Diệp Tưởng bắt đầu đọc phần tiếp theo trong kịch bản màn thứ tám. Trước đó bởi vì vấn đề NG làm hắn cảm thấy rất khó nghĩ nên hắn cũng chưa kịp đọc hết kịch bản. Hiện tại, hắn phải đọc hết kịch bản phần tám cái đã. Có khi trong kịch bản có manh mối gì đó.
Trong kịch bản màn thứ tám, sau khi Kỷ Nhất Hàng giết chết Chu Tử Vinh, thông qua việc kích hoạt năng lực linh môi hắn có thể tạm thời tránh được một kiếp. Nhưng chuyện này cũng chẳng có bao nhiêu tác dụng. Cuối cùng, La Hách Thành, Diệp Tuấn Hà, La Tiểu Xuân [ do Tây Môn Khả Lệ đóng] chết thảm. Chỉ có Kỷ Nhất Hàng và Tạ Văn Âm mới có thể sống sót.
Cuối cùng, khi hai nhân vật nam chính và nữ chính rời khỏi hang động thì thời gian đã là rạng sáng ngày hôm sau. Bọn họ chỉ còn lại một ngày cuối cùng. Kịch bản cũng kết thúc ở đó.
Trong kịch bản phần này chết đến 4 người! Ngoại trừ Chu Tử Vinh có chết vẫn chưa hết tội [ Diệp Tưởng cảm thấy rất lúng túng], ba người còn lại cũng bỏ mạng do « Tiêu bản ác ma ». Nếu thử dùng vật bị nguyền rủa tiếp xúc với không gian tầng cao, ngay cả Tây Môn Khả Lệ cũng không thể sống sót. Đến cuối cùng chỉ còn hai nhân vật nam chính và nữ chính là sống sót. Trong chuyện này khó tránh khỏi quầng sáng hiệu ứng của nhân vật chính.
Đương nhiên, kịch bản cũng chỉ cung cấp được những thông tin như vậy. Từ nội dung trong kịch bản thì nếu như làm không tốt, phải đến rạng sáng ngày mai bọn họ mới có thể thoát khỏi nơi này. Hay nói cách khác, bọn họ rất có thể phải lưu lại chỗ này hơn 12 tiếng đồng hồ. Đầu tiên, việc trở về bằng con đường cũ đã không được rồi. Hai nhân vật nam và nữ chính cũng nhiều phen suýt chết mới thoát được ra ngoài. Đương nhiên, sau đó chắc cũng phải có đến khoảng bốn tiếng đồng hồ kịch bản bị bỏ trống. Đây là giai đoạn an toàn để bọn họ lấy lại sức. Thế nhưng cũng chỉ có thế thôi.
Xem ra tới màn thứ chín hoặc thậm chí màn thứ mười cũng chỉ còn lại nam và nữ chính cùng Ân U Liên. Tới đây có dùng đầu gối để nghĩ cũng biết Ân U Liên nhất định là một nhân vật vô cùng quan trọng. Từ phần cuối trong kịch bản của màn này, Kỷ Nhất Hàng sau khi thoát ra bèn liên lạc với Ân U Liên. Rõ ràng có thể thấy được Ân U Liên rất có thể chết lúc cuối phim.
Tầm quan trọng của nhân vật Ân U Liên không cần nói cũng biết.
Diệp Tưởng nghĩ chẳng lẽ Ân U Liên sẽ đóng một vài trò vô cùng quan trọng trong việc bắt giữ « Tiêu bản ác ma » sao?
Người phụ nữ này rốt cuộc là nhân vật thế nào?
Cùng thời gian, Ân U Liên bỗng nhiên hắt xì!
Nàng không hề hay biết những chuyện mà đám người «Hầu tước» đã phải trải qua. Lúc này nàng đang ở trong biệt thự của mình. Lúc trước nàng cũng đã tới khu Tân Bắc thêm một lần nữa [ trong lần NG đầu tiên của Shirley], nhưng đám người «Hầu tước» lại không tới, gọi điện thoại cho bọn họ thì bọn họ cũng không bắt máy, nên nàng đành phải về nhà. Nàng cũng không nghĩ ra hai lần NG liên tiếp diễn ra. Điều này chứng tỏ bọn họ đã bị ép vào bước đường cùng. Nhưng nhân vật “Ân U Liên” này rất hợp với « gu » của nàng. Gia tộc của Ân U Liên cũng khá giống với gia tộc Natsuki.
Trong biệt thự chỉ có mỗi mình nàng. Trong khoảng thời gian này nàng cũng không cảnh diễn mới. Cho nên, nàng tính nhân cơ hội này tiếp tục nghiên cứu về căn nhà này. Gia tộc hắc ma thuật ngoài để lại những vật bị nguyền rủa ra thì có lẽ vẫn còn có những thứ có giá trị khác. Bây giờ mới là buổi chiều muộn nên nàng cũng không thể nào thử tiến hành chiêm tinh thuật. Nàng định tiếp tục tìm đọc những đầu sách ở chỗ này xem có gì hay không.
Phần lớn những đầu sách ở đây được viết bằng tiếng Latin, tiếng Đức và tiếng Italia, nội dung cũng vô cùng xưa. Những nội dung ghi lại trong đó cũng có liên hệ rất lớn tới những tư liệu về thời Trung Cổ. Trong lúc đọc, Ân U Liên tìm thấy một phần tư liệu mà người đời không biết về vampire và người sói. Có thể nói hai quái vật này gần như là biểu tượng của thời Trung Cổ.
Nguồn gốc ban đầu của vampire được cho là do cái chết đen tạo ra. Bệnh dịch hạch càn quét châu Âu khiến những người còn sống ở nơi này đâm ra sợ người chết sống lại nên mới chế ra truyền thuyết về vampire. Thế nhưng từ tư liệu thì có thể thấy sau những thí nghiệm của hắc ma thuật sư trên người chết thì có một bộ phận người chết đã sống lại, sau đó hoá thân thành cương thi hút máu « hoạt động » ở những nơi con người sống, do đó mới có truyền thuyết về vampire.
Người sói cũng có quan hệ tới những thí nghiệm của hắc ma thuật sư. Người sói là kết quả của quá trình nguyền rủa của hắc ma thuật sư lên người sống. Điều kiện quan trọng nhất để sử dụng loại hắc ma thuật này là khi trăng tròn, cho nên người sói thường phải đợi tới khi đêm trăng tròn mới có thể biến thân. Cũng giống như vampire, người bị người sói cắn cũng không thể nào biến thành người sói cả. Phí tổn cho việc nguyền rủa để biến con người thành người sói cũng không hề thấp nên làm sao có chuyện hắc ma thuật sư có thể « sản xuất đại trà » chúng được.
Chết rồi sống lại......
Ân U Liên rất có hứng thú với chuyện này.
Trong truyền thuyết, vampire rất sợ giá chữ thập, cọc gỗ và cả tỏi nữa, nhưng tất cả chỉ là lời đồn đại. Trong thế giới này cũng không có loài hoa nào giống như hoa Mạn Đà La đen do khu ma sư chế tạo và nuôi trồng. Nói cho cùng thì cương thi hút máu do hắc ma thuật sư chế tạo ra tuy rằng có thể khiến người chết sống lại, thế nhưng chúng đã không còn ý thức giống như khi còn sống. Chúng hoàn toàn khác với phong thái ưu nhã và quý tộc như những gì mà con người tưởng tượng. Nhưng cho dù là vậy hắc ma thuật sư cũng không cần phải bỏ ra vật bị nguyền rủa loại ký sinh mà có thể khiến cho người chết sống lại.
Làm thế nào để chế tạo ra cương thi hút máu cũng khiến cho Ân U Liên cảm thấy vô cùng hứng thú. Nàng bắt đầu đọc một cách chú tâm hơn về phần tài liệu có liên quan. Hơn nữa, quá trình này kéo dài đến mấy tiếng.
Tiếp đó nàng phát hiện...... Rất nhiều truyền thuyết đều cho rằng người bị cương thi hút máu cắn bị thương sẽ biến thành cương thi [ hoặc là vampire] là tin vịt cả [ đương nhiên chuyện này chỉ đúng trong thế giới của bộ phim này]. Quần thể cương thi hút máu không thể dựa vào việc cắn bị thương người khác mà mở rộng được mà chỉ có thể dùng hắc ma thuật để chế tạo.
Khi Ân U Liên cảm thấy hứng thú với cương thi hút máu thì nàng bỗng nhướng mày!
Thể chất hắc ma thuật của nàng cảm ứng được nguy hiểm!
Thế nhưng, trong kịch bản gốc, rõ ràng không có phân cảnh này!
Chẳng lẽ nàng cảm ứng được nguy hiểm là do nàng đọc tư liệu chế tạo cương thi hút máu sao? Hay chuyện này vốn có liên quan đến « Tiêu bản ác ma »?
Nàng từ từ đứng lên sau đó gập lại quyển sách viết về cách chế tạo cương thi hút máu rồi cầm theo người.
Trong thời kỳ hoành hành của cái chết đen trong thời kỳ Trung Cổ, muốn tìm kiếm một cái xác là chuyện vô cùng đơn giản. Do việc lan truyền của nhiều truyền thuyết hắc ám về cái chết đen, cộng thêm điều kiện y học còn nhiều hạn chế , do đó con người có nhiều suy nghĩ ngu muội. Cách nói cái chết đen có liên hệ với «Ác ma » cũng do những hoạt động của hắc ma thuật sư.
Lúc này nhân vật Ân U Liên kế thừa thể chất hắc ma thuật nên nàng có rất nhiều lợi thế trong việc chế tạo cương thi hút máu. Nếu có thể thành công thì không loại trừ khả năng nàng có thể tạo ra một quân đoàn bất tử. Cương thi hút máu còn đáng sợ hơn vampire trong truyền thuyết của Châu Âu. Việc chúng phải dựa vào việc hút máu để suy trì sự sống cũng chỉ trong thời kỳ đầu mà thôi. Điều kiện bắt buộc là người thi pháp phải có thể chất hắc ma thuật.
Thế nhưng sau khi đọc xong phần nội dung có liên quan, Ân U Liên mới biết nàng vẫn còn nghĩ quá đơn giản. Những truyền thuyết có liên quan đến vampire trong lịch sử rất nhiều, thậm chí còn đẩy chúng lên thành cả một chủng tộc, thậm chí có thể hoá thân thành dơi [ thực tế thì vampire không có liên quan gì đến dơi cả!], thế nhưng trong bộ phim kinh dị này, muốn chế tạo một con cương thi hút máu vô cùng khó! Hơn nữa, sau khi chế tạo thành công làm sao có thể đào tạo chúng lại càng khó hơn.
Nhưng nếu có thể chế tác thành công thì tác dụng của chúng vô cùng lớn! Bởi vì hấp huyết cương thi thuộc về kiểu sinh vật bất tử, không có linh hồn. Dựa theo cách nói của người Trung Hoa về cương thi thì chúng không ở trong tam giới ngũ hành, không nhập luân hồi. Cho nên không có thứ gì có thể giết được chúng. Kể cả lệ quỷ hung linh. Cương thi hút máu không chịu bất cứ thương tổn gì. Nói một cách tương đối thì người sói yếu hơn cương thi hút máu nhiều. Chúng còn chưa đạt tới trình độ bất tử như cương thi. Nếu thật sự có thể chế tạo ra cương thi thì khả năng sử dụng chúng nhiều không đếm xuể. Càng đọc Ân U Liên càng rung động. Bởi vì chỉ có thể chất hắc ma thuật mới có thể chế tác ra cương thi [ thể chất hắc ma thuật và vật chủ của « Ác ma » không giống nhau] nên bên trận doanh Đọa Tinh may ra cũng chỉ có Grandier và một vài người nữa là có thể làm được, nhưng tiền đề là phải có phương pháp chế tác cương thi hút máu mới được.
Vì thế, Ân U Liên không hề do dự quyết định đem bộ sách này đặt vào trong vòng tay xương người để mang về rạp chiếu phim. Bộ sách này chắc chắn có một tác dụng rất lớn trong tương lai.
Nhưng Ân U Liên lại không tìm thấy thêm bất cứ tư liệu gì về « Tiêu bản ác ma » hay là bá tước Wallace. Nhưng điều này cũng khó trách bởi vì nàng không thể giống như khi lên mạng chỉ cần gõ từ khoá vào trong các công cụ tìm kiếm là tìm được. Nhưng bởi vì cuộc sống của Ân U Liên vốn không có những sản phẩm điện tử nên nàng cũng đã quen với việc đọc sách rồi. Những đầu sách này không được viết bằng tiếng Trung nên việc đọc hiểu cũng gặp chút khó khăn. Nhưng điều này cũng không bất ngờ vì bất cứ cuốn sách nào trong đây đều miêu tả về mấy chuyện yêu ma quỷ quái, mê tín dị đoan nên cho dù là mấy chục năm trước hay Trung Hoa hiện tại thì không ai dám phiên dịch sau đó giới thiệu đầu sách này. Đầu sách giới thiệu về cách chế tạo cương thi hút máu này chỉ có thể truyền tay trong giới hắc ma thuật sư.
Không khí trong biệt thự có vẻ rất âm u.
Đúng lúc này, thể chất hắc ma thuật của nàng có cảm ứng!
Nàng quay đầu nhìn về phía sau. Một nửa của phòng đọc sách đang nằm dưới tầng ngầm, mà cánh cửa trên đầu nàng......
Giờ đang khép hờ!
Nhưng trong ký ức của Ân U Liên, nàng nhớ nàng không những đã khoá cửa mà còn cài cả chốt nữa!
Căn biệt thự này còn lắp đặt các thiết bị chống trộm nên nàng có thể chắc chắn không thể nào có người nào có thể xâm nhập vào biệt thự mà có thể không khiến cho thiết bị báo động vang lên.
Nàng hiện tại đang đứng ở cầu thang đọc một cuốn sách khác trên giá sách. Cánh cửa khép hờ có vẻ vô cùng đáng sợ.
Cho dù hiện tại nàng đã có ba vật bị nguyền rủa cộng thêm thể chất hắc ma thuật nhưng Ân U Liên vẫn còn cách một khoảng mới đạt tới ngưỡng diễn viên hạng một. Thể chất hắc ma thuật tuy là một chỗ dựa rất lớn của Ân U Liên nhưng thể chất này lại không thể đuổi đi quỷ hồn giống như thể chất linh môi. Ân U Liên chỉ có thể nhờ cậy tới những vật bị nguyền rủa trên người nàng mà thôi.
Nàng leo xuống cầu thang.
Thể chất hắc ma thuật tuy cũng có thể có cảm ứng với « Ác ma » nhưng độ nhạy của nó vẫn còn kém xa thể chất « Thợ săn ác ma ». Cho nên, việc sử dụng cặp mắt của ma nữ là một sự lựa chọn sáng suốt. Nàng cố gắng ép sát người vào vách tường sau đó di chuyển, hơn nữa còn đề phòng việc nàng có thể bị nguyền rủa.
« Tiêu bản ác ma » trước mắt phải chịu hạn chế : chỉ khi diễn viên thử dùng vật bị nguyền rủa để tiếp xúc nó, hoặc là diễn viên trực tiếp chạm tới không gian tầng cao thì nói mới có thể giết chết diễn viên, còn không sẽ không có chuyện gì xảy ra cả. Mà rõ ràng đây là ưu thế trước mắt của Ân U Liên.
Phòng đọc sách có vẻ vô cùng yên ắng. Đôi mắt của Ân U Liên lúc này biến thành màu đỏ!