Tại nhà của Ngọc Hà...
- Hà ơi Thiên qua chơi nè con__Mama của nhỏ nói vọng lên lầu
- Dạ con biết òi con xuống liền__Nhỏ từ trong phòng chạy lon ton xuống dưới nhà.
Hôm nay nhỏ mặc một cái áo phong hình thỏ heo, và một chiếc váy xoè màu đen ngang đùi, tóc thắt hai bím hai bên trông nhỏ vừa dễ thương vừa ngố. Còn anh thỳ mặc cái áo thun trắng và cái quần đen trông rất men lỳ.
- Đi thôi__Thiên nhìn nhỏ một lượt mỉm cười nói rồi nhìn qua mama nhỏ gậy đầu chào__Dạ thưa bác con đi ạ
- Ừ nhớ về trể trể chút nha con rể hjhj__Mama nhỏ cười tưoi rồi vẫy vẫy tay chào (xì teen ghê haiz~)
- Mama con đi__Nhỏ nói rồi nhảy chân sáo ra cửa
Thế là hai đứa cùng nhau đi đến nhà Thái Bảo
Lúc đó tại nhà Thái Bảo thỳ...
- Ê con heo dậyyyyyyyy__Zâng tiêng hét đó ko ai khác chính là của anh Bảo nhà ta. Cậu đang ở trong phòng nó dùng hết sức lực lay nó dậy
- Haiz~ 5' nữa thôi trời ơiiii~__Nó lãi nhãi rồi úp mặt xuống gối ngủ típ. Thấy zậy Bảo hết cách đành nói đại:
- 5' thỳ 5' tui đi thay đồ chuẩn bị đi công viên
Nghe nói đi công viên nó liền ngồi bật dậy làm cậu hết hồn rồi lẽo đẽo đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân. 15' sau, bước ra khỏi phòng tắm, nó mặc cái áo màu đen in hình con heo màu hồng cung với cái quần sọt màu đen, nó còn phối thêm một cái kính ngố rộng màu đen nốt. Trong nó cứ ngô ngố và nữ tính hơn làm sao ấy, làm cho cậu hốt hền khi thấy nó bước ra. Còn cậu mặc cái áo màu đen in hình đầu lâu trắng, cái quần jean dài cũng đen nốt trông rất đep trai và nam tính. Trong lúc đó thỳ nhỏ và anh đã tới đứng dưới nhà nãy giờ
- Hai đứa mày làm j trên đó mà lâu vãi~ zậy?__Thiên cau mài hỏi
- Thỳ thay đồ xong rùi xuống nè__Bảo trả lời
- Ủa mà con Vy Anh đâu?
- Ở trển__Cậu chỉ tay lên lầu
- Đây đây xuống rồi đây__Từ trên trển nó chạy lon ton xuống, vùa thấy nó thỳ Thiên cười sặc sụa
- Hahaha...mày...trông mày...ngố quá hahahaha
- Đâu có âu nhìn dễ thương mà__nhỏ nhìn nó mắt chớp chớp nhìn rất đáng yêu
- Thôi thôi đi đi đứng nói quài 8h40 rồi đoá__Câu nhăn nhó nói
- Ừ đi thôi__Nhỏ và nó đồng thanh hí hửng chạy ra ngoài
Thế là tụi nó vào công viên Abc chơi rất vui vẻ nào là tàu lượn siu tốc, đĩa bay, nhà ma, hugo, xe điện đụng,...và hơn hết là đi ăn hàng khắp nơi trong công viên. Bất chợt Bảo khựng lại khi thấy một người con gái rất đẹp, rất quyến rũ đứng trước mặt. Người đó là Kiều Vân con gái đã bỏ cậu mà đi Mỹ 5 năm trước... Bỗng Vân chạy lại phía Bảo ôm cậu cứng ngắt, làm cho trái tim của nó có phần thắt lại. Ko hỉu sao nhìn thấy cảnh này mà nước mắt của nó mún rơi quá, nó biết nó ko thể bằng Vân một cô gái xinh đẹp, quyến rũ,...nhưng tại sao nó lại đau thế này???
- Cô đang làm j thế?__Bảo hỏi nhưng ko có ý định đẩy cô ra
- Em biết anh vẫn còn yêu em mà, anh nhỉ? Hãy cho em thêm một cơ hội đi mà?!__Vân mắt ươn ướt ngẩng mặt lên nhìn Thái Bảo. Cậu cũng mềm lòng khi đứng trước một cô gái đang khóc, vội nói:
- Ơ...nhưng...ừ...
Ko xong rồi nước mắt nó rơi thật rồi khi nghe tiếng ừ của Thái Bảo... Nó quay lưng đi, bỏ mặc cho tiếng kêu của Hà vang lại:
- Vy Anh cậu đi đâu thế???
Nó giả vờ ko nghe, giả vờ lon ton đến bên quán kem mua một cây kem socola nhưng vẫn ko quay mặt lại, thế rồi nó bước đi... Bảo thấy nó rất lạ định đuổi theo nhưng bị Vân cản lại. Thấy nó cứ đi như thế, rồi trời cũng chuyển mưa...Mưa như trút hết nước vào nó, nước mắt và mưa cứ hoà lẫn vào nhau như thế còn nó thỳ giờ mới nhận ra rằng...nó yêu cậu! Nhưng nó sẽ cố gắng quên cậu, chỉ có thể là bạn...ừ là bạn...nước mắt nó rơi, đau lắm...
Cuói cùng sau một lúc cố gắng đuổi theo thỳ cậu đã thấy nó. Một cô gái đang đứng bên vệ đường, nước mắt vẫn ko ngừng tuôn. Cậu đến gần:
- Vy Anh...
Nó ngước lên nhìn cậu mặt đã chuyển sang màu trắng vì lạnh nhưng vẫn ko thể nào che đi được những giọt nước mắt kia, trông nó lúc này yếu mềm quá...
- Vy Anh à, tại sao bà lại bỏ đi mà ko nói thế hả, lại dầm mưa nữa chứ__Cậu cau mài nhìn nó nói
- Bảo! Ông...chọn ai? Tôi hay vân?__Nó như ko để ý câu nói của cậu, nó nhìn thẳng mặt cậu hỏi làm cậu lúng túng
- Tôi...tôi...chọn...Vân__Bảo đã nói ra những j khiến nó thất cọng nhất. Lúc này cậu cũng ko hỉu sao mình lại thốt ra từ đó nữa
- Ừ, đúng như tôi nghĩ, cậu sẽ chọn Vân mà, nhỉ? Hah__Nó cười nhạt một nụ cười nhạy đến đau lòng, rồi nó vẫn bước đi đi và đi mặc cho Hà kêu lên đến khản tiếng.
Thật ra lúc thấy nó vừa quay lưng đi, câu đã đuổi theo và Thiên, Hà cùng Vân cũng chạy theo và chứng kiến hết tất cả. Vân cười nửa miệng đắc thắng. Thiên đi tới chỗ Bảo nói:
- Tao thất zọng về mày lắm Bảo ạ, hah chọn một người bỏ mày đi 5 năm mà ko chọn một ngừoi cùng mày trải qua những tháng ngày vui vẻ nhất. Mày tự chọn đi, chọn ai đó là quyền của mày__Thiên nhếch mép nói__Vê thôi Hà ạ
Thế rồi nhỏ và Thiên trở về nhà! Còn lại Bảo và Vân, cậu cũng chở cô về nhưng trong lòng cứ nghĩ đến nó, cậu thật sự rất rối ko biết nên chọn ai đây...???
Nó thỳ dầm mưa mà trở về nhà, vừa vào phong nó đã khoá trái cửa nấc lên từng tiếng một... Nó quyết định sẽ cố quên cậu sẽ lạnh lùng với tình yêu một chút nữa. Nó yêu cậu để rồi người cậu chọn là Vân, nó ngốc thật nhỉ? Hah tình yêu? Tôi ko muốn!!
Còn cậu sau khi về nhà, lên phòng thỳ thấy phòng nó đã khoá trái cửa, lòng cậu hơi hụt hẩng rồi chìm vào giấc ngủ...