Quyền Tài

Chương 1611: Chương 1611: Trương đại tỷ muốn đứa nhỏ!




Hả?

Đã ghiền?

Đã ghiền cái gì?

Đổng Học Bân nghe không hiểu, chỉ vô thức chớp mắt dựa theo ý của Trương Long Quyên nằm thẳng trên giường, mắt nhìn trần nhà.

Chị Trương, ngài đây là. . . Đổng Học Bân hỏi.

Quần áo cởi ra. Trương Long Quyên nhìn hắn nói.

Hả? Sớm cởi rồi. Đổng Học Bân cũng nhìn cô ấy.

Trương Long Quyên kéo quần lót của hắn, Vậy đây là cái gì?

Đổng Học Bân nhất thời rõ ràng, tinh thần cũng phấn chấn lên, Được được được.

Chớp mắt một cái đã đem quần lót cởi ra, ném qua bên giường, sau đó Đổng Học Bân nhìn cô ấy.

Trương Long Quyên bị hình dạng háo sắc của hắn làm cho bật cười, cười ha ha, không nhẹ không nặng vỗ tóc hắn một cái, Coi cho tên nhóc cậu gấp kìa!

Đổng Học Bân biện giải nói: Không có.

Trương Long Quyên cười nói: Chuẩn bị xong chưa?

Ừ, được rồi được rồi. Đổng Học Bân nói.

Ha ha, vậy chị Trương ngồi lên.

Trương Long Quyên tiêu sái nâng thân, hai chân khóa chặt trên người Đổng Học Bân, từ từ ngồi xuống, nhưng mà không ngồi ở trên đùi Đổng Học Bân, mông thịt màu mỡ đặt ở trên bụng của Đổng Học Bân, Trương đại tỷ vóc dáng rất cao, hầu như đều không khác biệt cùng Đổng Học Bân, còn là loại đầy ắp khêu gợi thành thục, thể trọng tự nhiên không phải nhẹ, cái này ngồi xuống, Đổng Học Bân lập tức ho khan, thằng nhãi này hiển nhiên bị ép không nhẹ, thiếu chút nữa đem cơm tối của hắn nôn ra ngoài, sắc mặt cũng trở nên vừa khóc vừa cười, thống khổ cùng vui sướng.

Ngài làm gì vậy? Đổng Học Bân nghẹn khí cật lực nói.

Chị Trương cậu có nặng như vậy sao? Ha ha. . . Trương Long Quyên cười nhạo nhéo mũi nhỏ hắn, Với cái thể trạng này của cậu, còn muốn ngủ với tôi à?

Đổng Học Bân hắc một tiếng, Chúng ta chờ xem.

Trương Long Quyên vung tóc, Chị Trương cậu chờ đây.

Đổng Học Bân hai tay nắm lấy vòng eo mềm của cô ấy, muốn đem mông cô ấy đi xuống phía dưới, thật sự bị cô ấy dụ dỗ đến chết, không nhịn được.

Nhưng Trương Long Quyên đưa tay ngăn tay hắn, ngồi ở trên người hắn, nhìn chằm chằm Đổng Học Bân trên cao nhìn xuống, Trước chờ một chút, gấp cái gì, tôi phải nói với cậu vài câu trước, ha ha, chị Trương cậu buổi tối hôm nay rốt cuộc giao thân cho tên nhóc cậu, một hồi nữa, cậu muốn lăn qua lăn lại như thế nào cứ việc, muốn đã ghiền ra sao cứ thoải mái, bất quá, mùi vị của chị Trương cậu không thể cho cậu thưởng không, tôi cũng nói trước với cậu, tôi không có dự định kết hôn, ít nhất hiện tại không có, bất quá tôi cũng đã đến tuổi, mẫu tính cũng có không ít, gần đây là càng ngày càng thích đứa nhỏ, có ý tứ muốn một đứa, đỡ phải lão Từ kia mỗi ngày ở trước mặt tôi khoe con trai thế này thế kia, nhìn thì ghen ghét, ha ha, cho nên, chị Trương cậu không thể cho cậu chơi chùa như vậy, chờ sau này, sau này chờ chị Trương cậu xác định thật sự không dự định kết hôn, thì tên nhóc cậu nên ra tay, mặc kệ ngươi làm thế nào, phải cho chị Trương cậu một đứa con, đây là nhiệm vụ của tên nhóc cậu, chúng ta nói rõ trước.

Đổng Học Bân a một tiếng, Đứa nhỏ hả?

Trương Long Quyên cười nói: Biết cậu ở trong thể chế, thêm một đứa con sẽ có chút ảnh hưởng, bất quá cái này không cần sợ, cậu không nói tôi không nói cũng không người biết, sau này, ai hỏi ba của đứa nhỏ, chị Trương cậu cũng sẽ giữ miệng cho tên nhóc cậu, còn có vấn đề gì không?

Đổng Học Bân đổ mồ hôi nói: Ngài lớn tuổi như vậy, có thể. . .

Trương Long Quyên cười ha hả nói: Đàn bà năm mươi tuổi đều có thể thuận lợi sinh con, tôi vì sao không được? Cho dù trắc trở một chút, không phải còn có tên nhóc cậu sao, cậu hiểu y thuật của, đến lúc đó để cậu nhìn.

Đổng Học Bân lau lau mồ hôi nói: Vậy đại khái lúc nào muốn đứa nhỏ?

Tôi lo lắng đã, muốn nhất cũng sẽ trong vòng một năm trả lời thuyết phục cho cậu, cũng có thể hai tháng này lại đột nhiên muốn, cậu nên có chuẩn bị tâm lý trước là được, ha ha, nếu như cậu cảm thấy có thể, vậy chị Trương cậu ngày hôm nay sẽ cho cậu, sau này có cơ hội cũng sẽ khiến cho tên nhóc cậu chơi, nhưng cậu nếu như không đáp ứng được yêu cầu này của tôi, vậy cậu cũng đừng nhớ thương, cút đi phòng tây ngủ. Trương Long Quyên hời hợt cười nói.

Đứa nhỏ. . .

Đứa nhỏ. . .

Đổng Học Bân đều đã có hai đứa nhỏ, một tiểu Thiên Thiên, một tiểu Trọng Trọng, một con trai, một con gái, đã có thể nói là viên mãn, vốn là thật sự không dự định muốn thêm nữa, thế nhưng nghe Trương đại tỷ nói như thế, Đổng Học Bân cũng có chút xúc động, ăn ngay nói thật, tình cảm của hắn đối với Trương đại tỷ đã không phải là thích đơn thuần, đương nhiên cũng muốn Trương đại tỷ hạnh phúc, muốn cô ấy vô cùng cao hứng, người ta muốn đứa nhỏ như vậy, Đổng Học Bân vừa rồi lại ngoài ý muốn ăn người ta một chút, nghĩ như thế nào hắn cũng không từ chối được.

Không được?

Lời này hắn nói không nên lời.

Chuyện trọng yếu như thế, Đổng Học Bân lúc này cũng không có tâm tư, lo lắng hơn nửa ngày, thậm chí còn mồi thuốc lá mà hút.

Trương Long Quyên cũng an vị trên người hắn chờ, không nóng nảy.

Đại khái qua vài phút, Đổng Học Bân rốt cục nghĩ xong, Chị Trương, khụ khụ, ngài có thể đừng ngồi trên bụng tôi trước hay không akhó chịu.

Trương Long Quyên cũng không để ý đến hắn, Nghĩ xong chưa?

Đổng Học Bân ừm một cái, Nghĩ xong rồi, thì ngài nói, lúc nào ngài muốn đứa nhỏ, ngài bắt chuyện với tôi một tiếng, tôi, khụ khụ, tôi làm hết sức, làm hết sức.

Trương Long Quyên sửa đúng nói: Không phải hết sức, là phải muốn, không được bỏ cuộc, cậu phải chịu trách nhiệm, phải cho chị Trương cậu, phải làm ra cho tôi một đứa con trai, ha ha, lỡ như là con gái thì để sau rồi nói, được chứ?

Đổng Học Bân gật đầu, Được.

Vậy sau này nhìn cậu? Trương Long Quyên cười nói.

Đổng Học Bân cảm thấy vấn đề không lớn, buổi chiều làm cho Trương đại tỷ trẻ lại hơn ba mươi tuổi, cho dù là sản phụ lớn tuổi, hẳn là cũng không khác biệt lắm.

Trọng tâm câu chuyện bỏ đi.

Tâm tư của Đổng Học Bân cũng tới địa phương khác, thậm chí đều đã quên chuyện khác.

Đột nhiên, Đổng Học Bân cảm thấy bụng chợt nhẹ, cái mông màu mỡ ngẩng lên, hắn rất vui sướng thở ra một hơi, vừa muốn nói gì, sau một khắc cảm giác đùi bị mông đẹp ngồi tới, Đổng Học Bân không hề chuẩn bị, vừa thở ra, trên mặt nhất thời lộ ra biểu tình ngạc nhiên, hắn còn không có phản ứng, không ngờ rằng Trương đại tỷ hào phóng như thế, nói đến là đến, bắt chuyện cũng không có!

Trương Long Quyên cười vuốt tóc từ dưới đến trên, Tiểu tử thối, ha ha, tư vị của chị Trương cậu thế nào?

Được, ừm! Đổng Học Bân chỉ có thể đơn giản biểu thị một chút, đều không thể nói, cái tư vị kia, thật sự đừng nói nữa!

Ăn một người phụ nữ cùng tuổi.

Hoặc là ăn một người phụ nữ lớn hơn hai mươi tuổi.

Cái cảm giác trên tâm lý là không đồng dạng, rất kích thích.

Trương đại tỷ rất chủ động, căn bản nhìn không ra ngượng ngùng của lần đầu tiên, khiến cho Đổng Học Bân cảm giác hồn phi phách tán!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.