Khách sạn Hoàng Gia.
Một cái hành lý ầm ĩ ra chút không thoải mái.
Hầu phụ trước không ít người mặt của đem Hầu mẫu cho quở trách.
Bất quá Đổng Học Bân thật ra không suy nghĩ gì, thậm chí cảm thấy không tính cái gì, ngay cả Hầu mẫu lúc tại sân bay và trên xe chưa từng quá đem con mắt nhìn mình, nhưng cái này dù sao cũng là mẹ của bạn học cũ, quan hệ của hắn cùng Hầu Văn ở đàng kia, cũng căn bản không đem cái này coi là gì, Tuệ Lan nói như vậy, Hầu mẫu coi như trưởng bối của Đổng Học Bân, kêu một tiếng dì, xách hành lý còn không nên?
Một bên thị trưởng Vương làm bộ cái gì cũng không phát hiện.
Hầu mẫu trên mặt mũi rất xấu hổ, sau khi cắn răng chốc lát, lại buông lỏng ra, miễn cưỡng làm một biểu tình bình thường, Hành lý cho dì đi.
Đổng Học Bân không đáp ứng, Không có việc gì đâu dì.
Hầu mẫu đi tới nói: Không thích hợp, dì tự mình xách.
Thật không chú ý nhiều như vậy. Đổng Học Bân vẫn không cho, Tôi xách cho dì.
Tạ Tuệ Lan cũng nói: Chị dâu, chị đừng khách khí với hắn, chồng tôi cái khác không có, cũng là cánh tay có khí lực, ha ha, để cho hắn xách đi.
Hầu mẫu vội nói: Cái này sao được.
Bà ấy cũng giành không lại Đổng Học Bân, không khỏi nhìn về phía Hầu phụ.
Hầu phụ thấy hai vợ chồng Đổng Học Bân đều vẻ mặt không sao cả, trong lòng cũng là thở phào, nhưng cũng không dám thật không khách khí cùng Đổng Học Bân, vì vậy thẳng thắn tự mình đưa tay cầm hành lý của vợ đến đây, Hai người đem lên lầu cất đi. Dứt lời, quay đầu lại đem cái va li ném cho Hầu Văn.
Hầu Văn vừa nhìn, cũng đành nhận.
Đổng Học Bân bất đắc dĩ lắc đầu, cũng không nói cái gì nữa.
Tạ Tuệ Lan nhìn thời gian.Xe còn chưa có tới? Sắp rồi?
Hẳn là sắp rồi, bên kia có thể chuẩn bị. Thị trưởng Vương nói.
Tạ Tuệ Lan cười cười, Vậy tôi với chồng tôi lên lầu cất đồ trước, một hồi xuống, thị trưởng Vương, Hầu thị trưởng, chị dâu, hẹn gặp lại.
Đổng Học Bân nói: Chúng tôi đi trước.
Hầu phụ lập tức nói: Điều tra nghiên cứu khu khai phá, Đổng tiên sinh cũng đi?
Đổng Học Bân cười ha hả nói: Tôi sẽ không đi, vừa hẹn cùng Hầu Văn rồi. Buổi chiều đi ra ngoài đi dạo.
Bằng không buổi tối chúng ta ăn một bữa cơm? Hầu phụ thử nói.
Đổng Học Bân suy nghĩ một chút.Vẫn là lần sau đi, tôi cùng Hầu Văn nói uống chút rượu, ha ha, thời gian dài không gặp. Phỏng chừng phải tâm sự nhiều chuyện thời đại học. Tôi phỏng chừng chú và dì cũng không thích nghe. Ừm, dù sao còn ở lại Ma Cao không ít ngày, mai mốt đều được.
Hầu phụ gật đầu.Được, đến lúc đó tôi mời khách.
Đổng Học Bân biết Hầu phụ có ý muốn bù lại cho vợ, thật ra trong lòng cảm thấy cái này thật không cần thiết, nhiều chuyện, chút độ lượng ấy anh em còn không có? Ừm, độ lượng của hắn có đôi khi có thể thật không lớn, nhưng là dành cho người khác, còn cha mẹ của anh em, Đổng Học Bân khẳng định là tôn trọng, nhưng thấy Hầu phụ cái dạng này, Đổng Học Bân cũng khó mà nói cái gì, nói nhiều ngược lại là già mồm cãi láo.
Nói vài câu, Đổng Học Bân mới cùng Tạ Tuệ Lan xoay người đi hướng thang máy, keng, cửa thang máy mở ra, hai người đi lên, biến mất ở tại phòng khách.
Bên này.
Thị trưởng Vương còn có thuộc hạ ở bên ngoài chờ, cũng ra cửa.
Xung quanh chỉ còn Hầu phụ Hầu phụ và Hầu Văn ba người, bầu không khí có chút căng thẳng.
Đem đồ của bà đi, lên lầu rồi nói! Nhìn Hầu mẫu, biểu tình của Hầu phụ không dễ coi cho lắm, đi qua ấn thang máy.
Hầu mẫu cũng rất tức giận, không rõ ràng lão Hầu ngày hôm nay vì sao phát hỏa lớn như vậy, nhưng khí thế vẫn yếu xuống, từ chỗ con trai tiếp nhận một cái va li, cùng con trai đi qua. Hầu Văn chớp chớp con mắt, đồng dạng không hiểu, nhưng không hỏi nhiều cái gì, hắn biết một hồi sẽ nhận được đáp án, nơi này là phòng khách của khách sạn, bí mật khó giữ nếu nhiều người biết, ba của hắn cũng sẽ không ở chỗ này giải thích với bọn họ.
. . .
Trên lầu.
Trong một phòng thương vụ.
Hầu mẫu là người vào cuối cùng, ném hành lý qua một bên, tức giận đóng cửa lại cái ầm, à, dùng đập cửa thì có thể càng chính xác hơn một ít, rầm một tiếng, phát sinh động tĩnh không nhỏ. Hầu Văn hoảng sợ, thấy cha mẹ muốn cãi nhau, thẳng thắn không hé răng, loại sự tình này hắn bình thường không chen vào, làm bộ không phát hiện đi phòng khách ngồi, thật ra lỗ tai vẫn đều nghe bên kia, hắn cũng cực kỳ buồn bực.
Vì sao ba của hắn đối với bạn học của mình khách khí như vậy?
Vì sao thị trưởng Vương cũng tôn trọng bạn học của mình như thế?
Cho dù là chồng của bí thư thị ủy, vậy cũng không nên, có tôn trọng cũng có thể tôn trọng bí thư thị ủy hơn sao? Người nhà thôi mà, hiện tại trái ngược?
Hầu mẫu tức giận đập cửa.
Nhưng Hầu phụ còn tức giận hơn bà ấy, nghe tiếng quay đầu chỉ vào bà ấy, Bà còn đập cửa với tôi hả? Hả? Tính tình bà còn rất lớn? Đập cho ai coi thế!
Hầu mẫu trừng mắt nói: Ông quát tôi cái gì!
Hầu phụ quát: Tôi không quát bà thì quát ai! Tôi thấy cũng là tôi trước đây quá chiều chuộng bà! Chiều ra cái tính tình thối của bà!
Hầu mẫu một bụng ủy khuất, Trước nhiều người như vậy! Lão Vương cùng không ít lãnh đạo đều có mặt! Ông ở trong đại sảnh nói tôi làm gì!
Tôi không nói bà thì nói ai? Hầu phụ nói.
Hầu mẫu cả giận: Tôi không phải là khiến cho bạn học tiểu Văn xách đồ giùm tôi một chút thôi sao! Nhưng cái này cũng không phải tôi bắt hắn xách! Chính ông hỏi tiểu Văn đi! Là bạn học nó tự mình đến nói xách cho tôi! Tôi làm sao? Hả? Tôi làm sao? Tôi đâu biết hắn là chồng của Tạ Tuệ Lan!
Hầu phụ cũng trừng mắt, Bà còn có lý? Bà biết cái rắm!
Tuy nói Hầu mẫu vẫn quản Hầu Văn, cứ quở trách hắn, nhưng con trai phần lớn vẫn là hướng về mẹ, thấy thế, Hầu Văn cũng giảng hòa, Ba, xin ba bớt giận, cái này con có thể làm chứng, mẹ quả thật không nói cái gì, Học Bân chủ động xách đồ cho mẹ, ài, cái này là chuyện gì, ba đây là chuyện bé xé ra to, con biết Học Bân hiện tại là chồng của bí thư thị ủy, nhưng ba không biết quan hệ của con cùng Học Bân, bọn con lúc đại học cũng là anh em thân thiết, lúc đó trong tay con cũng có hành lý, không còn dư tay, Học Bân chỉ mang một cái bọc nhỏ, phụ một chút là rất bình thường, giống như lúc trước con đi nhà hắn ăn, con cũng xách đồ cho mẹ Học Bân, con còn làm mì gói cho dì Loan và Học Bân ăn, không đến mức, chỉ là việc nhỏ, hơn nữa mẹ nói cũng phải, đừng nói mẹ, lúc đó con cũng không biết Học Bân cưới Tạ bí thư, ừm, hơn nữa Tạ bí thư người ta không có ý kiến, ba thì ngược lại, sao cứ nóng nảy thế.
Hầu phụ trừng mắt con trai, Con với mẹ con đều như nhau! Các người biết cái gì! Các người cũng không biết động não sao! Bạn học của con nếu là người nhà cán bộ! Ba và thị trưởng Vương có cần như vậy sao! Tốt xấu gì ba với chú Vương của con cũng đều là cấp chính sở! Cấp bậc không kém Tạ bí thư cái gì!
Hầu mẫu sửng sốt, Hắn không phải người nhà cán bộ thì là cái gì?
Hầu phụ nhìn về phía Hầu Văn, Bạn học con không nói với con hắn đang làm gì?
Có nói, hắn là nhân viên công vụ. Hầu Văn chớp mắt mấy cái, Làm sao vậy?
Hầu phụ nói: Nhân viên công vụ! Ba cũng là nhân viên công vụ vậy! Hắn cụ thể đang làm gì không nói với con?
Hầu Văn ặc một tiếng, Hắn chỉ nói với con Tạ Tuệ Lan là vợ của hắn, con và mẹ không hề tin, cho rằng hắn nói giỡn, sau đó chuyện công tác của hắn con cũng không hỏi nhiều, Học Bân cũng như con, vừa tốt nghiệp mới hai ba năm, còn có thể làm gì? Không có chức vụ quan trọng gì? Con đi xí nghiệp nhà nước cũng may, đi quan hệ là có thể đi tới nhanh hơn, nhưng hắn ở trong thể chế, đều phải từng một đi lên, bao nhiêu ánh mắt nhìn, ba năm, phỏng chừng cũng vừa đủ làm tiêu chuẩn, tối đa là phó khoa? Con cảm thấy khoa viên có thể tính lớn nhất, ặc, con vẫn cảm thấy Học Bân cũng là khoa viên bình thường, chẳng lẽ không đúng? Ba, ba như vậy là làm sao vậy?
Hầu phụ bật cười nói: Khoa viên?
Hầu mẫu cũng nghe ra bên trong có thể có vấn đề, cũng không tức giận chồng, khí thế cũng giảm xuống, Lão Hầu, rốt cuộc chuyện gì?
Hầu phụ nói: Bà thiếu chút nữa chọc đại họa cho tôi rồi!
Hầu mẫu vội la lên: Làm sao vậy ông nói đi!
Đúng vậy ba. Hầu Văn cũng khó hiểu nói: Nói đi.
Hầu phụ thở hổn hển, Mấy ngày trước thành phố Hạ Hưng đã xảy ra chuyện biết không?
Hầu mẫu nói: Tôi có nghe nói một chút, nhưng không nghe rõ ràng, chuyện gì?
Hầu phụ nói: Cũng là người xách hành lý cho bà, cũng là bạn học của tiểu Văn, lãnh đạo tỉnh mang đội đi thành phố Hạ Hưng thị sát, bị hắn mở miệng ra là mắng, cuối cùng biết kết quả gì không? Người trong tỉnh cũng không dám thị sát, xám xịt rời đi, lần này mang đội đi công tác vốn là Cổ phó tỉnh trưởng, nhưng còn bây giờ thì sao? Thân thể khó chịu không tới! Còn là khoa viên? Bà gặp qua người khoa viên nào đem người trong tỉnh mắng nửa ngày mà đối phương cũng không dám cãi lại không!
Hầu mẫu kinh ngạc nói: Cái gì?
Hầu Văn cũng trừng to mắt ra, Không phải chứ?
Không phải cái gì! Hầu phụ nói: Chuyện tình đều ầm ĩ từ lâu! Còn đang được bàn tán! Cán bộ trong tỉnh ai không biết!
Hầu Văn mồ hôi nói: Ba vừa nói như thế. . . Con hình như cũng nghe qua một chút, bất quá con không hỏi.
Hầu mẫu vội nói: Lão Hầu, Đổng Học Bân kia hắn rốt cuộc đang làm gì?
Hầu phụ nói: Các người thật là được, lúc ở phòng khách cũng không suy nghĩ một chút, Tạ bí thư một người bí thư thị ủy đẹp như vậy trẻ tuổi như vậy, người muốn kết hôn với cô ấy có bao nhiêu? Người xứng đôi với cô ấy có bao nhiêu? Nhưng cô ấy sao lại gả cho bạn học của tiểu Văn? Bạn học của tiểu Văn nếu như không có chút bản lĩnh không có chút năng lực! Các người cảm thấy có thể sao? Ngu xuẩn! Xem thái độ của tôi và lão Vương bà còn không nhìn ra à! Tôi chửi bà còn không tình nguyện? Còn trừng mắt? Tôi nói cho bà biết! Tôi nếu như lúc đó không làm như vậy! Thì cái này đã to chuyện rồi!
Hầu Văn nói: Ba! Nói mau!
Hầu phụ thở ra một hơi, Bạn học của con hiện tại rất khủng khiếp, đừng thấy người ta bằng tuổi với con, nhưng mà người ta hiện tại là giám sát viên cấp chính xử của phòng giám sát thứ tám ủy ban kỷ luật trung ương, quản tỉnh Giang Nam chúng ta, hắn tùy tiện nói một câu, ngay cả tài sản trình báo của lãnh đạo tỉnh đều có thể tra, sau khi xong phê chuẩn văn kiện đều có quyền lợi đưa tin điều tra lãnh đạo tỉnh! Nói xong nhìn về phía Hầu mẫu đã choáng váng, Bà còn để người ta xách hành lý cho bà? Sao bà không cho tỉnh trường giặt quần áo cho bà luôn đi!
Hầu Văn kinh ngạc đến ngây người nói: Cấp chính xử? Ủy ban kỷ luật trung ương? ?
Hầu mẫu cũng giật mình một cái, Tôi, tôi không biết!