Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Chương 34: Q.6 - Chương 34: Đi Vào Con Đường Vong Hồn




Căn cứ theo kịch bản thì Jack sẽ phải chết ở màn này. Nhưng hắn chết thế nào thì chỉ có Jack mới biết được. Bọn họ cũng không biết phần nội dung mà Jack phải diễn. Trước mắt, Jack còn chưa chủ động liên hệ với bọn họ, nên dù có gọi điện thoại hay gửi tin nhắn cho anh ta cũng không có tác dụng. Tính cách của Jack thế nào thì Nam Cung Tiểu Tăng rất hiểu. Y là người tham công liều lĩnh,luôn luôn muốn nhận được sự tán thưởng của “Hầu tước”, cho nên y không hề có ý thức tập thể. Tính cách như vậy là điều tối kỵ trong phim kinh dị!

Nếu không được thì họ phải dùng di động để liên lạc với anh ta. Ngoài ra không còn bất cứ giải pháp nào khác.

Chỉ mong... anh ta sẽ không gặp chuyện gì. Anh ta hiện tại còn chưa biết kết cục của quyển sổ tay đó.

Tâm tình của Triệu Không Ảnh lúc này đã bình thường trở lại.

Rõ ràng là 3 pho tượng ác ma không đầu đã tìm được vật chủ. Trước đó, đại nhân An Nguyệt Hình vẫn rất quan tâm đến chuyện này.Nếu như đại nhân cảm ứng được nội tâm của diễn viên nào hơi hướng về hắc ám thì đại nhân sẽ ngay lập tức thử xem họ có thích hợp để trở thành vật chủ của ác ma. Đương nhiên, bản thân Triệu Không Ảnh đã là vật chủ của ác ma nên y cũng không thể thử nữa.

Vậy vật chủ mới lần này là ai?

Đương nhiên,việc này cũng không phải quan trọng. Quang trọng hơn là giá trị của trung cấp linh môi sư như hắn sẽ tăng lên,cho dù là Mộc Lam cũng không thể tuỳ tiện giết hắn.Điều này cũng khiến Triệu Không Ảnh mừng thầm. Nếu địa vị của y trong tương lai tăng lên thì nhất định phải nghĩ cách để Mộc Lam chết thảm!

Ngay sau đây là 1 vấn đề rất lớn. Căn cứ theo kịch bản thì cho tới tối nay, tất cả đám người Triệu Không Ảnh sẽ chết sạch. Hơn nữa, họ chết thế nào cũng không ai biết vì trong kịch bản cũng chỉ đề cập 1 cách rất chung chung rằng tối nay tất cả bọn họ đều phải chết. Huống chi, lần này bọn họ đã bị quỷ "quấn thân " nên cho dù có trốn tới chân trời góc bể cũng vô dụng. Phim kinh dị khó sẽ không cho bạn biết trước kịch bản, để bạn tìm cách tránh né nguy hiểm nữa. Đặc quyền đó chỉ dành cho đám diễn viên mới mà thôi,những diễn viên hạng 1 như họ đừng mơ còn tiếp tục được hưởng thụ đãi ngộ như vậy nữa.

Nhưng ở trình độ của bọn họ thì năng lực bảo mệnh đã rất lợi hại rồi, nếu không chẳng ai có thể sống được đến ngày hôm nay. Thí dụ như Cronus có thể sống lại nhờ cục thịt thối kia, Kim Cực Thọ có thể sử dụng năng lực “lạc đường “ của thần khí -- tấm bản đồ bị nguyền rủa để trốn chạy. Còn Triệu Không Ảnh đương nhiên cũng có năng lực bảo mệnh của riêng mình. Nhưng dù năng lực đó có mạnh đến thế nào cũng đều có cách phá giải, không tồn tại phương pháp nào có thể đảm bảo cho diễn viên chắc chắn sống sót.

Lúc này, đám người Nam Cung Tiểu Tăng sau 1 hồi đi bộ trên đường quốc lộ cũng tìm thấy được 1 trạm xe buýt. Bọn họ đành phải ngồi chờ chuyến xe đầu tiên khởi hành vào lúc 6 rưỡi. Bản đồ cấm rất đáng giá, nên nếu như không gặp nguy hiểm thì họ không thể dùng tuỳ tiện.

Căn cứ theo kịch bản gốc thì bọn họ cũng trốn thoát được sự đuổi giết của Thẩm Thế Chân . Nên nếu như vậy thì cứ nên diễn theo kịch bản an bài. Tiết kiệm được tờ vé chuộc cái chết nào thì tốt tờ vé chuộc cái chết đó.

-Lâm Ngộ Đạo! Để đề phòng chuyện gì khác xảy ra nữa, tôi còn phải hỏi anh 1 câu. Anh không giấu tôi chuyện gì chứ?

Miyazaki Meiko chất vấn giống như trong kịch bản đã đề ra. Vốn là nàng phải nói lời thoại này khi hai người đang ngồi trên xe. Tuy rằng hoàn cảnh lúc này đã khác nhau, nhưng nếu nói ra những lời thoại có sẵn trong kịch bản thì nàng cũng có thể đỡ phải trả số vé chuộc cái chết không cần thiết.

-Chuyện nên nói tôi cũng đã nói hết cho cô biết rồi! Tôi cũng chẳng biết được bao nhiêu đâu.

Nam Cung Tiểu Tăng trả lời:

-Sư tổ của tôi là Lâm Quảng Hải vào thập niên 60 của thế kỷ trước theo cái nghiệp này. Mà cô biết rồi đấy, trong giai đoạn phức tạp ấy thì nghề nghiệp của sư tổ là 1 nghề nghiệp rất nhạy cảm...

Miyazaki Meiko tuy là người Nhật Bản, nhưng nàng cũng biết được đôi chút giai đoạn 10 năm của cuộc “đại cách mạng văn hoá giai cấp vô sản” Trung Hoa (1966 – 1976),nhưng có nhiều chi tiết mà ngay cả thế hệ trẻ của Trung Cộng cũng còn không hiểu hết thì 1 người Nhật Bản như nàng lại càng không biết được.

-Khi đó, sư tổ không thể không chạy tới Hồng Kông. Căn cứ theo lời của sư phụ tôi thì sư tổ có thể tham ngộ sinh tử, hiểu rõ âm dương.

Tuy rằng Nam Cung cũng biết chuyện này do kịch bản thiết kế như vậy, nhưng 1 vị quỷ sai mạnh nhất như hắn lại kém xa vị sư tổ kia khiến Nam Cung Tiểu Tăng cũng có chút đáng tiếc. Nếu vị sư tổ đó còn sống thì chưa biết chừng vị sư tổ này có thể chỉ điểm đôi chút cho hắn. Nhưng đáng tiếc là ông đã chết quá lâu rồi.

-Là thế thật sao?

-Phải. Đoạn sau này mới là đoạn quan trọng. Nghe sư phụ nói thì trước đó sư tổ luôn sống ở trong 1 ngôi chùa nào, nhưng bỗng nhiên 1 ngày sư tổ thu sư phụ tôi làm đồ đệ, sau đó dốc hết sở học bình sinh để truyền cho thầy. Sư tổ đặt kỳ vọng rất lớn vào sư phụ của tôi, đồng thời, sư tổ cũng có vẻ rất sợ hãi... Đây là lời nói nguyên văn của sư phụ tôi. Thầy có cảm giác sư tổ có vẻ rất sợ hãi,vì có vẻ như sư tổ đã đoán được mình sẽ phải chết, nên sư tổ lo lắng không kịp dạy cho sư phụ tôi nhiều kiến thức uyên thâm hơn. Từ lúc đó thì có vẻ như sư tổ đã bắt đầu cuộc đua với Tử Thần. Cuối cùng có một ngày,sư tổ chết, nhưng nguyên nhân tử vong của sư tổ thế nào thì sư phụ lại không nói cho tôi biết. Trước lúc sư tổ lâm chung, thì sư tổ có chuyển những lời di ngôn cho sư phụ, rằng thầy cần phải tình 1 vị linh môi sư thoả mãn 1 số điều kiện nào đó. Hiện tại xem ra thì người đó chính là cô. Nhưng,thời gian của chúng ta thực sự…không còn nhiều.

Tình hình của Nam Cung hiện nay chẳng phải rất giống với vị “sư tổ” kia hay sao?

Có lẽ chỉ cần hắn đi nhầm một bước, thì hắn sẽ rơi vào tuyệt cảnh.

Bỗng nhiên, đúng lúc này thì chuông di động vang lên. Miyazaki Meiko lập tức móc ra điện thoại di động. Số máy gọi tới là của "Emara" !

Jack !

Nàng lập tức bắt máy.

-Alô,Emara?Anh hãy nghe tôi nói. Tốt nhất là anh hãy kiếm cách hội họp với chúng tôi...

-Maria. Tôi, có lẽ sắp chết rồi!

-Emara ! Ý anh là sao?

-Tôi lúc này đang ở trên ‘con đường’ đó.

Sắc mặt của Miyazaki Meiko cứng đờ.

Sao lại như vậy?

Trong tình tiết gốc thì quả thật Emara đã chết rồi. Nhưng cuộc điện thoại không hề được ghi nhận trong kịch bản. Làm sao chuyện lại biến thành như thế này?

-Phải!Đúng như vậy.

-Anh nghe đây Emara! Mau, mau tìm cách chạy đi!

-Vô dụng thôi. Đã đi lên con đường này thì chỉ có thể đi tới chứ không còn đường lui nữa. Tôi nghĩ tôi sẽ gặp anh trai tôi sớm thôi.

-Anh đang đùa gì đó !

Kỳ thật thì theo lý thuyết, sau khi đi lên con đường của vong hồn kia thì không thể nào Jack có thể dùng điện thoại để gọi ra bên ngoài. Nhưng bản thân chiếc di động này vốn là 1 vật bị nguyền rủa hệ không gian, nên cho dù ở trong hoàn cảnh nào, cho dù y đang ở 1 bộ phim kinh dị khác thì y cũng có thể gọi điện thoại cho người đó.Có thể nói đây là 1 phương tiện liên lạc vô cùng tiện lợi.Cho nên Jack vẫn phụ trách việc liên hệ với các diễn viên gia nhập vào trận doanh Khu Ma. Nếu không phải nhờ có nó thì hắn cũng không cách nào liên hệ với Miyazaki Meiko.

-Emara. Anh hãy nghe tôi nói...

-Maria! Nể tình chúng ta là bằng hữu đã lâu, cô hãy giúp tôi tra ra chân tướng nếu như tôi chết.Cơn ác mộng này vẫn hành hạ tôi trong hơn chục năm nay. Thật ra tôi đã sớm biết sẽ có ngày này.

-Emara !

-Hiện tại! Tôi sẽ nói hết tất cả những gì mà tôi nhìn thấy cho cô biết. Xin lỗi cô vì chiếc di động này không chức năng video call, nếu không tôi đã có thể cho cô nhìn quang cảnh nơi này. Tôi bước chân vào nơi này cũng được 10 phút rồi!

-Vì sao anh lại lạc vào con đường đó?

-Tôi đang hỏi thăm để tìm kiếm những nơi mà khi anh tôi còn sống, anh ấy đã đi qua. Sau đó không biết vì sao tôi đi vào 1 con đường nhỏ, sau đó thì cô biết rồi đấy.

-Anh thấy được những gì? Anh không thể quay đầu lại sao?

-Con đường này không cho phép quay đầu lại. Nếu quay đầu đi lại thì tôi sẽ càng bị kéo vào sâu hơn. Do đó tôi chỉ có thể tiếp tục đi tới.

Meiko cố gắng bình tĩnh lại. Jack nói sao cũng không phải là 1 nhân vật tầm thường!Anh ta cũng có vật bị nguyền rủa. Đương nhiên, bởi vì anh ta chỉ có 1 thân 1 mình nên sau khi sử dụng vật bị nguyền rủa, phải đợi tới 30 phút sau anh ta mới có thể tiếp tục sử dụng. Tuy rằng không phải anh ta chỉ có 1 vật bị nguyền rủa, nhưng nói sao thì số lượng cũng có hạn. Không có bạn diễn hỗ trợ, không thể thoát khỏi con đường của vong hồn đó thì không sớm thì muộn, anh ta cũng sẽ chết thôi!

Anh ta sớm hay muộn cũng sẽ...

-Con đường này rộng khoảng 5,6 mét, hai bên đường không có bất cứ 1 công trình công cộng nào mà chỉ có 2 bức tường màu xám. Tôi đã thử xem có nhảy qua được bức tường đó hay không, nhưng chúng thật quỷ dị, cho dù có thử đủ mọi cách nhưng tôi vẫn không thể nhảy qua được.

-Anh nghĩ cách khác đi! Không lẽ không có cách nào ra được!

Lúc này, Nam Cung Tiểu Tăng bỗng nhiên cầm lấy điện thoại rồi hỏi:

-Emara! Anh hãy nghe tôi nói. Đầu tiên, anh không nên quá khẩn trương được không? Anh hãy nói cho chúng tôi biết nơi mà anh đã đi vào con đường đó cho chúng tôi biết ! Chúng tôi sẽ đi cứu anh!

Có tấm bản đồ bị nguyền rủa của Kim Cực Thọ thì họ có thể thông qua quá trình "lạc đường" để đi tới đó. 30 phút đã trôi qua. Vật bị nguyền rủa cũng đã cooldown xong.

Kim Cực Thọ gật đầu rồi nói:

-Tôi lập tức tới ngay !

Sau đó hắn lấy ra tấm bản đồ rồi chạy ra xa.

-Được rồi, mọi người nghe nhé.

Jack biết bọn họ nhất định sẽ tới cứu mình. Trong tình hình như thế này thì vật bị nguyền rủa loại không gian là vô cùng cần thiết.Chỉ cần Kim Cực Thọ đến,thì hắn nhất định có thể dùng tấm bản đồ kia cứu y!

Chỉ tiếc là chiếc di động của y chỉ có thể dùng để liên lạc chứ không thể phát huy bất cứ tác dụng nào của vật bị nguyền rủa loại không gian. Trước mắt thì y chỉ có thể trông đợi vào Kim Cực Thọ .

Lúc này, Nam Cung Tiểu Tăng mở loa người.

Đột nhiên, Meiko nói vào điện thoại:

-Emara, anh có nghe được không? Có tiếng bước chân ! Bên cạnh anh... có ai không?

Nam Cung Tiểu Tăng ngẩn ra. Hắn chẳng nghe được gì cả! Trần Ngũ Sinh,hay thậm chí là Jack cũng chẳng nghe được tiếng gì cả,chỉ có Miyazaki Meiko là nghe được. Nếu vậy thì điều đó chứng tỏ...

-Nghe ra không phải chỉ có 1 « người ».

Meiko tiếp tục nói:

-Ít nhất có sáu bảy ‘người’ đang tới! Emara! Chạy, chạy mau đi!

Lúc này, không thể lãng phí vật bị nguyền rủa vì nếu không thời gian cooldown là 1 vấn đề rất phiền phức. Nếu bị rơi vào trong vòng vây của quỷ hồn thì cho dù là « Hầu tước » cũng sẽ gặp phải nguy hiểm trí mạng, chứ đừng nói đến Jack!

Jack cũng vội vàng nói:

-Được rồi! Tôi hiểu!

Jack lập tức vắt chân lên cổ chạy. Tiếp đó, Miyazaki Meiko vẫn nghe được tiếng bước chân đó không ngừng vang lên. Điều quỷ dị là tiếng bước chân đó nghe thì có vẻ như “người” đó đang đi rất thong thả! Tuy Jack đang cắm đầu cắm cổ chạy, nhưng tiếng bước chân đều đều này vẫn cứ truyền tới từ phía sau lưng của Jack!

Hiện tại Kim Cực Thọ đã xuất phát. Phải xem Jack có thể trụ tới lúc đó hay không!

Không biết bao lâu sau, Jack có vẻ như đã sử dụng vật bị người chết nguyền rủa,tiếng bước chân đó mới biến mất.

-Anh không việc gì chứ,Emara?

-Cũng may là không sao!

-Hiện tại... anh nhìn thấy thứ gì?

-Tôi không nhìn thấy bất cứ thứ gì cả!Cô có còn nghe được tiếng bước chân nữa không?

-Không còn nữa rồi! Anh nhớ giữ máy nhé!Nếu tôi lại nghe được tiếng động gì kỳ quái, thì tôi sẽ lại thông báo cho anh biết!

-Được, tôi biết rồi.

Nếu cứ tiếp tục thâm nhập vào con đường của vong hồn này thì Jack sẽ nhìn thấy gì?

-Á !

-Sao vậy?

-Tôi nhìn thấy rất.. rất nhiều thi thể !

-Thi thể?

-Phải! Nhưng tất cả đều đã chỉ còn là đống xương trắng.Trên người họ mặc cùng 1 loại trang phục, hình như đó là trang phục lao động của những công nhân xây dựng! Để tôi tới đó xem sao... Á!

-Sao vậy?

-Phía sau tranh phục của những người này có viết...

-6 chữ “Công ty xây dựng Hoa Đình”!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.