Quyền Thần

Chương 704: Q.7 - Chương 704: Phong Hậu




Ngày tám tháng mười năm Bình Quang Yến lịch thứ chín, sau đại hôn của Thái tử ba ngày, quần thần vào triều, triều hội thông lệ.

Chuyện tình chủ yếu trên triều lúc này, tự nhiên là tiến hành phong thưởng đối với sứ đoàn đưa thân nước Khánh, cho nên sau khi quần thần vào triều, Hoàng đế vào điện, liền truyền triệu vài thành viên chủ chốt của sứ đoàn đi sứ nước Khánh lần này.

Chính sứ Tào Ân và Phó sứ Hàn Mạc tự nhiên phải vào triều nghe thường, ngoài ra Lễ bộ thị lang Tống Thế Thanh cùng với Hộ quân tham lĩnh Báo Đột Doanh Tiếu Mộc cũng tiến tới điện Thái Bình.

Tào Ân đã là hầu tước, danh hiệu tự nhiên sẽ không gia phong, chủ yếu là ban cho rất nhiều tài vật mà thôi, Tống Thế Thanh và Tiếu Mộc cũng đạt được rất nhiều tài vật phong thưởng, tướng sĩ theo đoàn tới nước Khánh lần này cũng đều có thưởng.

Chỉ có điều trước khi đi sứ, Hoàng đế từng hứa hẹn trên điện ngay trước mắt các quan, chờ sứ đoàn thuận lợi về kinh, liền sắc phong Hàn Mạc làm Trấn Quân tướng.

Hoàng đế nhất ngôn cửu đỉnh, tự nhiên sẽ không nuốt lời, thái giám chấp lễ tuyên đọc ý chỉ sắc phong trên triều, phong Hàn Mạc làm Trấn Quân tướng, nói cách khác, Hàn Mạc đã có thể có được phủ tướng quân của chính mình.

Danh hiệu cao nhất của võ tướng nước Yến chính là Thần Võ Đại tướng quân, phía dưới là Phiêu Kỵ tướng, Xa Kỵ tướng, Trấn Quân tướng, Vân Huy sứ, Chinh Quân sứ cùng với phong hiệu đẳng cấp thấp nhất của võ tướng là Úy Quân sứ.

Tám danh hiệu này, nhằm vào võ tướng ở nước Yến, chỉ cần được sắc phong danh hiệu trong đó, đó chính thức là võ tướng của nước Yến, toàn bộ tướng lãnh nước Yến, bao gồm biên quân, Ngự lâm quân, quân phòng thành bên trong, được sắc phong danh hiệu võ tướng, chẳng qua hơn bốn mươi người.

Trước khi đi sứ, Hàn Mạc liền được sắc phong làm Vân Huy sứ, đó đã là chuyện rất hiếm thấy, hiện giờ lập tức được phong làm Trấn Quân tướng, trên dưới triều đường tuy rằng sớm biết việc này, nhưng ý chỉ tuyên đọc xong, vẫn có chút giật mình.

Không ít người rất cảm thán trong lòng, hơn một năm nay Hoàng đế này đỡ Hàn gia đánh Tiêu gia, được lợi lớn nhất chính là vị đệ tử Hàn Tộc trẻ tuổi này.

Thậm chí có người cảm thấy, Hoàng đế sắc phong Hàn Mạc làm Trấn Quân tướng, đó là bởi vì Thái tử vừa mới cưới con gái Tiêu gia, bên phía Hàn gia không thoải mái trong lòng, cho nên vì tính toán cân bằng, lúc này mới cho Hàn gia một chút ngon ngọt.

Mặc kệ xuất phát từ loại nguyên nhân nào, Hàn Mạc là Trấn Quân tướng đã trở thành sự thật.

Sắc phong làm Trấn Quân tướng, cũng có thể có được tướng quân phủ của mình, mặc dù tướng quân phủ là đẳng cấp thấp nhất trong các quy cách, nhưng cũng là một loại vinh dự tượng trưng.

Hoàng đế lại hạ chỉ, để Công bộ thượng thư Tiêu Hoài Kim dựng một phủ đệ Trấn Quân tướng ở thành đông, tuy rằng thần sắc Tiêu Hoài Kim khó coi, hận tới mức ngứa cả răng, cũng chỉ có thể lĩnh chỉ.

Phong thưởng xong, trong triều lại nghị luận vài chuyện, cuối cùng Hoàng đế nói:

- Các vị ái khanh, hôm nay trẫm có một chuyện phải nói rõ với các ái khánh, chuyện này ý trẫm đã quyết, cho nên… Trẫm chỉ báo cho các khanh, cũng không cần thảo luận!

Quần thần đều hơi nghi hoặc, cho tới nay, Hoàng đế làm việc đều phải thảo luận trong triều, còn chưa bao giờ có tiền lệ trước định ra mới tuyên bố, trong nhất thời ngơ ngác nhìn nhau, không biết rốt cuộc là chuyện gì.

Thấy quần thần không nói, Hoàng đế mới bình tĩnh nói:

- Các vị ái khanh cũng biết, năm đó trẫm đau khổ mất ái phi, khi đó liền thập thệ, trong vòng mười năm, hậu cung không lập Hậu!

Lời vừa nói ra, chúng thần trong triều đều hơi biến sắc, trong nhất thời hiểu được, chuyện Hoàng đế muốn tuyên bố hôm nay có liên quan tới việc lập Hậu.

Nhóm triều thần bao gồm cả Tiêu Thái sư, Hàn Huyền Đạo, Hàn Huyền Xương, Tô Quan Nhai, Phạm Vân Ngạo, Hồ Tuyết Tân, đều cùng nhau nhìn về phía Hoàng đế, thần sắc mỗi người đều trở nên ngưng trọng.

- Ái phi tạ thế đã mười năm… !

Hoàng đế hơi năm tay, ánh mắt đảo qua người quần thần, giọng nói trầm thấp mà thong thả:

- Hậu cung không chủ, những ngày gần đây trẫm thường nghĩ, không quy củ không thành vuông tròn, Hậu cung này vẫn cần một vị đứng đầu hậu cung danh chính ngôn thuận, có thể thống lĩnh hậu cung, mẫu nghi thiên hạ!

- Hoàng thượng thánh minh!

Chúng thần thần cùng kêu lên.

Chỉ có điều trong lòng rất nhiều người đang đoán, xem ra lúc này đây Hoàng đế muốn lấy lòng Tiêu gia, vừa mới cưới tiểu tư Tiêu gia làm Thái tử phi, hiện giờ lại muốn lập Hậu, người lựa chọn Hoàng hậu, tự nhiên là vị Tiêu Quý Phi kia.

Tiêu Quý Phi chính là phi tử đầu tiên vào cung phục thị hoàng đế ngoài Thái tử phi đã mất đi, hơn nữa nhiều năm như vậy, tuy rằng Tiêu Thục Phi không có danh đứng đầu hậu cung, trên thực tế lại có được quyền lực Hoàng hậu, sự vụ hậu cung đều do Tiêu Quý Phi quản lý.

Hiện giờ lập Hậu, chẳng qua muốn cho Tiêu Quý Phi một danh phận chân chính mà thôi.

Chỉ có điều Quý Phi và Hoàng hậu, cũng là cách nhau trời đất, Quý Phi cũng chỉ là phi tử, chỉ có Hoàng hậu, mới là quốc mẫu chân chính, cũng có thể danh chính ngôn thuận quản lý mọi chuyện trong hậu cung.

Tuy rằng thần sắc Hàn Huyền Đạo bình tĩnh, nhưng mày vẫn hơi nhăn lại.

Hiện giờ hắn thật sự xem không hiểu vị Hoàng đế này, nếu vì cân bằng thực lực thế gia trong triều, không đến mức khiến Hàn gia thế mạnh, Thái tử đại hôn cũng đã đủ tạo thành đả kích đối với Hàn gia.

Nhưng Thái tử đại hôn chẳng qua ba ngày, nếu lại lập Hoàng hậu, nếu Tiêu Quý Phi trở thành Hoàng hậu, thế lực Tiêu gia càng lớn hơn nữa, giờ liên tục đề bạt Tiêu gia, tất nhiên sẽ khiến thế quật khởi của Hàn gia lọt vào đả kích, từ đó sẽ phá hư sâu sắc chính sách cân bằng thực lực thế gia Hoàng đế vẫn thi hành.

Vì sao Hoàng đế phải làm như thế? Hắn có tính toán gì?

Sâu trong mắt Hàn Huyền Đạo rất lạnh lùng, theo bản năng hắn tự nhiên cảm thấy Hoàng hậu này không ai khác ngoài Tiêu Quý Phi.

Trên thực tế gần như tất cả mọi người trong triều đều cho là như vậy.

Cho dù tư lịch và địa vị trong hậu cung, Tiêu Quý Phi chỉ thiếu danh hiệu mà thôi.

Chỉ có điều trong đôi mắt Tiêu Thái sư ngồi ở hàng đầu quần thần lại hiện ra ánh mắt quái dị, lão nhân gia cũng không có vẻ hưng phấn vui sướng, bàn tay khô héo đặt trên đầu gối già nua thậm chí hơi bất an mà nắm lại.

Tiêu Thái sư hiểu rất rõ kế sách giữ cân bằng của Hoàng đế, hắn vẫn rất rõ ràng, Hoàng đế không hy vọng Tiêu gia mạnh mẽ, lại cũng không hy vọng hàn gia mạnh mẽ.

Trong lòng Hoàng đế, là muốn coi thế gia trong triều như quân cờ đùa giỡn mà thôi.

Lúc danh tiếng Hàn gia đang nổi, Hoàng đế đột nhiên dùng Thái tử đại hôn làm quân cờ, lập tức ngăn chặn thế bay lên của Hàn gia, một tháng trước rất nhiều thần tử trong triều biết được Thái tử muốn lấy tiểu thư Tiêu gia, liền có không ít người từ phía Hàn gia quay đầu làm môn hạ Tiêu gia, cảnh tượng Hàn gia đông vui náo nhiệt lúc trước, cũng bởi vì chuyện hôn nhân của Thái tử và Tiêu Minh Hồng, lập tức yên tĩnh không ít.

Tiêu Thái sư rất rõ ràng trong lòng, lúc này đây Thái tử đại hôn, lại khiến triều cục cân bằng, dưới tình hình này, Hoàng đế hẳn sẽ không tiếp tục làm ra hành động quá lớn.

Nhưng Thái tử đại hôn chẳng qua ba ngày, Hoàng đế lập tức đưa ra chủ đề lập Hậu, điều này khiến lão nhân ra rất khiếp sợ trong lòng, trong nháy mắt liền cảnh giác lên.

Hắn cũng không có suy nghĩ theo bản năng Hoàng đế muốn sắc phong Tiêu Quý Phi làm hậu như người khác.

Tiêu Thái sư hơi n gẩng đầu, đôi mắt nhìn như đục ngầu nhưng thực tế lại vô cùng sắc bén, chăm chú lên mặt Tô Quan Nhai, mà lúc này không ngờ Tô Quan Nhai cũng vừa mới chăm chú lên mặt Tiêu Thái sư.

Hai người bốn mắt tiếp xúc, hai ánh mắt sắc bén va chạm, Lại bộ thượng thư Tô Quan Nhai khẽ mỉm cười trước, Tiêu Thái sư cũng lộ ra nụ cười gần như cùng lúc.

Không sai, hóa ra là như vậy!

Tiêu Thái sư vừa động, trong lòng rốt cụ nghĩ tới, trong triều ngoại trừ Tiêu phái và Hàn phái, còn có một Tô phái mạnh mẽ.

Trước khi Hàn gia quật khởi, tranh đấu trên triều vẫn do hai nhà Tiêu Tô duy trì, nhưng từ khi Hoàng đế có ý định nâng đỡ Hàn gia, khi Hàn gia rất bắt mắt trong triều, đối thủ Tô gia lúc trước cũng yên lặng ẩn núp xuống.

Trong triều hiện giờ, bình thường đều là quan viên Tiêu phái và quan viên Hàn phái đối quyết, quan viên Tô phái từng vô cùng sôi nổi trên triều, ngày càng trở nên trầm mặc.

Tiêu phái và Hàn phái bận rội đả kích nhau, hai bên quả thật đánh rơi rất nhiều quan viên của đối phương, khí thế đấu tranh hừng hực, mà Tô gia lại dần trở thành nhân vật ngồi núi xem hổ đấu.

Tô Quan Nhai bề ngoài nho nhã, nhìn qua ôn hòa nhã nhặn, nhưng làm đối thủ của Tô Quan Nhai, Tiêu Thái sư rõ ràng năng lực của đối thủ này, biết sau khuôn mặt nhã nhặn tràn đầy tươi cười kia của Tô Quan Nhai, là một trái tim cực kỳ giảo hoạt lạnh lẽo.

Có thể nào bỏ qua sự tồn tại của đối thủ hùng mạnh như vậy?

Hoàng đế lập Hậu, nếu không phải con gái Tiêu Quý Phi của mình, như vậy có thể là Tô Lệ Phi của Tô gia không?

Có phải Hoàng đế cảm thấy hai nhà Tiêu Hàn đấu tranh còn chưa đủ kịch liệt hay không, cho nên muốn dùng phương thức này, một lần nữa kéo Tô gia lên mặt bàn, buộc Tô gia tham dự cuộc chiến trên triều?

Hoàng đế không hy vọng Hàn gia mạnh mẽ, không hy vọng Tiêu gia mạnh mẽ, tự nhiên cũng sẽ không hy vọng Tô gia ngồi núi xem hổ đấu!

Nghĩ tới đây, trong mắt Tiêu Thái sư lại lộ ra ý cười.

Hoàng đế ngồi trên ghế rồng màu vàng, nhìn vẻ mặt kì lạ của đám thần tử trong triều, biết những khuôn mặt này đều tồn tại tâm cơ quỷ kế, nâng tay lên, nhẹ nhàng vuốt chòm râu của mình, chậm rãi nói:

- Trẫm đã suy nghĩ nhiều ngày, nếu muốn thống lĩnh hậu cung, nhất định phải thông minh lanh lợi, cơ trí thục đức… Trẫm đã quyết định, lập Hàn Thục phi làm Hoàng hậu Đại Yến ta!

Đột nhiên như vậy, Hoàng đế tuyên bố cách nghĩ của mình với đám quần thần.

Ba chữ “Hàn Thục Phi” vô cùng rõ ràng truyền tới tai từng vị thần tử trong triều, ngay khi ba chữ truyền vào trong tai mọi người, đám thần tử luôn bình tĩnh, trên mặt rốt cục lộ ra vẻ giật mình.

Tiêu Thái sư càng nắm chặt tay.

Hóa ra không phải Tô Phi, mà là Hàn Phi, nhưng lại giống như dự đoán của mình, cũng không phải Tiêu Phi con gái mình!

Trong nhất thời triều đình một mảnh yên tĩnh, yên tĩnh như chết chóc.

Không khí dường như cô đọng lại, tất cả mọi người cảm thấy một cỗ không khí cực kỳ áp lực bao phủ toàn bộ triều đình, vô cùng quỷ dị, áp lực khiến người ta gần như chịu không nổi.

- Thánh thượng… không thể!

Rốt cục, một giọng nói trong trẻo phá vỡ triều đình yên tĩnh, ánh mắt mọi người chuyển qua, Hàn Mạc trong đám triều thần cũng nhìn qua, nhíu mày, hơi giật mình.

Người đầu tiên đi ra phản đối, không phải ai khác, chính là phụ thân Hàn Huyền Xương của mình.

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.