Khẳng định là lầm! Lý Thái Bá làm hay không làm bản thân gã còn không biết sao? Gã cung kính Vạn Tư Triêu còn không kịp! Sao lại giết hắn?
Từ Đại Binh cũng là suy nghĩ đồng dạng, mưu sát? Cho ông ta mười lá gan ông ta cũng không dám!
Bên trong một người cán bộ cục công an nói: Lầm? Vân tay nằm trong kho dữ liệu có lầm lẫn? Lúc cậu nhập đội thì có lập hồ sơ vân tay! Mấy ngày trước vụ án Cù Vân Huyên nhảy lầu, vân tay của Từ Đại Binh đã kiểm chứng và nhập vào kho vân tay, cái này có lầm được sao?
Lý Thái Bá vội la lên: Có thể là kho vân tay bị người sửa lại!
Tào Hải nhắm mắt, nói: Kiểm tra lại một lần nữa! Lấy vân tay lại một lần nữa!
Lãnh đạo của cục công an có thể cũng không muốn nhìn thấy kết quả điều tra này, cho nên vân tay một lần nữa giám định lại, lần này bởi vì chỉ so sánh hai người, cho nên thời gian rất nhanh.
Nhưng mười phút trôi qua, kết quả giám định vẫn như trước, vân tay chính là của Lý Thái Bá và Từ Đại Binh!
Đây là vân tay mới từ trên tay của hai người bọn họ lấy ra, cái so sánh này khẳng định không sai được!
Lý Thái Bá lần này thật sự luống cuống, giải thích nói: Tôi cùng Vạn Tư Triêu quan hệ không tồi, thời gian bình thường cùng nhau ăn cơm, quần áo của hắn có vân tay của tôi cũng không kỳ quái!
Từ Đại Binh nhanh chóng nói: Tôi cũng vậy, tôi cũng cùng Vạn cục trưởng ăn cơm mà!
Tào Hải giọng điệu rất lạnh, Ăn cơm? Vân tay sẽ ăn đến lưng quần của người ta? Nút buộc?
Lý Thái Bá nói: Tào cục trưởng, tôi thật. . .
Lý Thái Bá còn muốn biện giải, Tào Hải đã phất tay, Mang đi điều tra!
Tào cục trưởng! Lý Thái Bá hô.
Thật ra kết quả này là ai cũng không ngờ, vốn đang hoài nghi Đổng Học Bân, ai ngờ cuối cùng tra ra được là người của cục công an. Bất quá Tào Hải cũng hạ lệnh rõ ràng, tin tức này phải bảo mật, trước khi tra ra chứng cứ xác thật tuyệt đối không công bố ra ngoài.
Hiển nhiên, bên công an phỏng chừng cũng còn ôm một tia hy vọng với Lý Thái Bá.
Nhưng kết quả điều tra kế tiếp, trực tiếp làm Lý Thái Bá và Từ Đại Binh hai người chết lặng!
Nhân viên điều tra chứng cứ từ trong móng tay của Lý Thái Bá và Từ Đại Binh lấy ra một ít thịt, căn cứ so sánh của DNA, quả thật đây là DNA của Vạn Tư Triêu. Nói cách khác, vài vết thương trên gáy và thân của Vạn Tư Triêu, là Lý Thái Bá Từ Đại Binh bọn họ làm ra!
Trong cục công an hiện lên vẻ kinh sợ, đều có chút không thể tin được sự thật trước mắt!
Cái chứng cứ này còn then chốt hơn so với vân tay, giống như là tuyên án Lý Thái Bá và Từ Đại Binh tử hình!
Hiện tại cái thiếu duy nhất cũng là nhân chứng và động cơ giết người!
Nghe kết quả, Từ Đại Binh liền hôn mê bất tỉnh tại chỗ, Lý Thái Bá cũng đứng sững lên, cả nửa ngày đều không có phản ứng, ngây ngốc tại chỗ.
Vì sao?
Vì sao?
Đổng Học Bân đang đi ra từ trong phòng thẩm vấn của cục công an đúng lúc gặp phải Lý Thái Bá hai người bị bắt đi, không khỏi nhìn hai người một cái, tự làm bậy không thể sống!
Lý Thái Bá cũng mới vừa hồi phục tinh thần!
Là Đổng Học Bân?
Là Đổng Học Bân hãm hại bọn họ? ?
Đổng Học Bân! Lý Thái Bá hét lớn một tiếng!
Đổng Học Bân nhìn thoáng qua, thấp giọng nói: Hiện tại biết tôi là ai chưa?
Lý Thái Bá rốt cục đã biết, tin đồn này quả nhiên là thật của! Đổng Học Bân thằng nhãi này quá tà môn! !