Rạng sáng, Đổng gia.
Bên ngoài căn nhà tĩnh lặng chỉ có tiếng côn trùng kêu.
“Tiểu Đổng, vòi nước nhà anh không điều chỉnh nóng lạnh được à?”
“Điều chỉnh được, quay van vào bên trong là lạnh, ra bên ngoài là nóng”.
“Ừm, có quần áo dư thừa không?”
“Khụ khụ, đều là quần áo tôi mặc qua rồi, hình như không có, áo sơ mi thì có”.
“…Không có thì thôi vậy”.
Nói xong Đổng Học Bân đóng cửa bên ngoài nhà tắm, ngồi xuống ghế sô pha, nghe thấy những động tĩnh rất nhỏ trong phòng tắm, tâm trí hắn bắt đầu nghĩ ngợi lung tung, tay sờ lên gói Trung Hoa trên bàn, rút ra một điếu hút, mở TV lên xem, nhưng sức chú ý hiển nhiên không được tập trung như vậy, Đổng Học Bân tâm tư quá nửa cũng không ở trên màn hình TV, mà là ở trong phòng tắm.
Tí tách, tí tách.
Tiếng nước bên trong vọng ra, hình như mỹ nữ Khu trưởng đã bắt bầu tắm rồi.
Đổng Học Bân rung chân, ánh mắt thi thoảng lại liếc một cái về phía cửa kính mờ mờ nhìn không rõ cái gì.
Một phút…
Hai phút…
Ba phút…
Quảng cáo trên TV của Đổng Học Bân vẫn chưa kết thúc, đột nhiên tiếng nước dừng lại.
“Tiểu Đổng, có ở ngoài đó không?” Bên trong vọng ra một giọng nói trầm ấm của Cảnh Nguyệt Hoa.
“Tôi ở đây” Đổng Học Bân đứng dậy nói: “Có phải nước không đủ nóng? Hay tôi đi điều chỉnh lại cho ngài?”
“Không cần đâu, đã tắm xong rồi”.
Đổng Học Bân ngạc nhiên. Tắm xong rồi? Vừa mới vài phút? Còn chưa tới ba phút?
Cứ cho cô đã tắm xong, nhưng cô chắc chưa gội đầu xong chứ? Chắc trên người không còn dính bọt xà phòng? Cô vừa tắm có hai phút mà đã tắm xong rồi sao? Tôi ngất, cô tắm cũng quá nhanh đi! Đổng Học Bân biết phụ nữ khi tắm rất lề mề, ví dụ như Huyên di, ví dụ như Tuệ Lan đều tắm hơn nửa tiếng.
Có đôi khi cả tiếng cũng có thể có, nhưng Đổng Học Bân đương nhiên cũng biết rằng tính cách của Cảnh Nguyệt Hoa không thích rề rà, rất nóng nảy, nhưng cũng không ngờ tới tính cách cô lại nóng vội như vậy, hắn vừa xem xong một cái quảng cáo, thời gian ấy ngay cả cởi quần áo xả nước tắm còn chưa đủ? Mỗi lần Đổng Học Bân tắm cũng phải tới mười lăm phút.
“Nguyệt Hoa Khu trưởng, cô…” Hắn cũng không biết nói thế nào nữa.
Phòng tắm vang lên tiếng xoạt xoạt của dép lê cọ vào tấm thảm nhà tắm: “Có khăn chưa dùng hay không?”
Đổng Học Bân nói: “Cái này, khăn tắm mới không có, trong đấy có hai cái khăn màu trắng tôi dùng để lau mặt, hay là tôi xuống nhà mua cho cô? Ai da, giờ này siêu thị cũng đã đóng cửa rồi”.
Thanh âm hơi ngừng chút: “Màu trắng đúng không ?”
“Khụ khụ, đúng rồi” Trong lòng hỏi cô dùng nó thật à?
Một lúc sau, cửa phòng tắm mở ra, hơi nước nóng quyện theo hương thơm của dầu gội đầu tỏa ra, bên trong hình như còn có chút mùi hương cơ thể của một nữ nhân thành thục, trong hơi nước lượn lờ, thân hình Cảnh Nguyệt Hoa bọc trong cái khăn tắm trắng xuất hiện, khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành cùng dáng người nóng bỏng, làm cho Đổng Học Bân ở phòng khách nhìn xem tim đập không thôi, nhịn không được mắt hướng về phía cổ áo nàng nhìn một hồi.
Câu dẫn người nha.
Cảnh Nguyệt Hoa nhìn lên chiếc đồng hồ treo ở phòng khách, mặt mày nhăn nhíu, “Đã giờ này rồi à?”
Đổng Học Bân đem ánh mắt thu lại nhìn nói: “Như vậy đi, cô tạm thời ở lại nhà tôi, có một phòng ngủ vẫn chưa có người ngủ qua, tôi ra ngoài ở khách sạn”.
Cảnh Nguyệt Hoa lắc đầu, “Quá muộn”.
“Tôi không sao, đây là trường hợp đặc thù mà”.
Cảnh Nguyệt Hoa không cho phân trần xua tay nói: “Anh ngủ nhà anh, không việc gì phải ngại, phòng là ở bên kia à?”
Đổng Học Bân đương nhiên không ngại khi cho Cảnh Khu trưởng ngủ ở đây, bất quá vẫn là nói: “Tôi chỉ ngại…”
“Cứ như vậy đi” Cảnh Nguyệt Hoa hình như không thích nói nhiều, xiết lại cổ áo, bước về phía phòng ngủ, thuận tay đóng cửa phòng ngủ lại.
Đổng Học Bân cười khổ một tiếng, trong lòng nói như thế nào này lại giống như là nhà của cô vậy?
Ai bảo người ta là lãnh đạo cơ chứ.
Đổng Học Bân nhớ trong phòng nhỏ ấy chăn, gối đều đủ cả, đợi đến khi thấy phòng ngủ nhỏ không có âm thanh gì nữa, hắn liền tắt TV rồi đi vào nhà vệ sinh tắt điện, sau đó liền chuẩn bị về phòng ngủ.
“Đúng rồi, khăn mặt của mình”.
Đổng Học Bân nhớ đến chuyện này, nghiêng đầu, ánh mắt nhìn vào chiếc khăn mặt của mình, duỗi tay sờ lên, cái khăn đều đã ướt, hít một hơi, trên đấy còn vương chút mùi hương, mặt của Đổng Học Bân bỗng nóng lên, lúc này mới biết Cảnh Nguyệt Hoa thật sự đã dùng khăn mặt của mình lau người, lau tóc. Phải biết rằng, Đổng Học Bân sau khi tắm xong không có chiếc khăn nào chuyên dùng để lau người, thông thường thường dùng luôn khăn lau mặt, hơn nữa sáng nay hắn cũng tắm qua. Chuyện này cũng không có gì, vốn cũng không có gì lớn, nhưng nghĩ lại liền ái muội, trong đầu của Đổng Học Bân lập tức hiện lên hình ảnh Cảnh Nguyệt Hoa dùng khăn mặt lau từng bộ phận quan trọng trên cơ thể, từng phần từng phần mà bốc lửa.
Tưởng cái gì vậy, mau đi ngủ đi!
Đổng Học Bân gõ vào đầu, đem khăn để lại vị trí cũ, sợ Cảnh Nguyệt Hoa phát hiện mình đã sờ lên nó, hắn còn đem khăn mặt chỉnh lại trạng thái y như trước đó, bảo trì nguyên trạng.
Sau khi buông tay ra, Đổng Học Bân bản thân cũng cảm thấy vui vẻ, cái này không phải có tật giật mình sao, đây vẫn là khăn mặt của mình mà?
Vừa quay đầu chuẩn bị đi ngủ, nhưng mới vừa bước chân đi lại tạm dừng xuống.
Sau cánh cửa phòng vệ sinh vốn treo áo sơ mi và quần jeans mình vừa giặt sáng nay, đều treo ở mắc quần áo, khoảng ba bốn chiếc gì đó, nhưng hắn nghi hoặc phát hiện ra đằng sau chiếc áo sơ mi hình như có lộ ra một chiếc tất viền đỏ sậm, cũng không biết là gì nữa, dẫu sao Đổng Học Bân không có một chút ấn tượng gì, chi dù vào năm tuổi của hắn cũng chưa từng mua tất màu đỏ, nhiều lắm chỉ có một chiếc thắt lưng màu đỏ, hắn cũng rất ít khi mặc đồ màu đỏ.
Mang theo một chút tò mò, Đổng Học Bân tiến lên phía trước vén chiếc áo sơ mi lên một chút.
Ngay lập tức, có một chiếc quần lót màu đỏ sậm hiện ra trước mắt Đổng Học Bân, kiểu dáng lần này không giống với lần Đổng Học Bân nhìn thấy ở nhà Cảnh Nguyệt Hoa, chiếc này còn nóng bỏng hơn, viền bên cạnh có rất nhiều chỗ đều là ren trong suốt, chỉ có màu sắc là như nhau, đều là màu đỏ sậm.
Quần lót của Khu trưởng Nguyệt Hoa?
Ta ngất! Sao lại treo ở chỗ này?
Đổng Học Bân lập tức liền hiểu ra vấn đề, khi Cảnh Khu trưởng đang tắm phát hiện ra khí ga bị rò rỉ, lúc mặc đồ lót có tám phần là không ít bọt xà phòng dính lên trên làm bẩn, quần này được giặt sau khi đã tắm xong, quần lót được kẹp giữa áo sơ mi và quần jean của Đổng Học Bân, rất kín đáo, hình như là do Cảnh Nguyệt Hoa cố ý giấu vào đấy, nghĩ đến đây, Đổng Học Bân trong lòng không khỏi vừa động, xem ra Khu trưởng Nguyệt Hoa không hào phóng giống như Tạ Tuệ Lan, lần trước lúc cầm quần lót ở nhà nàng Cảnh Nguyệt Hoa bên ngoài không thể hiện gì, nhưng nghĩ lại chắc cô ta cũng sẽ không thoải mái, nếu không lần này cô ấy đã không giấu chiếc quần lót gợi cảm vừa giặt xong vào một nơi kín đáo, đây chính là không muốn để cho Đổng Học Bân nhìn thấy?
Đáng tiếc đã bị nhìn thấy rồi.
Đổng Học Bân hít một hơi, tự nhủ nội y của Cảnh Khu trưởng cũng thật quá bắt mắt mà!