Vương Khả tỉnh táo lại từ trong cơn cao trào, lầm bầm nói: "Lại bắt nạt em."
"Còn tranh luận cái gì?" Mạnh Phàm vỗ vỗ lên mặt Vương Khả: "Lên giường nằm sấp xuống."
Mạnh Phàm chưa bao giờ cảm thấy mình là một S, ít nhất hắn không có hứng thú với việc trói bạn tình lại mà đánh hay nhét loạn mấy thứ đồ chơi vào người bạn tình, thế nhưng từ lần đầu tiên nhìn thấy Vương Khả, cảnh tượng chàng trai thoạt nhìn có vẻ dương quang chính trực lại dịu ngoan vô cùng mà quỳ gối giữa háng khẩu giao cho mình khiến hắn lần nào nhớ đến cũng cương ngay, khi đó trong lòng hắn đã kích động không nhịn được, muốn chơi cậu ta, trói cậu ta nhốt cậu ta, ngay ở trên giường, tùy ý mà giày xéo.
Vương Khả đi tới nằm sấp xuống giường, thân thể cân xứng đẹp đẽ thon dài, tỏa sáng dưới ánh đèn như một tác phẩm nghệ thuật, mỹ lệ mà yếu đuối, chủ nhân của thân thể ấy quay đầu lại nhìn Mạnh Phàm, ánh mắt vừa ngoan ngoãn vừa lẳng lơ.
Mạnh Phàm yêu thấu chết cái dáng vẻ này của đối phương, một sự kết hợp hài hòa giữa thiếu niên trong sáng và đàn ông trưởng thành quyến rũ.
Mạnh Phàm bỏ đi quần áo vướng víu, như quân chủ dò xét lãnh địa mà tiến đến bên giường. Lần đầu tiên được nhìn thấy lồng ngực trần trụi tinh tráng của Mạnh Phàm ngực, hai mắt Vương Khả sáng rực lên.
Mạnh Phàm ngồi xổm lên người Vương Khả, bàn tay to nắn bóp hai cánh mông thịt căng tròn đến biến dạng.
Vương Khả không thèm che giấu sự yêu thích của mình: "Vóc dáng của ngài thật đẹp vô cùng! Em thấy em còn đen hơn cả ngài." Vương Khả câu này trong mắt không hề có vẻ giả dối, anh thật sự ngưỡng mộ một thân da thịt trắng nõn của Mạnh Phàm, không giống như anh, không để ý chút thôi là biến thành cục than ngay, "Em thấy màu da của em cũng giống như vành mắt thâm của ngài vậy đó."
Mạnh Phàm bị anh chọc phát cười, tàn nhẫn mà đánh lên cặp mông mẩy của Vương Khả.
Vương Khả nhỏ giọng hừ hừ kêu đau.
"Không phải muốn tôi thương em sao?"
Mạnh Phàm nói nhưng tay cũng không ngừng, tát bôm bốp lên hai gò mông mềm mại lại thập phần co dãn của Vương Khả, còn đè vai Vương Khả không cho anh vươn mình, đánh liên tục đến khi hai cánh mông ửng hồng, bờ mông đỏ hồng xinh xắn như trái đào, hai tay Mạnh Phàm chuyển sang xoa bóp, banh khe mông ra, nhét dương v*t đã cương cứng đến phát đau của mình vào cái lỗ thịt hồng nhạt đó.
Vương Khả rên rỉ không ngừng, mới thả lòng một xíu đã bị Mạnh Phàm liền tát một cái lên mông, đau đớn làm anh theo bản năng thít chặt hậu huyện, Mạnh Phàm bị anh đột ngột siết chặt đến suýt thì thất thủ.
Vương Khả nghĩ thầm không hay rồi, quả nhiên Mạnh Phàm đã đánh liên tục hai ba cái lên cánh mông đã hơi sưng, vừa thưởng thức mông thịt lay động như sóng vừa nhấp hông chịch mở cái lỗ thịt đang không ngừng co rút.
Vương Khả vừa đau vừa sướng, nước mắt cũng chảy cả ra, anh bị Mạnh Phàm đè cứng ngắc nên chỉ có thể giơ tay chụp lấy không khí mà xin tha: "Tha cho em đi, em biết sai rồi..."
"Em sai cái gì?" Mạnh Phàm từ phía sau cắn lên vành tai anh, dưới thân đâm vào cả cây, thích ý ngắm nhìn biểu tình sung sướng đến vô cùng tận của Vương Khả.
"Em, em cũng không biết..." Vương Khả đáng thương mà nói, "Ngài đánh em không phải để trừng phạt em sao?"
"Rõ ràng là tôi đang yêu thương yêu em." Mạnh Phàm tựa như một con mèo lớn tóm được mồi ngon, thoả thích mà hưởng dụng mỹ vị trong miệng, tràn đầy phấn khởi mà cúi đầu thưởng thức mỹ cảnh lúc dương cụ của mình được miệng huyệt sưng tấy ăn vào từng chút một.
Cả buổi làm tình đều do Mạnh Phàm nắm quyền chủ động, chịch Vương Khả đến mức vừa khóc vừa rên, một hồi lại rên không nổi nữa nên cứ thể mà sung sướng hừ hừ loạn xạ, mông thịt bị đánh tới đỏ lên nong nóng, Mạnh Phàm rút thẳng dương v*t trong hậu huyệt ra để ngay giữa khe mông, nắm hai cánh mông thịt ép vào bao bọc lấy thằng em của mình để làm tình được thuận tiện hơn, Vương Khả bị chịch đến gần cao trào, nhưng bên trong cơ thể lại trống rỗng không được thỏa mãn, cái thứ mới làm dữ làm bậy trong người mình khi nãy bây giờ lại cứ cọ tới cọ lui ngoài miệng huyệt, nhất định không chịu đâm vào, Vương Khả khát khao khó nhịn, bị ép tới khóc ra thành tiếng. Điều này lại thỏa mãn cái dục vọng cầm thú từ tận đáy lòng Mạnh Phàm vô cùng, khi hắn lần nữa tiến vào cái huyệt dâm đang trống rỗng kia thì suýt bị huyệt thịt kích động kẹp tới bắn.
"Rõ là dâm." Mạnh Phàm nắm lấy bờ mông banh ra mà chịch, cuối cùng thì bộ dạng vừa khóc vừa bị chịch tới bắn của Vương lại làm Mạnh Phàm không kịp đề phòng mà cũng bắn theo.
Sau cơn cao trào cả người Vương phát run, rõ ràng là đã được chịch tới sướng. Mạnh Phàm chống lên người Vương Khả chậm rãi dừng lại, rút dương v*t ra, quy đầu cọ sát qua vách ruột làm Vương Khả rên rỉ từng hồi.
Mạnh Phàm đi vào phòng tắm tắm rửa trước, chờ đến khi ra ngoài lại thấy Vương Khả nằm lỳ trên giường bĩu môi xoa mông.
Mạnh Phàm bưng tách trà nóng nhấp một ngụm: "Muốn nữa?"
Vương Khả rút tay lại từ từ đi vào phòng tắm, chỉ lo cái tên mặt người dạ thú trước mặt mình lại tiếp tục nữa.
Vương Khả tắm xong đi ra đã thấy Mạnh Phàm mặc áo sơ mi đứng ngoài sảnh nói chuyện điện thoại, lập tức lui trở về phòng ngủ dọn dẹp giường chiếu, cởi đồ ngủ ra chui vào chăn chơi điện thoại chờ Mạnh Phàm lên giường.
Làm tình hai trận liên tục như đào rỗng tinh thần cùng dạ dày của Vương Khả, anh nhịn đói được nhưng không thể ngăn cơn buồn ngủ, game trên điện thoại còn chơi dở anh đã nằm ngửa ra giường mà ngủ mất, cũng may anh ngủ không sâu, Mạnh Phàm vừa vào anh đã tỉnh lại.
Mạnh Phàm cầm lấy thư ký bưu kiện được thư ký mang đến mà đọc.
Vương Khả ngoan ngoãn cất điện thoại co người vào ổ chăn, đôi mắt tỏa sáng mà nhìn Mạnh Phàm.
"Không ngủ à."
"Lúc Mạnh tiên sinh làm việc trông quá đẹp trai, em phải nhìn nhiều một chút." Vương Khả nháy mắt mấy cái, "Nói không chừng còn có thể nằm mơ thấy đó."
"Miệng ngọt nhỉ." Bàn tay Mạnh Phàm mò vào trong chăn sờ lên mông Vương Khả, "Chỗ này cũng ngọt."
Trong chăn phát ra một chuỗi âm thanh ùng ục.
Vương Khả lập tức xấu hổ muốn chết.
"Cậu gọi điện bảo người ta mang đồ ăn lên đi." Lúc Mạnh Phàm rút tay về còn tiện thể mà nhéo một cái lên đùi anh.
"Ngài có muốn ăn gì không?"
"Sao cũng được." Sự chú ý của Mạnh Phàm đã chuyển về lại với công việc, vung tay bảo Vương Khả đi gọi đồ ăn.
Khi món ăn nhẹ được đưa đến thì Mạnh Phàm cũng vừa xử lý xong mấy chuyện trong công ty, đơn giản ngồi ăn với Vương Khả rồi cũng leo lên giường nằm.
Thấy Mạnh Phàm xoa mi tâm có vẻ hơi uể oải, Vương Khả nhỏ giọng dò hỏi: "Em xoa bóp cho ngài thư giãn một chút có được không ạ?"
Mạnh Phàm gật gật đầu, quay người nằm úp sấp xuống giường.
Vương Khả mới vừa ăn uống no đủ nên đã khôi phục sức lực, nhanh nhẹn xoa bóp cho cái người vừa làm mình đến chết đi sống lại, trong đầu thầm nghĩ cái mông của mình chắc vẫn còn đỏ đây.
Lúc không làm tình thì Mạnh Phàm khá kiệm lời, càng hỏi nói đến chuyện tâm sự tán gẫu, Vương Khả im lặng mát xa cơ bắp căng cứng vì ngồi làm việc suốt trên lưng Mạnh Phàm, chờ Mạnh Phàm buồn ngủ thì thả nhẹ động tác, mãi đến tận khi Mạnh Phàm ngủ rồi anh mới rón rén đi tắt đèn, nằm xuống bên cạnh Mạnh Phàm.
Năm giờ sáng hôm sau. Vương Khả tỉnh dậy trước, anh thấy Mạnh Phàm vẫn còn ngủ say, rón ra rón rén rời giường gọi bữa sáng, rồi đi lấy quần áo đã được thư ký Vương mang đi giặt là gửi dưới quầy lễ tân.
Sau khi Mạnh Phàm tỉnh lại thì mọi thứ đều đã có người lo liệu hết cho hắn, ngay cả bàn chải đánh răng cũng đã được chuẩn bị sẵn. Chờ thư ký cùng tài xế đến thì Mạnh Phàm cũng đã thay đồ ăn sáng xong, đứng trước gương lớn chỉnh trang ngoại hình.
Hôm nay là thứ sáu, nhưng đáng tiếc cái tên Mạnh Phàm cuồng công việc này căn bản không hề có khái niệm ngày nghỉ, vẫn đang cùng thư ký bàn chuyện công ty, lại chợt nhớ tới Vương Khả đang đứng một bên làm nền, nói: "Cậu cũng về đi thôi."
Vương Khả thuận theo mà gật đầu: "Vâng ạ. Hẹn gặp lại Mạnh tiên sinh."
======Hết chương 4======
#Riz: Cuối tuần rồi lo beta bộ kia nên hơi bỏ bê mấy bộ này, mà tuần này là tuần thi nữa nên tui cũng không up nhiều chương được á, mọi người thông cảm nhen, mà mọi người thấy tui dùng chữ "chịch" có tục quá không? Nếu có thì tui nên thay bằng chữ gì bây giờ ;;v;;