"Tạ huyện trưởng, Đổng cục trưởng bị ủy ban kỷ luật mang đi rồi"
Cây bút trong tay Tạ Tuệ Lan hơi dừng lại một chút, ngẩng đầu : " .... Lúc nào ?"
"Ngay năm phút đồng hồ trước, ủy ban kỷ luật trực tiếp đến bệnh viện nhân dân huyện dẫn người đi"
"Ừm, đã biết" Tạ Tuệ Lan hơi hí mắt, cúi đầu tiếp tục viết văn kiện, cũng không nói cái khác.
Hồ Liên Tư nhìn Tạ huyện trưởng, còn có lời muốn nói, nhưng
cuối cùng lại không nói cái gì, đóng cửa đi ra ngoài, Đổng
Học Bân có ân đối với Hồ Liên Tư, cô ấy có thể từ trạng thái
mất chức nhảy thành thư ký của huyện trưởng, ít nhiều gì
cũng có tiến cử của Đổng Học Bân, cho nên lúc này tư nhiên
cũng lo lắng cho an nguy của hắn. Hồ Liên Tư biết, nếu như Hướng bí thư và ủy ban kỷ luật thật sự muốn tra, chỉ cần lấy
chiếc Mercedes Benz hơn cả triệu đồng của Đổng Học Bân ra làm
cớ thôi cũng không phải rõ ràng sao, mượn à? Chỉ cần là tài
sản không rõ lai lịch, chỉ cần cấp trên thật sự muốn động
vào, thì nói cái gì cũng không rõ ràng!
Chuyện Đổng Học Bân bị ủy ban kỷ luật mang đi rất nhanh được truyền ra.
Ai cũng rõ ràng, đây là Hướng bí thư đang tính sổ.
Thường vụ phó cục trưởng cục công an Hồ Nhất Quốc, Mạnh Tường Lân tiếp thu trị liệu trong bệnh viện, phó cục trưởng cục
chiêu thương Lữ Đại Phát, cục trưởng cục giáo dục Vu Trinh Trí
bọn họ đều có chút nhìn hả hê, mắt lạnh chờ chê cười Đổng
Học Bân. Những người có quan hệ tương đối tốt với Đổng Học Bân thì đều lo lắng trong lòng, còn những người đã từng được
Đổng Học Bân cứu mạng như Lưu Đại Phát của đồng công an Huệ
Điền Hương và mấy người cảnh sát nhân dân thì căm tức không
ngớt, Tiểu Đổng cục trưởng vì huyên Duyên Đài mà làm ra bao
nhiêu chuyện? Vì dân chúng làm ra bao nhiêu chuyện? Cho dù không
nói cái gì, chuyện được lợi cho Hướng Đạo Phát ông cũng tuyệt đối không ít, hiện tại chỉ vì chuyện đầu tư khảo sát bản
thân không thể nói rõ là có thành công hay không bị hủy mà lại đi làm khó làm dễ Tiểu Đổng cục trưởng? Ông cũng quá là nhỏ mọn đê tiện rồi! Chấp pháp theo lẽ công bằng chẳng lẽ còn
không được? Lập được nhiều công như vậy còn có tội? Nếu như ai
ai cũng đều đê tiện bỉ ổi như Hướng Đạo Phát ông, vậy thì sau
này còn ai dám nghiêm túc làm việc? Điều này đúng là làm
lạnh nhân tâm!
Thay đổi bất ngờ trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều cho rằng Tiểu Đổng cục trưởng sẽ xong đời.
...................
Đại viện ủy ban kỷ luật.
Sau vài phút, một người trung niên khoảng chừng bốn mươi hơn đi vào phòng làm việc, phía sau còn có vài người.
Đổng Học Bân nghiêng đầu vừa nhìn, liền nhận ra ông ta, tuy rằng trước đây không có nói chuyện giao tiếp nhiều với ông ta, nhưng
vài lần đi đến chính phủ huyện ủy làm việc cũng gặp gỡ ông
ta vài lần, Đoạn Chính An, thường vụ huyện ủy huyên Duyên Đài,
bí thư ủy ban kỷ luật, trước đây khi Thường Lỗi còn làm bí thư huyện ủy, nghe nói Đoạn Chính An là một người "thân Thường
hệ", tuy rằng không nhất định là chuyện gì cũng đi theo bước
chân của Thường bí thư, nhưng mà trong việc điều chỉnh người hay sự kiện trọng đại, thì vẫn ủng hộ cho Thường bí thư, sau đó
thay đổi triều đại, Đoạn Chính An lại trở thành người "thân
Hướng hệ", qua lại với Hướng Đạo Phát tương đối gần, nhưng nghe người ta nói ông ta cũng không có ầm ĩ với Tạ Tuệ Lan cả.
"Đoạn bí thư" Đổng Học Bân nói.
Đoạn Chính An gật đầu, không nói một lời ngồi xuống đối diện, cúi đầu lật nhìn văn kiện.
Tiểu Lý làm việc tại ủy ban kỷ luật cũng vài năm rồi, nhưng
chưa từng thấy qua người như Đổng Học Bân, bị điều tra đến mức
độ này, chuyện tình trên cơ bản cũng đã sáng tỏ, hắn tự nhiên còn cười được, hình như căn bản là không coi ra gì vậy : "Đổng cục trưởng, hy vọng ngài nhanh chóng trả lời câu hỏi, bằng
chứng bây giờ chỉ là một phần nhỏ, người của chúng tôi còn
đang tiếp tục điều tra, tin rằng tìm được những chứng cứ khác
chỉ là vấn đề thời gian"
Đổng Học Bân nói : "Vậy theo cách nói của các người, là ai hối lộ tôi? Hối lộ như thế nào?"
Tiểu Lý nói : "Là chúng tôi đang hỏi ngài"
Đổng Học Bân thản nhiên nói : "Các người có thể tra tiếp đi,
ngày lễ ngày tết, Đổng Học Bân tôi đã từng nhận qua lễ nào
hơn hai ngàn, trong lúc tôi tại chức, đã từng mượn sinh nhật
đòi tiền của người khác lúc nào? Tôi ngay cả sinh nhật còn
chưa tổ chức qua! Người ta hối lộ tôi chổ nào?" Tiền của Đổng
Học Bân tuy rằng kiếm không được đẹp, nhưng mà trong vấn đề tham ô hối lộ, thì hắn vẫn là nhìn mà không gần, trong phương diện
này thì Đổng Học Bân không thẹn với lương tâm, huống hồ cũng
không có ai từng có ý hối lộ hắn cái gì cả. Đổng Học Bân
được phân công quản lý đồn công an Huệ Điền Hương, thực quyền
là nhỏ nhất trong tất cả cán bộ cục công an, là phó cục
trưởng xếp cuối cùng, người ta muốn nhờ người làm việc cũng
không tìm hắn!
Hai mươi phút sau.
Điện thoại của Đoạn Chính An vang lên, vừa nhìn, ông ta liền đi ra phòng làm việc, "A lô, Hướng bí thư."
Bên kia điện thoại Hướng Đạo Phát hỏi, "Đã khai ra chưa?"
"Vẫn chưa, sợ rằng hỏi không ra cái gì." Đoạn Chính An nói: "Bất quá
hiện tại chứng cứ cũng không khác biệt lắm, Đổng Học Bân không có biện
pháp giải thích nguồn gốc của số tiền kia, luôn luôn nói lòng
vòng, luôn luôn hỏi ngược lại, xem ra số tiền này quả thật rất
khả nghi, đã tra được bằng chứng cũng nói rõ điểm ấy, tôi thấy có thể
bắt giữ."
Hướng Đạo Phát ừ một tiếng, "Tiếp tục tra!"
. . .
Phòng làm việc huyện trưởng.
Tạ Tuệ Lan kêu Hồ Tư Liên đến, "Tiểu Đổng đi đến ủy ban kỷ luật bao lâu rồi?"
"Khoảng chừng. . . sắp hai tiếng rồi thì phải?" Hồ Tư Liên lo lắng nói: "Có thể hay không. . ."
Tạ Tuệ Lan buồn cười lắc đầu, " Tiểu tử này, hắn còn bị nghiện điều
tra có phải không? Không quan tâm hắn, hắn nguyện ý ở tại ủy ban kỷ
luật thì để hắn ở!"
Hồ Tư Liên ặc một tiếng, cô ấy phát hiện Tạ huyện trưởng tựa hồ không lo lắng.
Không chỉ Tạ Tuệ Lan không coi là gì, Đổng Học Bân đang ở ủy ban kỷ luật cũng là vẻ mặt dễ dàng.
Đoạn Chính An và mấy người ủy ban kỷ luật đều thấy buồn bực, đều là
lửa cháy đến lông mi rồi, người này sao còn vô tâm như thế? Một
chút khẩn trương cũng không có?
Phải bắt giữ sao?
Đoạn Chính An nhíu nhíu mày, nhạy cảm nhận ra một tia không thích hợp, có chút do dự.
Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên bị người đẩy ra, một người của ủy
ban kỷ luật gấp gáp bước đi vào, đem một phần văn kiện đưa cho Đoạn Chính An, vội nói: "Vừa rồi điều tra tài khoản của Đổng cục trưởng
thì phát hiện ghi chép giao dịch, một ít cái khác rất vụn vặt, nhưng có một số tiền lớn."
Đoạn Chính An trong lòng khẽ động, "Bao nhiêu?"
Người nọ nói: "Khoảng chừng bốn mươi triệu."
Vừa nghe, mấy người ở đây đều hít một ngụm khí lạnh, bốn mươi
triệu? Đây là vụ án lớn vài chục năm không gặp! Con số quá lớn!
Đoạn Chính An truy vấn: "Nguồn gốc tài chính ở đâu?"
"Cái này. . ."
"Nói!"
Người nọ lộ ra một biểu tình cổ quái, "Là trung tâm xổ số Phúc Lợi ở kinh thành."
"Cái gì?" Đoạn Chính An ngẩn người, mấy người bên cạnh cũng đồng thời kinh ngạc.
Người nọ lúng túng nói: "Chúng tôi vừa rồi cùng trung tâm Phúc Lợi
liên hệ qua, trải qua điều tra đã xác định, Đổng cục trưởng trúng giải nhất vé số do trung tâm Phúc Lợi phát hành, tiền thưởng khoảng
năm mươi triệu, sau thuế là trên dưới bốn mươi triệu."
Trúng vé số?
Còn là trúng giải nhất ??
Ngay cả Đoạn Chính An đều kinh hãi, ông điều tra vấn đề kinh tế của cán bộ vẫn là lần đầu tiên gặp gỡ loại sự tình này.
Bốn mươi triệu? Nếu quả thực là như thế, vậy nguồn góc tài chính
của Đổng Học Bân sẽ không có vấn đề, mặc kệ là năm chục triệu trong
tài khoản cũng tốt, Mercedes Benz cũng tốt, bách đạt phỉ lệ cũng
tốt, cho dù không phải Đổng Học Bân mượn, là hắn bỏ tiền ra mua hoặc
là trước mượn sau mua hoặc thật sự là mượn, chỉ cần Đổng Học Bân có
cái phần thu nhập sạch sẽ này, vậy đống đồ đó không còn là vấn
đề, muốn gây khó dễ trong phương diện này thì quá khó khăn.
"Xác định sao?" Đoạn Chính An sắc mặt trầm xuống.
Người nọ đáp: "Đã xác định, bên trung tâm Phúc Lợi cũng xác định hai lần."
Đoạn Chính An vừa chuyển đầu, nhìn thẳng con mắt của Đổng Học Bân, "Vì sao không nói sớm?"
"Nói sớm cái gì? Các người cũng không có hỏi tôi." Đổng Học Bân buông tay, vô tội nói: "Hơn nữa trúng thưởng lớn như vậy, tôi hiện tại cũng không có cảm giác trúng thưởng gì, thật sự quá may mắn, may mắn đến
nỗi bản thân tôi đều không thể tin được, ha ha, hiện tại nghĩ tới,
quả thật trúng thưởng, là mua vé số loại PK 10 ở một tiệm bán
vé số gần cửa bắc khu Hòa Bình, ài, lúc đó thật sự là vận khí,
các người không đề cập tới tôi thiếu chút nữa quên luôn đó."
Tiểu Lý thiếu chút nữa ngã xuống đất, quên? Vô nghĩa quá đi thôi! Trúng thưởng bốn mươi triệu ai con mẹ nó có thể quên?
Đoạn Chính An và mấy người khác rốt cuộc đã nhìn ra, Đổng Học Bân
ngay từ đầu đã không có sợ hãi, căn bản là không đem cái điều tra này
coi ra gì, hơn nữa hắn cố ý không nói chuyện trúng thưởng, cũng là muốn cho ủy ban kỷ luật bận việc, cố ý chơi xỏ bọn họ, nếu như Đổng Học Bân ngay từ đầu nói chuyện này, bọn họ cũng không cần lao lực tra tài
khoản cái gì, trực tiếp tới trung tâm xổ số Phúc Lợi xác định là
được.
Thằng oắt con này! Đáng giận quá!
Tiểu Lý và mấy người ủy ban kỷ luật đều hận đến nghiến răng!
Đoạn Chính An lập tức đi ra ngoài báo cáo cái tình huống này với Hướng Đạo Phát.
Nhận được điện thoại, Hướng Đạo Phát im lặng hơn mười giây, mới nói ra vài tới, "Tiếp tục tra!"
Đoạn Chính An rõ ràng ý của Hướng bí thư, thở dài, đứng ở tại chỗ
suy nghĩ một chút, phân phó người bắt đầu tra từ khác phương diện, đầu
nguồn điều tra đều là tin cử báo gửi đến ủy ban kỷ luật cử báo Đổng Học Bân trong một năm nay, Đổng Học Bân có tiền, nhưng không có nghĩa là
hắn không nhận hối lộ, chưa làm qua chuyện phạm tội trái pháp luật,
chỉ có có thể bắt một cái để đột phá, cũng có thể nổi lên tác
dụng tương tự như điều tra tài khoản ngân hàng.
Lại một tiếng nữa trôi qua.
Nhưng mà, đám nhân viên của ủy ban kỷ luật hận không thể đem gốc gác của Đổng Học Bân lôi ra sạch sẽ khiếp sợ phát hiện, Tiểu Đổng cục
trưởng lại có thể "Sạch sẽ" đến đáng sợ! Có cái gọi là vô quan bất tham, những lời này tuy rằng nói hơi khoa trương, nhưng không phải
không có lý, ở quan trường, không có khả năng chuyện gì đều sạch sẽ,
nhưng Đổng Học Bân tựa hồ là một ngoại lệ, trong vấn đề đút lót nhận
hối lộ trên, sự thật giống như Đổng Học Bân nói, hắn ngay cả sinh
nhật chưa từng tổ chức qua, mức độ thu lễ của ngày lễ ngày tết cũng
khống chế rất tốt, ít nhất người của ủy ban kỷ luật không có tra ra quà tặng có giá trị lớn, tin cử báo phần lớn đều là tin đồn. Về
phương diện khác, trên phương thức công tác Đổng Học Bân tuy nói có vấn đề như vậy, nhưng cũng không quá lớn, không đủ trình độ có thể lấy ra mà hò hét được.
Thanh thanh bạch bạch?
Sạch sẽ ??
Đoạn Chính An có chút lặng lẽ.
Người của ủy ban kỷ luật bên cạnh cũng vậy, suy nghĩ ban đầu của mọi
người đều cho rằng Đổng Học Bân khẳng định không sạch sẽ, ai cũng không
ngờ rằng sẽ tra ra một kết quả như thế, đều khó tiếp thụ.
Sao có thể sạch sẽ như thế?
. . .
Hai mươi phút trôi qua.
Cửa phòng mở ra, một người cán bộ ủy ban kỷ luật tiến tới, "Đổng cục trưởng, cảm ơn phối hợp của ngài, đã điều tra xong, chuyện của tin cử báo đều không thật."
Đổng Học Bân cười bắt tay với hắn, "Không sao cả, đều là vì công tác mà, tôi hiểu."
Người nọ mặt không biểu tình nói: "Điều tra xong, ngài có thể trở về."
Đổng Học Bân đứng lên, cười nói: "Tới lúc không lái xe, còn không biết làm sao trở lại, làm phiền, phái chiếc xe đưa tôi về một chuyến có
được hay không?"
Người cán bộ kia nhíu nhíu mày, ". . . Có thể."
Buổi chiều, Đổng Học Bân được ủy ban kỷ luật đưa về bệnh viện nhân dân huyện.
Biết được tin tức, không ít người đều rớt kính xuống !!