Trong đại viện Tây Hoa Thính đột nhiên vang lên âm thanh, không chỉ Bùi Anh Hầu biến sắc, mà lại viên hắc ám khác cũng đều biến sắc, phần lớn ánh mắt trong nhất thời đều quay về phía người nói chuyện.
Chỉ thấy người nọ cũng giống như người khác, đầu đọi nón tre, áo choàng màu đen, đứng thẳng tắp giống như cây lao.
Từ khi Tây Hoa Thính lập ra đến nay, vẫn là trên ra lệnh dưới thi hành, quan trên truyền đạt mệnh lệnhxuống, cấp dưới chấp hành mệnh lệnh, cho dù lệnh gì cũng không cần phải hiển, không cần hoài nghi, chỉ cần chấp hành là được.
Đây là điều lệ giống như sắt thép, cũng là cơ sở Tây Hoa Thính khiến người ta biến sắc.
Đầu não của Tây Hoa Thính chỉ có một, đó là Thính trưởng Hoa Thính, mà phía dưới, giống như bộ phận trên thân thể, hoàn toàn nghe theo đầu não chỉ huy.
Từ góc độ nào đó mà nói, lại viên hắc ám, bản thân là một đám cỗ máy giết người mà thôi.
Vào lúc này, đột nhiên có người đưa ra nghi vấn đối với Bùi Anh Hầu, đối với Tây Hoa Thính chưa bao giờ phát sinh tình huống này mà nói, không thể nghi ngờ là chuyện long trời lở đất.
Bùi Anh Hầu nắm chặt tay trong tay áo, nhưng rất nhanh liền buông ra, lạnh lùng nhìn kỹ lại viên hắc ám đưa ra nghi vấn, thản nhiên hỏi:
- Ngươi nói cái gì?
Người nọ vẫn lạnh lùng như băng:
- Bùi Chủ sự, ta muốn biết, người hạ lệnh mọi người khống chế phủ Yến Kinh, khống chế Đại Lý Tự, không chế Hình bộ, rốt cuộc muốn làm gì? Ai hạ mệnh lệnh vậy?
Bùi Anh Hầu nghe thế, đồng tử co rút lại.
Giọng nói này, hắn đã hoàn nghe ra được, cũng đã biết người này là ai, nhưng theo đạo lý, hiện giờ người này tuyệt đối không thể xuất hiện ở nơi nay, người không có khả năng xuất hiện nhất, lúc này hoàn toàn ngay ở trong viện.
Lý Cố!
Bùi Anh Hầu có thể kết luận, người đột nhiên gây khó khăn không ai khác, đúng là Lý Cố sớm theo Hàn Mạc tới biên quan Tây Bắc xa xôi.
Lúc này, Lý Cố vốn nên ở Lâm Dương quan ngoài ngàn dặm, nhưng như nào lại xen lẫn trong lại viên hắc ám, chẳng lẽ hắn căn bản không hộ tống Hàn Mạc rời đi?
Vì sao hắn xuất hiện ở chỗ này?
Bùi Anh Hầu chỉ cảm thấy tay hơi rét run.
Lý Cố xuất hiện ở nơi này, cũng cho thấy kế hoạch của mình đột nhiên xảy ra vấn đề, nói cách khách, bản thân mình trái lại tiến vào trong cạm bẫy.
Chỉ có điều hắn cũng hiểu được, lúc này mình quyền không thể biểu hiện ra chút bối rối, phải duy trì bình tĩnh tuyệt đối, chỉ cần Hàn Mạc không xuất hiện ở nơi này, hắn tự tin vẫn có thể đối phó Lý Cố.
Khi nói chuyện lại viên hắc ám kia đã tháo nón tre trên đầu xuống, dĩ nhiên trở thành Lý Cố chủ sự ti ba.
Trong viện, tự nhiên có lại viên ti ba, nhìn thấy chủ sự của mình, lập tức đều khom người thi lễ.
Lý Cố sắc mặt lạnh như băng, chỉ nhìn Bùi Anh Hầu.
Bùi Anh Hầu mặt không đổi sắc, cũng không trả lời vấn đề của Lý Cố, trái lại thản nhiên nói:
- Lý Cố, tại sao ngươi lại ở trong kinh? Thính trưởng đại nhân ở nơi nào?
Tuy rằng hắn tin tưởng lúc này Hàn Mạc không có khả năng ở trong kinh, nhưng nếu Lý Cố có thể xuất hiện, như vậy nói lên rằng đối phương đã bện một tấm lưới, hiện giờ hắn muốn biết nhất, tiểu diêm vương ác độc quen thuộc có còn ở trong kinh không.
…
Lúc này đám lại viên hắc ám đều hồ đồ, bọn họ nhìn ra được, giữa lời nói của Bùi Chủ sự và Lý Cố, cảm xúc đối địch cực kỳ rõ ràng, đây là chuyện chưa từng phát sinh trong Tây Hoa Thính.
Lý Cố chậm rãi tiến lên, rời khỏi đám người, vẫn nắm nón tre trong tay, nhìn Bùi Anh Hầu, vẻ mặt nhìn qua hơi kích động:
- Vì sao ngươi phải làm như vậy? Vì sao lại phản bội Hoa Thính? Ngươi cũng biết, cho tới nay, ngươi là người ta kính trọng nhất, ngươi làm như vậy, rốt cuộc là vì cái gì?
Bùi Anh Hầu chắp tay sau lưng, lãnh đạm nói:
- Ngươi đang nói xằng bậy cái gì?
Lý Cố chậm rãi nói:
- Từ trước Tây Hoa Thính đều bảo vệ quan viên Đại Yến, đều đối phó gian tế nước địch, hiện giờ Thính trưởng đại nhân không hạ lệnh, ngươi lại điều động các huynh đệ, đi đối phó Đại Lý Tự, đi đối phó hình bộ, đi đối phó phủ Yến Kính, rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Mang theo mọi người tạo phản sao?
Bùi Anh Hầu cười lạnh nói:
- Thính trưởng đại nhân lệnh ngươi đi tới biên quan hộ tống, hộ vệ an nguy của Thái tử điện hạ, ngươi lại xuất hiện ở trong kinh, không để ý an nguy của Thính trưởng và Thái tử, Lý Cố, ta xem người muốn tạo phản là ngươi đi? Người tới, bắt Lý Cố!
Hắn ra mệnh lệnh, nhưng lúc này không có ai dám lập tức ra tay.
Đám lại viên hắc ám xưa nay chấp hành mệnh lệnh như máy móc, lúc này đều vô cùng kinh ngạc, hai đại chủ sự trong thính giằng co, chỉ trích đối phương là muốn tạo phản, cảnh tượng này hiển nhiên vô cùng quỷ dị.
- Bắt hắn!
Bùi Anh Hầu hầu lại quát lạnh một tiếng, đám lại viên ở đây không do dự nữa, cùng rút đao muốn bắt Lý Cố, mà gần như trong nhất thời, hơn năm mươi lại viên ti thứ ba ở đây cũng rút đao ra, nháy mắt trong sân chia thành nhiều vòng tròn, lại viên ti ba đều hộ vệ bên người Lý Cố, mà hơn một trăm tên lại viên còn lại chia thành nhiền vòng tròn, giằng co với người ti ba.
Hai bên vốn đều xen lẫn một chỗ, nhưng nháy mắt liền phân chia rõ ràng.
Mà hơn một trăm người còn lại đều là người ti hai và ti bốn.
Chẳng qua cùng lúc, trong hơn một trăm người này, có một đám người không hẹn mà cùng tháo nón tre xuống.
Những người này sau nón tre, vẫn che mặt chỉ lộ ra đôi mắt, số lượng đại khái hơn hai mươi người, nhưng bọn họ lại nhanh chóng tiếp cận phía Lý Cố.
Bùi Anh Hầu nhìn hơn hai mươi tên lại viên hắc ám tháo nón tre xuống này, cười lạnh nói:
- Hóa ra các ngươi vẫn không có đi!
Hắn tự nhiên nhìn ra, đám lại viên hắc ám này đúng là lại viên được an bài đến biên quan, vốn có bốn mươi người, nhưng lúc này đã có một nửa theo Lý Cố xuất hiện ở Tây Hoa Thính.
Không thể nghi ngờ, trước đó đám người này an bài chặt chẽ chu đáo, Bùi Anh Hầu phát lệnh triệu tập, đám người Lý Cố này liền thay mận đổi đảo trộn lẫn vào.
Đám người Lý Cố này là tinh nhuệ của Tây Hoa Thính, đều nắm rõ như lòng bàn tay từng quy củ ám hiệu của Hoa Thính, hơn nữa lại viên Hoa Thính đều mang nón tre che lấp tướng mạo của mình, tự nhiên không ai hoài nghi bọn họ.
Nhìn thấy lại viên ti một ti ba phân biệt rõ ràng giằng co nhau, ti hai và đám lại viên chung quanh nhất thời vô cùng mờ mịt.
Loại nội đấu này, đừng nói gặp, nghe bọn họ cũng chưa từng nghe qua.
Chủ sự ti hai Công Thâu Toàn và Chủ sự ti bốn Hồng Tụ cũng không ở đây, trong nhất thời mọi người cũng không biết thế nào cho phải, càng không biết nên giúp ai mới đúng.
Bùi Anh Hầu biết chuyện quá khẩn cấp, Hàn Mạc lưu lại đường phía sau, khiến kế hoạch của hắn bị quấy nhiễu chưa từng có, nhiệm vụ mình phụ trách trong kế hoạch, lúc này hẳn nên bắt đầu phát động, mà Lý Cố xuất hiện hoàn toàn chặt đứt thực hiện kế hoạch.
Bùi Anh Hầu vô cùng lo lắng trong lòng, hắn lạnh lùng nhìn Lý Cố, trầm giọng nói:
- Lý Cố, ngươi ở lại kinh, gây sóng gió, là muốn huynh đệ Tây Hoa Thính tương tàn sao? Điều thứ ba trong Hoa Thính là gì, ngươi có nhớ rõ?
Lý Cố lạnh lùng đáp:
- Bùi Anh Hầu, vậy ngươi có nhớ rõ điều thứ hai của Hoa Thính là gì?
Bùi Anh Hầu liếc nhìn mọi người, chậm rãi nói:
- Lý Cố, ngươi hỏi ta chỉ lệnh tối nay là ai phân phó, ta liền nói cho ngươi, đây là ý tứ của Thánh thượng!
Hắn vô cùng bình tĩnh, chậm rãi lấy một cuộn lụa vàng từ trong tay áo, cũng không mở ra mà lạnh lùng nhìn Lý Cố:
- Chẳng lẽ ngươi dám kháng chỉ phải không?
Lý Cố nhíu mày.
Bùi Anh Hầu lạnh lùng cười, giơ cuộn lụa vàng lên nói:
- Đây là ý chỉ của Thánh thượng, việc ta làm, cũng là mệnh lệnh của Thánh thượng, các người còn ai có vấn đề?
Lý Cố thản nhiên nói:
- Bùi Chủ sự, thật sự là ý chỉ của Thánh thượng?
Bùi Anh Hầu nắm chặt cuộn lụa vàng, cười lạnh nói:
- Thánh chỉ ở đây, ngươi dám hoài nghi?
- Không dám hoài nghi!
Lý Cố thần sắc bình tĩnh:
- Chẳng qua phần ý chỉ này, ta lại muốn vào cung diện thánh!
- Diện thánh?
Bùi Anh Hầu khinh thường nói:
- Ngươi có tư cách gì?
Lý Cố chậm rãi lấy một lệnh bài từ trên người ra, tất cả lại viên Tây Hoa Thính nhìn thấy, đó đúng là lệnh bài hắc thiết Thính trưởng Tây Hoa Thính mà Hàn Mạc có, cũng là tượng trưng quyền lực cao nhất của Tây Hoa Thính.
Nhìn thấy lệnh bài hắc thiết, Bùi Anh Hầu rốt cục xác định, Lý Cố dẫn lại viên tinh nhuệ ở lại trong kinh, đó đều là Hàn Mạc đã sớm bố trí tốt, nói cách khác, Hàn Mạc sớm đã có lòng hoài nghi đối với mình.
Hắc thiết lệnh bài ti một, chúng lại viên hắc ám cho dù là bên người Lý Cố hay là bên người Bùi Anh Hầu, đều quỳ xuống.
Từ khi Tiết Công Nhân sáng tạo Tây Hoa Thính tới nay, khối lệnh bài này chính là thánh vật trong lòng lại viên hắc ám Tây Hoa Thính, đó là tượng trưng tối cao không thể khinh nhờn, ở góc độ nào đó mà nói, trong mắt lại viên Tây Hoa Thính, lệnh bài hắc thiết còn có uy hiếp hơn thánh chỉ, bởi vì lệnh bài hắc thiết đại biểu cho đầu não của tổ chức hắc ám này.
Lý Cố tay cầm lệnh bài hắc thiết, cũng chẳng khác nào Hàn Mạc tạm thời chuyển giao quyền lực Thính trưởng tới tay Lý Cố.
Nhìn thấy lệnh bài hắc thiết xuất hiện, khóe mắt Bùi Anh Hầu nhảy nhảy.
Lý Cố lạnh lùng nhìn Bùi Anh Hầu, chậm rãi nói:
- Cho tới nay, ý chỉ của Thánh thượng, đều chỉ ban cho Thính trưởng, cũng không có tiền lệ ban cho Chủ sự. Từ lúc Công Nhan Lão còn trên đời, lúc Thính trưởng Hoa Thính khẩn cấp, cũng có thể gặp mặt Thánh thượng bất cứ lúc nào. Trước khi Hàn Thính trưởng rời kinh, chính miệng giao cho ta, một khi Hoa Thính có sự vụ khẩn cấp, liền dùng tấm lệnh bài này vào cung diện thánh… Bùi Anh Hầu ngươi có thể nhận thánh chỉ, hiện giờ Lý Cố ta tay cầm lệnh bài hắc thiết của Thính trưởng, tự nhiên có thể gặp mặt Thánh thượng!
Đôi mắt Bùi Anh Hầu lóe ra, khóe mắt hắn co giật.
Đám lại viên hắc ám đều lẳng lặng nửa quỳ trên viên lớn đầy tuyết, cũng không một tiếng động, ngay cả lại viện bộ hạ của Bùi Anh Hầu, trong lòng cũng biết cân lượng của lệnh bài hắc thiết, không dám có chút ngỗ nghịch.
- Bùi Chủ sự, tới nước này, ngươi còn muốn thế nào?
Lý Cố chậm rãi nói:
- Thính trưởng từng nói, không cần làm khó dễ ngươi, tất cả lại viên hắc ám, trước khi Thính trưởng đại nhân chưa quay về kinh, không được hành động thiếu suy nghĩ!
- Ngươi… lệnh bài của ngươi là giả!
Bùi Anh Hầu giận dữ hét:
- Người tới, bắt Lý Cố!
Nhưng lúc này Lý Cố tay cầm lệnh bài hắc thiết, tương đương với chức vụ Thính trưởng Tây Hoa Thính tạm thời, ai dám ra tay với Lý Cố tay cầm lệnh bài hắc thiết.
Bùi Anh Hầu rống lên giận dữ, tay phải rung lên không muốn cho người ta biết, một hàn quang giống như tia chớp đánh về phía Lý Cố ngoài vài bước, ám khí này cực kỳ nhanh chóng, mắt thấy sẽ đánh trúng Lý Cố, một bóng dáng bên cạnh nhảy ra, dùng thân thể chắn ở phía trước, ám khí kia liền đánh vào thân lại viên hắc ám.
Ám khí này hiển nhiên có kịch độc, lại viên hắc ám kia bị ám khí đánh trúng, lập tức mềm nhũn xuống, thân thể co giật vài cái liền bất động, mà trong nháy mắt, lại viên hắc ám đi theo Lý Cố cũng ra tay, nhào về phía Bùi Anh Hầu.
Mấy người ti một muốn tiến lên ngăn cản, Lý Cố đã đưa lệnh bài sáng ngời ra phía trước, lớn tiếng quát:
- Ai dám ra tay?
-o0o-
:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99: