Quyền Tài

Chương 1490: Chương 1490: Mỗi tay một người.




Vào đêm.

Trời tối mờ mịt.

Tiếng dế kêu ríu rít.

Nhà chị Từ, chị Trương và chị Từ đều đi vào phòng vệ sinh rửa mặt, bên trong thỉnh thoảng toát ra tiếng cười và tiếng nói, Đổng Học Bân cũng không quản hai nàng, một mình đẩy cửa đi vào phòng ngủ chủ, nhìn cái giường hai người cũng không rộng và tấm lót giường màu sắc ấm áp, Đổng Học Bân trong lòng kích động không ngớt, có cảm giác không biết nên nói cái gì, sau khi đi tới hai bước, lại lui về một bước, suy nghĩ một chút, cắn răng đi tới bên giường, mở đèn tường mờ nhạt bên đầu giường, cởi quần áo quần lót, tiện tay ném đi, lập tức xốc chăn tiến vào, giật giật thân thể, nằm vào trong chăn.

Ba người?

Buổi tối cùng nhau ngủ?

Đổng Học Bân không hưng phấn mới là lạ, cái này căn bản là chuyện thằng nhãi này chờ đợi đã lâu, là chuyện khiến cho hắn chờ mong còn hơn cả việc đầu tư một hơi lên đến hai trăm triệu, Đổng Học Bân cũng không rõ ràng dù mới vừa rồi nghe Từ Yến cùng Trương Long Quyên nói đến cái này và cả hai đều đáp ứng, hắn và chị Từ đã có, hắn cũng có ý đối với Trương đại tỷ, bất quá theo Đổng Học Bân xem ra, hai người là bạn học cũ, có thế nào cũng không có khả năng cùng nhau được, cái này xấu hổ lắm, nhưng chuyện tình lại không như là tưởng tượng của Đổng Học Bân, hắn chưa từng nói cái gì, Trương đại tỷ và chị Từ hai người đều đã quyết định cả rồi, vậy Đổng Học Bân còn có thể từ chối sao? Nếu Từ Yến đã nói như vậy, thằng nhãi này còn ước gì đây, căn bản là một tên sắc đảm bao thiên.

Một phút đồng hồ. . .

Năm phút đồng hồ. . .

Mười phút. . .

Hai người còn chưa đi vào.

Đổng Học Bân hít sâu, tâm tình khó có thể bình ổn, ừm, cũng là có chút khẩn trương, nhìn trái nhìn phải, hắn lại nhích qua nằm giữa giường.

Sau một lúc lâu, tiếng bước chân rốt cục từ phòng vệ sinh đi ra.

Xoạch, xoạch, tiếng dép vang lên gần phòng ngủ, một tay đẩy cánh cửa ra.

Đổng Học Bân định thần nhìn lại, Từ Yến và Trương Long Quyên vẫn là một khăn tắm quấn rất chặt, Trương đại tỷ là người đi vào trước, chị Từ ở phía sau, thuận lợi đóng cửa lại.

Kịch.

Cửa đóng.

Bầu không khí trong phòng có chút đông cứng.

Đổng Học Bân không dám hé răng, chủ yếu là không biết nói cái gì.

Vẫn là Trương Long Quyên tính tình rộng rãi nhất cười ha ha, nhìn Đổng Học Bân trên giường, lắc lắc cằm nói với Từ Yến: Tên nhóc này thật không khách khí, còn nằm ở giữa, ý của hắn là muốn mỗi tay ôm một người ngủ à? Dứt lời, cô ấy hí mắt nói với Đổng Học Bân: Được, can đảm không nhỏ nha.

Từ Yến cũng cười, Dù sao thì tôi cũng chưa thấy qua ai lớn gan hơn so với tên nhóc này cả.

Đổng Học Bân bị nói làm cho xấu hổ không ngớt, không thể làm gì khác hơn là xê dịch thân thể ra góc giường, nằm nhích ra bên ngoài, Không có không có, tôi là vô ý nằm, cũng không chú ý chỗ.

Trương Long Quyên cười nói: Cái này còn không khác biệt lắm, ha ha.

Từ Yến nói: Được rồi, hai ngươi sáng sớm ngày mai còn phải dậy sớm, tôi cũng phải đi làm, ngủ sớm đi.

Vậy tôi chọn chỗ trước. Trương Long Quyên cũng không cởi khăn tắm, mặc như vậy chui vào chăn, nằm ở góc bên ngoài.

Từ Yến nhìn cô ấy, Bà không ngủ ở giữa?

Trương Long Quyên cười nói: Không phải để dành cho bà sao?

Từ Yến cũng không nói cái gì, thoải mái leo lên giường, thấy Đổng Học Bân ân cần mở chăn cho cô ấy, nhưng Từ Yến không nằm xuống, bĩu môi.

Đổng Học Bân mê man nói: Sao?

Từ Yến nói: Đi qua?

Đổng Học Bân nói: Ặc, qua chỗ nào?

Ở giữa, chị quen ngủ bên ngoài. Từ Yến nói.

Đổng Học Bân vui vẻ, trong lòng nói vẫn là lão Từ nhà chúng ta biết thương người, vì vậy nhích người qua, lại nằm trở về chổ cũ.

Từ Yến lúc này mới tiến vào trong chăn.

Trương Long Quyên nhìn thấy cười cười, cũng không nói chuyện.

Tắt đèn nha? Đổng Học Bân hỏi.

Trương Long Quyên nói: Còn không buồn ngủ, trò chuyện một chút đi.

Giường không lớn, là cái loại giường đôi bình thường, ba người nằm như thế đương nhiên là có chút chật, nhất là Từ Yến và Trương Long Quyên đều thuộc về cái loại tương đối đầy ắp, nhất thời kẹp Đổng Học Bân ở giữa, dưới chăn, tay trái và tay phải của Đổng Học Bân đều bị đè, vai bên trái đụng với bên vai của Trương đại tỷ, tay phải thì rơi vào chổ phần eo của chị Từ, hầu như đều không thể hoạt động, Đổng Học Bân hơi chút gầy một ít so với các nàng giống như là nhân bánh vậy, bất quá tuy rằng chật, nhưng thằng nhãi này vẫn là thống khổ cùng vui sướng. Chăn phủ lên, phía dưới là ba người, trong chăn cũng càng thêm ấm áp, nhất thời, mùi thơm trên người của chị Từ và Trương đại tỷ cũng tự nhiên mà dạo chơi dưới chăn, theo hô hấp của các nàng, chăn cùng đầy mùi, hương thơm cũng từ trong chăn chen đến chổ của Đổng Học Bân, chui vào trong lỗ mũi hắn, đánh vào trên khuôn mặt của hắn, hai loại mùi thơm của cơ thể đều rất dễ chịu, mùi vị rất thoải mái.

Lão Từ, đứa nhỏ của bà thế nào?

Thân thể rất tốt, chỉ là học tập không tốt.

Thân thể tốt đều mạnh hơn cái khác, phán như thế nào?

Còn chưa có lên tòa, đang chuẩn bị, qua một chút nữa đã.

Được, đến lúc đó tôi tìm cho bà một đoàn luật sư tới, bảo đảm không thành vấn đề.

Giúp tôi mời luật sư tốt là đủ rồi, sao còn cả đoàn luật sư?

Ha ha, muốn cũng là cái khí thế này, chúng ta không chỉ muốn thắng trên tòa, còn phải phải áp đảo đối thủ trên tâm lý, đạt được mục đích đánh bại đối phương, cái này bà nghe tôi đi, không sai đâu, dù sao đều là bạn tôi ở sở luật sư, cũng không cần dùng tiền.

Được, lần này tôi sẽ không khách khí với bà.

Bà còn biết nói à, bà khách khí với tôi khi nào hả?

Ha ha, không nói tôi, bà cũng chưa có ý kết hôn sao?

Không nghĩ tới, một người sống rất tốt, tôi cái gì cũng đều có, cần đàn ông làm cái gì.

Nghe hai nàng nói chuyện phiếm, Đổng Học Bân bên này cũng không nhàn rỗi, ngay từ đầu còn không dám làm gì, tay không dám động một chút, bất quá đợi đại khái sau vài phút, Đổng Học Bân cũng thả lỏng ra, hai tay đi xuống, phân biệt tìm được tay của Trương Long Quyên và Từ Yến, nhẹ nhàng nắm lắm.

Từ Yến không có phản ứng, vẫn còn trò chuyện.

Trương Long Quyên cũng làm như không phát hiện, chỉ bất quá khóe mắt hiện lên tiếu ý.

Đổng Học Bân thấy thế, lá gan lớn hơn nữa, buông tay của hai người ra, ho khan một tiếng, rút tay từ trong chăn ra, nhấc cánh tay phải ôm vai trơn của chị Từ, thấy cô ấy không có động tác, lại vươn tay trái đến vai của Trương đại tỷ.

Một trái một phải.

Mỗi tay một người.

Một người lãnh đạo cấp phó sở và một phú bà tài sản trăm tỷ.

Đổng Học Bân lúc này thật là thoải mái, cảm thấy hào khí ngàn vạn.

Trương Long Quyên bật cười một tiếng, nhìn Từ Yến và Đổng Học Bân bĩu môi một chút, Nhìn kìa, tên nhóc này thật không xem mình là người ngoài.

Từ Yến thản nhiên nói: Hắn à, cũng là cái đức hạnh này, tuổi không lớn, sắc tâm không nhỏ.

Trương Long Quyên nhìn con mắt của Đổng Học Bân, cười nói: Tuổi còn nhỏ không lo học giỏi, ha ha, bất quá tôi thích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.