-Nếu là như vậy, trong căn phòng dưới tầng ngầm kia chắc chắn có tồn tại 1 đường hầm thông với bên ngoài ! Còn Hầu Thiên Bạch khi đó nhìn thấy con cương thi kia nên anh ta mới bị giết!
Sắc mặt của mọi người đều thay đổi khi nghe được lời nói này!
-Có một đường hầm sao?
Diệp Tưởng phát huy khả năng diễn xuất của hắn:
-Anh...... anh nói thật chứ?
Tô Hàn cũng nói:
-Có đường hầm sao? Vậy...... vậy không phải con cương thi đó muốn ra lúc nào thì ra?
-Như vậy tập kích chúng ta là cương thi?
Lưu Oánh sắp phát khóc đến nơi.
-Không phải chứ? À đúng rồi, cương thi có phải rất sợ tỏi không? Chúng ta tới phòng bếp thử kiếm tỏi xem có không?
Triệu Tiểu Nhã lắc đầu rồi vỗ vai nàng chữa lại:
-Thứ mà em nói đến là quỷ hút máu của phương tây. Đó là khái niệm hoàn toàn khác với cương thi trong truyền thuyết phương đông.
-A...... quỷ hút máu còn không phải giống như cương thi hay sao? Đều phải hút máu người để sống, sợ hãi ánh mặt trời, không có nhịp tim...... có lẽ cách đó sẽ có tác dụng thì sao !
Vu Thần thở dài nhìn vẻ mặt sợ tới phát khóc của Lưu Oánh:
-Ở trong phòng bếp không có tỏi.
Kế tiếp, các diễn viên không ngừng thở dài.
Sau câu thoại này, kế tiếp chính là......
-Tôi phải đi vệ sinh.
Vu Thần đứng dậy, hỏi:
-Ai muốn đi cùng tôi không ?
-Ừm......Cũng đúng lúc tôi cũng muốn đi vệ sinh.
Lúc này, Ngô Quân cũng đứng lên nói:
-Tôi đi cùng anh, Liễu Hải Bình.
Đến đây đi!
Đến đây đi !
Dựa theo kịch bản, đến lúc này Ngô Quân đứng lên, nói:
-Tôi muốn đi vệ sinh.
Còn Liễu Hải Bình căn bản cũng không hề nói muốn đi vệ sinh !
Tình tiết lúc này đã bắt đầu !
Đối với Vu Thần lúc này, hắn cần rất nhiều vé chuộc cái chết. Diễn viên mới không có khả năng trả cho hắn số lượng vé chuộc cái chết mà hắn cần, cho nên cho bọn họ thuê vật bị nguyền rủa là chuyện không thể. Còn đám người Diệp Tưởng cũng không thiếu vật bị nguyền rủa. Như vậy...... tự mình đối đầu với nguy hiểm sẽ trở thành lựa chọn tốt nhất.
Kỳ thật, nếu không phải hắn là nhân vật chính nên thù lao trên danh nghĩa tương đối cao thì số lượng vé chuộc cái chết của hắn lúc này cũng đủ xài . Nhưng đáng tiếc, nhân vật chính so với nhân vật phụ vất vả hơn ở chỗ này.
Đi đến góc hành lang tối tăm, hắn giữ chặt tay Ngô Quân.
-Xin lỗi nhưng có vẻ con đường này không dẫn tới nhà vệ sinh?
-À......
Ngô Quân nghiến răng nghiến lợi nói:
-Tôi vẫn không tin cương thi gì gì đó...... Tôi nhất định phải mở cánh cửa kia ra!
-Anh đừng kích động như vậy! Hơn nữa anh cũng đánh không lại nó !
-Anh đừng cản tôi !
Ngô Quân đẩy Vu Thần đẩy ra, sau đó vắt chân lên cổ chạy ! Đương nhiên, Ngô Quân cũng biết Vu Thần khẳng định sẽ đuổi theo.
Vu Thần nếu không đuổi theo, mạng hắn cũng toi luôn !
Trước đó Vu Thần đã nói với Ngô Quân 1 câu đầy ẩn ý:
-Cậu cũng phải dũng cảm đi đối mặt với mọi chuyện. Tôi sẽ tận hết sức lực để giúp mọi người!
Đây là một lời thoại không có trong kịch bản. Ngô Quân cũng không ngốc, hắn hiểu điều mà Vu Thần đang ám chi.
Ngô Quân trong khi tìm kiếm trong gian phòng đã vô ý tìm thấy được một cái hộp. Chiếc hộp kia được giấu ở một nơi rất kín,nếu như không để ý chắc chắn sẽ không thấy.
Mà bên trong chiếc hộp này, hắn......
Phát hiện được một chiếc chìa khóa !
Một chiếc chìa khoá dài màu đồng thiếc! Vừa khớp với ổ khoá cánh cửa căn phòng dưới tầng ngầm !
Mà căn cứ theo tình tiết sau này, Ngô Quân sẽ đi xuống tầng hầm thử mở cánh cửa căn phòng bị khoá kín. Nhưng mà, kết quả......
Hắn lại chết !
Chỉ là, Ngô Quân là 1 diễn viên phụ, thù lao danh nghĩa quá thấp, vé chuộc cái chết của hắn đã đạt tới điểm tới hạn, cơ hồ đã sắp âm đến nơi. Cho nên hắn không thể không mạo hiểm, nhưng mà hắn không có vật bị nguyền rủa ! Cho nên, hắn cần một diễn viên lâu năm giúp hắn ! Mà Vu Thần tự nhiên là ứng cử viên tốt nhất!
Hiện tại Vu Thần, nếu lại dùng đoạn ngón tay đứt thì vé chuộc cái chết của hắn sẽ xuất hiện tình trạng bị âm. Hai lần sử dụng đoạn ngón tay đứt cộng thêm việc không ngừng thay đổi tình tiết khiến vé chuộc cái chết của hắn đã bị trừ 1 cách nghiêm trọng. Phải biết rằng rằng rằng vượt qua 6 bộ phim kinh dị mặc dù có thu hoạch rất lớn, nhưng mà hao phí cũng rất kinh người! Đêm qua, hắn bởi vì dùng đoạn ngón tay đứt nên mới thoát chết, nên vé chuộc cái chết cũng gia tăng thêm một lượng, nhưng mà ngay cả như vậy, số lượng vé chuộc cái chết của hắn bây giờ chưa đủ để dùng 1 lần vật bị nguyền rủa !
Muốn sống sót trong bộ phim kinh dị này, hắn bắt buộc phải gia tăng vé chuộc cái chết, mà lựa chọn duy nhất lúc này của hắn là chủ động đối diện nguy hiểm!
Vu Thần theo sát Ngô Quân đi vào tầng ngầm !
Tuy rằng hắn không biết chuyện Ngô Quần tìm thấy chiếc chìa khoá, nhưng mà theo kịch bản, sau này khi phát hiện ra xác của Ngô Quân, mọi người ai cũng thấy trong tay hắn nắm chặt 1 chiếc chìa khóa. Bộ dạng của hắn khi chết cũng không khác gì những điều được miêu tả trong tình tiết màn 1 !
-Anh hãy nghe tôi nói, Ngô Quân !
Sau khi bước vào trong tầng ngầm, xung quanh có vẻ lành lạnh tối tắm. Ngô Quân không ngừng lui về phía sau, nhưng hắn vẫn chỉ vào Vu Thần đồng thời tận sức phát huy khản năng diễn xuất của mình:
-Tôi, tôi nhất định phải mở cánh cửa kia ra!
-Anh đừng kích động như vậy !
Lúc này, đám người Diệp Tưởng đang đứng ngồi không yên. Có sự tham gia của Vu Thần, tình tiết sẽ còn thay đổi thế nào?
-Chúng ta nên chia nhau ra tìm kiếm xung quanh.
Rốt cục, Diệp Tưởng cũng đọc lời thoại mới :
-Nếu chủ nhân nơi này thật sự là người của gia tộc Âu Dương gia, như vậy, chắc có lẽ họ cũng lưu lại vật phẩm gì đó có thể khắc chế cương thi ! Chúng ta hãy chia ra tìm đi!
-Được rồi !
Tô Hàn cũng thấy rất đau đầu.
-Đành phải làm vậy thôi......
Đại gia lại một lần nữa chia nhau ra. Diệp Tưởng hiện tại có chiếc giày cao gót bị nguyền rủa cho nên lá gan hắn cũng lớn hơn nhiều. Vừa bước đi trong hành lang, tay hắn vừa nắm chặt chiếc giày cao gót trong túi,đồng thời cảnh giác nhìn khắp bốn phía. Vu Thần đã chủ động thay đổi tình tiết,tình tiết sau đó phát triển thế nào sẽ không còn có thể dựa trên kịch bản để phán đoán .
Như vậy......
Hắn có nên cùng bọn họ xuống tầng ngầm không?
Lẽ ra, trước mắt thì vé chuộc cái chết của hắn cũng không thiếu nên hắn không cần phải mạo hiểm. Nhưng mà, cảnh tượng trong phim kinh dị thay đổi chỉ trong chớp mắt khiến tương lai rất khó đoán. Vé chuộc cái chết càng nhiều, khả năng sống sót sẽ càng lớn. Nhưng mà, vì thế mà phải mạo hiểm sao.....
Diệp Tưởng biết rõ đạo lý cầu phú quý phải đối diện hiểm nguy. Nhưng trước mắt lần mạo hiểm này có chắc có giá trị không?
Hắn dù sao mới tham gia diễn bộ phim kinh dị thứ 2. Nếu bản thân không bị ép tới đường cùng, hắn rất khó hạ quyết tâm chủ động đi đối diện nguy hiểm.
Cuối cùng...... Hắn quyết định, không nên mạo hiểm.
Cầu phú quý trong nguy hiểm cũng không sai, nhưng là lòng tham của con người vĩnh viễn không có giới hạn. Nếu cứ thường xuyên mạo hiểm, hắn có mấy cái mạng để liều đây?
Trước mắt, trước hết cứ phải cầu ổn, xem tình huống rồi nói sau. Bằng không, đến thời điểm vé chuộc cái chết không kiếm được, ngược lại còn bị rơi vào bước đường cùng, chẳng phải lúc đó có hối cũng không kịp.
Tiếp đó, hắn bắt đầu suy xét những vấn đề khác.
Đó chính là có phải trong căn phòng dưới tầng ngầm nhốt 1 con cương thi hay không?
Trước mắt, đây vẫn chỉ là phỏng đoán của nhân vật. Mà Diệp Tưởng sau khi chỉnh lý những thông tin thu thập được, hắn vẫn rất hoài nghi với giả thuyết này. Nếu thật sự là cương thi, như vậy, việc tiết lộ sự thật có vẻ vẫn còn hơi sớm.
Màn thứ ba còn chưa phải là màn cuối cùng!
Một khi đã như vậy có nên sớm tiết lộ sự thật hay không? Mặc dù xem ra mọi chuyện cho tới lúc này có vẻ rất hợp tình hợp lý, một gia tộc cổ xưa biết nuôi dưỡng cương thi,1 con cương thi bị nhốt dưới tầng ngầm......
Có thật thế không?
Diệp Tưởng cảm giác thấy mọi chuyện không hề đơn giản như vậy. Đây là 1 bộ phim kinh dị thuộc thể loại điều tra bí ẩn, làm sao chưa gì bí ẩn lại bị phá giải nhanh chóng và dễ dàng đến thế?
Trong này nhất định có bí mật gì đó!
Diệp Tưởng đã từng hỏi quá đám người Phương Lãnh và được họ trả lời rằng những bộ phim kinh dị được « Rạp chiếu phim địa ngục » quay có rất nhiều điểm tương tự với những bộ phim kinh dị trong hiện thực. Nhất là loại phim kinh dị thuộc thể loại khám phá bí ẩn so với những bộ phim cùng thể loại trong hiện thực còn chặt chẽ và khó phá giải hơn rất nhiều.
Nói cách khác, sản phẩm « Rạp chiếu phim địa ngục » tuyệt đối không xuất hiện loại “đồ thải”.
Một khi đã như vậy, một bộ phim kinh dị thuộc thể loại khám phá bí ẩn hợp cách phải đem cảm giác bí hiểm duy trì từ đầu đến cuối phim. Ngay cả khi kịch bản được sửa đổi cũng không thể thay đổi điều này. Ngược lại kịch bản sẽ hoàn toàn tuân theo hướng phát triển của tình tiết .
Bởi vậy, Diệp Tưởng gần như chắc chắn đến 70% rằng « thứ đó » không phải cương thi ! Tuy nhiên ngay cả là vậy, mọi chuyện có liên quan rất chặt chẽ đến gia tộc Âu Dương là chuyện không cần bàn cãi. Tuy rằng hơi có phần phóng đại khi kịch bản còn lôi kéo cả Lý Gia Thành vào, nhưng Diệp Tưởng biết gia tộc này nhất định được bộ phim hư cấu ra. Trước mắt di động cũng không thể lên mạng nên chẳng thể tra được tin tức gì. Mà trong căn biệt thự này chưa chắc còn kiếm được thứ gì đó có liên quan đến gia tộc Âu Dương.
Cái gọi là nuôi dưỡng cương thi, chế tác huyết từ có khả năng rất lớn chỉ là lời đồn, càng có thể dùng làm bẫy rập để lừa gạt diễn viên. Thí dụ như đồ gốm sứ này cũng rất bình thường, cho dù trong phôi gốm có lẫn 1 chút máu của cương thi thì dứt khoát không có lý nào nó không phải vật bị vật bị người chết nguyền rủa. Nhưng mà, bản thân gia tộc này có lẽ thực sự nắm giữ vật bị người chết nguyền rủa.
Chuyện này Diệp Tưởng rất có lòng tin. Hơn nữa hắn phỏng chừng, Vu Thần khẳng định cũng có cùng suy nghĩ giống như hắn.
Đúng lúc này, hắn bỗng nhiên dừng lại. Sau đó nét mặt hắn biến đổi khôn lường !
Chuyện này không phải là diễn xuất ! Mà bản thân hắn đang thực sự hoảng sợ !
Bởi vì...... Hắn nhận được kịch bản thông báo......
Đúng lúc này, một âm thanh “tí tách” Thanh truyền vào tai hắn.
Bởi vì bản thân đang do dự không biết có nên đi vào trong tầng ngầm hay không dẫn đến vị trí đứng hiện tại của Diệp Tưởng đang rất gần với lối vào tầng ngầm.
Diệp Tưởng chỉ cần đi đến hết hành lang trước mặt rồi rẽ sang là đến lối vào của tầng ngầm .
Quay đầu nhìn không thấy có gì cả.
Nhưng mà......
“Tí tách”. Âm thanh kia lại một lần nữa truyền vào tai hắn.
Tay Diệp Tưởng vẫn đút trong túi vải. Hắn chẳng những không lui lại mà còn tiến lên phía trước.
Nếu đã tới tận đây rồi cũng không nên lùi bước. Chủ động đối đầu nguy hiểm ngược lại có thể gia tăng vé chuộc cái chết. Diệp Tưởng là người quyết đoán. Nếu không phải như thế, trong « Xe khách khủng bố »,hắn cũng không ứng biến nhanh như vậy.
Từng bước, hướng tới đi tới hành lang trước mắt, tay phải cầm giày cao gót, tay trái cầm phù chú.
Khoảng cách tới góc quẹo của hành lang càng ngày càng gần, cũng là lúc bước chân của Diệp Tưởng dừng lại.
“Tí tách” !
Diệp Tưởng đột nhiên xông tới phía trước, tay rút ra chiếc giày cao gót!
Chỉ thấy...... trước lồi vào của tầng ngầm, Vu Thần tóc tai bù xù,đầu hắn đầm đìa máu me. Cổ hắn cắm xuyên qua tấm kính thuỷ tinh trước lối vào, khiến cho xác hắn như bị đóng đinh ở trên cao!
Máu trên người hắn chạy theo người nhỏ xuống mặt đất, tạo thành những âm thanh “tí tách”!
Vừa rồi, Diệp Tưởng nhận được kịch bản thông báo-- nhân vật chính tử vong !
Hiện tại phải làm thế nào đây?
Mười giây chớp mắt trôi qua. Mười giây vừa hết , hắn muốn không trốn cũng không được!
Bởi vì sau đó ba mươi phút, hắn không thể sử dụng giày cao gót, chỉ có thể dùng phù chú !
Diệp Tưởng quay đầu nhìn phía sau, sau đó nhìn phía trước, cuối cùng,hắn quyết định trước hết cứ rời đi cho an toàn !
Hắn nhìn xác của Vu Thần , trong lòng chỉ biết cầu nguyện cho Vu Thần sớm ngày siêu sinh, có thể yên giấc nghìn thu. Hắn từ từ lui về phía sau. Giày cao gót cũng tới thời gian tới hạn không thể không cất vào trong túi.
Ngay khi hắn lùi được đến bước thứ 2, hắn cảm thấy sau lưng chạm phải.....
Thân thể của 1 người!
Một thân thể...lạnh như băng!
16: Sự nguy hiểm khi nguyền rủa phục hồi
Chỉ trong chớp mắt, phản ứng của Diệp Tưởng phải nói là quá nhanh. Hắn lập tức lôi tấm thôi hồn phù ra dán về phía sau !
Cảm xúc lạnh toát sau gáy lập tức biến mất.
Quay đầu nhìn lại đằng sau...... Vẫn không có ai cả !
Diệp Tưởng còn chưa kịp hoàn hồn,nhưng hắn vẫn cố vắt chân lên cổ chạy khỏi hành lang này!
Vừa rồi, cho dù nói hắn dạo 1 vòng trước quỷ môn quan cũng không hề quá ! Nếu không phải trên người hắn vẫn còn tấm thôi hồn phù thì hắn chết chắc!
Chỉ là...... hắn vẫn không rõ, cho dù hắn đã đem cất chiếc giày cao gót vào trong túi......nhưng mà hiệu quả của nguyền rủa chắc chắn vẫn phải duy trì 1 khoảng thời gian. Tuy rằng hắn vẫn chưa xác định được cụ thể là bao lâu, nhưng cũng không thể chưa gì đã......
Nhưng mà, hắn cũng thu được lợi ích trong hiểm. Trải qua một hồi sinh tử chỉ trong nháy mắt,hắn cũng thu được 500 tấm vé chuộc cái chết ! Đương nhiên, số lượng có vẻ ít hơn so lúc trước khi cứu Lưu Oánh, bởi vì vừa phải bảo vệ mình vừa phải cứu giúp người khác khó khăn hơn chỉ bảo vệ mình rất nhiều. Vé chuộc cái chết ban đầu bởi vì liên tục sử dụng giày cao gót và 1 tấm thôi hồn phù khiến cho hắn chỉ còn lại 158 tấm vé chuộc cái chết[ trong đó còn có một bộ phận vé chuộc cái chết bị trừ do hắn thay đổi tình tiết ], hiện tại kiếm thêm 500 tấm, khiến cho bây giờ hắn có tất cả 658 tấm !
Sau khi đi vào phòng khách, hắn nhìn thấy Tô Hàn đứng đó bèn lập tức nói:
-Không...... Không tốt ...... Liễu, Liễu, Liễu Hải Bình chết rồi!
Ngay cả nhân vật chính Vu Thần cũng chết, kết quả này thật sự khiến Diệp Tưởng quá mức kinh sợ. Nhân vật chính không phải không có khả năng chết, chẳng phải nhân vật nam chính La Hạo Sinh trong « Xe khách khủng bố » cũng chết đấy thôi? Chỉ là, kinh nghiệm của Vu Thần nhiều hơn Dương Hà rất nhiều, hơn nữa hắn còn có đoạn ngón tay đứt nữa! Nhưng ngay cả như vậy hắn cũng vẫn phải chết sao? Như vậy, Ngô Quân đâu? Nhân vật chính chết rồi, vai phụ như hắn chắc cũng xong đời.
Đương nhiên, nếu Vu Thần chết rồi, Diệp Tưởng vừa mới « nhậm chức » nhân vật nam « thứ chính » sẽ được đôn lên làm nhân vật chính ! Chỉ là, chuyện này đối với Diệp Tưởng mà nói cũng chẳng có gì đáng vui mừng. Trước mắt, trong thời gian nửa giờ sau, hắn chỉ còn có thể sử dụng tấm phù chú cuối cùng, hơn nữa tấm phù chú này cũng chỉ có tác dụng chống đỡ 1 khoảng thời gian. Nhân vật chính chết rồi khiến cho kịch bản của màn thứ ba lại một lần nữa bị bỏ trống, sau này phải tiếp tục diễn thế nào đây?
-Cậu, cậu vừa nói gì? Tôi không lầm đấy chứ?
Tô Hàn cảm thấy mắt nổ đom đóm, vừa rồi...... Diệp Tưởng đã nói gì với hắn?
Liễu Hải Bình, không phải là Vu Thần sao? Vu Thần...... Hắn chết rồi?
Vu Thần chết rồi?
Tô Hàn tuy rằng biết Diệp Tưởng tuyệt đối không có khả năng lấy chuyện này ra làm trò đùa,nhưng hắn vẫn cảm thấy rất khó chấp nhận chuyện Vu Thần đã chết. Phải biết rằng rằng đó là Vu Thần! Ngay cả Phương Lãnh cũng rất tán thưởng Vu Thần ! Hắn cũng không nên chết trong bộ phim kinh dị có độ khó khăn thấp thế này chứ?
Tô Hàn thở sâu,hai nắm đấm nghiến lại kêu răng rắc. Hắn sải bước tiến lại,hỏi:
-Cậu vừa nói gì? Liễu Hải Bình chết rồi? Cậu chắc chắn chứ? Cậu nhìn thấy thi thể của anh ta ở đâu ?
Tô Hàn vẫn cảm thấy rất khó tin. Chuyện này không hợp lý chút nào cả !
Hơn nữa, nếu Vu Thần chết rồi,vậy những tình tiết phía sau......phải làm thế nào đây?
Tuy rằng Tô Hàn cũng có 1 vật bị nguyền rủa là một bức tranh. Nhưng mà vé chuộc cái chết của hắn cũng không nhiều.
Phải biết rằng rằng từ đầu đến giờ hắn còn chưa kiếm được cho dù chỉ 1 tấm vé chuộc cái chết !
Vu Thần chết rồi, người mà hắn còn có thể trông cậy chỉ còn mỗi Diệp Tưởng !
Mấy phút sau, tất cả mọi người đều có mặt trước cửa tầng ngầm.
Bộ dạng của Vu Thần lúc chết khủng bố ra sao, thảm thiết thế nào có lẽ không cần phải tả nhiều. Đã không còn có ai dám bước vào tầm ngầm trong tình hình này. Hơn 50% khả năng Ngô Quân cũng bỏ mạng rồi.
-Chuyện…chuyện này không có khả năng !
Vẻ mặt của Lưu Oánh có thể nói là sợ đến hồn lìa khỏi xác, thiếu chút nữa nàng ta ngã bệt xuống đất, phải có Triệu Tiểu Nhã tới đỡ mới có thể đứng được.
Nàng rốt cuộc vẫn chỉ một diễn viên mới, cho nên từ đầu chí cuối nàng vẫn cho rằng cho dù phải chết thì nhân vật chính cũng chỉ chết ở cuối phim. Thật không hợp lý chút nào khi mới ở màn 3 mà nhân vật chính đã chết !
Triệu Tiểu Nhã nhìn cái xác của Vu Thần với vẻ mặt hoảng sợ vô cùng. Xem ra, nàng cũng giống như Lưu Oánh, đều rất ngạc nhiên trước cái chết bất ngờ của nhân vật chính .
-Liễu Hải Bình chết thế nào vậy?
Triệu Tiểu Nhã lập tức liếc nhìn Diệp Tưởng.
-Trương Hoa,anh có thể kể lại mọi chuyện từ đầu chí cuối cho chúng tôi biết được không!”
-Phải, phải......
Lưu Oánh níu chặt áo của Diệp Tưởng. Nàng cũng bị cảnh tượng này làm cho mất hồn. Ngay cả nhân vật chính cũng chết rồi, một vai diễn phụ nhỏ nhoi như nàng còn có thể sống được sao?
Sắc mặt của nàng lúc này trắng bệch như tờ giấy,nước mắt như mưa rơi xuống:
-Nói cho tôi biết đi! Trương Hoa...... Chuyện rốt cuộc là sao !
Lưu Oánh thật hy vọng chuyện này không phải là thật. Nhân vật chính chết rồi trong khi tình tiết của phim mới qua được 1 nửa, chuyện này ai có thể ngờ được ! Nhân vật chính không phải có hiệu ứng của nhân vật chính hay sao? Nàng căn bản cũng chưa chỉnh lý tổng hợp những quy tắc được rạp chiếu phim công bố, cho nên nàng không biết được chuyện nhân vật chính cũng có khả năng chết rất sớm.
Cùng lúc đó, dưới tầng ngầm......
Xác của Ngô Quân nằm vắt ngang trước cánh cửa gian phòng bị khoá. Đầu của hắn vẫn còn « dính » trên cổ, chỉ là những phần xương cổ gắn kết với nhau rất yếu ớt.
Còn đoạn ngón tay đứt nằm trên mặt đất phía trước.
Ở phía sau...... Đằng sau cánh cửa khoá kín......
Trong căn phòng ấy......
-Chát !
-Chát !
Trong bóng đêm âm u , từng hồm âm thanh chát chúa đó cứ văng vẳng vang lên. Nghe ra….có vẻ giống như......
Muốn phá vỡ cánh cửa đó......
Diệp Tưởng và Tô Hàn khi nhìn thấy xác của Vu Thần cũng cùng nhau chú ý tới phía túi quần áo. Tô Hàn đã them nhỏ rãi đoạn ngón tay đứt của Vu Thần từ lâu. Về phần Diệp Tưởng, bởi vì bị hạn chế không thể sử dụng vật bị nguyền rủa lần thứ hai trong thời gian 30 phút, do đó đối với hắn, thu được càng nhiều vật bị nguyền rủa càng tốt.
Lấy hay không?
-Tôi điên mất thôi ! Chuyện này rốt cuộc là sao?
Lưu Oánh bỗng nhiên ôm đầu gào lên:
-Tôi mặc kệ ! Tôi mặc kệ ! Chúng ta chắc chắn đều phải bỏ mạng ở chỗ này! Con cương thi kia, phải rồi, con cương thi kia khẳng định dùng đường hầm trong phòng để đi tới các phòng rồi sau đó lần lượt giết chết chúng ta ! Tôi, tôi phải chuẩn bị sẵn sàng mới...... Cương thi, cương thi sợ gì nhỉ? Giá chữ thập? Cọc gỗ? Đúng rồi, tôi phải làm 1 cái giá thập tự mới được ! Dù sao như thế sẽ tốt hơn...... Tôi không muốn chết, tôi không muốn chết đâu !
Triệu Tiểu Nhã vội vàng kéo tay Lưu Oánh lúc này đã sắp phát cuồng rồi nói:
-Bình tĩnh một chút ! Mọi người không ai muốn chết ! Nhưng mà cứ cuống lên thế này cũng không giải quyết được vấn đề! Nếu thật sự là cương thi, giá chữ thập cũng vô dụng !
Diệp Tưởng thở dài, hắn quyết định trước hết tạm thời bỏ qua việc tìm kiếm vật bị nguyền rủa trên xác của Vu Thần.
-Lục Trạch Nam, anh tới giúp tôi một chút.
Tô Hàn gãi gãi đầu. Hiện tại đã hoàn toàn không thể dựa theo kịch bản màn thứ ba để diễn, tuy rằng nguyên nhân là do Vu Thần đã chết. Vì thế tạm thời vé chuộc cái chết của bọn họ không bị trừ, nhưng mà theo thời gian, tình thế sẽ phát triển thế nào?
Tô Hàn bắt đầu cảm thấy vô cùng lo sợ. Bởi vì có Vu Thần ở đây, hắn có lòng tin cho rằng trong bộ phim kinh dị có độ khó thấp thế này, Vu Thần có thể giúp hắn sống sót. Nhưng mà, hiện tại hắn đã bắt đầu sợ hãi ...... Vu Thần cũng đã chết rồi, còn hắn thì sao? Hắn thật sự có thể sống sót sao?
Hắn có lẽ cũng sẽ chết thôi !
Không được...... Nhất định phải lấy được đoạn ngón tay đứt của Vu Thần !
Hắn tiếp đó không còn chút do dự nói:
-Đúng rồi, tờ giấy A4 đó có nằm trên người của Liễu Hải Bình không?
Sau đó, hắn liền không nói hai lời, nhanh tay thò vào trong túi của Vu Thần. Nhưng mà, hắn chỉ lấy được 1 cái chuông!
-Đây là......
Hắn rất nhanh nhận được thông báo của kịch bản, đây là vật bị nguyền rủa !
Điều này làm cho Tô Hàn rất vui sướng. Hắn lập tức đút nó vào trong túi rồi nói:
-A, đây là chiếc chuông mà tôi để mất! Chắc là Liễu Hải Bình nhặt được.
Diệp Tưởng cũng không đứng ra ngăn cản, nếu lần trước hắn đã cầm đi giày cao gót, vậy lần chiếc chuông đó để cho Tô Hàn đi. Phỏng chừng đó là đòn sát thủ mà Vu Thần vẫn luôn che dấu.
Mọi người về tới phòng khách. Lúc này, không ai còn dám tái bước vào tầng ngầm để xem Ngô Quân còn sống hay không .
-Mọi người.
Lúc này Diệp Tưởng biết,trọng trách của nhân vật chính hiện tại chỉ sợ hắn phải gánh vác thay.
-Tình thế phát triển đến mức này ,chúng ta nhất định phải đoàn kết nhất trí . Từ giờ trở đi, cho dù là có chuyện gì xảy ra...... Ừm, trừ khi đi vệ sinh, chúng ta bắt buộc phải đi chung với nhau, nghiêm cấm việc hành động một mình! Mọi người cố gắng cắn răng chịu đựng, ngày mai, ngày mai là có thể rời đi !
-Ngày mai có thật chúng ta có thể rời đi không?
Lưu Oánh khóc rống lên, nằm thu mình trong lòng của Triệu Tiểu Nhã.
Có thể đi ra ngoài sao?
Trước khi kịch bản của màn thứ tư xuất hiện, Diệp Tưởng tự nhiên cũng không có cách nào biết đáp án.
Trước mắt, hắn có hơn 600 tấm vé chuộc cái chết, giày cao gót có thể sử dụng 4 lần. Cho dù Sau khi dùng xong một lần phải nửa giờ sau mới có thể dùng lần 2, trên người hắn vẫn còn tấm phù chú cuối cùng.
Hắn tin tưởng chắc chắn mình có thể sống sót...... nhất định có thể !
Nhưng mà, tuy rằng nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng tình huống quỷ dị thế này lại là khiến hắn run sợ trong lòng. Vì sao Vu Thần lại chết? Hắn không chỉ có đoạn ngón tay đứt, còn có chiếc chuông kia. Có đến hai vật bị nguyền rủa, cho dù đã sử dụng đoạn ngón tay bị đứt, cũng còn có......
Đúng lúc này, Diệp Tưởng bỗng nhiên nhớ tới một chuyện phi thường quan trọng !
Đoạn ngón tay đứt kia đâu?
Tô Hàn cũng chưa lấy được đoạn ngón tay đứt đó ! Tô Hàn khẳng định sẽ nghĩ rằng mình đã lấy đi đoạn ngón tay đứt đó.
Như vậy, đoạn ngón tay đứt kia đang ở đâu? Bị đánh rơi ở chỗ nào?
Chuyện này cũng không thể nói là không quan trọng ! Phải biết rằng, vật bị nguyền rủa không thể xuất hiện trước màn ảnh trong 1 thời gian dài vì theo thời gian, có lẽ sẽ có khả năng nguyền rủa khôi phục !
Đoạn ngón tay đứt kia nghe Vu Thần nói là trong bộ phim kinh dị, một người trước khi chết bị chém xuống 1 ngón tay, sau này y hóa thành lệ quỷ, nhưng nguyền rủa vẫn đeo bám trên đoạn ngón tay đó.
Ngưng tụ oán chú khủng bố nhất, bộ phim kinh dị đó có độ khó khăn vượt xa bộ « Giam cầm chi thất » này ! Một khi nguyền rủa khôi phục, chỉ 1 đoạn ngón tay đứt này cũng có thể khiến cho lệ quỷ trong bộ phim đó trọng sinh trong bộ phim này !
Dù có thế nào...... Cũng nhất định phải thu lại đoạn ngón tay đứt đó!
Lệ quỷ kia một khi trùng sinh trong bộ phim kinh dị này thì nó căn bản sẽ không chịu hạn chế cũng như ràng buộc từ kịch bản phim . Diệp Tưởng hắn cũng không có năng lực bảo mệnh đáng sợ như Tiêu Mộng Kì , có thể trong tình huống nguy hiểm như vậy sống sót an toàn!
Diệp Tưởng nhìn đồng hồ, đoạn ngón tay đứt kia đã bị bỏ lại ở đâu đó được hơn 10 phút rồi . Vật bị nguyền rủa bị bỏ lại là một vấn đề rất nghiêm trọng . Người phụ trách việc giải thích cho người mới là Vu Thần và Mạc Thu Thực cũng đều nói cho hắn biết loại tình huống này sẽ phát sinh chuyện gì. Bình thường nếu người nắm giữ vật bị nguyền rủa tử vong, vật bị nguyền rủa sẽ không còn thuộc quyền sở hữu của ai nữa, sẽ dẫn đến cấm chế do « Rạp chiếu phim địa ngục » áp đặt lên vật bị nguyền rủa sẽ bị suy yếu đi một chút, nhưng mà, mười phút cũng quá lâu ! Nếu cứ tiếp tục như vậy...... Hậu quả thiết nghĩ sẽ khó mà không chịu nổi !
Không thể đợi !
-À...... Tôi đi vệ sinh 1 lát.
Sau đó, Diệp Tưởng liền ly khai. Vừa rồi hắn cố ý đề cập tới chuyện “đi vê sinh” cho nên mọi người cũng không có ý kiến gì.
Hắn vội vàng chạy tới cửa tầng ngầm cửa,ở chỗ này vẫn còn lưu lại dấu vết của máu tươi.
Lúc này hắn cũng lo lắng đề phòng. Phải biết rằng rằng, nguyền rủa bám trên đoạn ngón tay đứt đó lúc nào cũng có khả năng phục hồi ! Hơn nữa hắn cũng không biết, sau khi đoạn ngón tay đó được lấy ra bao lâu thì Vu Thần mới bị giết chết, dẫn đến quyền sở hữu bị xoá bỏ, khiến cho cấm chế trên vật bị nguyền rủa từng bước bị suy yếu !
Hắn bước vào trong tầng hầm !
17: Ngón tay bị đứt của quỷ
-Mạc tiểu thư, vật bị nguyền rủa thông thường phải mất bao lâu mới dẫn đến nguyền rủa phục hồi?
-Điều này rất khó đưa ra kết luận bởi vì không có tiền lệ để khảo chứng. Nhưng Phương Lãnh đã chứng minh được nếu như diễn viên nắm giữ vật bị nguyền rủa bỏ mạng, như vậy cấm chế đặt ra trên vật bị nguyền rủa sẽ từ từ bị suy yếu. Không nên để vật bị nguyền rủa xuất hiện trước màn ảnh trong thời gian dài, nhất định phải cất giấu nó cẩn thận.
Những lời Mạc Thu Thực đã nói qua đều được Diệp Tưởng ghi nhớ rõ ràng.
May mà hắn hiện tại có đầy đủ vé chuộc cái chết.
Thời gian ba mươi phút còn chưa tới, hắn trước mắt cũng chỉ có thể sử dụng tấm thôi hồn phù cuối cùng. Hắn cũng không thể đợi đến ba mươi phút sau, khi đó rất có khả năng nguyền rủa trên đoạn ngón tay đứt phục hồi .
Men theo cầu thang đá,hắn rốt cục đã đi tới phía trong hầm ngầm.
Những nơi tối tăm như trong hầm ngầm thường khiến cho người ta cảm thấy rất căng thẳng, mà nguồn sáng thì hắn không có , chỉ tạm dùng điện thoại di động để chiếu sáng. Mà hành lang trước mặt khắp nơi đều là sát khí.
Bước chân của hắn không dám dừng lại mà nhanh chóng hướng vào bên trong phía bên kia hầm ngầm.
Thật ra hắn có thể kéo Tô Hàn cùng đi, nhưng mà Tô Hàn khẳng định đã cho rằng hắn nuốt riêng đoạn ngón tay đứt, nên việc Diệp Tưởng kéo hắn cùng đi đến này nơi nguy hiểm này là để kiếm thêm vé chuộc cái chết. Tô Hàn lúc này đã là chim sợ cành cong, làm gì hắn chịu đến đây? Hắn lại không có biện pháp giải thích mọi chuyện cho Tô Hàn vì thời gian cũng không cho phép. Vẻn vẹn chỉ dựa vào một tấm thôi hồn phù chú có thể sống sót hay không đến chính bản thân hắn cũng không dám chắc. Nhưng mà, nếu để lệ quỷ trong đoạn ngón tay đứt đó phục sinh thì kết cục của bộ phim này chắc chắn là diệt đoàn ! Năng lực bảo mệnh của Tiêu Mộng Kì quá mạnh mẽ nên căn bản không thể lấy đó làm ví dụ tham khảo !
Không gian tối tăm trong tầng ngầm khiến cho người ta sởn tóc gáy. Bởi vì lần này chỉ có một mình Diệp Tưởng tới đây, cường độ ánh sáng của di động đương nhiên cũng không đủ mạnh. Hắn cầm di động soi xung quanh để tìm kiếm đoạn ngón tay đứt nhưng không thu hoạch được gì cả.
Rẽ qua hành lang trước mắt chính là căn phòng bị khoá kín .
Diệp Tưởng thò tay vào trong túi nắm chặt lấy tấm phù chú. Nếu chỉ luận về năng lực bảo mệnh thì phù chú còn kém xa giày cao gót . Phù chú chỉ có thể ngăn được 1 lúc,còn giày cao gót lại có thể tạo ra một đoạn thời gian mà nguyền rủa vẫn còn hiệu quả. Chỉ là, không rõ lúc trước vì sao hiệu quả của nguyền rủa lại bị yếu bớt......
Chắc không phải có vấn đề gì chứ?
Rẽ qua hành lang, hắn đưa điện thoại di động chiếu sáng không gian phía trước.
Xác của Ngô Quân rõ ràng nằm ở trước mắt. Nhưng mà,xem xét xung quanh dưới đất......
Hắn vẫn không tìm thấy đoạn ngón tay đứt !
Nơi này...... cũng không có? Vậy đoạn ngón tay đứt đó bị bỏ lại ở chỗ nào?
Hay là...... nguyền rủa đã khôi phục? Dù sao,thời gian mười phút thật sự quá dài!
Không...... Đã vượt quá mười phút rồi!
Bàn tay nắm chiếc điện thoại di động của Diệp Tưởng đã bắt đầu run run . Xác của Ngô Quân nằm ở trước mắt, mà đoạn ngón tay đứt ......
Vu Thần thì đã chết rồi......
Diệp Tưởng nắm chặt lấy tấm phù chú trong túi. Hắn không ngừng lấy di động soi bốn phía . Hắn chỉ trong bóng đêm đột nhiên lao ra 1 con ác quỷ khủng bố !
Không được......
Không......
Nếu thật sự là như vậy,khả năng sống sót của Diệp Tưởng rất thấp. Cho dù hắn có hơn 600 tấm vé chuộc cái chết, nhưng cũng không đủ để đảm bảo hắn sẽ sống sót !
Hắn còn muốn trở lại thê giới hiện thực, còn muốn trở về gặp cha mẹ ! Hắn không thể chết ở đây !
Không thể !
Răng hắn cắn chặt vào môi khiến cho môi bị chảy máu. Hiện tại Diệp Tưởng đang suy nghĩ, hắn nên lui lại hay vẫn tiếp tục tìm kiếm ngón tay đứt? Liệu......
Ngón tay đứt có phải đăng nằm phía sau thi thể của Ngô Quân?
Diệp Tưởng chậm rãi đi đến phía trước xác của Ngô Quân. Hắn cúi người xuống , nhưng tay phải vẫn nắm chặt tấm thôi hồn phù,còn tay trái thì đưa ra muốn lật lại cái xác của Ngô Quân.
Nhưng mà, phía sau của Ngô Quân bỗng nhiên vươn ra một cánh tay vươn tới bóp cổ Diệp Tưởng !
Diệp Tưởng nhanh chóng lấy ra thôi hồn phù chú rồi dán lên cánh tay đó!
Cánh tay kia lập tức rụt vào trong màn đêm!
Xác của Ngô Quân đã được lật lại. Di động soi về phía sau của hắn......Nhưng mà lại không thấy gì.
Cánh tay kia...... Diệp Tưởng nhìn thấy rất rõ ràng. Nó chỉ có bốn ngón tay, thiếu mất 1 ngón trỏ!
Đoạn ngón tay đứt kia...... quả nhiên......đã khiến lệ quỷ sống lại!
Vé chuộc cái chết của hắn từ 658, bởi vì sử dụng tấm phù chú mà bị trừ đi 150 tấm, chỉ còn 508 tấm !
Lúc này toàn thân Diệp Tưởng run rẩy không ngừng. Tuyệt vọng như những con sóng thần nhấn chìm hắn!
Hắn đã được chính kiến tình huống đó trong bộ phim kinh dị [ Minh Huyết ]!
Nguyền rủa bám trên vật bị nguyền rủa của Tề Tình Tình đã phục hồi khiến nàng ta suýt nữa chết ở kia trong bộ phim kinh dị đó ! Nếu không phải diễn viên đóng vai nữ nhân vật chính là Tiêu Mộng Kì thì kết cuộc của bộ phim kinh dị kia chỉ sợ là diệt đoàn !
Mà hiện tại, thời gian ba mươi phút còn chưa tới nhưng phù chú thì đã dùng xong . Diệp Tưởng...... hiện tại căn bản không thể sử dụng chiếc giày cao gót ! Nếu hắn cố tình sử dụng, nguyền rủa sẽ hoàn toàn khôi phục. Như vậy thì oan hồn của người phụ nữ trước bị hiếp sau bị giết – chủ nhân của chiếc giày cao gót sẽ sống lại trong bộ phim kinh dị này ! Như vậy thì cơ hội sống sót của hắn chỉ sợ bằng 0 !
Hắn muốn sống sót thì chỉ có thể chạy tới bên cạnh Tô Hàn! Đây là biện pháp duy nhất trước mắt!
Mô tả thì dài dòng, nhưng thực sự suy nghĩ trong đầu của Diệp Tưởng chỉ diễn ra trong nháy mắt.
Diệp Tưởng lập tức chạy về phía cửa tầng hầm, nhưng mà, khi vừa mới chạy qua hành lang, hắn phát hiện, mà hình di động bỗng nhiên trở nên…đen xì!
Di động rõ ràng đã được sạc đầy !
Trước mắt nhất thời trở nên tối tăm mờ mịt !
Nhưng không còn lựa chọn nào khác, hắn nếu muốn sống nhất định phải chạy tới bên cạnh Tô Hàn!
Diệp Tưởng vắt chân lên cổ mà chạy !
Nhưng vừa lúc đến cuối hành lang chuẩn bị rẽ, hắn đột nhiên cảm giác được tay phải của mình bị một bàn tay lạnh như băng nắm chặt !
Tuyệt vọng rốt cục đã đến. Diệp Tưởng, rốt cuộc vẫn trốn không thoát.
-Cứu với...... Cứu tôi với ! Tô Hàn --
Diệp Tưởng liều mạng gào lên, hy vọng Tô Hàn có thể nghe được.
Trong những giây phút cuối cùng của sự tuyệt vọng, thời gian như đang đứng lại.
Diệp Tưởng còn không kịp phản ứng, ý thức của hắn đột nhiên trở nên mơ hồ. Không biết trải qua bao lâu, hắn mới bắt đầu tỉnh lại.
Hắn phát hiện, hắn và Lưu Oánh vẫn đang ở trong 1 gian phòng tối om. Tấm phù chú được dán trên tay nắm cửa gần như đã cháy thành tro.
ng !
Diệp Tưởng lập tức ý thức được, trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, hắn rốt cục đã phạm phải sai lầm, không phải kêu “Lục Trạch Nam” mà kêu “Tô Hàn”. Đây là chuyện tuyệt không được cho phép , bởi vậy ng lập tức xảy ra. Những diễn viên mới lần đầu tiên tham gia đóng phim kinh dị thường ít phạm phải sai lầm này vì bọn họ kỳ thật ít nhất phạm này sai lầm bởi vì bình thường bọn họ sẽ không biết được tên thật của nhau.
Đương nhiên, lần ng cũng cứu hắn 1 mạng. Chỉ là, tuy rằng nói là do vô tình sai lầm dẫn đến ng, vé chuộc cái chết của hắn vẫn bị trừ đi ba lần thù lao danh nghĩa của hắn trong phim, cũng tức là 450 tấm ! 508 trừ đi 450, như vậy vé chuộc cái chết của hắn lúc này...... chỉ còn 58 tấm ! Nói cách khác, hắn không còn có thể sự dụng vật bị nguyền rủa ! Hơn nữa, trước đo tuy rằng hắn tiến vào tầng ngầm tìm ngón tay đứt là thuộc về hành vi chủ động đối đầu với nguy hiểm, nhưng mà cuối cùng phải dựa vào ng mới sống sót, cho nên cũng sẽ không vì vậy mà được công thêm vé chuộc cái chết . Mà sau khi ng,phần thu được và phần vé chuộc cái chết bị trừ trước khi ng sẽ không được tính lại,cho dù là ai cũng sẽ như vậy. Chuyện này cũng xem như công bằng.
Đây là lần đầu tiên Diệp Tưởng trải qua ng. Không ngờ lần ng này lại cứu hắn 1 mạng. Nếu vừa rồi hắn cố ý ng, như vậy vé chuộc cái chết bị trừ sẽ lên đến 1500 tấm. Điều đó đồng nghĩa với việc vé chuộc cái chết của hắn sẽ bị âm gần 1000 tấm ! Vé chuộc cái chết cũng không dễ kiếm chút nào! Đừng nhìn Diệp Tưởng liên tục thu được 600 tấm và 500 tấm vé chuộc cái chết, nhưng mà lúc nào cũng là lúc chín phần chết 1 phần sống. Mạng của hắn cũng là do chi trả không ít vé chuộc cái chết để sự dụng vật bị nguyền rủa mới giành lại được . Nhưng hiện tại thì sao? Sau khi ng, hắn lại có thể sử dụng giày cao gót, nhưng là......hắn bây giờ đã không còn đủ vé chuộc cái chết!
Hắn và Lưu Oánh đẩy cửa bước ra, bên ngoài lúc này đèn đuốc sáng trưng. Cảnh tượng giống y chang như lúc...... màn 3 mới bắt đầu.
Màn thứ ba,bắt đầu phải quay lại lần nữa.
-Mọi người không sao chứ?
Chỉ thấy Vu Thần từ 1 góc khác của hành lang chạy tới.
Phải...... Chính là Vu Thần ! Sau ng, cho dù là diễn viên đã chết cũng có thể sống lại ! Chết rồi sống lại vốn là chuyện rất hoang đường, nhưng mà Diệp Tưởng thấy qua việc tuy đầu lìa khỏi thân mình nhưng vẫn còn sống, nên tự nhiên chuyện này hắn cũng không cảm thấy kỳ quái .
Chỉ là, khi tận mắt nhìn thấy xác Vu Thần,giờ lại nhìn thấy hắn sống sờ sờ trước mắt,trong lòng Diệp Tưởng cũng cảm thấy bùi ngùi.
Đối với Vu Thần hiện tại, hắn cũng cảm thấy bản thân quá may mắn. Vốn hắn đã chết rồi,nhưng hắn không hề ngờ mình may mắn đến vậy, lại được hồi sinh !
Đây là lần đầu tiên mà hắn chết trong phim kinh dị! Theo những gì mà hắn biết ,trong rạp chiếu phim thứ 13 tổng cộng có tất cả bốn người diễn viên đã từ chết đi nhưng rồi lại được hồi sinh. Một trong số đó chính là Phương Lãnh ! Bộ phim mà Phương Lãnh đã từng bị mất mạng sau đó mới được cứu lại chính là « Quỷ tế phần 2 » !
Lúc ấy còn có người hỏi Phương Lãnh cảm giác tử vong như thế nào. Nhưng mà Phương Lãnh lại trả lời không được. Mà chính Vu Thần bây giờ cũng không thể trả lời. Hắn chỉ có thể nhớ được cái chết của mình rất giống như một giấc mộng.
Hắn hiện tại chỉ cảm thấy bản thân may mắn dường nào. Tuy rằng không biết là ai gây ra ng, nhưng mà người này chính là ân nhân cứu mạng của hắn !
Điều cần phải nhắc tới chính là bởi vì Vu Thần hồi sinh cho nên đoạn ngón tay đứt và chiếc chuông đương nhiên vẫn nằm trên người hắn và vẫn thuộc quyền sở hữu của hắn. Việc Tô Hàn vì đạt được quyền sở hữu của chiếc chuông kia mà phải bỏ ra 50 tấm vé chuộc cái chết tự nhiên trở thành công toi,vì 50 tấm vé này không được kịch bản trả lại.
Nhưng mà Tô Hàn vẫn không cảm thấy thất vọng. Nhìn thấy Vu Thần chết rồi hồi sinh đứng trước mặt mình, hắn giống như trút được gánh nặng. Dù sao, Vu Thần nếu thật sự chết, hắn cũng là không biếtphải làm sao. Hiện tại vị nhân vật chính này đã trở lại, coi như cũng có người chủ trì đại cuộc . Lãng phí 50 tấm vé chuộc cái chết...... cũng là không có cách nào đòi lại.
Vu Thần chết rồi hồi sinh, Ngô Quân cũng như vậy. Vì thế, màn thứ ba một lần nữa được quay lại. Nhưng mà,kết quả của lần quay phim này sẽ thế nào đây?
Diệp Tưởng bây giờ tuy rằng không còn đủ vé chuộc cái chết, nhưng mà hắn có thể dựa vào việc bản thân tự đối đầu với nguy hiểm để kiếm lại vé chuộc cái chết bổ sung vào phần bị âm. Chỉ là căn cứ vào kịch bản trước mắt, hắn tạm thời sẽ không chết. Nhưng mà một khi tình tiết phát sinh thay đổi, hắn khi đó sẽ thế nào thì ngay cả bản thân hắn cũng không biết.
Mọi chuyện vẫn còn rất mù mờ.
Trong phòng khách,mọi người bắt đầu chìm vào giấc ngủ. Diệp Tưởng cũng vậy, tuy rằng chính hắn cũng cảm thấy mình ngủ không được, nhưng mà từ từ hai mi mắt của hắn cũng nặng trĩu,rồi hắn đi vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Đợi khi tỉnh dậy......
Hắn nên lựa chọn thế nào?
Mọi chuyện chỉ đành chờ khi tỉnh lại rồi tính tiếp.
Chỉ là, trong giấc mơ, hắn mơ thấy mình gặp phải cơn ác mộng khủng bố. Hắn cảm thấy mình bị kéo vào trong căn phòng bị khoá kín ở sâu bên trong tầng hầm.
Trong gian phòng bị khoá kia là một con cương thi với bộ mặt đã bị hư thối ở mức cao nhất đang nhìn hắn với vẻ mặt lạnh lùng !
Con cương thi kia nhảy bổ về phía Diệp Tưởng, sau đó nó bắt đầu từ từ cắn xé từng khúc thịt trên người Diệp Tưởng......
Cơn ác mộng này không ngừng lặp lại ,còn Diệp Tưởng......chỉ còn biết cố gắng chịu đựng sự dày vò của nó,mong cho màn đêm chóng qua......