Quyền Tài

Chương 1606: Chương 1606: Mau tới đây!




Buổi tối.

Tám giờ hơn.

Ánh sáo sáng lên, sặc sỡ khắp bầu trời.

Sau khi ăn xong, Trương Long Quyên đắc ý dựa vào ghế nằm ở trong sân, nhìn bầu trời cũng không biết đang suy nghĩ cái gì, Đổng Học Bân vừa nhìn, tự mình cầm chén bắt ra phía sau, rửa sạch sẽ, nhìn đồng hồ, thời gian cũng không sớm, hắn hôm nay thật sự mệt mỏi.

Chị Trương?

Ừm.

Khi nào nghỉ ngơi?

Tên nhóc cậu mệt?

Tôi cả ngày không nhàn rỗi, đương nhiên mệt.

Ha ha, biết tên nhóc cậu ngày hôm nay lập công, nghỉ ngơi đi.

Được, vậy tôi tắm rửa trước, ngài tắm không? Ngài tắm thì đi trước.

Nhìn sao trời này, thật đẹp, hôm nay là ngày tốt, khó có được đẹp như thế, ha ha, chị Trương cậu muốn tắm ở trong sân, đem thùng tắm lấy ra cho chị?

Hả? Ở đây sao tắm rửa?

Có cái gì không được? Rất nhiều ánh sao kìa.

Trời đất, tuy rằng xung quanh không có nhà cao tầng, nhưng mà nếu như người ta lên sân thượng. . .

Cái này không phải có cậu sao, có tiểu bảo tiêu ở đây, chị Trương cậu sợ gì? Thùng gỗ ở phòng đông, là tôi mới mua, lấy ra đi.

Cái này. . .

Nhanh lên một chút.

Vậy, được rồi.

Đổng Học Bân lại bận việc, từ phòng đông đem thùng tắm bằng gỗ ôm ra, đặt tới bên cạnh một cây thụ giữa sân, sau đó mở máy nước nóng, bắt đầu múc từng xô từng xô ra bên ngoài, nhiệt độ đương nhiên là tương đối nóng, nếu như nóng nhất thì sẽ rất khó chịu khi tắm, nên phải kìm hãm độ nóng của nước. Đổng Học Bân xách từng xô nước đi ra đổ vào trong thùng, rồi trở lại tiếp nước. Hắn trong lòng cũng kêu khổ không thôi, xách nước cũng không thoải mái, hơn nữa lại xoa bóp cho Trương đại tỷ từ trưa, hắn mệt đến thở không ra hơi, Trương đại tỷ này, sai sử mình còn sai đến nghiện, trước đó nói thưởng cho cái gì đâu? Cũng không thấy nói, ài, anh em đời này cũng là chịu khổ. Đổng Học Bân thật ra vẫn nhớ thương Trương đại tỷ nói thưởng cho. Nhưng người ta không nói. Đổng Học Bân cũng không chủ động đề cập, dù sao Trương đại tỷ đều tặng cho mình một căn Tứ Hợp viện, cái này đã là lễ vật Đổng Học Bân thích không thể thích hơn!

Hai mươi phút sau.

Lúc Đổng Học Bân đi vào xách xô nước thứ bảy, chờ sau khi đi ra. Hắn cũng kinh ngạc, phát hiện Trương Long Quyên đã vào thùng tắm.

Thoải mái.

Ngài đều tắm rồi?

Chờ không được. Ha ha.

Ai da, tôi còn chưa có múc đầy nước.

Được rồi được rồi, thêm một xô nước là được.

Bởi vì không muốn làm cho người ta phải sợ hãi. Đổng Học Bân trước đó đã đem đèn trong sân tắt đi, đến gần mới nhìn thấy, Trương đại tỷ cứ như thế tiện tay đem quần áo ném trên bàn đá, đồ lót quần lót đều có, nhồi nhét với nhau cùng một chỗ, Đổng Học Bân lắc đầu, đi tới phía trước thùng nước, thấy Trương đại tỷ hai tay khoát lên thành thùng nhìn bầu trời, hắn ánh mắt cũng không nhịn được nhìn vào trong thùng, biết bên trong của Trương đại tỷ lúc này không có mặc cái gì cả, bất quá trời quá đen, lại không có đèn, ngoại trừ một ít màu da bị gợn nước vặn vẹo, cũng thấy không rõ ràng, rõ ràng nhất hẳn cũng là khe ngực của Trương đại tỷ, như ẩn như hiện trong nước.

Đổ vào nhé?

Đổ đi, ha ha.

Nước nóng, ngài cẩn thận.

Ào ào, Đổng Học Bân đem nước nóng đổ vào. Sau khi làm xong lần thứ hai dùng sức nhìn dưới nước, vẫn là nhìn không thấy, trong lòng cũng là rất ngứa, nghĩ Trương đại tỷ phỏng chừng phải tắm rửa nửa ngày, mình như thế này mà tắm rửa nước khẳng định sẽ nguội, hơn nữa hắn cũng không dùng nước mà Trương đại tỷ tắm rửa qua, vì vậy lại trở về phòng đông, đem máy nước nóng đun lên, giữ nước chờ cô ấy tắm xong đổi cho mình.

Đổng Học Bân là cái loại tính cách rất săn sóc, nhất là đối với phụ nữ, luôn luôn nghĩ chiếu cố, sau khi đi ra liền hỏi, Uống trà không chị Trương?

Uống.

Trà gì?

Tốt nhất là hồng trà, cảm ơn.

Đổng Học Bân quay về phòng cầm một tách trà ra, pha trà lấy ra cho cô ấy, đương nhiên cũng làm cho mình một tách, sau khi đưa cho cô ấy cũng ngồi ở trên ghế đá, lấy ra điếu thuốc hút, suy nghĩ một chút, đưa tay hỏi, Trương Long Quyên tiếp nhận tới, Đổng Học Bân lại mồi một điếu, cùng cô ấy ngắm trăng. Vừa du ngoạn trở về, tâm tình lúc đầu cũng không tồi, lại được một bộ Tứ Hợp viện, trước mắt còn có một đại mỹ nữ tắm trong thùng gỗ, Đổng Học Bân trên tinh thần cũng rất thả lỏng, giờ khắc này hình như cũng chẳng mệt mỏi.

Vẫn là nhóc đẹp trai của chúng ta biết thương người.

Đương nhiên, ngài mới biết à, nước được không?

Cũng được, có chút hơi nóng, bất quá nóng một chút tắm rửa cũng thoải mái.

Nếu nguội thì ngài nói với tôi, tôi đi xách thêm một xô cho ngài, đang canh nước bên trong.

Hút thuốc, uống trà, thượng nguyệt, bên cạnh còn có người tùy thời tiếp nước nóng, Trương Long Quyên rất hưởng thụ, hút xong điếu thuốc thì đem đùi đẹp trắng bóng vươn lên mặt nước, cẳng chân nhấc lên, gác lên trên thùng gỗ, tay cũng đưa qua, xoa xoa trên đùi.

Đổng Học Bân nhìn mà hoa cả mắt, Có cần sữa tắm không?

Không cần, một hồi rồi nói sau. Trương Long Quyên cười nói.

Ài, nhìn người ta kìa.

Đây mới là biết sinh hoạt.

Đổng Học Bân cũng hiểu được cô ấy quá biết hưởng thụ, cái hoàn cảnh này, cái khí trời này, ở trong sân tắm quả thật là chuyện tốt đẹp, Đổng Học Bân trước đây cũng ở qua Tứ Hợp viện, bất quá nhà cũ của hắn quá nhỏ, trong sân căn bản không lớn như vậy, hơn nữa hộ gia đình bên trong cũng tương đối nhiều, phòng bắc hai hộ, phòng tây hai hộ, phòng đông hai hộ, tuy nói đều là hàng xóm với nhau, nhưng ít nhất cũng có nam nữ khác biệt, già trẻ lớn bé người nhiều như vậy, không ai không biết xấu hổ ở trong sân vừa ngắm trăng vừa tắm, nhưng hiện tại đã có điều kiện này, vì Tứ Hợp viện chỉ có một hộ bọn họ, xung quanh bởi vì bảo hộ văn vật, còn không có nhà đặc biệt cao, đừng nói ở trong sân tắm, cũng là ở trong sân ngủ cũng không người quản ... ừm, chỉ cần bạn không sợ bị muỗi chích đầy người là được.

Ù ù ù.

Nói muỗi muỗi liền đi ra.

Đều sắp cuối thu, muỗi cũng không phải đặc biệt nhiều, nhưng chích một cái cũng khó chịu.

Đổng Học Bân thấy thế, lấy tới một cây quạt hương bồ, quạt muỗi cho Trương Long Quyên bên kia, nhìn hình dạng thoải mái của cô ấy, cũng muốn nhanh chóng đi vào tắm một cái, để hiểu rõ một chút cái gì gọi là tiểu tư sinh hoạt, cực cực khổ khổ nhiều năm như vậy, không hưởng thụ vài ngày thì thật có lỗi với bản thân.

Nhóc đẹp trai. Trương đại tỷ gọi hắn.

Ừm? Làm sao vậy chị Trương? Đổng Học Bân nhìn qua.

Ngày hôm nay làm nhóc đẹp trai của chúng ta mệt muốn chết, chị Trương cậu trước đó cũng nói thưởng và bồi thường cho cậu, ha ha, có muốn đến cùng nhau tắm rửa hay không hả? Trương Long Quyên mỉm cười nói.

Đổng Học Bân ặc một tiếng, Cái này sao tắm?

Thùng cũng không nhỏ, chen một chút cũng đủ chỗ. Trương Long Quyên nói.

Cái này. . . Cái này không thích hợp? Đổng Học Bân rất nhăn nhó.

Trương Long Quyên quyến rũ đến thấu xương nói : Chị Trương chà lưng cho cậu, tới đây nào nhóc đẹp trai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.