Quyền Tài

Chương 987: Chương 987: Nhất túc.




Trong rừng. Trong xe vang lên một trận âm thanh như tiếng mèo gừ.

Từ Yến say rượu quả thực quá hứng tình, cô cưỡi lên trên người Đổng Học Bân hôn mặt hắn làm cho Đổng Học Bân có chút không biết làm sao. Cho dù xấu hổ cũng không dám nói ra.

Đổng Học Bân không phải không thích Từ đại tỷ mà là rất thích nhưng sau khi trả qua với Tạ Tuệ Lan cùng Vù Vân Huyên trong lòng Đổng Học Bân liền có trí nhớ và có ý thức tự khống chế chính mình, không dám dính vào nữ nhân khác để tránh gây ra đại họa. Trạng thái này hắn đã giằng co hơn hai tháng rồi cho nên cũng không dám có suy nghĩ đối với Từ Yến ai có thể ngờ được Đổng Học Bân không dám thì Từ đại tỷ lại chủ động ôm lấy hắn, đây là việc đánh chết Đổng Học Bân cũng không dám nghĩ tới, nếu sớm biết như vậy thì Đổng Học Bân tuyệt đối không dám nghĩ tới, nếu sớm biết như vậy thì Đổng Học Bân tuyệt đối không dám để cho Từ đại tỷ uống nhiều như vậy, hơn nữa với trạng thái hiện tại của Từ địa tỷ khó tránh khỏi hiềm nghi lợi dụng lúc người ta gặp khó.

Cái này làm sao bây giờ?

Cứ như vậy ai mà chịu nổi??

Từ Yến động tình hôn cổ Đổng Học Bân, bàn tay thì vuốt mắt hắn.

Đổng Học Bân cố nén tạp niệm trong lòng vội hỏi:”Từ đại tỷ, chị hôm nay uống nhiều quá, chị tỉnh lại đi? Em là Tiểu Đổng đây”

Từ Yến vẫn hôn nói:”Chị biết em là Tiểu Đổng”

“Ai da, vậy chị còn… Đừng mà, em…”

“Ôm đại tỷ, mau một chút, hôn chị đi”.

“Không thích hợp? Ngày mai chị tỉnh rượu khẳng định sẽ tìm em tính sổ”.

“Sẽ không đâu, nhanh lên, hôm nay Từ đại tỷ tùy tiện cho em ép buộc”

Ngay sau đó, Đổng Học Bân vốn đang định nói cái gì đó thì miệng đã bị bịt lại, đã bị đôi môi gợi cảm của Từ Yến hung hăng ngăn lại. Đây vẫn là lần đầu tiên Đổng Học Bân và Từ Yến hôn môi nên không nghĩ tới Từ đại tỷ lại nóng bỏng như vậy. Phòng tuyến trong lòng Đổng Học Bân lập tức liền hỏng mất, người ta đã chủ động dâng lên ngươi còn giả bộ cái gì nữa.

Cái này thì Đổng Học Bân cũng không giả bộ gì nữa, hai cánh tay cũng động tình ôm chặt lấy eo Từ đại tỷ rồi vật xuống mà đè lên.

Trong mắt Từ yến ậc nước, cô mở to mắt rồi cùng hắn hôn môi.

Dưới ánh trăng, ánh mắt Từ đại tỷ rất đẹp làm cho người ta nhìn vào đặc biệt thoải mái.

Nhưng Đổng Học Bân cũng không rất không biết xấu hổ nhìn Từ đại tỷ, thấy cô đang nhìn mình Đổng Học Bân vội nhắm mắt lại mà vẫn thấy cảm thấy quẫn bách. Dù sao Từ yến cho tới nay đều là lãnh đạo cũ của hắn, ở trong lòng hắn là người có uy tín rất lớn cùng sự uy nghiêm. Đổng Học Bân vốn vẫn xem cô là một nửa trưởng bối, lúc này đột nhiên lại làm chuyện ám muội như vậy, khụ khụ Đổng Học Bân trong khoảng thời gian ngắn thật là có điểm không tiếp thu được.

Một phút đồng hồ trôi qua.

Hai phút trôi qua.

Đổng Học Bân luôn sợ Từ Yến đột nhiên tỉnh rượu lại mà trở mặt với mình cho nên vẫn không dám phóng túng, mặc dù một tay ôm eo Từ đại tỷ nhưng vẫn là không dám làm cái gì quá phận mà cũng chỉ ôm cô mà thôi sau đó nhắm mắt lại hưởng thụ màn hôn môi. Từ đại tỷ nhiệt tình và là người từng trải, lần trước Từ đại tỷ cho Đổng Học Bân giải quyết vấn đề sinh lý hắn đã nhìn ra, đối với chuyện này Từ yến mười phần am hiểu, khả năng đối với nam nhân rất hiểu biết nên mới bị hôn trong chóc lát Đổng Học Bân đã có chút chịu không nổi, bị Từ Yến làm cho thần hồn điên đảo, mới là hôn môi thôi mà Đổng Học Bân đã cảm giác linh hồn như bay mất.

Kỹ xảo của Từ Yến thật quá tốt, Đổng Học Bân không thể chịu được nhất thời có một loại cảm giác như lập tức bị tước vũ khí mà đầu hàng vậy.

Không được không được. Cái này dù là ai cũng không dễ đầu hàng.

Nói thực, Đổng Học Bân còn chưa từng hưởng thụ qua loại cảm giác này, với Cù Vân Huyên cùng Cảnh Nguyệt Hoa thì đều là lần đầu tiên, da mặt lại mỏng nên làm tới làm lui cũng đều phóng không ra. Ngu Mỹ Hà mặc dù da mặt còn mỏng hơn cả Huyên Di và Nguyệt Hoa nên không có gì đáng nói, về phần Tạ Tuệ Lan, da mặt dầy hơn, hơn nữa độ dầy hơn xa thường nhân nên Tuệ Lan tuy cũng là lần đầu tiên, tuy nhiệt tình mà kinh nghiệm không đủ. Từ địa tỷ này thì hoàn toàn khác, nhiệt tình có, kinh nghiệm có, da mặt lại dày, cái này làm cho Đổng Học Bân có được một cái trải nghiệm chưa từng có, hắn căn bản là chưa kịp động, mới ngồi tại chỗ đã bị Từ đại tỷ suýt làm cho hỏng rồi.

Rất hưởng thụ.

Cảm giác này quả thực là không có cách nào nói ra được.

Đổng Học Bân tuy đã cùng Tuệ Lan, Vân Huyên, Nguyệt Hoa và Ngu Mỹ Hà ngủ với nhau không chỉ một lần nhưng cảm giác và kinh nghiệm so với Từ đại tỷ thì kém xa cho nên hắn rõ ràng là ngồi bất động đón ý hùa theo một chút, đưa tay sờ sờ cái mông đẫy đà sau đó chờ Từ đại tỷ chủ động. Từ Yến cũng không nói gì bởi vì Đổng Học Bân từ từ nhắm hai mắt lại không dám nhìn mặt cô, cũng chỉ có thể cảm giác được Từ Yến một khắc đều không có dừng lại, cô cưỡi trên đùi Đổng Học Bân lặp lại đi lặp lại hôn đầu, mắt, lỗ tai, miệng, tất cả đều bị Từ đại tỷ hôn qua một lần, sau đó, ngực Đổng Học Bân nóng lên rồi một bàn tay bắt đầu mau lẹ cởi quần áo hắn, xoạt một tiếng, thắt lưng cũng đã bị tháo ra.

Đổng Học Bân không trợn mắt cũng không được;”Từ đại tỷ, thật là giỏi?”

Dư uy của Từ Yến vẫn còn, Đổng Học Bân vẫn sợ cô tỉnh lại tính sổ nên vẫn không yên tâm, đối với Từ Yến, Đổng Học Bân vẫn thực sự tôn trọng.

Từ Yến thở dốc nói:”Hôm nay em muốn như thế nào cũng được”.

“Em đây… A, em cũng thật?”

“Nhanh lên, hô, đại tỷ không chịu nổi nữa rồi”

Vừa thấy vậy, Đổng Học Bân cũng không nghĩ nhiều nữa, cởi áo ra, quần và giầy cũng bị hắn liên tiếp cầm ở trong tay nhưng không đợi cho Đổng Học Bân ngồi dựa vào ghế Từ yến đã xông lên đoạt lấy sau đó một cái thân thể đầy dặn liền lại một lần ngồi lên đùi Đổng Học Bân. Từ yến thoáng có chút sốt ruột đem thân thể áp sát, cũng không cần Đổng Học Bân cử động mà cứ như vậy nhấc mông ngồi lên, Đổng Học Bân bị ép dồn dập như vậy hô hấp cũng gấp gáp lên.

Xe dần dần lay động.

Từ trên xuống dưới…

Trái phải…

Phía trước phía sau…

Bên trong xe vang lên âm thanh kiều diễm liên tiếp.

Ước chừng qua bốn mươi phút, xe Audi bỗng nhiên yên tĩnh lại. Từ Yến ngẩng đầu thất thanh kêu lên một tiếng, thanh âm có chút khàn khàn.

Đổng Học Bân cũng vừa xuất khí, linh hồn nhỏ bé cũng như bay đi đâu mất chỉ cảm thấy thiên toàn địa chuyển.

Sau đó xe hơi run lên rồi chậm rãi bình tĩnh lại, chỉ còn nghe thấy tiếng thở hổn hển gấp gáp từ trong xe vọng ra.

Xong chuyện, Từ Yến gục đầu lên ghê sau không thèm cử động, mặt cổ đỏ ửng, từ vẻ mặt có thể nhìn ra sự thỏa mãn, xem ra ly hôn bao nhiêu năm cũng chưa gần gũi nam nhân nên Đổng Học Bân cũng có thể hiểu được trạng thái giờ phút này của Từ Yến.

Đổng Học Bân liền nằm xuống ôm lấy cô mà ngủ. Chỉ là ngày mai sẽ như thế nào, trong lòng Đổng Học Bân vẫn không yên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.