Bảy giờ.
Gia thuộc viện huyện.
Đổng Học Bân ký túc xá.
Trời tối lại, lúc này là bầu trời tối đen thật sự, mà không phải mây đen che khuất, gió lạnh gào thét tới, nhiệt độ trong phòng cũng không ấm áp, đều đã tháng ba, hệ thống sưởi hơi cũng sớm ngừng, trong nhà chỉ có thể mở điều hòa để sưởi ấm.
Phòng vệ sinh.
Trước gương.
Đổng Học Bân trong lòng tính nhẩm thời gian một chút, cách bảy giờ rưỡi cũng không xa, khi đó còn hẹn mấy người thường ủy huyện ủy dựa vào hướng của hắn tới nhà ăn, cho nên tự nhiên cũng muốn nhanh một ít, nếu như làm cho người ta thấy Mạnh chủ nhiệm cắt tóc cho mình thật sự là không quá ổn, không phải vấn đề không thích hợp, mà là nguyên nhân của rất nhiều phương diện, cũng may Mạnh đại tỷ cũng biết điểm này, động tác rất lưu loát.
Lại một lọng tóc nhẹ nhàng rớt xuống.
Mạnh Hàn Mai lấy tay đem sợi tóc rơi vào trên mặt của Đổng Học Bân nhẹ nhàng phủi xuống, tiếp tục cắt tóc cho hắn.
Đổng Học Bân nhìn cô ấy trong cái gương, Mạnh đại tỷ, đừng để dính lên áo lông của chị, đến lúc đó không dễ lấy xuống, còn phải lấy từng cọng cả.
Mạnh Hàn Mai cười cười, Không sao, áo lông trắng, lấy được.
Đổng Học Bân cười khổ nói: Không phải chuyện có phải lấy được hay không.
Không sao, ngài đừng động. Mạnh Hàn Mai nâng nâng đầu của hắn, con mắt nhìn chằm chằm vào phần tóc ở hai bên trán, trong miệng nói: Lập tức xong ngay.
Đổng Học Bân cũng không nói cái gì, thật ra cũng còn có chút hoài niệm cảm giác mềm mại vừa rồi, không nói cái khác, bởi vì từ xúc cảm trên cảm giác kia, bên trong áo lông của Mạnh Hàn Mai ngoại trừ thu y hình như không có mặc thêm gì, văn đường áo lông rất nhiều, bên ngoài đương nhiên là không nhìn ra, nhưng cảm giác vẫn là cảm giác được, vừa dựa vào, đầu của Đổng Học Bân quả thật là muốn chìm vào trong bộ ngực đầy đặn của Mạnh đại tỷ. Nếu như có áo ngực tuyệt đối không có khả năng là cái xúc cảm này, Đổng Học Bân cảm thấy mình thật ra chiếm không ít tiện nghi, vừa bắt người ta cắt tóc cho mình, lại đụng phải ngực của người ta, hắn trong lòng cũng thấy rất ngại, hắn phát hiện mình cùng Đại tỷ thật sự rất là có duyên, bất quá thật ra cũng biết không thể là nói như vậy, bởi vì Đổng Học Bân đã tới cái cấp bậc này, tuổi của cán bộ bên cạnh và nữ đồng chí tự nhiên cũng sẽ khá lớn một ít. Tỷ lệ phát sinh việc này cũng tự nhiên sẽ lớn.
Sau vài phút.
Mạnh Hàn Mai đem tông đơ ra sau, đẩy cái cổ của Đổng Học Bân lên nhìn một chút trong gương, quẹo trái một chút, lại loay hoay một chút, mới gật đầu.Được rồi, ngài xem được chưa.
Đổng Học Bân mở mắt ra nhìn, Ồ, thật không sai.
Mạnh Hàn Mai cười nói: Tay nghề của tôi cũng chỉ như vậy, không được mong ngài tha thứ.
Đổng Học Bân nói: Coi chị nói kìa Mạnh đại tỷ, thật sự là không sai mà, so với tôi đi ra tiệm cắt tóc còn tốt hơn nhiều. Tự nhiên, thành thục, hắc, thật tốt.
Mạnh Hàn Mai cười ha ha.Ngài thích là được.
Tóc ở hai bên vai, Mạnh Hàn Mai phủi phủi cho hắn.
Đổng Học Bân đứng lên lại gần nhìn vài lần, thật sự rất thoả mãn, Thật không nhìn ra chị còn có tay nghề này.
Mạnh Hàn Mai nói: Tổ truyền hai ba đời mà.
Đã nhìn ra. Thật sự là không giống. Đổng Học Bân quay đầu lại, Cảm ơn Mạnh đại tỷ. Hôm nay bận cả ngày lại phiền phức chị cắt tóc cho tôi.
Mạnh Hàn Mai cười, Đừng khách khí, thật ra tôi cũng đã lâu không cắt tóc cho ai, tay cũng rất ngứa, lúc này được giải tỏa, tôi cũng rất thoải mái.
Đổng Học Bân vui vẻ, nhìn về phía áo lông cô ấy, Vậy chị nhanh chóng phủi tóc đi, đều dính cả người, trên quần cũng có.
Mạnh Hàn Mai ừ một tiếng, Được, vậy tôi đi dọn dẹp quần áo một chút, ngài gội đầu trước đi, sau khi tắm xong hong khô tóc, nếu như không được thì tôi sửa lại cho ngài. Nói xong, Mạnh Hàn Mai đem đồ cất vào, sau đó xoay người đi ra, đóng cửa lại cho Đổng Học Bân.
Đổng Học Bân lại mở vòi phun tắm rửa một cái, thứ nhất hắn không quen chỉ gội đầu thôi, thứ hai cũng là trong phòng hơi lạnh, hắn tắm lại một lần, sau khi tắm rửa thì phủi phủi áo ngủ trên người, quay lại cái gương dùng máy sấy làm khô tóc, nhìn trong gương rất có tinh thần, so với tóc dài còn dễ coi hơn nhiều, Đổng Học Bân nhìn nửa ngày liên tục gật đầu, lúc này mới thu dọn tóc trên mặt đất một chút, dọn rửa sạch sẽ, cầm lấy đồng hồ đeo tay để ở bên cạnh nhìn thời gian, sắp bảy giờ rưỡi, liền lập tức đi ra phòng vệ sinh.
Kịch.
Kịch.
Trong phòng bếp phát ra không ít âm thanh.
Đổng Học Bân ngẩn ra, đi tới nhìn mới thấy Mạnh Hàn Mai đang ở trong phòng bếp làm đồ ăn, trong lúc nhất thời không biết nói gì, Mạnh đại tỷ, tôi nói tôi tới, chị làm gì vậy, đừng làm đừng làm, để cho tôi, hôm nay tôi làm cơm.
Mạnh Hàn Mai cười nói: Như vậy sao được.
Đổng Học Bân nói: Mỗi lần tiền nhiệm tôi làm cơm một lần, không phải vì cái khác, chính là vì cảm ơn mọi người ủng hộ và tín nhiệm.
Mạnh Hàn Mai không nghe, tiếp tục làm cơm, Phòng bếp là chổ của phụ nữ chúng tôi.
Đổng Học Bân bất đắc dĩ nói: Không phải tôi khoác lác với chị đâu Mạnh đại tỷ, trù nghệ của tôi tuyệt đối tốt hơn so với người bình thường nhiều, chị đừng quản, nhanh chóng giao cho tôi đi, nếu không ngày hôm nay không làm, sau này tôi phỏng chừng tôi cũng không cơ hội cũng không có tâm tình làm a, các người không được nếm tay nghề của tôi đâu? Ngoại trừ một ít cơ quan mẫn cảm, lưng của đàn bà và tóc của đàn ông đều là một bộ vị tương đối quan trọng, Mạnh đại tỷ cắt tóc cho hắn, Đổng Học Bân cảm giác quan hệ của hai người cũng gần hơn rất nhiều so với những người khác, ngữ khí nói chuyện cũng không có nhiều giọng quan.
Mạnh Hàn Mai vẫn không đáp ứng.
Đổng Học Bân trước đây quả thật là sẽ làm cơm cho thuộc hạ và đồng sự, con người hắn lúc đầu đã khách khí, cũng là muốn nói cho mọi người biết mình là tính cách gì, tính tình gì, nhưng trước đây Đổng Học Bân còn chưa có tới cấp bậc như vậy, cũng cơ bản không phải là người đứng đầu, cho nên cảm giác còn không có gì, nhưng hiện bây giờ Đổng Học Bân đã là một người bí thư huyện uỷ, Mạnh Hàn Mai thể khiến cho bí thư huyện uỷ bận việc cơm nước, như vậy thì có chút quá không ổn thỏa.
Đang nói, chuông cửa đột nhiên vang lên.
Đổng Học Bân vừa nghe, không thể làm gì khác hơn là đi ra mở cửa.
Cửa vừa mở ra, bên ngoài xuất hiện mặt của bốn người, bí thư chính pháp uỷ Thường Lâm, bộ trưởng bộ tuyên truyền Tôn Trường Trí, bí thư ủy ban kỷ luật Vương Bân Hòa, bộ trưởng mặt trận thống nhất Lý Ngưu, mấy người thường ủy huyện ủy đều tới, có thể cũng là hẹn dưới lầu cùng nhau lên, nếu không không có khả năng trùng hợp như thế.
Bí thư.
Đổng bí thư.
Chúng tôi tới quấy rối.
Tất cả mọi người chào hỏi.
Đổng Học Bân cười hơi nghiêng thân, Nhanh, đều vào đi. Nói xong, thấy bốn người trong tay đều cầm đồ, có thực phẩm dinh dưỡng, cũng có hoa quả các loại, không khỏi nghiêm mặt, Hắc, tới còn mang đồ làm gì, tôi không chơi cái này đâu, hôm nay coi như ngoại lệ, đồ tôi nhận, nhưng sau này đừng mua nữa nha. Bọn họ là lần đầu tiên tiếp xúc với mình, cũng là lần đầu tiên đến nhà mình, cho nên không biết tính cách và tính tình của mình, Đổng Học Bân cũng không trách bọn họ, nhưng sau này bọn họ sẽ chậm rãi biết, con người Đổng Học Bân chưa bao giờ chú ý thu lễ, cho dù là hoa quả các loại hắn cũng không thích, Đổng Học Bân thấy người, một là hợp với tính tình của mình hay không, hai là có năng lực công tác hay không, cái khác, Đổng Học Bân ở đây đều là không sao cả, hắn không phải lãnh đạo chú ý nhiều và thích xoi mói, cũng tuyệt đối sẽ không bởi vì người khác không tặng đồ đút tiền cho hắn mà mắt lạnh đối với người ta, Đổng Học Bân là người rất thực tế.
Tất cả mọi người vào phòng.
Đổng Học Bân hô: Đều ngồi đi, Mạnh chủ nhiệm cũng tới một lúc rồi, đang làm đồ ăn, tôi đi qua gọi cô ấy đi ra, hôm nay tôi làm cơm.
Nghe lời này, Thường Lâm vừa ngồi xuống lập tức đứng lên, Như vậy sao được!
Bí thư ủy ban kỷ luật Vương Bân Hòa cũng đứng lên, Đổng bí thư, ngài cái này không phải khiến cho chúng tôi rơi vào tình huống khó xử, sao có thể để ngài đi làm cơm, tôi thấy vẫn là tôi làm cho, ha ha, tôi tuy rằng trù nghệ không được tốt lắm, nhưng lúc vợ tôi không có nhà, ta cũng có làm cơm vài lần.
Đổng Học Bân cười nói: Vương bí thư, không cần.
Bộ trưởng bộ tuyên truyền Tôn Trường Trí nói: Vẫn là tôi làm cho, tôi cũng biết làm một ít.
Mấy người thường ủy đều là người bình thường không đụng vào việc nhà, dù sao vị trí ở kia, nhưng vừa nghe Đổng Học Bân muốn đích thân làm cơm, cũng đều xung phong nhận việc.
Lý Ngưu cũng rất thẳng thắn mà nói: Trù nghệ của tôi thì khỏi cần nói, cho nên cũng không tự bêu xấu, thế nhưng làm trợ thủ tôi cũng làm được, ví dụ như cắt thịt bò hay là bật bếp và vân vân, ha ha, tiểu Đổng bí thư, ngày hôm nay ngài là nhân vật chính, ngài cũng không thể động, buổi chiều tôi nghe nói ngài bận trước bận sau sớm mệt muốn chết rồi.
Cuối cùng đẩy nửa ngày, mọi người vẫn không cho Đổng Học Bân làm cơm.
Đổng Học Bân cũng rất không biết nói gì, nhưng thấy người ta đều như vậy, hắn cũng không nói luôn, biết cái này là bọn họ tôn trọng đối với mình, bất quá Đổng Học Bân cũng không nhàn rỗi, mà là rót cho bọn họ mấy ly trà ngon, sau đó thì từ trong hành lý của mình lấy ra vài chai rượu ngon, cầm lên bàn.
Phòng bếp là địa bàn của Mạnh Hàn Mai, mấy người thường ủy khác cũng thường thường đi giúp một chút, bất quá đồ ăn cuối cùng vẫn là Mạnh Hàn Mai một mình làm.
Lão Mạnh, được không? Thường Lâm cười thúc dục một câu.
Mạnh Hàn Mai từ phòng bếp lộ đầu ra, cười nói: Cái này là được.
Lý Ngưu vuốt bụng nói: Ngửi thấy mùi thơm rồi, tôi cũng đói bụng.
Đừng đòi mạng, chờ chút. Mạnh Hàn Mai nở nụ cười một tiếng, rút đầu thu trở về.
Bọn họ những người này trước đây cũng là ở trận doanh của lão bí thư Lý Quý An, thời gian ở chung cũng không ngắn, quan hệ đều rất không tồi, nói chuyện cũng đặc biệt tùy ý.
Đổng Học Bân thích cái bầu không khí này, hắn cần cũng là cái dạng này, hoặc là nói mục đích ngày hôm nay gọi mọi người tới cũng là cái này, mình vừa tới, cũng có chút chưa thể dung nhập vào, cho nên cũng cần cùng loại liên hoan này khiến cho Đổng Học Bân mau chóng hoà mình với mọi người, đứng vào hàng thì tuy rằng tất cả mọi người đứng vào hàng, nhưng cái này cũng không nói rõ được, cũng không phải là không có chuyện sau khi đứng vào hàng rồi đâm sau lưng người, Đổng Học Bân đối với lần tiền nhiệm này rất coi trọng, đây là hy vọng duy nhất hắn có thể mau chóng thành công một bước lên trời đến phó sở hay không, đương nhiên sẽ coi trọng, cũng hy vọng người một nhóm có thể toàn bộ ngưng tụ cùng một chỗ, tạo thành chung một bầu không khí, bởi vì chỉ có như vậy hắn mới có thể đấu với Trương Đông Phương.
Cho nên lần liên hoan ngày hôm nay, Đổng Học Bân chỉ nói tình cảm, không nói chuyện công tác.