R4 Và Lớp Học Cá Biệt

Chương 19: Chương 19




Đến sân sau của trường nó thấy Vân đang ôm mặt khóc, nó từ từ lại gần hỏi:

- Vân, cậu ko sao chứ?

- Ko liên quan tới cậu hic__Vân vừa khóc vừa nói

- Tôi biết cậu thích Thái Bảo...tôi cũng vậy nhưng tôi nghĩ tôi chỉ đơn phương thôi vì thế nên tôi mới lùi lại để cho cậu ấy hạnh phúc đấy...đơn phương thôi mà...__Nó nhìn về phía bầu trời xa kia giọng nói đều đều còn ánh mắ thỳ buồn thấy rõ

- Ko...ko đơn phương đâu, Bảo thích cậu__Vân ngẹn ngào nói

- Nhưng...__Nó hơi ngạc nhiên

- 5 năm trước đúng là tôi đã bỏ Bảo đi theo một người con trai tôi vừa quen được, tôi biết Bảo sẽ rất đau khổ nhưng tôi vẫn mặc. Hôm kia tôi nghe Ngọc Hà và Thiên kể lại thỳ mới biết được trong thời gian đó cậu đã thay tôi chăm sóc cho Bảo và Bảo đã vui vẻ hơn trước. Bây giờ tôi về đây là mún biết Bảo còn yêu tôi hay ko nhưng... Haiz~ Bảo yêu cậu, thật đấy, cậu quả thật may mắn__Rồi cô cười và bước đi để lại nó với mớ suy nghĩ hỗn độn trong lòng.

Bước lên lớp cô ko nói j đi thẳng lên bục nhìn cả lớp nói:

- Xin lỗi mọi người vì những ngày qua có thể khoeens mọi người ghét tôi nhưng tôi ko mún mọi người ghét tôi đâu...tôi...xin...lỗi__Cô gặp đầy xin lỗi khiến cho cả lớp phãi ngạc nhiên rồi cô nhìn về phía Bảo nói:

- Bảo à, em biết anh đã ko còn yêu em nữa...anh yêu Vy Anh đúng chứ?__Cô cười tươi rồi nói__Vy Anh cũng vậy, cô ấy đã biết tất cả. Em mong sau này gặp lại, chúng ta sẽ mãi là bạn của nhau Bảo nhé hjhj

- Ơ vậy cậu định đi đâu à?_Trân im lặng nãy giờ mới lên tiếng

- Ừ tớ về Mỹ. Tạm biệt các cậu nhé mong các cậu đừng ghét tớ nữa bye bye i love 10A1__Nói xong cô vẫy tay chào, cả lớp tươi cười tạm biệt làm cho lòng cô nhẹ tênh vội cata bước đi.

Lúc này Vy Anh đã vào lớp, Thái Bảo đi tới nắm tay nó lại nói:

- Vy Anh à, đừng giận tui nữa, tui xin lỗi mà, tui ko có j với Vân nữa đâu, cô ấy đi rồi__Cậu làm mặt cún con trông rất tức cười lắc lắc tay nó nói

- Biết__Nó giả vờ lạnh lùng đáp lại

- Thôi màaaaaaa~ đừng giận mà~ tui yêu bà mà~ Đừng giận nha tui cho kẹo__Bảo vừa nói vừa làm mặt đau khổ mếu máo khiến nó bật cười ha hả còn cả lớp thỳ đang trố mắt nhìn. Thiên thỳ thầm với Hà rằng:

- Hà ngố nè, thằng Bảo làm cho Vy Anh buồn từ bửa đó tới giờ mình phãi phạt nó đi há__Thiên đang dụ dỗ con nít ngây thơ đoá mờ

- Đúng òi đúng òi phãi phạt nặng lun__Hà vừa mút kẹo vừa nói

- Ừ zậy lát Thiên nói gì thỳ Hà cứ đồng tình lun đi nha hehe__Anh vừa nói vừa nhăn răng ra cười đê tiện hết sức

- Ok hjhj

Lúc này Thiên nhà ta giả vờ lấy lại phong độ đập bàn cái làm cả lớp giật mình vội quay xuống. Anh đứng lên mặt hình sự nói:

- E hèm, bổn toà xin phán: vì mấy hôm nay Trần Thái Bảo đã làm cho Lê Hoàng Vy Anh buồn phiền quá nhìu, suy nghĩ linh tinh. Nên bổn toà tuyên bố mức án chung tiền bao cả lớp một chầu kem của Thái Bảo. Bãi toà~__Anh vừa nói xong đã được sự ủng hộ nhiệt huyết của cả lớp:

- CHUNG TIỀN CHUNG TIỀN CHUNG TIỀN

Còn Thái Bảo thỳ đơ như cây cơ, zậy là tháng này tiên của cậu lại ko cánh mà bay ròi huhu. Như nhớ ra điều j đó nó vội lấy cặp về chỗ cũ (kế cậu) rồi phi lên bục la lên:

- Ê tiết này của ai dạy?

- Của thầy Chánh á__Mai ngây ngô trả lời, như nhận ra điều j đó Mai la lên__CHẾT BÀ NÃY GIỜ QUÊN CHƯA XUỐNG HỌC TRỂ 15' RỒI CÒN ĐÂU HUHU KỲ NÀY CHẾT CHẮC

Vừa nghe Mai nói xong cả lớp mới kịp nhận ra ba chân bốn cẳng chạy xuống sân vừa chạy vừa nghĩ Thôi rồi kỳ này đi lun rồi huhu Xuống dưới sân tụi nó đã bắt gặp được khuôn mặt thân iu của thầy Chánh:

- CÁC EM LÀM J MÀ XUỐNG TRỂ THẾ HẢ? MAU CHIA CẶP RA GẬP BỤNG 50 CÁI CHO TÔI NGAY__Tiếng hét oanh vàng của thầy làm cho tụi nó ngậm đắng nuốt cay mà chia cặp ra gập bụng, tụi nó chia một nam và một nữ thành một cặp để cho những bạn nữ đáng iu dễ gập bụng vì sức của tụi con trai mạnh hơn nên giữ chân tụi nó chắc hơn mà, chia thế này đây: (tiêu biểu vài cặp thôi nhé)

Quốc Thiên - Ngọc Hà

Thái Bảo - Vy Anh

Hồng Mai - Mạnh Hải

Hùng Thơ - Huyền Trân

Yến Phương - Khánh Duy

Vũ Hùng - Yến Nhi

Hoàng Nhựt - Ngọc Giàu

Hoàng Duy - Minh Thư

.....

Thế là tụi con gái nhường cho con trai tập trước. Tụi nó thỳ phai. Giữ chân bọn con trai lại, nói giữ chân cho oai thế thôi chứ tụi chon gái có giữ nổi đâu, tụi nó bảo tụi nó sức đề khác có hạn nên giữ ko nỗi mấy đứa khoẻ như voi kia được nên bọn con trai phãi xin thầy tự hít đất lấy. Xong, tới lượt tụi con gái thỳ...

- Thôi tui hông gập đâu, mệt lắm huhu__Hồng Mai mếu máo nói làm cho Mạnh Hải nhà ta bối rối ko biết làm j nên im lun

- Thôi zk hông gập đâu, zk sợ mệt lắm__Zâng ko ai khác đó chính là chị Trân nhà ta đấy ạ

- Ko sao đâu, zk cứ gập đi để ck giữ chân cho ko mệt đâu mà__Hùng Thơ vừa nói vừa cười làm cho chị ấy đành ngậm ngùi mà gập

- 21, 22, 23,...__Khánh Duy vừa đêms vừa nhìn Phương cười làm cô đỏ mặt ko nói j hết. Hai người có vẻ nhưu đang rất hạnh phúc thỳ phãi... Còn về phần Thái Bảo và Vy Anh thỳ...

- Ê bà thấy con Phương hơi lạ lạ ko, bình thường nó đâu có thích tập thể dục sao hum nay siêng thế nhở__Cậu vừa vuốt cằm vừa nói

- Sao ông ngốc thế? Thỳ con Phương thích thằng Duy chớ sao nữa ngu mà cố tỏ ra nguy hiểm__Nó nói móc làm cho cậu tức xì khói, định cãi lại thỳ...

Nguyên quyển sách thể dục vô đầu

- HAI EM KO LO CHỊU PHẠT MÀ Ở ĐÓ TÀO LAO HẢ CÓ TIN TÔI THƯỞNG CHO MỖI ĐỨA THÊM 50 CÁI KO?

- Dạ dạ dạ__Thế là tụi nó nhanh chóng gập người lia lia sợ ông thầy Chánh phạt nữa thỳ chết...

- Hà ngố cố lên Hà ngố cố lên__Anh vừa giữ chân cho cô vừa cổ vũ

- 30, 31, 32,...__Còn cô thỳ vừa gập người vừa khổ sở đếm từng tiếng một

Sau 30' vật vả thỳ tụi nó cũng đã hoàn thành, thấy tụi nó lf xong thầy Chánh ngán ngẩm nghĩ: còn 15' nữa học hành j được nữa chứ haiz~ thiệt khổ với cái lớp này thế là thầy cho tụi nó ngồi chơi hết 15' cuối lun.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.