Hàn Mạc chậm rãi bước ra khỏi hàng, quỳ xuống giữa triều, cung kính nói:- Việc tiểu thần làm cũng đúng với chức vụ, không dám xin thưởng!
- Nếu không có ngươi lãnh binh quay về Kinh, không biết cha con Tô gia còn không biết sẽ làm ra chuyện gì.Sắc mặt Hoàng đế bình tĩnh- Hơn nữa, bộ hạ Tây Hoa Thính của ngươi đã cứu được các quan viên nội các, đây đều là trụ cột triều đình, nếu tổn thất, hậu quả thiết tưởng không tính nổi. Công lao đó, không cần trẫm nhiều lời, trong lòng chư vị ái khanh đều biết rõ, nếu trẫm không phong thưởng cho ngươi, người trong thiên hạ sẽ mắng trẫm thưởng phạt không rõ ràng, là một hôn quân!
- Thần không dám!Bộ dáng Hàn Mạc đầy sọ hãi:- Thánh thượng là một đại thánh quân, thiên hạ đều biết, vạn dân kính phục!
Hoàng đế cười ha hả:- Nếu là thánh quân, đương nhiên phải thưởng phạt phân minh...Hắn dừng một chút, thần sắc trở nên nghiêm nghị:- Hàn Mạc, từ khi ngươi vào triều tới nay công lao đã lập thật không phải nhỏ. Mấy ngày gần đây trẫm đã nghĩ qua, Diệp Ngô hai nhà phản loạn là ngươi làm tiên phong mới công phá được Lê Cốc Quan, lại là ngươi tự mình lãnh binh đầu tiên vào Hàn Diệp thành. Bộ tộc Tây Môn âm mưu cài bẫy giết hại quan viên triều đình, cũng là ngươi nghĩ kế cứu, vạch trần âm mưu của Tây Môn Lôi Tàng. Khi Nghi Xuân Hạ Gia trữ vũ khí trang bị lương thảo, ý đồ mưu phản, cũng là ngươi bóc trần âm mưu Hạ gia, diệt luôn một hồi đại loạn ngay từ trong trứng nước. Lần này cha con Tô Vũ Đình phản loạn, lại vẫn là ngươi tự mình dẫn đại quân về kinh cần vương...!
Chúng thần nghe vậy kinh ngạc vô cùng, vô tình, Ngũ đại thế gia diệt vong từ đầu đến cuối đều chẳng nhiều thì ít có quan hệ lớn lao với Hàn Mạc.
Người thanh niên này dường như là ác mộng của thế gia, vào triều không đến hai năm, đúng là đã có năm đại thế gia hàng trăm năm vì hắn mà tan thành mây khói, đối với các thế gia diệt vong này, người thanh niên này quả thực là một nhân vật chẳng khác nào ác ma.
Hàn Mạc cúi đầu, nghe Hoàng đế nói vậy mà không biết ngài có dụng ý gì.
- Các công lao đó cộng lại, như thế nào lại không đủ để phong thưởng.Hoàng đế thong thả nói:- Nhưng trẫm vẫn cảm thấy tuổi ngươi quá nhỏ, chưa đủ từng trải, cho nên cũng không nóng lòng gia quan tấn tước!
Cả triều nghe vậy, trong lòng không ít người thầm nghĩ:- Một người trẻ mới hai mươi mốt tuổi, mới chỉ nhập kinh một năm đã là Chỉ Huy Sứ một doanh, là Thính Trưởng Tây Hoa Thính, còn không nói là gia quan tấn tước?
Rất nhiều người khôn khéo hiểu được, phong thưởng đó trước là giúp cho Hàn gia lớn mạnh, để đối phó với Tiêu gia và Tô gia.
Có điều, hiện giờ, Tô gia đã vong, Tiêu gia dường như cũng không lớn mạnh bằng trước kia, lại không biết Hoàng đế sẽ an bài tiếp theo cho Hàn Mạc thế nào.
Hoàng đế trầm ngâm một lát, cuối cùng nói:- Tuy nhiên, lần này bình định, trẫm mới hiểu được, có chí không ở tuổi cao, tuổi nhỏ cũng không phải là kém bản lĩnh. Tất cả công lao của ngươi, trẫm đều ghi tạc trong lòng.Đột nhiên ngài cao giọng:- Xưa có Cam La còn nhỏ làm Tướng, nay trẫm cũng muốn làm chuyện này, Hàn Mạc nghe phong. Truyền ý chỉ của trẫm, gia phong Hàn Mạc làm Xa Kỵ Tướng, đảm nhiệm thêm chức Lại Bộ Thượng Thư!
…
Như sấm bên tai!
Cả triều đại thần bao gồm cả Tiêu Thái Sư, Hàn Huyền Đạo cũng trợn mắt há mồm.
Lại Bộ Thượng Thư!
Hàn Mạc!
Trong lòng mọi người nhất thời cũng không thể liên hệ hai người này lại, từ khi khai quốc tới nay, Lục bộ Thượng Thư cố nhiên đều là con cháu quý tộc đảm nhiệm, nhưng người trẻ nhất cũng là hơn ba mươi tuổi, làm sao có tiền lệ chưa tới hai mươi tuổi bao giờ.
Hơn nữa, một khi trở thành Thượng Thư, cũng có tư cách nhập các.
Không đến hai mươi tuổi đã có thể trở thành quan viên nội các, quả nhiên không thể tưởng tượng.
Cả triều đình nhất thời vắng lặng không tiếng động, tĩnh lặng lạ thường.
Mấy trăm triều thần lặng ngắt như tờ.
Không ít người trong nháy mắt hoàn lại được hồn đều cảm thấy Hoàng đế có phải đã phát điên không, không ngờ lại giao chức Lại Bộ Thượng Thư cho Hàn Mạc, nếu làm như thế, Lục bộ Yến quốc hiện giờ, Hàn gia đã chiếm nửa giang sơn.
Hàn Huyền Đạo Hộ Bộ, Hàn Huyền Xương Lễ Bộ, Hàn Mạc Lại Bộ, đây là một phong thưởng khủng bố mà!
Hàn Huyền Linh thăng liền ba cấp lên tước Phiêu Kỵ, vốn đã khiến các triều thần chấn động, mà Hàn Mạc lại được phong làm Lại Bộ Thượng Thư, chẳng khác sấm sét giữa trời quang, nổ tung trên đầu các thần tử.
Nếu không phải Hoàng đế phát điên thì là cái gì?
Chẳng lẽ lại tỏ ra yếu thế so với Hàn gia, chẳng lẽ mắt thấy Hàn gia quật khởi mà không dám đấu tranh, vì vậy mà chùn bước?
Nhưng các thần thần tử cũng rõ ràng Hoàng đế của bọn họ không phải là hôn quân vô năng, lại càng không phải Hoàng đế cầu an bừa bãi, phong thưởng như vậy cũng không phải tính tình của ngài, rốt cuộc ngài muốn làm cái gì?
Hàn Thương đứng phía sau đám đại thần lúc này cũng không tự chủ được mà siết chặt hai nắm đấm, gắt gao nhìn Hàn Mạc đang quỳ gối giữa triều, sâu trong đôi mắt hắn là sự không cam, không phục.
Bản thân Hàn Mạc cũng bị ý chỉ phong thưởng này của Hoàng đế làm cho hồ đồ, nhất thời không biết ứng phó thế nào, nhưng hắn hoàn hồn cực nhanh, khi rất nhiều triều thần còn đang trợn mắt há mồm hắn đã cao giọng thưa:- Xin Thánh Thượng thu hồi mệnh lệnh đã ban ra!
Hoàng đế sa sầm mặt:- Thu hồi mệnh lệnh đã ban ra?Hắn liếc Hàn Huyền Xương một cái:- Trẫm kim khẩu ngọc ngôn, như thế nào thu hồi mệnh lệnh đã ban? Ý chỉ của trẫm đã ban không thể thu hồi, từ hôm nay, ngươi tới Lại Bộ làm việc, chuyện gì không quen, Lại Bộ sẽ có người giúp đỡ, thời gian sau này, với tàn cán của ngươi đương nhiên không thành vấn đề!
Hàn Huyền Xương tâm như điện chuyển.
Hàn Mạc được phong làm Lại Bộ Thượng Thư thật ra đã ngoài dự kiến của ông ta, sau khi ngẩn ra, trong đầu lóe lên một ý tưởng, nháy mắt đã hiểu ẩn ý của Hoàng đế, tức khắc bước ra khỏi hàng, quỳ xuống:- Khởi tấu Thánh thượng, thần phản đối!
- Ồ?Hoàng đế vỗ vỗ chòm râu nhìn Hàn Huyền Xương:- Hàn ái khanh, vì sao ngươi phản đối? Trẫm đã tuyên chỉ ngay trước mặt mọi người, chẳng lẽ phải khiến trẫm mất hết mặt mũi.
- Thần không dám!Hàn Huyền Xương quỳ thẳng tắp, chắp tay nói:- Thánh Thượng, cái gọi là biết con ai bằng cha, Hàn Mạc có được mấy cân lượng thần là phụ thân là rõ ràng nhất. Nó là đứa rất may mắn, cũng có chút đảm lược, nhưng nếu nói về tài lãnh đạo quản lý thì là ù ù cạc cạc. Lại bộ là một trong Lục bộ Đại Yến ta, chân tuyển quan viên, vì nước mà tuyển tài, chuyện hưng suy của Đại Yến ta, Hàn Mạc mới chỉ hai mươi, khinh cuồng thô mạn, cũng không phải người thích hợp để lựa chọn. Hắn tuổi trẻ khí thịnh, mưu sự không chu toàn, nếu có chút sai lầm, chỉ là một lỗi nhỏ cũng là gieo hại Đại Yến ta, cũng là quốc chi đại tai.
Đám quan viên vốn đầu óc đã mất linh kia, thấy một màn như thế, đầu óc lập tức lơ mơ hồ đồ.
Hoàng đế phong Hàn Mạc làm Lại Bộ Thượng Thư vốn là chuyện khiến cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng, nhưng làm phụ thân Hàn Huyền Xương lại ở ngay giữa triều mà phản đối phong Hàn Mạc làm Lại Bộ Thượng Thư, điều này càng làm cho mọi người ngơ ngác không hiểu.
Rất nhiều quan viên mặt mày mờ mịt.
Việc lạ hàng năm đều có, năm nay còn đặc biệt nhiều.
Sắc mặt Hoàng đế có vẻ không vui, lạnh nhạt nói:- Hàn Huyền Xương, ý của ngươi có phải là trẫm nhìn người không rõ?
- Thần không dám! – Hàn Huyền Xương vội vàng nói.
Hoàng đế thản nhiên nói:- Ý trẫm đã quyết, không cần nói sau!
Hồ Tuyết Tân im lặng một lát, cuối cùng cũng đã nhìn ra được khúc mắc, lập tức nói:- Khởi bẩm Thánh Thượng, Hàn Mạc tuy rằng đã lập nhiều công lớn, nhưng chức Lại Bộ Thượng Thư thì còn cần phải suy nghĩ kỹ. Hàn Mạc chưa từng có kinh nghiệm làm việc ở Lại Bộ, dù cho Thánh Thượng đã nâng đỡ nhưng cũng không thể để hắn trực tiếp đảm nhiệm Lại Bộ Thượng Thư. Xin Thánh Thượng thu hồi mệnh lệnh.
Tuy rằng không ít quan viên cũng không rõ vì sao Hồ Tuyết Tân và Hàn Huyền Xương phải ngăn cản Hàn Mạc đảm nhiệm chức Lại Bộ Thượng Thư, nhưng long đầu vừa ra các quan viên trong tộc đương nhiên cũng đã biết chuyện lớn, sớm đã có mười mấy quan viên đều bước ra khỏi hàng, cùng kêu lên:- Khẩn cầu Thánh Thượng thu hồi mệnh lệnh đã ban ra!
…
Hàn Mạc vốn còn hơi mơ hồ, nhưng Hàn Huyền Xương và Hồ Tuyết Tân đồng thời ra mặt ngăn cản, khiến hắn tâm như điện chuyển, chỉ chốc lát đã hiểu được khúc mắc trong đó.
Một lời đại khái thì, một chiêu này của Hoàng đế này tên là minh thăng ám hàng (ngoài thì lên chức, nhưng thực ra là giáng chức)
Không thể phủ nhận chức Lại Bộ Thượng Thư quả thật là quan chức nhất đẳng ở Yến Quốc, bao nhiêu người tha thiết ước mơ, hơn nữa Tô gia lại có thể sống yên ở trên triều, tự làm một phái cũng là vì Tô Quan Nhai đã nắm Lại Bộ trong tay nhiều năm, rất nhiều quan viên đều là do một tay hắn đề bạt, có nhiều mạng lưới quan hệ mạnh trong quan trường, rất nhiều quan viên đứng đầu các bộ, viện, sở là quan viên thế gia nhưng thực tế rất nhiều quan viên cấp thấp lại không phải là con cháu quý tộc, mà rất nhiều người trong đó lại là môn hạ của Tô gia.
Nếu có thể nắm Lại Bộ trong tay, đương nhiên là chuyện Hàn gia cầu còn không được.
Nếu lúc này chọn ra một người bất kỳ ở Hàn gia làm Lại Bộ Thượng Thư, Hàn tộc trên dưới đương nhiên là tâm hoa nộ phóng mà nâng hai tay tán thành.
Nhưng người được chọn này lại không thể là Hàn Mạc.
Nhưng Hoàng đế khâm điểm lại đúng là Hàn Mạc.
Hiện giờ Hàn Mạc thân kiêm Chỉ Huy Sứ Báo Đột Doanh và Thính Trưởng Tây Hoa Thính hai chức, lại mang binh phù Tây Bắc trong tay, mơ hồ đã có khả năng đặt chân vào quân Tây Bắc, đây đều là thế lực quân quyền, là quyền lực thực sự.
Mà một khi Hàn Mạc nhậm chức Lại Bộ Thượng Thư, tất nhiên phải lo cho Lại Bộ, như vậy các quyền khác hắn đang mang tât nhiên sẽ bị thu hồi.
Lại Bộ Thượng Thư chỉ là con mồi, nuốt chức vị này rồi, thì phải phun ra các quan chức khác.
Đương nhiên hắn không thể vừa đảm nhiệm chức vị Lại Bộ Thượng Thư lại đi làm Chỉ Huy Sứ Báo Đột Doanh, lại đảm nhiệm Thính Trưởng Tây Hoa Thính, bất cứ kẻ nào cũng không có khả năng, sức không đủ, hơn nữa Hoàng đế cũng không có khả năng ban cho quyền thế khủng bố như thế.
Chỉ cần nhận chức Lại Bộ Thượng Thư, thì Hoàng đế có thể danh chính ngôn thuận mà thu hồi các quyền khác, hơn nữa tuyệt đối là hợp đạo lý mười phần không có bất cứ kẻ nào có thể phản bác.
Lại Bộ Thượng Thư cố nhiên là một cái bánh ngọt to tướng, nhưng nếu là vì cái bánh ngọt này lại phải buông bỏ quân quyền đang nắm giữ trong tay, thì tuyệt đối là minh thăng ám hàng.
Hơn nữa sau khi Tô gia bị giết, vốn có rất nhiều quan viên Lại Bộ mà Tô gia nắm trong tay bị liên lụy, xử quyết không ít, quan viên Lại Bộ hiện giờ cực kỳ thiếu, sau đó nhất định Hoàng đế sẽ an bài nhiều thân tín trong đó, cái danh hiệu Lại Bộ Thượng Thư ngay đó chưa chắc đã có thể có được thực quyền, cho dù có dụng tâm nắm trong tay mà không có ba năm năm bồi dưỡng tâm phúc diệt trừ đối lập, tuyệt đối không thể thực sự khống chế được Lại Bộ.
Hoàng đế bày ra cái bánh ngọt to tướng này làm mồi muốn minh thăng ám hàng, thực ra trên cái bánh ngọt này cũng đổ đầy độc dược.
Hàn gia hiện giờ phong quang nhất thời, đương nhiên là vì các đối thủ cạnh tranh trên triều đều ngã xuống, nhưng nguyên nhân căn bản nhất vẫn là vì Hàn Mạc nắm giữ binh quyền trong tay.
Đã không có quyền quân sự, tất cả quan chức hiển hách đều chỉ là hư ảo mà thôi.
Từ cổ chí kim, bất cứ lúc nào, quyền quân sự mới là thực lực chân chính!
Tâm tư giảo quyệt này của Hoàng đé tuy rất nhiều đại thần không thể nhìn ra, nhưng các đầu lĩnh thế gia tung hoành khắp quan trường qua nhiều năm cũng đã rất nhanh nhìn ra.
Hàn Huyền Xương vô cùng rõ ràng, binh quyền trong tay Hàn Mạc có ý nghĩa như thế nào đối với Hàn gia, sao có thể để cho âm mưu minh thăng ám hàng của Hoàng đế thực hiện được? Cho nên bất kể thế nào, ông ta cũng không thể để con trai mình nuốt vào bụng cái bánh ngọt đầy độc to tướng này được.
-o0o-