Quyền Thần

Chương 308: Q.3 - Chương 308: Từ tiên sinh. (2)




Từ tiên sinh vuốt râu chậm rãi nói:

- Chủ công, Quận thủ đại nhân, muốn đối phó với Hàn Mạc chúng ta phải hiểu rõ, tên Hàn Mạc này tuy chưa đầy hai mưoi tuổi nhưng những việc làm mà hắn đã làm truớc đây cơ trí hơn so với lứa tuổi của hắn rất nhiều. Vì vậy bắt đầu từ bây giờ, chúng ta không đuợc phép coi khinh hắn là trẻ ranh, đừng có coi khinh hắn ít tuổi mà phải coi hắn là đối thủ, chỉ có như vậy mới không xem nhẹ đối thủ và cũng mới có thể đề phòng được.

Hạ Học Chi nghiêm mặt nói:

- Những lời tiên sinh nói thật là…

Từ tiên sinh lúc này mới đáp lại:

- Cái gọi là Tứ liên sách, tức là bốn kế liên tiếp. Nếu kế sách đầu có tác dụng thì những kế sách sau không cần dùng đến. Kế thứ nhất là: Lôi kéo!

- Lôi kéo!

- Không sai!

Từ tiên sinh bình tĩnh đáp:

- Hàn Mạc lần này đến , chúng ta không biết con nguời này có ý định gì. Nếu hắn thông minh biết quận Nghi Xuân là địa bàn của chúng ta thì sẽ biết cách bảo vệ bản thân, không dám dính vào chuyện thị phi, chúng ta hi vọng sẽ như vậy. Nhưng hắn có thể lại xem chúng ta là thù địch, luôn luôn gây khó dễ với chúng ta, kết bè với phe cánh Tô Khắc Ung đối phó với chúng ta, đó là tình huống chúng ta không mong muốn nhất. Truớc khi chúng ta biết hắn có ý đồ gì, kế sách đầu tiên là lôi kéo nguời này, trên thực tế là thử thăm dò ý chúng xem có muốn theo chúng ta đối phó với Tô Khắc Ung hay không.

Tư Đồ Tĩnh lập tức hỏi:

- Lôi kéo Hàn Mạc ứ? Việc này e rằng không dễ dàng gì. Họ Hạ và họ Hàn từ trước tới nay quan hệ không được tốt cho lắm.

Từ tiên sinh bình tĩnh đáp:

- Quận thủ đại nhân nói vậy, ta thấy đâu chỉ không tốt mà Hàn gia là kẻ thù của Hạ gia, nhưng chúng ta cũng phải hiểu rõ rằng, mối quan hệ của Hàn gia và Hạ gia không được tốt lắm nhưng nhưng cũng không hòa hợp với Tô gia. Tình hình thế này ai là bạn ai là thù không thể một lời nói hết được. Hàn Mạc có thể liên kết với Tô Khắc Ung đối phó chúng ta cũng có thể cùng chúng ta đối phó với Tô Khắc Ung hoặc cũng có thể làm ngơ không tham gia vào, thù hay là bạn hay là trung lập, không ai có thể nói rõ được. Chính vì điều này chúng ta phải dùng mọi thủ đoạn thể thăm dò ý tứ của Hàn Mạc. Nếu hợp thì cùng có lợi nếu là không hợp thì để xem hắn chọn con đường nào. Nếu là trung lập chúng ta phái người giám sát hắn, chúng ta phải hết sức đề phòng hắn. Nhưng Hàn Mạc nếu không câu kết với chúng ta lại không phải đứng trung lập thì chúng ta dùng kế sách thứ hai để ứng phó với hắn!

- Kế sách thứ hai là gì?

Tư Đồ Tĩnh tò mò vội hỏi.

Từ tiên sinh thản nhiên mỉm cười đáp:

- Nếu kế sách đầu tiên thành công, kế thứ hai cũng không cần dùng. Ta mở cái nút, vả lại để xem kế sách thứ nhất có thành công hay không!

Từ Đồ Tĩnh có chút tuyệt vọng, không buồn hỏi nữa.

Tuy Từ Đồ Tĩnh là quan trên nhưng trong phòng này thậm chí có thể nói người có yếu thế nhất. Trên thực thế Quận thủ sáu quận của nước Yến cũng không có thế lực gì lớn, chỉ cầu có hậu phương vững chắc là được rồi.

Như Tư Đồ Tĩnh không có gia thế vững chãi phía sau, ban đầu chỉ là dựa vào sự tín nhiệm của Hoàng đế được phái đến làm quan viên. Có lẽ ban đầu cũng hùng tâm tráng chí muốn dạy bảo các quan viên địa phương một phen nhưng đã nhanh chóng biết được sự lợi lại của các thế gia.

Trải qua một trận giao chiến, để cho người biết được thế mạnh của thế gia mới có thể để cho người thấy hai thứ hoàn toàn khác biệt đó là ngân lượng và đao kiếm.

Tư Đồ Tĩnh chọn ngân lượng, lấy ngân lượng của Hạ gia cũng đồng nghĩa phụ thuộc vào Hạ gia.

Nói cách khác, đó là Tư Đồ Tĩnh cũng chỉ là con chó của Hạ gia mà thôi. DDịa vị của hắn cũng không được Hạ gia coi trọng, Từ tiên sinh mặc dù không nói hắn cũng không dám hỏi nhiều.

Hạ Học Chi cười típ mắt:

- Theo như tiên sinh nói, chúng ta phải lôi kéo xem Hàn Mạc rút cục có ý đồ gì, tối nay thiết tiệc, đúng lúc những người này phải đến dự tiệc, đều là trong bữa tiệc, mọi người thăm dò xem sao.

Hắn nhìn ra bên ngoài thấy bầu trời âm u, vuốt bộ râu rậm nói:

- Cũng nên cho người đi mời Hàn tướng quân đến dự tiệc.



Phòng trong Xuân Viên đặt hai đĩa to bên trên bày hạt dưa và trái cây, rượu đều là thứ quý hiếm, những hũ rượu được cất giữ nhiều nằm. Trái cây rượu ngon nếu không có nạn lụt đến thì đã là vô cùng xa xỉ, vào lúc này lúc này nơi đây như chốn thần tiên.

Có hai chỗ ngồi chính được đặt hai bên tả hữu, đó là Quận thủ quận Nghi Xuân và Tư Đồ Tĩnh. Như vậy chủ nhà họ Hạ của quận Nghi Xuân đã có ý sắp xếp phía bên trái là các quan viên quận Nghi Xuân, phía bên phải là quan giám sát do Hoàng đế phái đến Lăng Lũy, phía dưới có một quan viên mặt đen, mặt chữ điền, một thân quan phủ. Đây là lần đầu tiên quan bộ Lại phải Tô Khắc Ung đến điều tra quan viên quận Nghi Xuân.

Hàn Mạc không ở đó nhưng vị trí đó vẫn được để trống.

Ngay cả Chỉ huy sứ của thành Tân Nghĩa cũng không đến đây. Hiện giờ thành Tân Nghĩa bên đó, mặc dù bị nước bao vây nhưng cũng không có bị hư tổn, vì vậy trong thành trật tự khá ổn định. Trong thành có biết bao bách tính, Hạ thị lúc nào cũng có người túc trực ở thành Tân Nghĩa chỉ huy việc di dời dân lánh nạn.

Lăng Lũy lần đầu tới đây, đứng hàng trên biết bao nhiêu quan viên không giấu được sự đắc ý. Tô Khắc Ung thì nét mặt thản nhiên, xem bốn vũ cơ nhảy múa giữa sân.

Bốn vũ nữ nhảy múa xinh đẹp tuyệt trần mặc những bộ váy giống như vây, thướt tha uốn lượn, bên cạnh không thể thể thiếu kẻ phối nhạc.

Khi moi người đang thưởng thức điệu múa nghe thấy tiếng truyền kêu:

- Hàn tướng quân tới.!

Tư Đồ Tĩnh và Hạ Học Chi nhìn nhau lập tức đứng dậy. Hạ Học Chi tiến nhanh lên nghênh đón, nhìn thấy trên phía trên Hàn Mạc toàn thân khôi giáp, Miêu Võ đi phía sau cũng một bộ khôi giáp Hộ quân tham lĩnh sáng choang.

Miêu Võ là Hộ quân tham lĩnh của Báo đột doanh, cho dù Hàn Mạc có giữ chức vị quan hộ tống lương thực nhưng thân thế của y cũng cực kỳ khó lường, trong Ngự lâm quân chỉ đứng sau Chỉ huy sứ.

Hai người xuất hiện, những người trong khán phòng đều đứng dậy, cúi chào.

Hạ Học Chi nghênh đón cười nói:

- Hàn tướng quân, Miêu tướng quân, thất lễ vì đã không nghênh đón từ xa.

Hàn Mạc tháo bỏ mũ giáp, kẹp ở khuỷu tay, cười nói:

- Hạ Thế bá, công việc gấp gáp đến nay mới lấy được lương thực trong khố, để các vị phải đợi lâu, xin các vị thứ tội.

Trong đám đông đều cười nói:

- Không sao không sao, Hàn tướng quân, Miêu tướng quân đã vất vả rồi!

Hạ Học Chi cười típ mắt:

- Những người này phần lớn là thân sĩ của quận Nghi Xuân, đều trầm trồ khen phong thái của Hàn tướng quân.

Chỉ chiếc ghê của Tô Khắc Ung cười tủm tỉm nói:

- Hàn tướng quân, vị đó là Tô Khắc Ung của bộ Lại.

Hàn Mạc ngước nhìn, vừa lúc đó gặp ánh mắt của Tô Khắc Ung. Đây là lần đầu tiên hai người gặp nhau, ánh mắt chạm nhau, liền chắp tay chào nhưng cũng không nói thêm gì.

Bên kia Lăng Lũy đã the thé cất tiếng:

- Hàn tướng quân qua đây, ngồi bên này.

Cái ghế trống đó là để dành cho Hàn Mạc.

Lăng Lũy lần này đến đây mặc dù có thân thế là quan giám sát oai phong nhưng trong tay không có quân sĩ, cũng dựa bóng của Hàn Mạc mà đến. Vì vậy đi cùng Hàn Mạc lần này cũng như là người của Ngự lâm quân là. Hắn cố tình cho mọi người biết mình có quan hệ thân thiết với Hàn Mạc, càng làm cho thân phận giám sát thêm sức nặng.

Hàn Mạc cũng không khách khí tiến đến ngồi vị trí đó, đem chiếc mũ giáp đặt trên mặt bàn. Miêu Võ cũng ngồi xuống ghế bên cạnh.

Hạ Học Chi lúc này mới ngồi vào chỗ cười ha hả nói:

- Các vị xin mời ngồi!

Rồi lớn giọng:

- Đem đồ ăn lên!

Một đám nha hoàn tiến lên, bay hoa quả rồi đến các món sơn hào hải vị.

Hàn Mạc vẫn giữ nụ cười, tình hình như thế này mà Xuân Viên còn có thể dùng những món xa xỉ thế này, không biết có bao nhiêu người dân đang chịu cảnh sống dở chết dở, tình cảnh thế thử hỏi phải là sao.

Trong lúc nhất thời không bắt chuyện với ai, ý nghĩ của mọi người cũng không được bộc lộc ra, không khí ngày càng u uất.

Cuối cùng là giọng nóicủa Tô Khắc Ung đã phá vỡ không khí yên lặng:

- Đúng là những món sơn hào hải vị!

Hạ Học Chị lập tức cười đáp:

- Hôm nay thiết tiệc khoản đãi quan giám sát, Hàn Tướng quân, Tô đại nhân, Miêu tướng quân và các chư vị, nếu có quá đạm bạc xin thì thật là không phải với khách, đây là tấm lòng của quân Nghi Xuân chúng tội, là vì bộ mặt của quận hơn nữa cũng là vì tình nghĩa xin dâng toàn bộ của ngon vật lạ trong quận đến khoản đãi các chư vị. Đây cũng là tập tục của quận Nghi Xuân chúng tôi.

Tô Khắc Ung cười nói:

- Không thể nói như vậy được, Thánh thượng phái chúng ta đến Nghi Xuân không phải là đến đây tụ họp bằng hữu. Đây là muốn trở thành bằng hữu, nhiều chuyện khó tránh khỏi buộc chân buộc tay, Quận thủ đại nhân có hay biết chuyện này không?

Tư Đồ Tĩnh lạnh lùng nhưng mặt vẫn cười nói:

- Tô đại nhân mọi việc không cần câu nệ như vậy. Tuy rằng Tô đại nhân lần đầu tiên đến đây, đó là công vụ nhưng chúng ta đều tuân mệnh Thánh thượng, cùng là đồng nghiệp, rượu trên bàn mọi người đều là bằng hữu, đã xuất môn thì phải làm việc công bằng không kể quen thân.

Hạ Học Chi vuốt râu nói:

- Đúng vậy, đã trên bàn tiệc thì đều là bằng hữu.

Hàn Mạc thờ ơ, sắc mặt bình thản đáp, mấy lời của vài người này cũng đã biết ai là địch.

Trên bàn tiệc đều là bằng hữu, ra khỏi cửa không biết là bạn hay là thù.

Lại không biết trong tiệc rượu hôm nay sẽ có trò gì hay không đây?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.