Quyền Tài

Chương 814: Chương 814: Tài sản công khai của Đổng Học Bân.




Buổi sáng, chín giờ hơn.

Phòng giám sát số một.

Đổng Học Bân xuống phía dưới thị sát một vòng, phía sau là La Hải Đình.

Khoa viên của phòng một vừa nhìn Đổng chủ nhiệm tới, đều đứng lên cung kính chào hỏi.

Chủ nhiệm!

Chủ nhiệm.

Đổng chủ nhiệm.

Trải qua chuyện của Lưu Hán Khanh ngày hôm qua, người khác không biết, nhưng khoa viên của phòng giám sát số một đều bị thủ đoạn của Đổng Học Bân làm cho kinh sợ, không nói Chu Trúc và Phí Phàm mấy người lúc đầu không có hảo cảm đối với Lưu Hán Khanh, cũng là tâm phúc thủ hạ Trữ Thiểu Dương của Lưu phó chủ nhiệm cũng không dám cùng lỗ mãng trước mặt Đổng Học Bân, Lưu Hán Khanh là vết xe đổ, ba ngọn lửa của quan mới tiền nhiệm có hai ngọn đã thiêu ở trên người Lưu Hán Khanh, ai không biết suy nghĩ nặng nhẹ? Đổng Học Bân là người đứng đầu của phòng giám sát số một danh chính ngôn thuận.

Đổng Học Bân gật đầu,”Tôi chỉ tùy tiện nhìn, mọi người cứ ngồi đi”

Mọi người anh xem xem tôi tôi nhìn cô, ai cũng không dám ngồi xuống.

La Hải Đình không nhịn được nói: Đều ngồi đi, làm việc làm việc.

Mọi người lúc này mới ngồi trở lại chỗ ngồi, rất mất tự nhiên khai triển công tác, thỉnh thoảng dùng ánh mắt len lén nhìn Đổng chủ nhiệm.

Đổng Học Bân biết uy tín của mình đã dựng lên, đối với cái cục diện này coi như tương đối thoả mãn, diệt trừ Lưu Hán Khanh, phòng giám sát số một lúc này mới coi như chân chính nắm giữ trong tay mình.

Không bao lâu, Đổng Học Bân lập tức trở về.

La Hải Đình cũng bước nhanh theo, Chủ nhiệm, ngài xem mọi người công tác cũng được chứ? .

Đổng Học Bân cười cười, Cái người gọi là Trữ Thiểu Dương kia, trước đây phụ trách công tác gì?

La Hải Đình hơi ngẩn ra, Hẳn là phụ trách kiểm toán ngân hàng, trước đây Lưu phó chủ nhiệm đều bảo hắn làm.

Đổng Học Bân gật đầu, không nói cái gì nữa. Xoay người trở về phòng làm việc của mình.

La Hải Đình không đi, có chút rõ ràng ý tứ của Đổng Học Bân, dù sao hai người hợp tác thời gian quá dài, ăn ý lẫn nhau rất đủ, La Hải Đình rõ ràng, loại chuyện này nếu như Đổng chủ nhiệm tới làm, cảm giác có chút lấy lớn khi nhỏ, cho nên La Hải Đình cũng rất thông minh, trở về khu làm công nhìn sáu bảy khoa viên, lớn tiếng nói: Tiểu Trữ, trước đây cậu phụ trách kiểm toán ngân hàng phải không?

Trữ Thiểu Dương sửng sờ, gật đầu.

La Hải Đình ừm một cái, nhìn về phía Chu Trúc, Tiểu Trữ bên này có không ít công tác, quá khổ cực, nên giảm trọng trách. Tiểu Chu, sau này cái này cô làm đi, làm cho tốt.

Chu Trúc vừa mừng vừa sợ, vội đứng lên nói: La chủ nhiệm yên tâm, tôi cam đoan làm tốt.

La Hải Đình thoả mãn vỗ vỗ cánh tay của cô ấy, Vậy là tốt rồi, các người bận việc đi.

Trữ Thiểu Dương sắc mặt vô cùng nhục nhã, cái này là làm hắn cho mất quyền lực mà.

Chu Trúc và Phí Phàm cùng các khoa viên đều nhìn Trữ Thiểu Dương, ai cũng không có gì bất ngờ. Vua nào triều thần nấy, huống chi Trữ Thiểu Dương ngày hôm qua còn không lớn không nhỏ trước mặt Đổng chủ nhiệm. Lần này Đổng chủ nhiệm nắm kết cục, không thu thập hắn thì thu thập ai? Lưu Hán Khanh điều động thất bại, đương nhiên cũng không có biện pháp mang theo Trữ Thiểu Dương cùng đi nơi khác tiền nhiệm, tính toán của Trữ Thiểu Dương cũng hoàn toàn thất bại.

La Hải Đình đi chỗ Đổng Học Bân báo cáo về vấn đề phân công của Trữ Thiểu Dương.

Đổng Học Bân gật đầu, chị La làm việc hắn vẫn rất yên tâm, Trữ Thiểu Dương kia cho hắn ấn tượng rất sâu, ngày hôm qua tại phòng làm việc còn không cho Đổng Học Bân mặt mũi, một khoa viên nho nhỏ, không làm được công tác của mình còn muốn cùng Lưu Hán Khanh chơi tôi? Vậy tôi còn có thể cho cậu sống khá giả sao? Người như thế là loại Đổng Học Bân phản cảm nhất, một chút tự hiểu lấy mình cũng không có! Nếu như tôi có lợi ích xung đột với cậu cũng được liễu, nhưng tôi không trêu không chọc cậu, cậu còn đi theo gây khó dễ cho tôi? Cái này không phải tìm đường chết sao!

Chủ nhiệm, cậu còn có bố trí công tác gì không? La Hải Đình đứng nói.

Đổng Học Bân nở nụ cười dưới, Tôi trước làm quen với công tác đã, để cho mọi người tự làm việc đi.

Được, tôi đã biết. La Hải Đình vuốt tóc dài trên vai, cười hì hì nói: Chủ nhiệm, chị rót ly nước cho cậu.

Đổng Học Bân vội nói: Tôi tự mình làm.

Loại sự tình này giao cho chị, cậu đừng bận.

Ặc, vậy cảm ơn, nước ấm là được.

Mấy nước uống ngay bên cạnh Đổng Học Bân không xa, La Hải Đình cầm lấy ly của Đổng Học Bân khom lưng đi qua, cặp mông phì nhiêu căng tròn hướng thẳng về phía bàn công tác, Đổng Học Bân nhìn nhìn chỗ đó, trong lòng rất ngứa. Chỉ chốc lát trôi qua, La Hải Đình bưng cái ly đi trở về tới, thấp người nhẹ nhàng đặt trên bàn, Đủ uống rồi. Nhưng chị La vừa khom người, Đổng Học Bân lập tức cảm giác được trên vai có một phần thịt mềm mại chạm vào, dính sát vào đầu vai của Đổng Học Bân, một phần khác thì bao phủ phía sau lưng của Đổng Học Bân.

Chị La này! Vẫn là cái bộ dạng cũ?

Ừm, bất quá bộ ngực của lão La đồng chí thật đúng là mềm mại!

Cảm ơn. Đổng Học Bân nói.

Cậu quá khách khí. La Hải Đình mỉm cười.

Đổng Học Bân cầm lấy cái ly uống nước, cảm thụ được bộ ngực mềm mại phía sau, trong lòng hưởng thụ, ài, thật sự là một lão yêu tinh.

Đột nhiên, cánh cửa phòng làm việc bị người từ bên ngoài gõ.

Đổng Học Bân có tật giật mình, lập tức thẳng lưng lên, ho khan một tiếng.

La Hải Đình cũng rất nhanh đi tới phía trước bàn công tác ngồi ổn xuống, thần sắc trấn định như lúc ban đầu.

Đổng Học Bân nói câu mời vào, thấy Cao Văn Vinh cầm một túi giấy chậm rãi bước vào phòng, cười nói: Đổng chủ nhiệm, còn có việc phải tìm cậu một chút.

La Hải Đình cười yếu ớt đứng dậy, Vậy các người nói đi, công tác tôi cũng báo cáo xong, đi về trước đây.

Chờ chị La đóng cửa lại, Đổng Học Bân nói: Cao ca, có việc anh gọi điện thoại là được? Nếu không để tôi đi qua tìm anh.

Cao Văn Vinh thấy Đổng chủ nhiệm tôn trọng như vậy, trong lòng cũng rất thoải mái, Ha ha, không chú ý nhiều như vậy, phòng làm việc chúng tôi lúc đầu cũng là cung cấp thuận tiện cho lãnh đạo cán bộ, được rồi. . . Cao Văn Vinh đem túi giấy mở ra, tìm ra một phần văn kiện đưa cho hắn, Cậu xem cái này trước.

Được rồi, anh ngồi đi Cao ca, để tôi xem.

Được, cậu vừa xem tôi vừa nói.

Cao Văn Vinh ngồi xuống, Đổng Học Bân cầm văn kiện quét mắt, chỉ thấy bên trong là điều lệ của ủy ban kỷ luật, đại khái là về phương diện công khai tài sản.

Chỉ thấy Cao Văn Vinh nhìn hắn nói: Hiện tại các khu đều hưởng ứng lời kêu gọi của trung ương, chú ý tài sản công khai của cán bộ lãnh đạo công khai tài sản, thành phố Phần Châu cũng là mới phổ biến, ủy ban kỷ luật chúng ta bởi vì công tác tương đối đặc thù, cho nên cũng là nơi thực thi công khai tài sản trước, phàm là cán bộ của ủy ban kỷ luật tháng trước đều đã làm, thật ra cũng không phiền phức gì, cũng là điền mấy cái bảng này là được. Cao Văn Vinh lại từ trong túi lấy ra vài phần văn kiện, giao cho hắn, Có chút là chọn điền, đại khái thì có mấy phương diện, một cái là bất động sản, một cái là xe, còn có gởi ngân hàng.

Đổng Học Bân cười khổ, công khai tài sản.

Cao Văn Vinh chớp mắt mấy cái, Nếu như không tiện, trước tan tầm tôi qua lấy?

Không có gì không tiện. Đổng Học Bân ặc một cái, Được rồi, bên vợ của tôi có cần điền không? .

Cái kia là chọn điền, nhưng điền cũng không sao. Cao Văn Vinh bỗng nhiên a một tiếng, cười nói: Đổng lão đệ, cậu kết hôn rồi à ? Tôi còn tưởng rằng. . .

À, hai ngày trước vừa kết hôn.

Vậy chúc mừng.

Đổng Học Bân cầm lấy bút máy, cúi đầu nhìn bảng câu hỏi, bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là viết đúng tình hình thực tế.

Nhà ở: một căn biệt thự khu tây kinh thành, giá trị đại khái hai mươi triệu.

Xe: Porche một chiếc, giá trị khoảng chừng bốn triệu.

Gởi ngân hàng: tài khoản ngân hàng 6222, kim ngạch đại khái chín trăm triệu nhân dân tệ.

Viết xong, Đổng Học Bân nhìn một chút, có chút ngượng ngùng đem văn kiện đưa cho Cao Văn Vinh, Đại khái là như thế.

Cao Văn Vinh cầm lấy nói: Vậy được, tôi trở lại nhập sổ, các cơ quan khác còn có thể điều tra một chút, cho nên cậu. . .

Tôi lý giải, công tác cần mà.

Được, vậy cậu bận đi.

Nhưng đột nhiên, Cao Văn Vinh tùy ý quét mắt nhìn kết quả, biểu tình chợt đọng lại, ngạc nhiên nhìn chằm chằm, có chút nói không ra lời.

Đổng Học Bân kêu hắn một tiếng, Cao ca?

Cao Văn Vinh chấn động nói: Đổng chủ nhiệm, cái này là phải đi trình tự, còn phải công khai trên trang web, thậm chí bên thị ủy cũng muốn báo cáo, cậu là nói giỡn à!

Tôi không nói giỡn.

Nhưng cái cậu viết. . . Cao Văn Vinh bỗng nhiên ngồi trở lại, đè thấp âm thanh nói: Cậu viết như thế không phải. . .

Đổng Học Bân biết hắn là lo lắng cho mình, lập tức nói: Cao ca yên tâm đi, tiền của tôi đều là kiếm từ đường ngay cả.

Kiếm từ đường ngay? Tài sản gần một tỷ cũng có thể là kiếm từ đường ngay? Cậu kiếm ở chổ nào thế?

Cao Văn Vinh nửa ngờ nửa tin, thấy Đổng Học Bân nói đến như vậy rồi, cũng không hỏi nhiều, không thể làm gì khác hơn là kinh hồn khiếp đảm cầm bảng báo cáo cho thượng cấp, loại tài sản này, cấp trên hiển nhiên là sẽ điều tra rõ ràng, cái này đã không là vấn đề công khai tài sản đơn giản nữa.

Tiền đương nhiên không có vấn đề.

Tài chính một tỷ, cũng có thể là từ trúng vé số.

Đủ điềm có tiền tưởng, không ai quy định qua cán bộ quốc gia không được mua vé số?

Kết quả, sau khi Đổng Học Bân tới ủy ban kỷ luật thành phố tiền nhiệm ngày thứ hai, lại một lần nữa gây ra một trận sóng to gió lớn cho ủy ban kỷ luật!

Một buổi chiều thời gian, mọi người hầu như đều biết!

Tài sản công khai của chủ nhiệm phòng giám sát số một Đổng Học Bân. . . Lại có thể gần một tỷ!

Mặc cho ai nghe được con số như thế đều có chút trợn tròn mắt, nghe nói chuyện này không chỉ kinh động lãnh đạo ủy ban kỷ luật, ngay cả lãnh đạo chính phủ thị ủy đều bị kinh động!

Anh hùng chống địa chấn tham ô công khoản? Anh hùng chống địa chấn tham ô nhận hối lộ?

Tham ô nhận hối lộ một triệu hai triệu đã là án lớn, càng không nói một tỷ!

Nhưng mà kết quả điều tra cuối cùng nằm ngoài dự liệu của mọi người, chuyện tình sôi trào được vài giờ thì bình tĩnh xuống, trải qua điều tra rõ, nguồn gốc tài sản của Đổng Học Bân là hợp pháp, hắn không chỉ một lần trúng vé số, tiền này đều là từ trung tâm Phúc Màu và trung tâm xổ số tới cả!

Mọi người nhất thời không nói gì!

Một người cán bộ cấp phó xử hai mươi lăm tuổi?

Một người lãnh đạo của ủy ban kỷ luật tài sản qua một tỷ?

Cái này . . . Cái này cũng quá khoa trương rồi hả? ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.